Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1394: Thiên Huyền Quyết

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên; Hám Thiên Tà Thần

-----------------------

Thời gian?

Trần Bế Nguyệt thiếu sao?

Không thiếu!



Bởi vì nàng có thời gian tăng tu vi.

Cửu Trọng Thiên đến hiện tại còn chưa sụp đổ, vì vậy đến khi Tứ Trọng Thiên sụp đổ cũng phải mất mấy trăm năm sau.

Mà mấy trăm năm sau, Trần Bế Nguyệt có thể là cường giả Tiên Vương.

- Thiên Huyền Thú muốn trưởng thành, không có thời gian ngàn năm không có khả năng.

Trung niên nghiêm túc nhìn Trần Bế Nguyệt nói.

- Nửa đường ngươi còn phải lo lắng Thiên Huyền Thú vẫn lạc, mà trao đổi Tiên Thú với ta đã là Tiên Vương trung giai, đồng thời ta cũng truyền thụ cho ngươi nguyên bộ Thông Linh Chi Thuật.

- Thông Linh Chi Thuật?

Trần Bế Nguyệt khẽ giật mình.

- Thông Linh Chi Thuật ta nắm giữ không phải loại đứng đầy đường mà là đỉnh cấp Thông Linh Thuật.

- Thông Linh Thuật chia làm thiên địa huyền hoàng 36 phẩm.

Diệp Hạo lúc này hỏi.

- Không biết ngươi truyền thụ mấy phẩm đây?

- Địa cấp lục phẩm.

Trung niên mở miệng nói.

- Địa cấp, lừa được ai?

Diệp Hạo nhếch miệng nói.

- Ngũ Trọng Thiên có Địa cấp Thông Linh Thuật không chỗ nào không phải đỉnh cấp thế lực.

Trung niên nghe Diệp Hạo xem thường Địa cấp Thông Linh Thuật, lúc này phản bác.

- Địa Cấp lục phẩm cho dù thế lực đứng đầu cũng không có bao nhiêu đâu.

- Thiên cấp thì sao?

- Thiên cấp chỉ có thế lực Thượng Thần mới có tư cách lấy ra.

- Thế lực phía sau ngươi có sao?

- Không có.

- Vậy ngươi còn nói làm gì?

- Ta có thể đưa Địa Cấp thất phẩm cho ngươi.

Trung niên cắn răng một cái nói.

- Không thèm.

- Ngươi có biết Địa cấp thất phẩm mang ý nghĩa gì không?

Trung niên nhìn Diệp Hạo nói.

- Nói một ví dụ đơn giản, người yêu ngươi nếu nắm giữu Địa cấp thất phẩm Thông Linh Thuật có thể nâng chiến lược tăng lên 3~7 lần a.

- Gấp 3~7 lần?

Nghe được con số đó, sắc mặt Trần Bế Nguyệt biến đổi.

Nàng biết, đến trình độ này chiến lực tăng lên rất khó.

Mà hiện tại vị này lại nói có thể tăng bản thân chiến lực lên gấp 3 ~ 7 lần.

- Tăng lên gấp 3~7 lần không có gì ngạc nhiên cả.

Diệp Hạo khẽ mỉm cười nói.

- Phải biết cô muốn tăng đến cấp độ này, tu vi Chiến Sủng của cô khẳng định sẽ không thua cô.

- Cái này cũng quá ghê đi.

Trần Bế Nguyệt trầm giọng nói.

- Nếu vậy, tu vi tu sĩ Ngũ Trọng Thiên chẳng phải cao hơn so với Tứ Trọng Thiên phổ thông?

- Tu vi cao hơn là chắc chắn.

Diệp Hạo cười gật đầu.

- Bất quá các tu sĩ ở những Trọng Thiên còn lại giáng lâm đến Ngũ Trọng Thiên, ưu thế của tu sĩ Ngũ Trọng Thiên hầu như không còn.

Dừng một chút Diệp Hạo lại nói.

- Còn nữa, tu sĩ Ngũ Trọng Thiên 10 người thì có 8 người tu luyện Thông Linh Chi Thuật, căn cơ tự thân bọn họ không bằng những người khác.

Trung niên kia kinh ngạc nhìn Diệp Hạo.

- Không sai, tu vi tu sĩ Ngũ Trọng Thiên đừng nói không bằng các Trọng Thiên cao hơn, thậm chí ngay cả tu sĩ Tứ Trọng Thiên các ngươi cũng không bằng, bất quá những năm nay cục diện này cũng đang không ngừng cải biến.

Nói xong, trung niên nhìn về phía Trần Bế Nguyệt, hỏi lại.

- Ngươi có muốn cân nhắc một chút không?

Trần Bế Nguyệt nhìn về phía Diệp Hạo.

- Ta sẽ truyền cho ngươi Thông Linh Thuật.

Diệp Hạo lời ít ý nhiều nói.

- Thông Linh Thuật ngươi truyền thụ chẳng lẽ tốt hơn của ta?

Trung niên kia kinh nghi nhìn Diệp Hạo.

- Còn nữa, ngươi nắm giữ Thông Linh Thuật chưa hẳn đã xứng với Thiên Huyền Thú.

- Nghe nói qua Thiên Huyền Thông Linh Thuật chưa?

Diệp Hạo cười hỏi.

- Thiên Huyền Thông Linh Thật Địa cấp cửu phẩm, Địa cấp vô thượng diệu quyết.

