Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1463: Một cây Thiện Hương

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần



-----------------

Trong lúc Diệp Hạo vận chuyển Thời Gian Chi Lực, tốc độ thời gian trôi qua bốn phía hắn trở nên chậm chạp.

Một sợi Không Chi Áo Nghĩa!

Hai sợi Không Chi Áo Nghĩa!

Ba sợi Không Chi Áo Nghĩa!

Theo thời gian trôi qua, Diệp Hạo bắt được một sợi lại một sợi Không Chi Áo Nghĩa.

Âm thầm thổn thức.

- Không Chi Áo Nghĩa dính đến thiên địa bản nguyên, lúc đầu không chuẩn bị để ngươi khống chế bao nhiêu, nhưng hiện tại xem ra ngươi có thể hoàn toàn nắm nó trong tầm tay.

- Ta không thể khống chế Bản nguyên Áo Nghĩa?

Diệp Hạo lần đầu tiên nghe nói đến bốn từ này.

- Công Pháp này quá mức bá đạo, ngươi không gánh chịu được.

- Bản nguyên Áo Nghĩa còn mạnh hơn Thần Văn?

- Thần Văn?

- Không sai.

- Bản nguyên Áo Nghĩa chỉ bản nguyên phương thế giới này, mà Thần Văn thì thoát thai từ Công Pháp một giới.

Âm thanh lạnh nhạt vang lên.

- Trên lý luận, Bản nguyên Áo Nghĩa kém hơn Thần văn.

Diệp Hạo cũng cảm thấy bản nguyên Áo Nghĩa kém hơn Thần văn.

Bởi vì tiến độ hắn tu luyện Sinh Tử Kinh quá chậm.

- Nhưng đừng nghĩ bản nguyên Áo Nghĩa kém.

Âm thanh tiếp tục vang lên.

- Sở dĩ ngươi có thể lý giải nhanh như vậy bởi vì ta giúp ngươi phân tích bản nguyên, nếu không ngươi hoàn toàn không thể lý giải.

Dừng một chút, vị kia nói tiếp:

- Loại phương thức này giống như thể hồ quán đỉnh.

- Đa tạ tiền bối.

Diệp Hạo vội cảm tạ.

Hắn rất rõ ràng cơ duyên này lớn cỡ nào.

- Nhưng tiểu tử ngươi cũng đủ xấu xa a.

Tồn tại kia chế nhạo.

- Trong miếu thờ rõ ràng có một điếu Thiền Hương.

Sắc mặt Diệp Hạo trở nên ngượng ngùng.

Hắn thật đã lừa gạt Mộ Dung Tinh.

Bởi vì, sau khi hắn tiến vào miếu thờ, đầu tiên nhìn thấy một điếu Thiền Hương dùng vải đỏ phủ lên.

Cây Thiền Hương kia phát ra mùi thơm nhàn nhạt.

Diệp Hạo chỉ ngửi một cái, toàn thân có cảm giác thoát thai hoán cốt.

Cái này khiến hắn ý thức được lai lịch của Thiền Hương rất kinh người.

Bởi vì Diệp Hạo trùng tu nên cho dù nhục thân hay thần hồn đã sớm hoàn mỹ.

Nhưng bây giờ còn có một cảm giác thoát thai hoán cốt.

Điều này nói rõ cây Thiền Hương này đáng sợ thế nào.

- Năm đó ta xông vào chỗ sâu trong hỗn độn gặp một tòa điện đường phiêu miểu.

Tồn tại thần bí nói ra những lời này, âm thanh trở nên ngưng trọng.

- Toà điện đường kia tựa như không còn trong phương thời không này, ta ở bên ngòa điện đường nghiên cứu ba ngàn năm khó khăn lắm mới đi vào. Mà sau khi vào được, ta phát hiện trong cung điện có dày đặc cấm chế, ta ở trong cung điện hao phí tám ngàn năm, khó khăn oanh mở một góc cấm chế, trong một góc đó ta thấy được cây Thiền Hương này.

Nghe như thế, sắc mặt Diệp Hạo thay đổi.

Không hề nghi ngờ, vị lão giả này là tồn tại còn mạnh hơn Thải Kỳ Lân.

Với thực lực vị này, cấm chế nào không phá nổi?

Nhưng bây giờ, lại nghe ra có cấm chế có thể ngăn cản vị này.

- Cây Thiền Hương này có tác dụng gì?

Diệp Hạo hỏi vấn đề quan trọng nhất.

Bên trong ngôi miếu này chỉ có cây Thiền Hương này thôi.

Dùng chân nghĩ cũng biết Thiền Hương có giá trị cao đến không thể tưởng tượng nổi.

- Đốt Thiền Hương sẽ xuất hiện một Thần Chi.

- Thần Chi?

- Năm đó ta đốt xuất hiện một Thần Chi, Thần Chi hiện thân hỏi ta có tâm nguyện gì? Ta nói ta muốn cử thế vô địch, hắn nói có thể.

Diệp Hạo mở to hai mắt nhìn.

- Sau đó thì sao?

- Sau đó sức chiến đấu của ta tăng vọt, đạt tới cực hạn của phương thiên địa này.

- Lại sau đó?

- Lại sau đó ta độ Thần Kiếp, đáng tiếc không vượt qua được.

- Đây là sợi thần niệm của người?

- Đúng, bản thể của ta đã chết.

Diệp Hạo nghe vậy, không biết nên nói cái gì.

- Tiền bối cảm thấy tôn Thần Chi này có vấn đề không?

- Những năm nay, ta vẫn luôn cân nhắc vấn đề này.

Tồn tại thần bí chậm rãi nói:

- Cây Thiền Hương này là Thần Chi hương hỏa, sau khi đốt có thể câu thông Thần Chi.

- Ta không cảm thấy tôn Thần Chi này gạt mình.

- Hiện tại, suy nghĩ kỹ một chút ta cảm thấy nguyện vọng lúc trước có vấn đề, ta không nên nói cử thế vô địch, phải nói vạn cổ đệ nhất.

Diệp Hạo ngây ngẩn.

Vị này nói không phải không có đạo lý.

Ngươi nói ngươi cử thế vô địch.

Vậy để ngươi cử thế vô địch.

Nhưng ngươi cử thế vô địch chưa hẳn có thể bình an vượt qua Thần Kiếp.

- Tiền bối, cây Thiền Hương này có thể đốt lên mấy lần?

- Thiền Hương chỉ có thể đốt một lần.

Sắc mặt Diệp Hạo lập tức đen lại.

Mẹ nó chứ.

Chỉ có thể đốt một lần, vậy ngươi nói làm gì?

Nói cách khác, Thiền Hương hiện giờ vô dụng.

Vậy ngươi nói nhiều như vậy làm cái gì?

- Thiền Hương không thể triệu hoán Thần Chi, nhưng không có nghĩa nó vô dụng.

Người kia mỉm cười nói:

- Ngươi đốt cây Thiền Hương này có thể phát ra Thần Tính Chủng Tử, mà những hạt Chủng Tử này có thể để ngươi thoát thai hoán cốt.

- Chỉ có hiệu quả này?

Diệp Hạo hỏi.

- Hiệu quả này còn chưa đủ à?

- So với triệu hoán Thần Chi thì chênh lệch quá nhiều.

Nghe Diệp Hạo nói lời này, vị kia không biết trả lời như thế nào?

Bởi vì Diệp Hạo nói thật.

- Chờ ngươi triệt để nắm trong tay Không Chi Áo Nghĩa, ta sẽ cho ngươi thêm một lễ vật.

- Lễ vật gì?

- Đợi chút nữa ngươi sẽ biết.

Diệp Hạo không tiếp tục hỏi mà yên lặng cảm ngộ Không Chi Áo Nghĩa.

Thời gian cứ thế trôi qua.

Cho dù vị này với thể hồ quán đỉnh truyền thụ Diệp Hạo, hắn còn hao phí ba canh giờ mới có thể hoàn toàn khống chế.

Cái này làm cho Diệp Hạo ý thức được nếu mình không có Thời Gian Chi Lực, chỉ có thể nắm giữ ba thành tinh hoa của Không Chi Áo Nghĩa.

- Tiền bối, ta đã chưởng khống được rồi.

Diệp Hạo vội nói.

Hắn vừa mới nói xong, trước mặt đã xuất hiện một khối Thất Thải Thạch.

- Đây là cái gì?

- Đây là một khối Thất Thải Thạch ta tìm được trong hỗn độn, Thất Thải Thạch này có thể gánh chịu một kích của ta thời Đỉnh Phong.

Vị kia chậm rãi nói:

- Lễ vật này, ngươi có hài lòng không?

- Hài lòng.

Diệp Hạo đại hỉ.

Đạo Đồ Tạo Hóa đã tiêu hao hơn phân nửa.

Hắn thực sự cần thủ đoạn càng mạnh hơn để hộ thân.

Mà một kích Đỉnh Phong Cửu Trọng Thiên của vị này chỉ sợ không mấy người có thể chống đỡ được?

- Tiền bối, nghe nói ở đây có một tòa Yêu Sơn?

Diệp Hạo xoa xoa đôi bàn tay hỏi.

- Sao? Ngươi còn có ý đồ với Yêu Sơn?

Vị kia cười hỏi lại.

- Ta chỉ cảm thấy những Yêu Tộc đi cùng ta sau này sẽ có tiền đồ rất quang minh.

Diệp Hạo xấu hổ đáp.

- Ngươi nói cũng không sai.

Vị kia nghĩ một lát nói:

- Vậy thì để ta tặng ngươi một thứ.

Diệp Hạo mừng rỡ.

Hắn không ngờ vị này dễ nói chuyện như thế.

Mà lúc này, trước mặt Diệp Hạo xuất hiện một Túi Càn Khôn.

- Túi Càn Khôn tặng cho ngươi.

Thần niệm Diệp Hạo quét qua khiếp sợ phát hiện trong Túi Càn Khôn có tới ba mươi tôn Vương Cấp Chiến Sủng, mà Tôn Cấp Chiến Sủng có hơn ba trăm.

- Tiền bối, sao người có nhiều Vương cấp Chiến Sủng vậy?

Bạn cần đăng nhập để bình luận