Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1436: Đe Dọa

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần



-----------------

- Làm càn.

Lão đạo sư Địa cấp ban Nhiệm hồng Phương nổi giận.

- Một tên học sinh lại dám uy hiếp đạo sư học viện, ta thấy ngươi không muốn lăn lộn trong học viện nữa rồi?

Kha Kiệt cũng nổi giận.

Trên danh nghĩa, Diệp Hạo vẫn là thuộc hạ của hắn.

Nhưng hiện tại, một học sinh dám đứng trước mặt hắn uy hiếp thuộc hạ mình.

Đây không phải không để hắn vào trong mắt?

- Biểu ca ta là Long Thành Nghiệp.

Nam sinh ngạo nghễ mở miệng.

Sắc mặt Kha Kiệt lập tức thay đổi.

Đạo sư còn lại cũng như thế.

- Long Thành Nghiệp là ai?

Diệp Hạo hỏi.

Nói thật, hắn cũng không để một tên học sinh vào trong mắt.

Mặc kệ hắn là thiên kiêu hay cự đầu, Diệp Hạo không thèm để ý.

- Long Thành Nghiệp là người nổi bật trong Địa cấp ban.

Tề Linh nghiêm mặt nói

- Nghe nói, tu vi hắn đã đạt đến Tiên Chủ đỉnh phong.

- Ta cứ tưởng rằng lão sói vẫy đuôi chứ.

Diệp Hạo cười nhạo

- Hiện tại, ngươi đi gọi biểu ca Long Thành Nghiệp tới, lão tử sẽ dạy hắn cách làm người.

Đối với nam sinh cuồng ngạo kia, Diệp Hạo càng thêm ngông cuồng.

- Ngươi nói đó!

Diệp Hạo khoát tay, một đạo thanh quang rót vào thể nội nam sinh.

- Ngươi đã làm gì ta?

Trình Lý dâng lên một trận bất an trong lòng.

- Một đạo Cấm Chế phù do ta tự sáng tạo, trong vòng một khắc đồng hồ, nếu ta không giúp ngươi giải khai, huyết dịch toàn thân ngươi sẽ bị đảo lưu, đồng thời, huyết nhục cùng gân cốt sẽ hòa tan, cuối cùng ngươi sẽ biến mất hoàn toàn khỏi thế gian này.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

- Ngươi...ngươi sao có thể làm như vậy?

Trình Lý lộ ra ánh mắt hoảng sợ.

- Ngươi không cần lo ta bị học viện cách chức hoặc trừng phạt, ta trùng hợp có một chút quan hệ cùng một vị cao tầng học viện, ta tin lấy thực lực vị kia hoàn toàn có thể ép chuyện này xuống.

Diệp Hạo đột nhiên nghĩ đến cái gì

- Đúng rồi, ngươi không có bao nhiêu thời gian để lãng phí đâu.

Trình Lý run lên một cái rồi chạy thụt mạng về nơi xa.

Sau khi Trình Lý rời khỏi, ánh mắt Diệp Hạo rơi vào trên người bảy tên học sinh còn lại.

Bọn họ không khỏi lùi lại một bước.

- Diệp đạo sư, ta cũng không có uy hiếp ngươi.

- Diệp đạo sư, chuyện này không có bất kỳ quan hệ gì với ta.

- Diệp đạo sư, ta lui trước.

Bảy tên học sinh nói xong rồi xoay người chạy theo.

Lúc này, Kha Kiệt lo lắng nhìn Diệp Hạo.

- Diệp Nhật, Long Thành Nghiệp cũng không phải hạng người đơn giản.

- Tư lịch ta trong đạo sư Địa cấp cũng hơi lớn chút, nhưng Long Thành Nghiệp chưa hẳn sẽ bán cho ta mặt mũi.

Nhiệm Hồng Phương lộ vẻ mặt nghiêm túc nói

- Bởi vì đạo sư hắn là Tiên Tôn đỉnh phong, Long Chinh Trình.

- Không sao.

Diệp Hạo nhàn nhạt đáp.

Đạo sư giữa sân đều dùng ánh mắt quái dị nhìn hắn.

Bọn họ muốn biết Diệp Hạo lấy tự tin ở đâu?

Ước chừng mấy phút sau, một bạch bào thanh niên đồng hành cùng Trình Lý đi tới Hoàng cấp tứ ban.

Bạch bào thanh niên nhìn thấy nhiều đạo sư ở hiện trường như vậy, sắc mặt khẽ động.

Ánh mắt hắn rơi lên người Diệp Hạo.

- Ngươi là Diệp Nhật đạo sư?

Bạch bào thanh niên nhàn nhạt hỏi.

Trên người hắn phát ra một cỗ uy thế nhàn nhạt.

Loại uy thế này khiến thầy trò toàn trường sinh ra từng đợt bất an

Diệp Hạo không nói.

Trình Lý nhìn thấy Diệp Hạo không đáp tưởng hắn không dám phản kháng, hắn không khỏi chế nhạo

- Diệp Nhật, không phải ngươi vừa ngưu bức dạy dỗ ta sao? Hiện tại bị dọa đến mức không dám nói chuyện rồi sao?

- Triệt hồi Cấm Chế ở thể nội, nói lời xin lỗi với biểu đệ ta, ta sẽ bỏ qua chuyện này.

Khóe miệng Long Thành Nghiệp không khỏi lộ ra một tia trào phúng nhìn Diệp Hạo.

