Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1465: Yêu Sơn điên cuồng

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần



-----------------

Nói tóm lại, bên cạnh mỗi Tu Sĩ đều có Yêu Tộc.

Số lượng nhiều hay ít mà thôi.

Nhưng không có Yêu tộc nào có thể so sánh với Cự Đầu như Hàn Mộng Kỳ, mà Hàn Mộng Kỳ lại không thể so sánh với Yêu Nghiệt Mộ Dung Tinh.

Bởi vì ban đầu, có một phần ba Yêu Tộc chạy theo Mộ Dung Tinh.

Diệp Hạo đi tới chân núi thì vận chuyển Thái Bạch Thông Linh Thuật.

Mà khi hắn vận chuyển Thông Linh Thuật, toàn thân phóng ra từng đạo Thái Bạch Chi Quang.

Vô thượng uy nghiêm!

Vô thượng bá đạo!

Vô thượng phong mang!

Cả tòa Yêu Sơn, tất cả Yêu Tộc đều nhìn về phía Diệp Hạo.

Sau một khắc, toàn trường Tu Sĩ khiếp sợ nhìn thấy Yêu Tộc lao đến Diệp Hạo, thậm chí ngay cả Yêu Tộc trước đó đi theo đám người Hàn Mộng Kỳ cũng thay đổi dự tính ban đầu, vọt tới phía Diệp Hạo.

- Tình huống như thế nào đây?

- Tại sao đều xông tới Diệp Nhật thế?

- Các ngươi nhìn thấy bạch quang trên người Diệp Hạo không?

- Ta rất muốn biết Diệp Hạo dùng Công Pháp gì?

- Nói nhảm, có thể tạo thành oanh động cỡ này chỉ có Thiên Cấp Công Pháp mới có thể.

- