Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1409: Diệp Hạo bộc phát

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên; Hám Thiên Tà Thần



-----------------------

Diệp Hạo nhàn nhạt nhìn đạo thân ảnh kia toàn thân tràn ngập huỳnh quang nói :

- Nguyệt Quế Thánh Địa Các ngươi không có tư cách đó .

-Diệp Hạo, ngươi cũng biết từ chối ý tốt Nguyệt Quế Thánh Địa chúng ta đối với ngươi có ý gì?

Trần Bế Nguyệt âm thanh lạnh lùng nói.

-Ta cũng muốn biết từ chối ý tốt của Nguyệt Quế Thánh Địa các ngươi thì Diệp Hạo của ta có gì phải e dè ?

Đúng lúc này, một nữ tử mặt che lụa mỏng xuất hiện bên cạnh Diệp Hạo .

-Hạo Nguyệt.

Trần Bế Nguyệt khẽ giật mình.

-Ngươi có ý gì?

Tất cả Tu Sĩ cũng đều xôn xao.

Hạo Nguyệt xuất hiện, bọn họ đều cảm thấy rất bình thường.

Vấn đề là Hạo Nguyệt giống như đang bảo vệ Diệp Hạo.

Mà câu nói tiếp theo của Hạo Nguyệt đã chứng minh cho suy nghĩ của họ.

-Những kẻ khác đứng lên ta còn có thể hiểu được .

Hạo Nguyệt nhìn Trần Bế Nguyệt bình tĩnh nói :

-Nhưng ngươi cũng đứng lên ta lại không thể hiểu nổi .

-Hôn nhân vốn dĩ nói đến môn đăng hộ đối, đạo lý này ngươi có hiểu không ?

Trần Bế Nguyệt cười lạnh đáp:

-Diệp Hạo bây giờ đã là một phế vật, chẳng lẽ ngươi còn giao phó cả đời cho hắn .

-Nói trắng ra ngươi cũng chỉ là hạng người qua cầu rút ván .

-Đừng nói ra vẻ nghiêm trọng như vậy .

Trần Bế Nguyệt ánh mắt nóng bỏng nhìn Hạo Nguyệt nói:

-Có bản lãnh ngươi gả cho Diệp Hạo đi .

Hạo Nguyệt trầm mặc xuống.

-Không dám sao?

Trần Bế Nguyệt nhìn thấy Hạo Nguyệt không nói thì hừ lạnh.

-Thời gian có thể dời lại sớm hơn không ?

Hạo Nguyệt nhìn về phía Diệp Hạo hỏi.

-Do nàng quyết định .

Diệp Hạo mở miệng.

Hạo Nguyệt nhẹ gật đầu sau đó đưa mắt nhìn xung quanh nói:

-Một tháng sau Vân Tiêu Cung sẽ cử hành lễ đính hôn của ta với Diệp Hạo , đến lúc đó hoan nghênh chư vị đến Vân Tiêu Cung cùng chung vui .

Hạo Nguyệt vừa nói xong, tất cả đều xôn xao.

- Chuyện gì thế này ?”

- Hạo Nguyệt muốn đính hôn cùng Diệp Hạo ? Chẳng lẽ nàng không biết Diệp Hạo giờ đã là phế vật?

- Chuyện này có lẽ không giống như chúng ta tưởng tượng .

- Sự việc thay đổi rồi .

Sắc mặt Trần Bế Nguyệt không khỏi thay đổi:

-Ngươi điên rồi.

Trong mắt Hạo Nguyệt lộ ra vẻ châm chọc

-Trần Bế Nguyệt, thật ra ta còn phải cảm tạ ngươi. Nếu như không phải ngươi đúng lúc thoái hôn với Diệp Hạo, ta cũng không có cơ hội này đâu.

-Ngươi biết chuyện gì?

Trong lòng Trần Bế Nguyệt có một dự cảm không tốt.

-Ta cái gì cũng không biết .

Hạo Nguyệt hơi lắc đầu.

Trần Bế Nguyệt hoang mang nhìn về phía Diệp Hạo

-Ngươi dấu diếm chuyện gì sao ?

Diệp Hạo không nhìn Trần Bế Nguyệt, mà nhìn chằm chằm Long Cuồng nói :

-Ta không biết Tam Đại Tổng Các hứa cho ngươi cái gì, nhưng ngươi sẽ phải trá giá đắt cho hành động của mình hôm nay .

-Chỉ dựa vào ngươi sao ?

Long Cuồng khinh thường nói .

Long Cuồng thật sự coi thường.

Diệp Hạo không có tu vi.

Lấy gì mà vênh vang ?

Còn nữa cho dù hắn có tu vi thì có thể uy hiếp Long Cuồng ta sao?

Long Cuồng cho dù già nua đến đâu cũng thì cũng là cường giả Đệ Nhị Cảnh.

-Đúng.

Diệp Hạo gật đầu.

-Ha ha.

Long Cuồng cười lạnh.

Nhưng sau một khắc, vẻ vênh vênh tự đắt trên mặt hắn ngưng lại .

Bởi vì ba động trên người Diệp Hạo điên cuồng thay đổi .

Chân Tiên cảnh!

Thượng Tiên cảnh!

Thiên Tiên cảnh!

Ngọc Tiên cảnh!

Kim Tiên cảnh!

Tiên Chủ cảnh!

Tiên Tôn cảnh!

Tiên Vương cảnh!

Chưa chớp mắt đã thấy ba động trên người Diệp Hạo mạnh mẽ tăng khiến đa phần tu sĩ có mặt xung quanh đều kinh hãi .

- Tiên Vương cảnh.

- Diệp Hạo không phải phế vật sao?