- Xin lỗi coi như xong đi?

Nhiệm Hồng Phương suy nghĩ một hồi rồi nói.

- Tất nhiên, nếu đạo sư xin tha, ta sẽ cho ngươi mặt mũi.

Long Thành Nghiệp nhìn Nhiệm Hồng Phương một cái, sau đó nói

- Ngươi không cần xin lỗi, chỉ cần quỳ xuống được rồi.

Sắc mặt Nhiệm Hồng Phương lập tức trầm xuống.

Long Thành Nghiệp lại dám đùa nghịch hắn.

- Long Thành Nghiệp, ngươi quá đáng rồi.

- Quá đáng sao? Ta không cảm thấy như vậy.

Long Thành Nghiệp lườm Nhiệm Hồng Phương một cái

- Ta cảm thấy ngươi chưa hiểu được vị trí bản thân, trong học viện này, tuy ngươi là chủ nhiệm Địa cấp ban, nhưng ngươi cũng nên rõ ràng đạo sư bộ hạ mình có tính tình gì?

- Ngươi nói cái gì?

- Ngươi quá ngông cuồng.

- Long Thành Nghiệp, ngươi dám không coi ai ra gì?

Đám đạo sư đều nổi giận.

Long Thành Nghiệp nói một câu đã bao quát toàn bộ đám đạo sư này.

- Kẻ yếu chỉ có thể gào thét.

Long Thành Nghiệp lạnh lùng lên tiếng.

Hắn nói câu này giống như tưới một chậu nước lạnh lên đầu bọn họ.

- Hiện tại, lập tức, quỳ xuống.

Ánh mắt Long Thành Nghiệp lại rơi trên người Diệp Hạo.

Trong học viện đều thổi Diệp Hạo vô cùng kỳ diệu, nhưng Long Thành Nghiệp hắn lại không có một chút hứng thú nào.

Bởi vì trong lòng hắn, song phương không phải người cùng một cấp độ.

- Nói xong chưa?

Diệp Hạo hỏi.

- Cái gì?

Long Thành Nghiệp nổi giận quát

- Ý ta là nói xong thì con mẹ ngươi quỳ xuống cho ta

Diệp Hạo vừa dứt lời, một đạo thân ảnh đột nhiên nhào tới Long Thành Nghiệp.

Sắc mặt Long Thành Nghiệp đại biến.

Hắn vừa muốn xuất thủ thì đạo thân ảnh kia đã đập một cái móng vuốt lên đầu hắn, Long Thành Nghiệp cảm thấy đầu óc choáng váng, hoa mắt, hai đầu gối nặng nề quỳ trên mặt đất.

Toàn trường xôn xao!

Bọn họ thấy được cái gì?

Bọn họ thấy được một đầu Hỏa Hồ trấn áp Long Thành Nghiệp.

- Tình huống như thế nào?

- Ta không bị hoa mắt chứ?

- Long Thành Nghiệp bị một Hỏa Hồ trấn áp?

Toàn bộ thầy trò nhìn thấy một màn này thì bị kinh sợ.

Cái này đương nhiên không phải Hỏa Hồ.

Mà là Cửu Chuyển Linh Lung Thú.

Long Thành Nghiệp lộ ánh mắt tràn đầy sát ý dữ tợn. Hắn vừa muốn động đậy mới phát hiện cửu chuyển Linh Lung thú đã dán móng vuốt gắt gao lên người mình, hắn không thể động.

- Liệt Thiên, giết nó cho ta.

Long Thành Nghiệp gầm thét lên.

Long Thành Nghiệp vừa dứt lời, một đạo thân ảnh từ thể nội hắn thoát ra, sau một khắc, nó nhào tới Cửu Chuyển Linh Lung Thú.

Nhưng sau khi Cửu Chuyển Linh Lung Thú lườm đạo thân ảnh kia một cái, thân mình nó bỗng nhiên ngừng lại giữa không trung, sau đó, ánh mắt nó lộ ra e ngại nồng đậm.

- Liệt Thiên, lên đi.

Long Thành Nghiệp kinh sợ.

Hắn không ngờ chiến sủng của mình không những không tiến lên, nó ngược lại không ngừng lui lại.

Diệp Hạo nhàn nhạt nhìn chiến sủng của Long Thành Nghiệp một cái

- Ta còn tưởng rằng Liệt Thiên Thú thật sự đó? Làm nửa ngày hóa ra chỉ là một con Liệt Vân Thú.

Mọi người đều im lặng.

Liệt Thiên Thú là bá chủ thời Thượng Cổ, dù yếu nhất thì tương lai cũng có thể đạt đến cảnh giới Tiên Vương. Chiến sủng như vậy chỉ có Thiên Chi Kiêu Tử Thiên cấp ban mới có khả năng nắm giữ!

Dù Long Thành Nghiệp có thiên phú trong Địa cấp ban cũng không có khả năng nắm giữ chiến sủng cấp bậc này.

Nhưng bọn họ chợt nghĩ tới một vấn đề. Tuy Liệt Vân thú không thể bằng Liệt Thiên thú, nhưng huyết mạch nó cũng không yếu! Tương lai không thể đạt đến cảnh giới Tiên Vương, nhưng đạt đến Tiên Tôn cao giai lại nằm đinh đinh trên bảng!

Bạn cần đăng nhập để bình luận