Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1458: Thượng Cổ Chi Địa

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần



-----------------

Không phải ai cũng giống Diệp Hạo, cuồng cuộng như nạn châu chấu đi đến đâu càn quét sạch sẽ đến đó .

Lưu Á Tân chỉ lấy một phần Tài Nguyên quý báu.

Đại bộ phận tài nguyên còn lại hắn đều để lại phiến thiên địa kia.

Nếu không cũng không cần thiết tổ chức Đạo Sư cùng học sinh Học Viện đi vào trong đó.

Lúc đoàn người Diệp Hạo đến thao trường, ánh mắt Đạo Sư và học sinh có mặt không hẹn mà gặp đều rơi vào người Diệp Hạo .

Ánh mắt lăm lăm.

Kinh khủng như biển.

Những người này cũng không phải dạng vừa.

Đạo Sư cùng học sinh được chọn, ai không có tu vi Tiên Tôn trở lên .

Gần hai trăm cường giả nhìn lăm lăm, không phải ai cũng có thể tiếp nhận được.

Nhìn thấy ánh mắt tất cả đều tập trung trên người Diệp Hạo, Hàn Mộng Kỳ lập tức xuất hiện trước mặt hắn .

Ánh mắt Hổ Phách toát ra nhàn nhạt quang trạch.

Ngoại trừ hơn mười vị cường giả ra toàn bộ tu sĩ đều cảm thấy đôi mắt mình đau nhức.

-Hàn Mộng Kỳ, ngươi làm gì vậy?

Một hồng y nữ tử xoa xoa đôi mắt phẫn nộ quát hỏi.

-Ta làm gì cũng không tới lượt kẻ vô năng như ngươi có thể quản.

Hàn Mộng Kỳ lườm hồng y nữ tử một cái.

Tất cả thầy trò có mặt đều kinh trụ.

Vô năng?

Cái này không phải nhục người ta sao?!

- Ngươi nói cái gì?

Trong mắt Thải Ba lộ ra vẽ dữ tợn nhìn Hàn Mộng Kỳ.

-Ngươi có phải muốn ta nói cho tất cả mọi người biết chuyện xấu xa của ngươi?

Hàn Mộng Kỳ cười lạnh nói:

-Nếu như ngươi không để ý, vậy để ta nói cho mọi người cùng biết .

Thải Ba trong lòng máy động.

Lúc này mới nhớ Hàn Mộng Kỳ hình như biết chuyện giữa mình và Bộ Trưởng Hậu Cần .

Nghĩ tới đó, Thải Ba đâu còn dám mạnh miệng.

Hàn Mộng Kỳ ngừng công kích, những Tu Sĩ còn lại cũng trầm mặc không nói gì .

Nàng trước mặt mọi người công kích Thải Ba ngoài mục đích tuyên bố địa vị của mình ra còn muốn bảo vệ Diệp Hạo .

Lúc này, ai lại muốn đắc tội với Hàn Mộng Kỳ đây?

-Hàn Mộng Kỳ, ngươi làm quá rồi .

Lúc này một thanh niên tóc vàng nhìn Hàn Mộng Kỳ, thản nhiên nói.

Lúc mọi người nghĩ chuyện này cứ như vậy cho qua thì không ai ngờ thanh niên kia lại phát biểu như vậy .

- Tiết Nhân Nghĩa.

- Sinh viên ưu tứ đứng thứ hai của Thiên Cấp Ban.

- Luận theo thứ hạng mạnh hơn Hàn Mộng Kỳ .

- Theo tin đồn, thực lực Tiết Nhân Nghĩa không kém người đứng đầu như Mộ Dung Tinh, nhưng do hắn thích Mộ Dung Tinh nên không khiêu chiến thôi.

Lúc các bạn học còn đang thảo luận, ánh mắt Hàn Mộng Kỳ rực lửa.

-Đánh một trận đi .

Thực lực Hàn Mộng Kỳ những ngày nay có chút tinh tiến, nàng cảm thấy bản thân chưa hẳn thua Tiết Nhân Nghĩa.

-Ta sợ ngươi sao?

Tiết Nhân Nghĩa vừa nói xong, uy thế mạnh mẽ như vũ bão tràn ra bốn phía, đầu tóc vàng của hắn chảy ra nhàn nhạt quang trạch, đôi mắt sáng như ngôi sao.

Tất cả học sinh xung quanh nhao nhao tránh đi .

Mộ Dung Tinh nhan sắc Khuynh quốc khuynh thành xuất hiện giữa hai người, bàn tay trắng nõn vung lên, uy thế giằng co của cả hai đồng thời vỡ nát, phản chấn ra xung quanh khiến hai người bọn họ liên tục lùi về sao mấy bước .

- Hai người kiếm chuyện đủ chưa?

Mộ Dung Tinh nhàn nhạt lên tiếng.

Sắc mặt Hàn Mộng Kỳ thay đổi.

Tiết Nhân Nghĩa cũng biến sắc.

Phá vỡ uy thế của hai người đồng nghĩa với việc tiếp nhận sự công kích của cả hai cùng một lúc .

Không phải ai cũng có thể làm được.

Nhưng hiện tại, Mộ Dung Tinh lại dùng thực lực bản thân làm được điều này .

Cái này nói rõ điều gì?

Hai người rất rõ ràng.

Thực lực đối phương vượt xa bọn họ.

Yêu Nghiệt!

Tuyệt đối là Yêu Nghiệt!

Nếu không phải Yêu Nghiệt, chắc sẽ không thể đạt được đến cấp độ này.

- Ngươi cũng không giấu nữa rồi.

Hàn Mộng Kỳ nhìn Mộ Dung Tinh nói.

-Ngươi biết rõ chuyện của ta?

Mộ Dung Tinh khẽ giật mình hỏi lại.

-Ngươi cảm thấy mình giấu diếm rất tốt?

Hàn Mộng Kỳ vẻ mặt không thay đổi hỏi lại.

-Mặc kệ ngươi làm sao biết được, cũng không quan trọng gì với ta.

Mộ Dung Tinh rất nhanh khôi phục vẻ mặt tự nhiên.

-Đúng vậy, không quan trọng gì.

Hàn Mộng Kỳ nói .

Quan trọng sao?

Khoảng cách giữa hai người như trời với vực!

Mà khoảng cách này không phải nàng nói vượt qua thì có thể vượt qua được!

Đúng lúc này, giữa không trung xuất hiện một đạo thân ảnh.

Không phải Lưu Á Tân thì là ai?

-Người đã đến đông đủ chưa?

Lưu Á Tân nhìn một lượt tất cả rồi nói:

-Vậy thì đi thôi.

Lưu Á Tân vừa nói xong ,Diệp Hạo cảm thấy bốn phía không gian bị một sức mạnh cực kỳ kinh khủng bẻ vụn, giống như một khối đất bị một cái máy xúc xúc đi.

Mấy hơi thở sau, hắn phát hiện mình đã xuất hiện trong một vùng đất hoàn toàn mới.

Vùng đất này, xanh um tươi tốt, chim hót hoa thơm .

Nhìn bốn phía, Tiên Dược khắp nơi, hương thơm tràn ngập.

Trong mắt Diệp Hạo không khỏi lóe lên một đạo tinh quang.

Diệp Hạo biết rõ mình đã đến Thượng Cổ Chi Địa .

- Oa, Thế Giới thật đẹp.

- Đó không phải Hoa Tiên Dược sao?

- Triều Dương Quả, Chiết Kích Xa, Trúc Vận quả.

- Ta không tin vào mắt mình nữa? Tử Trúc ba ngàn năm, Sương Tùng bốn ngàn năm.

Đạo sư và học sinh đến được đây đều là những người có kiến thức phi phàm .

Sao có thể không nhận ra những thứ trong Tiểu Thiên Địa này được?

Nhưng mà bọn họ cũng không ra tay tranh giành .

Bởi vì Lưu Á Tân còn chưa phát lệnh.

Lưu Á Tân bình thản nhìn tất cả nói:

-Những thứ ở đây các ngươi đều có thể lấy nhưng nghiêm cấm hành vi tranh chấp giành giật, ai đến trước thì lấy trước. Được rồi, bây giờ các ngươi có thể hái nó.

Trương Ngạo Tuyết, Cổ Cầm và Cô Tình Nhi cùng nhìn về phía Diệp Hạo.

-Đi thôi.

Diệp Hạo nói khẽ.

Ba người gật đầu một cái vội đi về phía trước .

Diệp Hạo Thần Niệm quét qua, đi đến một đóa Sinh Cân Thảo .

Sinh Cân Thảo, dược liệu không thể thiếu trong luyện chế Liệu Thương Đan .

Nhìn thấy Diệp Hạo muốn hái Sinh Cân Thảo, một đạo thân ảnh chợt lóe lên, dưới mắt Diệp Hạo mà cướp gốc Sinh Cân Thảo kia .

Sắc mặt Diệp Hạo trầm xuống.

Cướp Sinh Cân Thảo là một thanh niên.

Thanh niên kia lắc lắc Sinh Cân Thảo trong tay trước mặt Diệp Hạo, trong mắt đầy vẻ đắc ý.

-Hình như ta không có đắc tội với ngươi ?

-Nhưng ta thấy ngươi không vừa mắt .

Thanh niên kia lộ ra hai hàm răng trắng thản nhiên đáp.

-Kể từ bây giờ ta cam đoan ngươi không hái được gì .

Diệp Hạo nói xong thân ảnh Tiểu Thất đã xuất hiện bên cạnh hắn .

-Tiểu Thất, Phân Thân ngươi theo dõi hắn cho ta .

-Nhìn cho kỹ nhé!

Tiểu Thất vừa dứt lời một đạo Phân Thân xuất hiện bên cạnh nó.

-Ngươi cho rằng chỉ ngươi có Chiến Sủng sao?

Thanh niên kia hừ lạnh một tiếng nói.

Thanh niên kia vừa nói xong một con Ưng Chuẩn đã xuất hiện bên cạnh mình.

Tiểu Thất nhàn nhạt nhìn Ưng Chuẩn kia một cái.

Ưng Chuẩn trong mắt lộ ra vẻ hoảng sợ, vùi đầu thật sâu vào trong bộ lông của nó , toàn thân không nhịn được run rẩy.

Sắc mặt Đồng Xưng Nghĩa không khỏi thay đổi.

-Chuyện gì vậy ?

-Công Tử, Huyết Mạch của Hỏa Hồ kia là Vương Cấp, lúc ta đối mặt với nó bị Huyết Mạch đó áp chế.

Lúc Ưng Chuẩn kia nói ra câu này, toàn thân vẫn còn đang run rẩy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận