Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1420: Thái Huyền Học Viện

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên; Hám Thiên Tà Thần



-----------------------

Trúc Diệp Thanh có thể không phẫn nộ sao?

Một đầu Thổ Cẩu tu vi không bằng mình cũng dám hướng mình phát động công kích?

Chẳng lẽ nó không biết mình mạnh thế nào?

Nếu tu vi Thổ Cẩu này cao hơn mình cũng được, vấn đề là nó và mình chênh lệch ba cảnh giới.

Ai cho nó tự tin vậy?

Trúc Diệp Thanh quyết định dạy dỗ Tiểu Thiên một lần khó quên.

Xoát!

Trúc Diệp Thanh hóa thành một đầu thanh quang biến mất.

Đến khi lại xuất hiện đã ở bên cạnh Tiểu Thiên.

Mà lúc Trúc Diệp Thanh phun ra độc tố, trong lòng của nó bỗng có một loại dự cảm xấu, bởi vì nó nhìn thấy ánh mắt Tiểu Thiên nhìn nó đầy trêu tức và chẳng thèm ngó tới.

Loại ánh mắt này tuyệt đối không phải giả vờ.

Mà một loại tự tin vào bản thân.

- Không tốt!

Trúc Diệp Thanh lui lại theo bản năng.

Nhưng vào lúc này, một móng vuốt của Tiểu Thiên như thiểm điện đập vào đầu nó, móng vuốt sắc bén lưu lại vết máu thật sâu trên đó.

Trúc Diệp Thanh thống khổ kêu rên thành tiếng, lộn mấy vòng trên mặt đất, trong lòng Trúc Diệp Thanh bỗng nhiên sinh ra một loại cảm giác tử vong.

Ngẩng đầu lại nhìn thấy miệng Tiểu Thiên ba đang không ngừng biến lớn, thời gian không tới một hơi thở đã mở to đến mười trượng, cùng lúc đó một cỗ lực lượng thôn tính bao khỏa toàn thân nó.

- Không.

Trong mắt Trúc Diệp Thanh đầy hoảng sợ.

Nhưng vô luận nó kêu cứu thê nào, thân thể vẫn bị hút vào trong miệng Tiểu Thiên.

Sau khi thôn phệ Trúc Diệp Thanh, Tiểu Thiên khôi phục dáng dấp ban đầu, nó giẫm bước chân nhẹ nhàng chạy đến bên cạnh Diệp Hạo.

Diệp Hạo vỗ vỗ đầu Tiểu Thiên, sau đó nhấc chân đi đến phía trước.

Đập vào mắt là mười thanh niên nam nữ đang hôn mê bất tỉnh, ngoài ra vẫn còn ba tên bị gặm không còn hình dáng.

Diệp Hạo lấy ra một viên Phệ Độc Đan.

Rất nhanh độc tố trong cơ thể bọn họ đã được Phệ Độc Đan cưỡng ép giam cầm lại.

- Tiểu Thanh, ngươi vào Tiểu Thiên Địa chơi đi.

Mắt thấy những Tu Sĩ này sắp tỉnh, Diệp Hạo nói với Tiểu Thanh.

Tiểu Thanh thân phụ dị tượng.

Không nên sớm xuất đầu lộ diện!

Nếu không với thực lực trước mắt, Diệp Hạo chưa hẳn có thể bảo vệ được nó.

Tiểu Thanh ồ một tiếng sau khi bất đắc dĩ tiến vào Tiểu Thiên Địa.

Mà sau khi Tiểu Thanh tiến vào, lông mi Trương Ngạo Tuyết nhẹ nhàng run rẩy, sau đó mở mắt.

Cô ta giãy dụa ngồi dậy.

Quét bốn phía sau đó rất nhanh nhìn thấy Diệp Hạo.

- Ngươi đã cứu ta sao?

Trương Ngạo Tuyết nhẹ giọng hỏi.

Diệp Hạo khẽ gật đầu một cái:

- Các ngươi trúng độc của Trúc Diệp Thanh.

- Trúc Diệp Thanh đâu?

- Chạy rồi.

- Chạy?

Trương Ngạo Tuyết khẽ giật mình.

Những lời này của Diệp Hạo tiết lộ một tin tức.

Trúc Diệp Thanh sao lại bỏ chạy?

Chắc chắn bị Diệp Hạo đánh chạy.

Lúc này, mười thanh niên nam nữ lần lượt thức tỉnh.

Đến khi bọn hắn biết chuyện đã xảy ra lập tức cảm ơn Diệp Hạo, nhưng trong đám người lại có một thanh niên nhìn Diệp Hạo lộ vẻ bất thiện.

- Được rồi, chúng ta cần phải lên đường.

Áo lam thanh niên nhìn thấy Trương Ngạo Tuyết và Diệp Hạo nói chuyện phiếm, cau mày nói.

- Đúng vậy, chúng ta đã chậm trễ rất lâu.

Thanh niên thứ hai phụ họa/

- Nếu chúng ta không thể trong thời gian quy định vượt qua khu rừng này, thì sẽ không có tư cách tiến vào Thái Huyền Học Viện.

- A, chúng ta đi nhanh đi.

Thanh niên thứ ba nhẹ gật đầu.

Nghe vậy, Diệp Hạo tò mò hỏi nói:

- Các ngươi đang khảo hạch hả?

- Ừm, chúng ta là tử đệ Phù Dung Thành, lần này tham gia khảo hạch Thái Huyền Học Viện.

- Thái Huyền Học Viện?

Trong đầu Diệp Hạo lập tức xuất hiện tư liệu về Thái Huyền Học Viện.

Thái Huyền Học Viện!

Một trong những thế lực Nhân Tộc đỉnh cao của Nam Vực Ngủ Trọng Thiên.

- Cần ta hỗ trợ không?

Diệp Hạo nhẹ giọng nói.

- Tốt.

Trương Ngạo Tuyết vui mừng nói.

- Như vậy không tốt đâu.

Thanh niên áo lam lườm Diệp Hạo nói.

- Mặc dù nói học viện không cấm hỗ trợ, nhưng khó đảm bảo sẽ không có người cố tình làm khó chúng ta.

- Khảo hạch quan hệ đến tương lai của chúng ta, ta cảm thấy nên thận trọng một chút.

Trong sân thanh niên nhao nhao phản bác.

Bọn hắn nhìn ra Trương Ngạo Tuyết có nhàn nhạt hảo cảm đối với Diệp Hạo.

Trương Ngạo Tuyết nghe bọn họ nói vậy, trên mặt lộ vẻ phẫn nộ:

- Các ngươi đã quên ai cứu mình à?

- Hai chuyện này không có quan hệ.

Thanh niên áo lam tên La Nhuận Hoa nặng nề nói:

- Ta rất cảm tạ Diệp Công Tử đã cứu mình, nhưng khảo hạch và chuyện này hoàn toàn khác nhau.

Trương Ngạo Tuyết há to miệng muốn nói cái gì, nhưng Diệp Hạo đã lên tiếng.

- Ta đi.

- Diệp Công Tử.

Trương Ngạo Tuyết vội nói.

- Cố gắng lên.

Diệp Hạo nhẹ giọng nói:

- Ta ở Thái Huyền Học Viện chờ ngươi.

- Diệp Công Tử cũng tới tham gia khảo hạch?

Diệp Hạo cười không nói, nhảy lên người Tiểu Thiên, vỗ vỗ đầu Tiểu Thiên, nhìn Trương Ngạo Tuyết một cái nói:

- Có duyên gặp lại.

Diệp Hạo vừa mới nói xong Tiểu Thiên giống như mũi tên rời dây cung vọt đi.

- Tốc độ thật khủng khiếp.

- Đầu Thổ Cẩu này chỉ sợ có ẩn chứa Huyết Mạch của loài khác.

- Ngọc Tiên Cảnh Chiến Sủng, không có gì đặc biệt.

- Sau khi chúng ta thi được Thái Huyền Học Viện cũng có thể đạt được một con Ngọc Cấp Chiến Sủng.

- Dù một con Chiến Sủng rác rưởi trong Thái Huyền Học Viện vẫn mạnh hơn đầu Thổ Cẩu kia.

Xa xa Diệp Hạo nghe vậy, trên mặt vẻ kinh ngạc.

Thái Huyền Học Viện thật tài đại khí thô nha.

Mỗi một người thi đậu được tặng một đầu Ngọc Cấp Chiến Sủng.

Có thể tưởng tượng Thái Huyền Học Viện chắc chắn có liên hệ với Yêu Tộc, nếu không không thể liên tục không ngừng cung ứng Chiến Sủng đẳng cấp cao.

Nhưng Thái Huyền Học Viện dù cấp cao nhất Chiến Sủng chưa hẳn có thể so sánh với Tiểu Thiên?

Tiểu Thiên là Thiên Cẩu Huyết Mạch.

Tương lai có năng lực chống lại Bán Thần.

- Tiểu Thiên, đi Thái Huyền Học Viện thôi.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

Tốc độ Tiểu Thiên lập tức tăng vọt.

(Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần - )

. . .

Thái Huyền Học Viện!

Nam Vực cự kình.

Diệp Hạo cưỡi Tiểu Thiên đi tới đó đã là chuyện của nửa tháng sau.

Dù tốc độ Tiểu Thiên vượt xa đồng cấp.

Nhưng ai bảo tu vi Tiểu Thiên chỉ mới đến Ngọc Cấp.

Nhìn từ xa có một cảm giác mênh mông, từng dãy núi giống như Thương Long ẩn núp, tràn ngập khí tức cực kì uy nghiêm và đáng sợ.

Cửa chính do hai gốc cổ thụ quấn quanh lưu lại khe hở.

- Tinh Đằng.

Diệp Hạo cũng nhận biết Tinh Đằng.

Tinh Đằng Cổ Thụ được xưng có thể quấn quanh tinh thần.

Trước mắt đây, hai gốc Tinh Đằng Minh Hiền đã có thành tựu, Diệp Hạo đánh giá đạt tới Tiên Vương Cao Giai, hơn nữa hai gốc dây leo và địa mạch tương liên, thời gian ngắn bộc phát thực lực càng thêm mạnh mẽ.

Diệp Hạo tin tưởng dù Tiên Vương Đỉnh Phong trong khoảng thời gian ngắn cũng đừng hòng đánh vỡ cửa chính này.

- Thủ bút rất lớn.

Diệp Hạo lẩm bẩm.

Quả là cổ lão thế lực.

Không phải Viêm Hoàng Tông nói vượt qua thì có thể vượt qua.

Bạn cần đăng nhập để bình luận