Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1446: Tu Vi Tăng Nhanh

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần



-----------------

- Ý của Diệp Đạo Sư là đợi người trở thành Kim Cấp Đạo Sư sẽ để cho ta làm phụ tá?

- Cho ngươi.

Diệp Hạo ném cho Sở Yến Hà một Bình Ngọc.

Cô nàng nghi ngờ nhận lấy.

- Đây cái gì?

- Ăn vào có thể vô điều kiện tăng lên hai cảnh giới, hơn nữa còn không có bất kỳ di chứng, ngươi có thể yên tâm phục dụng.

Diệp Hạo vuốt cằm nói:

- Tin tưởng ngươi bây giờ có thể yên tĩnh một hồi?

- Hai cảnh giới?

- Còn vô điều kiện?

- Không di chứng?

Đám người Trương Ngạo Tuyết nghe Diệp Hạo nói vậy hoảng sợ không thôi, ánh mắt các nàng nhìn Diệp Hạo đầy nóng bỏng.

Tâm thần Diệp Hạo khẽ động, ba Bình Ngọc xuất hiện trước mặt ba nữ.

- Các ngươi ăn Tiên Đan này vào đi.

Diệp Hạo nhìn bốn nữ nói:

- Ta giúp các ngươi hộ pháp.

- Cái này không được đâu?

Huệ Hàm nhăn nhó nói:

- Chúng ta tăng cao tu vi không thể phâm tâm, Diệp Đạo Sư ngươi làm gì, chúng ta cũng không phản kháng được.

Nói đến đây, khuôn mặt Huệ Hàm đỏ bừng.

- Diệp Đạo Sư, nhớ làm nhẹ nhàng một chút nha.

Diệp Hạo có cảm giác muốn thổ huyết.

Bạn cùng phòng Trương Ngạo Tuyết cũng quá Cực Phẩm đi.

- Có dùng Tiên Đan không?

Diệp Hạo trợn mắt quát khẽ.

- Có chứ.

Huệ Hàm nói rồi mở Bình Ngọc ra, một ngụm nuốt xuống.

Ba nữ Trương Ngạo Tuyết cũng nhao nhao nuốt Tiên Đan.

Tiên Đan vừa vào bụng đã hóa thành lực lượng tinh thuần cuồn cuộn, lúc này tu vi bốn nữ điên cuồng tăng lên.

Khoảng mười mấy hơi thở sau, tu vi các nàng đã tăng lên Ngọc Tiên thất Chuyển tiếp tục đạt tới Ngọc Tiên bát Chuyển.

Sau khi đến Ngọc Tiên bát Chuyển còn không dừng lại bao lâu, tu vi tứ nữ đã lên Ngọc Tiên cửu Chuyển.

Các nàng đã có thể phân đến lớp Huyền Cấp.

Điều này nói rõ họ tương lai có tư cách đặt chân Tiên Chủ Cảnh.

- Được rồi, ta lại giúp các ngươi một tay.

Diệp Hạo lấy ra một Bình Ngọc, khi hắn mở bình ra, một sợi huyết khí bừng lên.

Sợi huyết khí này tuôn ra sau đó hóa thành bốn sợi nhỏ hơn phân biệt tiến vào cơ thể bốn người.

Tu vi các nàng lần nữa tăng nhanh.

Ngọc Tiên thập Chuyển!

Ngọc Tiên 11 Chuyển!

Ngọc Tiên 12 Chuyển!

Sợi huyết khí này thật không đơn giản.

Năm đó, do Diệp Hạo chiết xuất năng lượng tinh thuần từ huyết tinh Tiên Chủ Cảnh.

Theo huyết khí liên tục không ngừng trào ra, tu vi bốn nữ càng tăng nhanh.

Mà khi tu vi ba nữ Huệ Hàm tăng lên tới 24 Chuyển, khí thế trên người mới hạ xuống, lúc này dù các nàng có hấp thu huyết khí nhiều hơn nữa cũng không cách nào tăng lên.

Diệp Hạo hiểu, tư chất của ba nữ chỉ có như thế.

Mà Trương Ngạo Tuyết vẫn đang liên tục không ngừng hấp thu.

Nhưng khi nàng đạt tới 26 Chuyển cũng không hấp thu nữa.

- Vẫn không thể bước qua được cột mốc 27 Chuyển.

Diệp Hạo cất lời.

Nếu Trương Ngạo Tuyết có thể vượt được 27 Chuyển, tương lai có thể đặt chân đến Tiên Tôn Cảnh.

Nhìn như chênh lệch một cảnh giới.

Nhưng trên thực tế, cảnh giới này khác nhau một trời một vực.

Tiên Chủ Đỉnh Phong mạnh hơn cũng không bằng Tu Sĩ Tiên Tôn Cảnh.

Cứ như vậy khoảng sau nửa canh giờ, bốn nữ lần lượt thức tỉnh.

- 24 Chuyển?

- Sao có thể?

- Ta đang nằm mơ sao?

Ba nữ Huệ Hàm cảm thụ ba động trong cơ thể, trên mặt hiện vẻ khiếp sợ.

Lúc này, Trương Ngạo Tuyết cũng tỉnh.

Sau khi cô nghe ba nữ kinh hô cũng vội vàng kiểm tra tu vi của mình.

Vừa xem xét Trương Ngạo Tuyết cũng kêu lên một tiếng.

- Ngạo Tuyết, ngươi thế nào?

Huệ Hàm hỏi vội.

- Ta —— ta 26 Chuyển.

Trương Ngạo Tuyết tỏ rõ vẻ không thể tưởng tượng nổi.

Nói đến đây, Trương Ngạo Tuyết nhìn Diệp Hạo bên cạnh.

- Diệp Đạo Sư, sao lại thế này?

- Các ngươi tăng lên sẽ không tạo thành ảnh hưởng đối với cảnh giới của các ngươi.

Diệp Hạo bình tĩnh nói:

- Nhưng bởi vì vì tư chất của các ngươi, đây là cực hạn Ngọc Tiên Cảnh mà các ngươi có thể đạt tới.

- Diệp Đạo Sư, sao ngươi làm được?

Sở Yến Hà nhẹ giọng hỏi.

- Hao phí một chút tài nguyên.

Diệp Hạo không nói chi tiết:

- Mặc dù nói đề thăng cảnh giới không tạo thành ảnh hưởng, nhưng các ngươi vẫn phải làm quen một chút mỗi cảnh giới, sau khi quen thuộc rồi hãy nâng tu vi lên Kim Tiên Cảnh.

- Diệp Đạo Sư, ta còn có khả năng tăng lên không?

Huệ Hàm nhìn Diệp Hạo, nghiêm túc hỏi.

- Tiên Dược Tăng Tư Chất không loại nào không có giá trên trời.

Diệp Hạo nói đến đây, đột nhiên nghĩ đến cái gì:

- Ta đột nhiên nghĩ đến trong học viện dường như có loại đó.

- Diệp Đạo Sư nói Bồ Đề Diệp?

- Không sai.

- Nhưng Bồ Đề Diệp mười vạn điểm tích lũy một lá.

Huệ Hàm cười khổ không thôi.

- Dù cả đời không ăn không uống cũng mua không nổi.

Mười vạn điểm tích lũy không phải mười vạn Tiên Thạch.

Điểm tích lũy từ trước đến giờ không dễ có.

Nói đến Bồ Đề Tử mới nhớ hình như mình từng đạt được một viên Bồ Đề Tử.

Lúc trước, Độc Tinh vì mạng sống đưa cho Diệp Hạo một viên Bồ Đề Tử mất đi hơn phân nửa linh tính, viên Bồ Đề Tử kia Diệp Hạo Dùng Sinh Mệnh Chi Chỉ giúp nó bổ sung đủ năng lực trước kia. Mà những năm nay, nó sống ở Tiểu Thiên Địa đã mọc rễ nảy mầm thành một gốc tiểu Bồ Đề Thụ.

Nhưng muốn trưởng thành Bồ Đề Thụ trong truyền thuyết còn không biết bao nhiêu năm nữa?

Nhưng này gốc Bồ Đề Thụ nhỏ này đã có lá cây.

Mà những Bồ Đề Diệp kia có thể gia tăng ngộ tính.

Ngộ tính gia tăng biến tướng tăng lên Tư Chất.

- Còn nhiều thời gian.

Diệp Hạo nói đến đây, nhìn Trương Ngạo Tuyết nói:

- Ta phải đi rồi.

- Ta tiễn người.

Trương Ngạo Tuyết vội nói.

- Ta cũng tiễn người.

Huệ Hàm vừa nói đến đây, Diệp Hạo đã từ chối:

- Để Ngạo Tuyết tiễn ta được rồi!

Trương Ngạo Tuyết theo Diệp Hạo đi tới cửa túc xá nữ sinh, hắn quay qua hỏi nàng.

- Ngươi muốn đi tầm bảo?

- Người có biện pháp?

- Ta hỏi ngươi có muốn hay không?

- Muốn chứ.

Ai không muốn đây?

Đây là Thượng Cổ Bảo Địa nha.

Không nói khắp nơi trên đất đều là bảo bối, nhưng đồ tốt chắc chắn không ít.

- Vậy một tháng này ngươi cố gắng tu luyện.

Diệp Hạo nhẹ giọng nói.

Lưu Á Tân cho Diệp Hạo ba danh ngạch.

Nhưng trong học viện, Tu Sĩ hắn quen biết thực sự không nhiều.

Trương Ngạo Tuyết coi như một.

Diệp Hạo trở lại ký túc xá, rồi nhanh chóng tiến vào Tiểu Thiên Địa tu hành.

Mà lúc này, tin tức tầm bảo nhanh chóng truyền khắp toàn bộ Thái Huyền Học Viện.

- Thượng Cổ Bảo Địa.

- Chuyện này và chúng ta có quan hệ cái lông ấy? Một trăm danh ngạch, dù học sinh Địa Cấp cũng không mấy người có tư cách tiến vào đâu?

- Thật mất hứng.

- Công bố cũng như không, buồn thiệt chứ!

- Đối với chuyện tầm bảo, ta cảm thấy tin tức Hoàng Cấp lớp bốn còn kình bạo hơn!

- Có cái gì kình bạo?

- Lần khảo nghiệm này bởi vì Tề Linh biểu hiện xuất chúng, nên Diệp Nhật Đạo Sư đã tặng cô ta một con Thiểm Điện Hồ.

- Thiểm Điện Hồ? Ngươi xác định?

- Chuyện này đã truyền ra khắp nơi rồi? Con Thiểm Điện Hồ kia giá trị tám trăm bốn mươi vạn đó.

Bạn cần đăng nhập để bình luận