- Mẹ nó chứ, có phế vật như thế đó hả?

- Tu vi Diệp Hạo còn đang điên cuồng tăng lên kìa!

- Diệp Hạo đang tiến đến cảnh giới Bán Thần?

- Lần này có chuyện hay để xem rồi .

Tất cả Tu Sĩ nhìn thấy cảnh này nhao nhao lên .

Trần Bế Nguyệt càng khiếp sợ trừng lớn hai mắt.

Long Cuồng ý thức được bản thân phải lập tức động thủ.

Nếu không cứ để cho tu vi Diệp Hạo tăng như thế có thể đạt đến Bán Thần cảnh.

-Hai vị ngăn Thải Kỳ Lân lại .

Thần sắc Long Cuồng có chút bối rối la lớn về phía Cô Độc Đan và Giang Quan Tuyên .

Hai người kia hiện tại rất hối hận.

Giờ bọn họ đã nghĩ ra, Diệp Hạo đang thử thăm dò lòng người.

Đáng tiếc, bọn họ đã đi quá xa.

Bọn họ biết rất rõ, sau ngày hôm nay Diệp Hạo không còn tình nghĩa gì với Đan Đạo Tổng Các và Luyện Khí Tổng Các nữa.

Nếu bọ họ ra tay lần nữa thì oán thù này mãi mãi cũng không thể giải.

-Hai người các ngươi còn do dự gì nữa?

Long Cuồng tức giận quát :

-Tính Diệp Hạo có thù tất báo, các ngươi cảm thấy hắn có thể buông tha cho các ngươi sao?

Giang Quan Tuyên do dự một chút vẫn vọt tới Thải Kỳ Lân.

Cô Độc Đan lại xoay người rời đi.

-Cô Độc Đan.

Sắc mặt Giang Quan Tuyên đại biến nói.

-Ta đã sai một lần, không muốn lại sai thêm lần nữa .

Cô Độc Đan nói xong câu này, xé rách không gian lập tức rời khỏi .

-Không được đi .

Bàn tay trắng nõn của Thải Kỳ Lân xuyên qua giới hạn thời Không đánh về phía Cô Độc Đan.

Trong tay Giang Quan Tuyên xuất hiện một thanh Chiến Kiếm.

Lúc Chiến Kiếm phá không, hồng sắc Bảo Thạch khảm nạm trên đó toát ra Huyết Sắc Quang Mang, Quang Mang xen lẫn giữa không trung hóa thành một Trận Đồ cổ xưa .

Một bạt tai của Thải Kỳ Lân dĩ nhiên không thể đánh nát Trận Đồ.

Không chút chậm trể, Long Cuồng lập tức vọt tới bên cạnh Diệp Hạo .

-Diệp Hạo, ngươi đã lựa chọn thăm dò lòng người, vậy ngươi cũng nên tiếp nhận quả đắng của nó.

Long Cuồng vừa nói vừa hung hăng đánh một quyền về phía tim Diệp Hạo .

Kinh khủng ba động làm Thời Không bốn phía xung quanh Diệp Hạo nổ tung.

Cùng lúc đó, Thời Không bên cạnh Diệp Hạo đột ngột dừng lại.

Đứng im trong chớp mắt .

Mà chỉ cần chớp mắt đối với Diệp Hạo cũng đủ rồi .

Hai con ngươi Diệp Hạo toát ra thuần kim sắc quang mang, khí thế toàn thân nháy mắt tăng lên đến cực hạn.

Diệp Hạo đánh ra một quyền đối kháng với quyền của Long Cuồng.

Trong khoảnh khắc hai quyền chạm vào nhau, trong mắt Long Cuồng lộ ra vẻ không thể tưởng tượng nổi .

Quyền Ý của đối phương rộng lớn mà kinh khủng.

Giống như không có điểm dừng.

Hắn ngay cả một hơi thở cũng không thể kiên trì, bất lực bị đánh bay về phía sau, chưa kịp rơi xuống đất, Tam Sở Huyền Quan trên người đã nổ lên ầm ầm .

Máu me đầm đìa.

Tất cả xôn xao.

Ngay cả bạch phát lão ẩu và Nguyệt Quế Thụ đang âm thầm giằng cũng giật mình.

-Làm sao có thể?

Nguyệt Quế Thụ hoảng sợ bật thốt.

-Long Cuồng luận chiến lực không kém hơn ta, không ngờ lại bại trong tay Diệp Hạo.

Lão ẩu cười ha hả.

-Nguyệt Quế a Nguyệt Quế, Nguyệt Quế Thánh Địa các ngươi đời này cũng đừng nghĩ vượt qua Vân Tiêu Cung chúng ta.

Kỳ thật Nguyệt Quế Thánh Địa trước đó có khả năng.

Bởi vì Tiềm Lực Diệp Hạo thật sự quá lớn.

Trần Bế Nguyệt nếu gả cho Diệp Hạo, chẳng lẽ hắn sẽ không chiếu cố bọn họ?

Như vậy, Nguyệt Quế Thánh Địa có khả năng rất lớn vượt qua Vân Tiêu Cung.

Nhưng hiện tại Nguyệt Quế Thánh Địa lại nhường cơ hội này cho Vân Tiêu Cung.

Cứ như vậy, chênh lệch thực lực của hai bên ngày càng lớn .

Diệp Hạo một quyền đả thương nặng Long Cuồng sau đó Thần Niệm xoay quanh một Ấn Ký thần bí ngay giữa không trung.

Cấm Tiên Thuật!

Đây thật sự là cấm Tiên Thuật. Bởi vì tu vi Diệp Hạo lúc này đã vượt qua Cấm Tiên Vương.

Bạn cần đăng nhập để bình luận