Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1428: Cổ Cầm

Đạo âm thanh này vừa ra, tân sinh Thái Huyền học viện vội vàng chạy đến thao trường.

Liên Yên hiếp mắt nói

- Học viện muốn tra rõ học sinh mới.

- Đúng vậy.

Diệp Hạo gật đầu.

Thái Huyền học viện có thể vận chuyển trận pháp liên tục.

Cho dù Tiên Tôn cũng đừng nghĩ đến việc lặng yên không một tiếng động ra ngoài.

Càng không cần phải nói đến sát thủ vừa hành thích kia.

- Nếu không, chúng ta cũng đi nhìn xem?

Liên Yên suy nghĩ một hồi thì nói.

- Tốt.

Ngay lúc hai người tiến về thao trường, không ít đạo sư cùng lão sinh đến.

Hành thích đạo sư là chuyện vô cùng nghiêm trọng.

Cơ hồ toàn bộ thầy trò Thái Huyền học viện đều biết.

Diệp Hạo và Liên Yên chạy tới thao trường thì phát hiện nơi này đã kín hết chỗ.

Bọn họ phải hao hết rất nhiều khí lực mới chen vào được.

Diệp Hạo quét thần niệm một cái , ánh mắt nhanh chóng rơi vào trên người một thiếu nữ áo đen.

Thiếu nữ có dáng người cao gầy.

Nàng giống như thiên nga cao ngạo cô độc đứng trong đám người.

Nam học sinh bốn phía thỉnh thoảng lại nhìn về phía nàng.

Liên Yên nhìn theo ánh mắt Diệp Hạo rơi vào trên người hắc y thiếu nữ.

- Ngươi biết nàng?

Liên Yên mở miệng hỏi.

- Gặp qua một mặt.

Diệp Hạo nhàn nhạt cười nói.

- Vị này là chuẩn thiên kiêu của tân sinh khóa này.

Liên Yên nói khẽ

- Một nữ hài cực kỳ kinh diễm.

- Kinh diễm cũng phải xui xẻo.

Diệp Hạo cười nói ha ha.

- Vì sao nói như vậy?

- Đoán xem?

- Ngươi nói gặp qua một lần, chẳng lẽ trên yến hội?

- Nhạy bén.

- Vị này tập sát Trang Tùng?

- Không sai.

- Vì sao nàng muốn giết Trang Tùng?

- Sao cô không qua hỏi đi?

- Loại trường hợp này thì ta hỏi thế nào?

Diệp Hạo đi về phía đoàn người.

- Ngươi đừng đi.

Liên Yên hoảng sợ.

Không lâu sau, Diệp Hạo đi tới bên cạnh hắc y nữ tử.

Hắc y nữ tử cũng nhận ra Diệp Hạo.

- Vì sao muốn giết Trang Tùng?

Hắc y nữ tử biến sắc.

Lúc này, nàng mới ý thức được Diệp Hạo đã xem thấu ngụy trang của bản thân.

Phát giác được hắc y nữ tử tỏa ra sát ý tràn ngập, Diệp Hạo cười nói

- Ta không có ác ý gì, chỉ đơn thuần hiếu kỳ thôi.

- 10 năm trước, tỷ tỷ ta không theo nên bị Trang Tùng tàn nhẫn ngược sát.

Hắc y nữ tử mấp máy bờ môi.

- Tại sao ngươi tổn thương người vô tội?

- Vô tội? Tùy tùng Trang Tùng vô tội sao? Năm đó, trong tay tùy tùng hắn cũng dính máu tươi tỷ tỷ ta.

Hắc y nữ tử cười lạnh.

- Ta có nên giết chết Trang Tùng không?

Diệp Hạo đón ánh mắt hắc y nữ tử, gật gật đầu liên tục

- Đúng.

Diệp Hạo đưa tay khoác lên bả vai hắc y nữ tử trong sắc mặt căng cứng của nàng.

- Ngươi muốn vạch trần ta?

- Ngươi có biết mình đã làm việc lỗ mãng không?

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

- Yến hội đêm nay, Trang Tùng không có mang theo Truy Tung thú.

Hắc y nữ tử trầm giọng nói.

Truy Tung thú!

Một loại yêu thú có khứu giác cực kỳ mẫn cảm.

Nếu Trang Tùng mang theo, nàng không có khả năng thành công.

- Nhưng ngươi lại đặt bản thân vào hiểm địa.

- Vì báo thù cho tỷ tỷ, ta đã đợi 10 năm rồi.

- Lần sau nhớ chu toàn kế hoạch một chút.

Diệp Hạo buông lỏng bả vai hắc y nữ tử ra.

Sau khi Diệp Hạo đi đến phía trước, hắc y nữ tử mới hơi buông lỏng thân thể đang căng cứng xuống.

Lúc này, nàng khiếp sợ phát hiện thần hồn đang suy yếu của bản thân lại tràn đầy lên.

So với trạng thái đỉnh phong còn mạnh mẽ hơn.

- Chẳng lẽ hắn bắt bả vai vì giúp mình khôi phục thần hồn?

Hắc y nữ tử lẩm bẩm.

Diệp Hạo đi thẳng về phía trước, thẳng đến bên cạnh một nữ tử.

- Không phải ngươi đang nghiên cứu Thông Linh thuật sao, ngươi đến nơi này làm gì?

- Học viện xảy ra chuyện lớn như vậy, thân làm đạo sư, ta đương nhiên phải tới.

Hàn Mộng Kỳ kinh ngạc hỏi

- Sao lại là ngươi, ngươi đến đây làm gì?

- Ta cũng muốn tới tìm hung thủ.

- Đã tìm được chưa?

- Chưa.

- Ta không tin.

- Tùy cô thôi.

Hàn Mộng Kỳ nghi ngờ, sau đó ngưng trọng nhìn Diệp Hạo

- Ta nói nè, ngươi không tham gia chuyện này chứ?

- Cô cảm thấy thế nào?

- Loại tiểu nhân vật như Trang Tùng không có cơ hội đắc tội ngươi, coi như đắc tội, ngươi cũng không có khả năng áp dụng phương thức như vậy.

- Cô biết rồi còn hỏi?

Hàn Mộng Kỳ khoát tay áo nói

- Ngươi nghỉ ngơi ở đây, ta đi dạo đã.

Diệp Hạo biết Hàn Mộng Kỳ cùng một đám đạo sư muốn tìm kiếm hung thủ từ bên trong những học sinh này.

Nhưng bây giờ các nàng nhất định đang làm chuyện vô ích.

Diệp Hạo đi đến bên cạnh Liên Yên.

Liên Yên có chút bất an nói

- Ngươi có biết vừa rồi rất nhiều tu sĩ nhìn chằm chằm ngươi?

- Thì sao?

- Ngươi chỉ đi đến bên cạnh Cổ Cầm, ngươi cảm thấy kẻ khác không có khả năng nghi ngờ sao?

- Hoài nghi thì thế nào? Có bản sự thì kiểm tra đi?

- Ngươi đã làm gì?

- Không có gì, chỉ giúp Cổ Cầm bổ sung một ít thần hồn chi lực.

- Ngươi còn là Đan Sư?

- Đúng vậy.

- Ngươi không phải Trận Sư sao?

- Ai quy định Trận Sư không thể là Đan Sư?

- Được rồi.

Rất nhiều đạo sư cùng cao thủ Chấp Pháp đội Học Viện xuất động.

Trải qua mấy canh giờ sau, bọn họ cảm thấy không thể tưởng tượng nổi vì thần hồn của tất cả tân sinh đều không có vấn đề gì.

Phân thân vẫn lạc thì thần hồn chắc chắn sẽ gặp trọng thương.

Đây là điều chắc chắn.

Tình huống hiện tại nói rõ hung thủ không phải tân sinh.

Dưới tình huống bất đắc dĩ, Bạch Hạc chỉ có thể để tân sinh rời đi.

Diệp Hạo cùng Liên Yên trở về nơi dừng chân, hắn bỗng nhiên nghĩ tới cái gì.

- Cô đi trước, ta có chút chuyện.

- Chuyện gì?

- Đừng hỏi.

Liên Yên hơi kinh ngạc nhìn Diệp Hạo nhưng vẫn rời đi.

Lúc nàng rời đi, một đạo thân ảnh từ chỗ tối đi ra.

Không phải Cổ Cầm thì là ai?

Cổ Cầm đi đến trước mặt Diệp Hạo

- Tại sao ngươi giúp ta?

- Không có nguyên nhân.

- Không có nguyên nhân?

- Ta không hiểu.

- Cũng không phải không có nguyên nhân.

Diệp Hạo suy nghĩ một hồi rồi nói

- So với Trang Tùng, ta nhìn ngươi thuận mắt hơn một chút.

Lý do này khiến Cổ Cầm không biết nói gì.

- Mặc kệ như thế nào, ta cũng thiếu ngươi một mạng.

Cổ Cầm trầm giọng nói.

Nói xong câu này, Cổ Cầm xoay người rời đi.

Gọn gàng.

Diệp Hạo nhìn bóng lưng Cổ Cầm, ung dung nói

- Ngươi không thiếu chỉ một mạng đâu

- Ngươi có ý gì?

Lúc này, một đạo âm thanh truyền vào tai Diệp Hạo.

- Người đòi nợ đã tới rồi sao?

Diệp Hạo bình tĩnh nhìn hư không nơi nào đó nói.

- Ta muốn biết ngươi làm sao xem thấu ta?

- Không gì khác.

Một đạo thân ảnh già nua xuất hiện bên cạnh Diệp Hạo

- Kiếm Linh, mà thôi.

Lúc này, một đạo thân ảnh đi ra từ trong hư không.

Thân ảnh chính là phó viện trưởng Phong Thần vừa xuất hiện trong yến hội.

Phong Thần nhìn Trảm Yêu Kiếm nói

- Kiếm Linh thật cường đại.

Bạn cần đăng nhập để bình luận