Thần sắc trung niên nhìn Diệp Hạo thay đổi.

- Mà vô diệu quyết sở dĩ dùng Thiên Huyền mệnh danh bởi vì môn diệu quyết rất xứng đôi với Thiên Huyền Thú.

Trung niên nói đến đây thấy trong tay Diệp Hạo xuất hiện một kim sắc điển tịch.

Trên điển tịch rõ ràng viết năm cổ triện.

Thiên Huyền Thông Linh Thuật!

- Cái gì?

Trung niên nhìn năm chữ trên cổ triện mà giật nảy mình.

Trần Bế Nguyệt tiếp nhận tiện tay lật một cái, đã cảm thấy có chút nhức đầu.

- Ta xem không hiểu.

- Xem không hiểu rất bình thường.

Diệp Hạo cười nói ra.

- Ngày mai ta dạy cho cô.

- Được.

Trần Bế Nguyệt thu điển tịch vào.

- Ngươi rốt cuộc là ai?

Trung niên nhìn Diệp Hạo chằm chằm, cẩn trọng hỏi.

- Ngươi muốn nói cái gì?

- Thiên Huyền Thông Linh Thuật đã sớm thất truyền.

Trung niên vừa nói xong đã lấy ra một lệnh bài.

Diệp Hạo nhìn thấy trên lệnh bài viết cổ triện không khỏi ngây ngẩn cả người.

Thiên Huyền Lệnh!

- Ta là Tông Chủ Thiên Huyền Các.

- Cái này có liên quan gì đến ta?

- Đệ nhất quyết Thiên Huyền Các chính là Thiên Huyền Quyết.

Thần sắc Trần Bế Nguyệt thay đổi.

- Ngươi muốn thế nào?

Nàng nói xong, đứng phía trước Diệp Hạo.

- Các hạ có thể đưa ra một yêu cầu tùy ý, chỉ cần Thiên Huyền Các chúng ta có thể thỏa mãn.

Trung niên nói đến đây vẻ mặt nghiêm túc mà nhìn Diệp Hạo nói.

- Chỉ cần các hạ trả Thiên Huyền Quyết về cho chúng ta.

Diệp Hạo lắc đầu.

- Ngươi sai lầm vài điểm rồi, Thiên Huyền Quyết không phải ta lấy từ Thiên Huyền Các.

- Thiên Huyền Các 6 vạn năm trước đã bị mấy đại thế lực đỉnh tiêm công phá, tuyệt học trấn Tông Thiên Huyền Quyết bị mấy đại thế lực liên thủ chia cắt.

Trung niên nói đến đây ngôn từ tràn đầy thổn thức.

- Đáng tiếc, những năm nay Thiên Huyền Các ta liều mạng tìm kiếm, cũng khó tìm được sáu phần trước của Thiên Huyền Quyết.

- Vừa nãy ta chú ý tới ngươi cho vị cô nương này giống như có tám phần.

- Thiên Huyền Quyết hết thảy có bao nhiêu thiên?

Trần Bế Nguyệt mở miệng hỏi.

- Cũng giống như Thông Linh Thuật đều có chín phần.

Trung niên chậm rãi nói.

- Đệ Nhất Thiên là Nhập Môn, Đệ Nhị Thiên đối ứng là Chân Tiên Thiên, Đệ Tam Thiên là Thượng Tiên Thiên, Đệ Tứ Thiên là Thiên Tiên Thiên, Đệ Ngũ Thiên đối ứng Ngọc Tiên Thiên, Đệ Lục Thiên đối ứng Kim Tiên Thiên, Đệ Thất Thiên đối ứng Tiên Chủ Thiên, Đệ Bát Thiên đối ứng Tiên Tôn Thiên, Đệ Cửu Thiên đối ứng Tiên Vương Thiên.

- Các ngươi cũng thật đáng thương.

Diệp Hạo thản nhiên nói. Ngay lúc trung niên muốn nói gì đó, thoại âm Diệp Hạo lập tức thay đôi.

- Thiên Huyền Quyết ta cũng phải trải qua thiên tân vạn khổ mới lấy được, ta không thể nào tùy tiện mà cho ngươi được.

- Vậy thì, tiếp qua một đoạn thời gian ta sẽ tiến tới Ngũ Trọng Thiên, đến lúc đó cũng có thể ta tâm tình tốt sẽ cho ngươi.

Diệp Hạo nói đến đây liền nắm tay nhỏ của Trần Bế Nguyệt đi về nơi xa.

- Đừng quấy rầy hai chúng ta hẹn hò.

Trung niên vừa muốn đuổi theo một đạo thân ảnh lẳng lặng xuất hiện phía trước hắn.

- Thiên Huyền Các Chủ, đã lâu không gặp.

Trung niên đợi thấy rõ người tới là ai con mắt không khỏi co rụt lại.

- Nguyệt Quế Thánh Chủ.

Chợt Thiên Huyền Các Chủ liền nghĩ tới cái gì đó.

- Nữ tử kia là…?

- Thánh nữ Nguyệt Quế Thánh Địa Trần Bế Nguyệt.

- Còn thanh niên kia?

- Vị kia thân phận tôn quý không thể nói.

Nguyệt Quế Thánh Chủ khẽ mỉm cười nói.

- Tôn quý không thể nói?

Sắc mặt Thiên Huyền Các Chủ thay đổi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận