Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1405: Thủ đoạn mềm dẻo

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên; Hám Thiên Tà Thần



-----------------------

Cô Độc Đan nói câu này nhìn như bảo vệ Diệp Hạo, nhưng truyền ra lại có ý tứ sâu xa.

Tam Đại Tổng Các cũng đã từng có tâm tư này.

- Cô Độc Đan.

Mục Thiên Dã lườm Cô Độc Đan một cái, hàng mi lộ vẻ tức giận.

Cô Độc Đan cũng không nhìn lại.

Trên mặt hắn mang theo thần sắc nhu hòa nhìn Diệp Hạo.

-

- Tứ Trọng Thiên nếu đã không chứa nổi ngươi, vậy theo chúng ta về Tam Trọng Thiên đi.

- Ta còn một vài chuyện chưa xử lý xong.

Diệp Hạo bình tĩnh đáp.

- Tiếp tục ở Tứ Trọng Thiên ngươi có khả năng sẽ vẫn lạc.

Cô Độc Đan lắc đầu.

- Không sao.

- Ngươi có biết ở Tứ Trọng Thiên có bao nhiêu thế lực đang ngấm nghé thần thông cùng tạo hóa trên người ngươi?

- Không biết.

Cô Độc Đan nhìn Diệp Hạo thật sâu một cái nói.

- Tứ Trọng Thiên ngươi có chuyện gì thì xử lý đi, trong thời gian này Tam Đại Tổng Các sẽ bảo đảm an toàn của ngươi.

- Không cần.

- Ngươi là Thiếu Các Chủ Tam Đại Tổng Các, dù thế nào chúng ta cũng phải bảo vệ an toàn của ngươi.

Cô Độc Đan lại cắt đứt lời Diệp Hạo.

Diệp Hạo ngẩng đầu nhìn Cô Độc Đan.

Diệp Hạo chỉ nhìn thấy thần sắc lo lắng trên mặt đối phương.

Thế nhưng, hắn biết rõ có rất nhiều cảm xúc được che đằng sau đó.

- Tam công chúa, cáo từ.

Diệp Hạo nhìn Hoa Tự Liên nói.

- Ngươi không đi phủ đệ ta sao?

Hoa Tự Liên kinh hãi hỏi lại.

Các Chủ Tam Đại Tổng Các còn thiếu vạch mặt với Diệp Hạo thôi.

Diệp Hạo hiện tại theo bọn hắn rời đi là hành vi tự tìm đường chết.

- Ta muốn thử xem.

Diệp Hạo thâm ý nói.

Thử cái gì?

Thử lòng người!

Hoa Tự Liên nghe được thâm ý.

Bất quá nàng vẫn lo âu truyền âm.

- Ngươi có nắm chắc không? Đây chính là cường giả Tam Đại Tiên Vương đứng đầu.

- Có chứ.

Nghe Diệp Hạo trả lời, Hoa Tự Liên cũng không do dự nữa mà dẫn Thạch Nguyên rời đi.

Diệp Hạo mang theo La Phù bước đi về hướng Tôn cấp chiến hạm bên ngoài thành.

Phụ cận chiếc Tôn cấp chiến hạm này đã được Diệp Hạo bố trí trận pháp từ trước, bởi vậy không lo đến việc bị người khác cướp đi. Nhưng trận pháp Diệp Hạo bố trí không bao gồm cường giả Tiên Vương, mà bên trên chiếc tôn cấp chiến hạm còn có một phân thân Diệp Hạo âm thầm thủ hộ.

Nhưng theo lấy việc tu vi Diệp Hạo bị mất đi tu vi phân thân Diệp Hạo cũng biến mất.

Bởi vậy hiện tại thủ hộ Chiến Hạm này là một phân thân của La Phù.

Diệp Hạo cùng La Phù đi tới Chiến Hạm, sau đó ba người Cô Độc Đan cũng đến.

Ba người đến rồi nhìn tràng cảnh bốn phía một chút.

- Diệp Hạo, ngươi ở đây sao?

Giang Quan Tuyên cau mày lên tiếng hỏi.

- Đúng vậy.

- Cũng được.

Giang Quan Tuyên nói xong vung tay lên, hơn 10 thanh niên nam nữ xuất hiện trên khoang thuyền.

- Thời gian này các ngươi phải hầu hạ Thiếu Các Chủ chu đáo, biết không?

- Tuân mệnh.

- Tuân mệnh.

- Tuân mệnh.

Cô Độc Đan nhìn thấy một màn này cũng triệu hoán ra hơn 10 thanh niên nam nữ.

- Chức trách của các ngươi chính là bảo hộ Thiếu Các Chủ, biết chưa?

Cô Độc Đan dặn dò.

Mục Thiên Dã vừa định nói cái gì, Cô Độc Đan đã chen lời.

- Ba lão gia hỏa chúng ta cũng không nên quấy rầy bọn người trẻ tuổi trao đổi.

- Đúng vậy, đi thôi.

Giang Quan Tuyên gật đầu.

Mục Thiên Dã trầm ngâm một chút, cuối cùng vẫn lựa chọn rời đi.

Sau khi ba người rời đi, hơn 20 thanh niên nam nữ đến bên người Diệp Hạo, nhao nhao lấy lòng.

Bọn họ đều biết một phần về Diệp Hạo.

Bọn họ đều là thiên tài Đan Đạo Tổng Các cùng Khí Đạo Tổng Các.

Khiến Diệp Hạo kinh ngạc là một vài tu sĩ hắn không hề quen, mà luận võ đạo hay kiêm khí đạo, đan đạo đều cực kỳ cường hãn.

Diệp Hạo hiện tại mặc dù mất tu vi, nhưng nhãn lực hắn vẫn có.

- Công tử hơn mệt, muốn nghỉ ngơi.

La Phù nhìn đám tu sĩ líu lo không ngừng, mở miệng nói.

Một thiếu nữ mặc đan bào bạch sắc, êm tai nói.

- Diệp công tử ngươi muốn trở về phong đi ngủ hay nghỉ ngơi khoang thuyền?

- Nghỉ ở đây luôn đi.

Diệp Hạo đáp lời.

Trước đó Diệp Hạo chưa từng gặp qua thiếu nữ này.

Nhưng hắn biết nàng ta này nắm giữ chiến lực Cực Đầu.

Hạ Vũ Vi lập tức lấy ra một ghế mây trong Túi Càn Khôn, tiếp đó thân mật đỡ Diệp Hạo nằm xuống.

Diệp Hạo thản nhiên đón nhận phục vụ.

Nằm trên ghế mây, Hạ Vũ Vi lấy ra một cái chăn lông đắp trên người hắn.

- Ta không yếu đuối như vậy.

Diệp Hạo cười nhạt lên tiếng.

- Nhưng cũng không hề tốt.

Trên mặt Hạ Vũ Vi mang ý cười nhu hòa nói, chợt nàng nhìn về phía tu sĩ bốn phía.

- Các ngươi đi dạo đi, không nên quấy rầy công tử nghỉ ngơi.

Diệp Hạo lúc này mở miệng.

- La Phù, ngươi sắp xếp chỗ cho bọn họ.

- Vâng.

La Phù có chút không tình nguyên nói.

Nàng không thích đám gia hỏa này.

Một chút cũng không thích.

Thế nhưng lời của Diệp Hạo, nàng không thể không nghe.

An bài tốt cho đám người, La Phù lại trở về khoang thuyền đã thấy Hạ Vũ Vi và Lương Lộ Thi đang hầu hạ Diệp Hạo.

Lương Lộ Thi là cao thủ Khí Đạo Tổng Các.

Bất quá cũng không phải Cự Đầu.

Hạ Vũ Vi giúp Diệp Hạo thả lỏng gân cốt, Lương Lộ Thi bóc ô liu cho hắn ăn.

Diệp Hạo nằm trên ghế mây cực kỳ hài lòng.

- La Phù, ngươi vào trong Tiểu Thiên Địa tu luyện đi thôi.

Lúc này trong tai La Phù vang lên lời Diệp Hạo truyền âm.

- Ta không đi.

La Phù cự tuyệt.

- Nghe lời.

Diệp Hạo cười nói.

- Ta lo các nàng sẽ gây bất lợi với công tử.

La Phù nói lo lắng trong lòng.

- Ngươi cảm thấy Dươc Vương Đỉnh và Trảm Yêu Kiếm chỉ để chưng bày?

Diệp Hạo lại cười hỏi.

- Hai vị này đang thay phiên bảo vệ an toàn cho ta.

- Thế nhưng…

- Đi đi.

La Phù chần chờ một chút vẫn ngoan ngoãn tiến vào Tiểu Thiên Địa.

Nhìn thấy La Phù hóa thành lưu quang tiếp nhập vào cơ thể Diệp Hạo, Lương Lộ Thi kinh nghi hỏi.

- Diệp công tử, trên người ngươi có không gian pháp bảo?

- Đúng vậy.

- Có thể cho ta nhìn chút được không?

Diệp Hạo cười không nói.

Nhìn thấy Diệp Hạo không đáp, Lương Lộ Thi cũng không tiếp tục truy vấn.

Từ điểm ấy có thể thấy nàng cực kỳ thông tuệ.

Thời gian tiếp theo, Diệp Hạo hoặc về đến phòng đi ngủ, hoặc nằm khoang thuyền nhắm mắt dưỡng thần.

Đương nhiên Diệp Hạo cũng đang hưởng thụ hầu hạ của hai nàng Lương Lộ Thi.

Cứ như vậy qua năm này, một thanh niên nói bóng gió muốn học tâm Khí Đạo với Diệp Hạo.

- Ta đã bị phế, không dạy được ngươi.

Diệp Hạo từ chối nhã nhặn.

Thấy Diệp Hạo từ chối, mặt thanh niên kia rất nhanh đã đổi sắc, bất quá hắn biểu thị có thể tự học, Diệp Hạo đưa một vài điển tịch khí đạo cho hắn mượn nhìn.

Diệp Hạo hào phóng cho mượn ba quyển khí đạo điển tịch.

Đương nhiên, ba Điển Tịch này đều không phải tinh hoa.

Nhưng dù không phải tinh hoa cũng không phải ai cũng có thể lấy được.

Sau thanh niên này, những người khác lần lượt biểu đạt ý tứ muốn Điển Tịch.

Diệp Hạo ngược lại cũng hào phóng.

Mỗi người đều cho mấy quyển, cứ như vậy lại qua ba ngày Lương Lộ Thi biểu đạt muốn nhìn pháp bảo Tôn Cấp 12 phẩm do Diệp Hạo luyện chế.

Bạn cần đăng nhập để bình luận