Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1460: Tiểu Thất Nghịch thiên

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần



-----------------

Năm lần hô hấp!

Sáu lần hô hấp!

Bảy lần hô hấp!

Lúc đến lần hô hấp thứ tám, toàn bộ thầy trò có mặt đều hoài nghi, nhưng Cẩn Tuyền vẫn đang kiên trì.

Nhưng mà qua đến lượt thứ chín, Cẩn Tuyền cũng không tránh khỏi phun ra một ngụm máu.

U Lan ôm lấy Cẩn Tuyền, lo lắng hỏi:

-Không sao chứ ?

-Không sao .

Cẩn Tuyền nói khẽ :

-Cho dù ta không nhớ được thiên kinh văn kia, nhưng ta cảm thấy toàn thân đều được rèn luyện, cho dù Thần Hồn hay Nhục Thân, có cảm giác được thoát thai hoán cốt .

Cẩn Tuyền nói khiến tu sĩ có mặt cảm thấy thất kinh .

Lưu Á Tân nhìn thấy rất nhiều học sinh nhìn về phía mình, nói .

-Cẩn Tuyền nói đúng , thiên kinh văn kia có thể cố định Ngũ Tạng, luyện Thần Hồn, thay đổi căn cơ .

Thay đổi căn cơ cũng có nghĩa nâng cao Tiềm Lực.

Nói cách khác tương lai có thể càng tiến xa.

-Để ta .

Hàn Mộng Kỳ tiến lên.

Nhìn thấy Hàn Mộng Kỳ bước lên, rất nhiều Tu Sĩ có mặt đều lộ ra vẻ mặt hứng thú trông chờ.

Ai cũng biết nàng là một trong ba người đứng đầu Thái Huyền Học Viện .

Một lần hô hấp!

Hai lần hô hấp!

Ba lần hô hấp!

Sắc mặt Hàn Mộng Kỳ không có mảy may biến hóa.

Bốn lần hô hấp!

Năm lần hô hấp!

Sáu lần hô hấp!

Thần sắc Hàn Mộng Kỳ như thường.

Điều này khiến không ít Thiên Kiêu hơi biến sắc.

Chênh lệch của bọn họ và Hàn Mộng Kỳ lớn như vậy sao?

Bảy lần hô hấp!

Tám lần hô hấp!

Chín lần hô hấp!

Lúc này, trên mặt Hàn Mộng Kỳ mới hiện ra một tia trắng bệch.

Thời gian trôi qua, vẻ trắng bệch trên mặt Hàn Mộng Kỳ ngày càng nghiêm trọng .

Mười sáu lần hô hấp!

Mười bảy lần hô hấp!

Lúc đến mười tám lần hô hấp, toàn thân nàng bắt đầu run rẩy .

Nàng cố gắng gượng ép cơ thể nhẫn nhịn .

Đến lần thứ mười chín, Hàn Mộng Kỳ không chịu được nữa mà phun ra một ngụm máu tươi.

U Lan tiến lên đỡ lấy thân thể Hàn Mộng Kỳ.

-Không sao chứ?

Ánh mắt Hàn Mộng Kỳ lộ ra vẻ hưng phấn :

-Ta cảm thấy bản thân như được tẩy rửa, rất lâu rồi không có cảm giác này .

-Xem ra ngươi đạt được rất nhiều lợi ích .

Trên mặt U Lan lộ ra nét tươi cười .

-U Lan chút nữa ngươi phải kiên trì đến cùng .

Hàn Mộng Kỳ gật đầu lia lịa rồi khuyên U Lan .

Không biết vô tình hay cố ý Hàn Mộng Kỳ vừa mới rời khỏi Tiết Nhân Nghĩa đã bước lên.

Sắc mặt Hàn Mộng Kỳ tối sầm .

Nàng cảm thấy Tiết Nhân Nghĩa muốn đánh cuộc với mình .

-Hừ, để ta xem ngươi có thể kiên trì được bao lâu ?

Hàn Mộng Kỳ hừ lạnh nói.

Hàn Mộng Kỳ biết rõ đây là cuộc cạnh tranh ngầm .

Thời gian cứ thế trôi qua vẻ mặt Hàn Mộng Kỳ càng thêm ngưng trọng.

Mười sáu lần hô hấp!

Mười bảy lần hô hấp!

Mười tám lần hô hấp!

Khi Hàn Mộng Kỳ nhìn thấy Tiết Nhân Nghĩa đến mười chín lần hô hấp cũng không thổ huyết thì ý thức được ván cờ này mình đã thua.

Nhưng mà Tiết Nhân Nghĩa cũng không mạnh hơn Hàn Mộng Kỳ bao nhiêu.

Bởi vì đến hô hấp thứ hai mươi, hắn cũng phun ra một ngụm máu.

Tiết Nhân Nghĩa đứng lên vẻ mặt có chút khiêu khích nhìn Hàn Mộng Kỳ.

Hàn Mộng Kỳ lúc này xù lông.

Vừa tính bước lên đã bị U Lan kéo lại.

-Thành bại nhất thời cũng không chứng minh được gì cả .

U Lan thuyết phục nói.

-Ta không thích vẻ mặt khiêu khích của hắn .

Hàn Mộng Kỳ tức giận trả lời.

-Sau này cũng không phải không có cơ hội so tài.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

-Diệp Nhật, ngươi xử hắn đi.

Hàn Mộng Kỳ đột nhiên nghĩ đến cái gì.

-Đừng ồn ào .

U Lan vội nói.

Đây là biện kinh luận Đạo.

U Lan không cảm thấy trong lĩnh vực này Diệp Hạo không thể vượt qua Tiết Nhân Nghĩa.

-Muốn xử hắn, không cần Công Tử ra tay.

Tiểu Thất nhìn Hàn Mộng Kỳ một cái, nhấc chân đi về phía Miếu Thờ .

- Chuyện gì thế này ?

- Chiến Sủng luận Đạo?

- Chiến Sủng không thể luận Đạo mới đúng chứ.

- Sao ta không nghĩ đến việc cho chiến sủng tham gia luận đạo nhỉ?

- Chiến Sủng của Diệp Nhật vừa mới nói gì? Muốn xử Tiết Nhân Nghĩa?

- Thật nực cười.

- Đúng vậy, lâu lắm rồi không chuyện nào buồn cười như vậy? Chẳng lẽ nó không biết Tiết Nhân Nghĩa là Cự Đầu?

Nói câu này không phải ai khác, chính là Thải Ba hồng y nữ tử .

Nhưng mà rất nhanh nét tươi cười trên mặt nàng đã biến mất.

Bởi vì qua tám lần hô hấp, vẻ mặt Tiểu Thất cũng không mảy may biến hóa.

Điều này cũng không phải ai cũng có thể thể làm được.

Chín lần hô hấp!

Mười lần hô hấp!

Thần sắc Tiểu Thất vẫn như trước khiến toàn bộ tu sĩ, trừ Diệp Hạo đều biến sắc.

Tiểu Thất còn xuất sắc hơn so với Tiết Nhân Nghĩa!

Mười bảy lần hô hấp!

Mười tám lần hô hấp!

Mười chín lần hô hấp!

Lúc Tiểu Thất đến hai mươi lần hô hấp cũng không có biến đổi gì khiến rất nhiều thầy trò có mặt đều há miệng kinh ngạc .

- Chiến Sủng Diệp Nhật Đạo Sư lại là tôn Cự Đầu?

- Cũng không phải Cự Đầu bình thường? Hàn Mộng Kỳ và Tiết Nhân Nghĩa đều thuộc về Cự Đầu, mà chiến sủng này lại vượt qua bọn họ.

- Ta không hiểu sao Chiến Sủng mạnh mẽ như thế tại sao lại đi theo Diệp Nhật?

- Tất cả mọi người cũng muốn biết a?

Lúc mọi người còn đang bàn tán Tiểu Thất vẫn còn đang kiên trì.

Hai mươi mốt lần hô hấp!

Hai mươi hai lần hô hấp!

Hai mươi ba lần hô hấp!

Khi Tiểu Thất đạt đến hai mươi bốn lần hô hấp, rốt cục chịu đựng không nổi phun ra một ngụm máu tươi .

Diệp Hạo đưa tay đón lấy nó.

-Cảm giác thế nào?

-Vô cùng kỳ diệu.

Diệp Hạo ôm lấy Tiểu Thất qua một bên , Hàn Mộng Kỳ, Cẩn Tuyền thấy vậy xông tới.

-Tiểu Thất, thì ra ngươi lợi hại như vậy!

Ánh mắt Hàn Mộng Kỳ lóe sáng lên tiếng.

-Bình thường thôi .

Tiểu Thất khiêm tốn đáp.

-Tiểu thất ngươi muốn đi theo ta không ?

Hàn Mộng Kỳ trước mặt bàn dân thiên hạ dụ Tiểu Thất .

Tiểu Thất lườm Hàn Mộng Kỳ một cái nói:

-Tu vi ngươi cũng không bằng ta, sao ngươi nghĩ có thể dụ được ta?

- Diệp Nhật thì sao ?

Hàn Mộng Kỳ có chút tổn thương chỉ Diệp Hạo.

-Chẳng lẽ hắn hơn ta?

-Tu vi hắn hiện tại chỉ tạm thời thôi.

Tiểu Thất nói xong chú ý thấy đôi mắt Hàn Mộng Kỳ lóe lên ánh nhìn gian xảo .

-Nữ nhân này, ngươi lừa ta ?

-Tu vi hắn thế nào ?

Ánh mắt Hàn Mộng Kỳ nóng bỏng hỏi tiếp.

-Tránh qua một bên, đừng quấy rầy ta chữa thương.

Tiểu Thất nói xong nhắm mắt lại yên lặng tiến hành tu hành.

Ánh mắt Hàn Mộng Kỳ chuyển qua nhìn Diệp Hạo .

-Ngươi nói ta biết đi .

-Nhỏng nhẻo cũng vô dụng, ta không nói đâu.

Diệp Hạo nghiêm túc cảnh cáo.

-Nếu ngươi nói ta biết, ta cho ngươi xem hình không che của Cẩn Tuyền .

Diệp Hạo không khỏi trừng lớn hai mắt.

Mẹ nó, bạn thân đây sao ?

Đâm sau lưng cũng quá sâu đi!

-Mộng Kỳ, ngươi dám?

Cẩn Tuyền cuống lên .

-Mộng Kỳ, ngươi như vậy có hơi quá rồi.

Diệp Hạo nghiêm mặt nói:

-Còn nữa ngươi xem ta là người thế nào ? Cho dù ngươi cho ta xem, ta cũng không xem, như vậy là hủy đi thanh bạch của Cẩn Tuyền.

Nhưng Diệp Hạo âm thầm truyền âm với Hàn Mộng Kỳ :

-Ta muốn nguyên gốc không che.

-Thế nào gọi là nguyên gốc không che ?

-Có nghĩa không có dính gì trên người.

-Chắc chắn không che .

- Ok .

-Diệp Nhật.

Hàn Mộng Kỳ kinh ngạc nhìn Diệp Hạo nói.

-Thế nào?

Diệp Hạo kinh nghi mà hỏi :

-Ngươi thật tởm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận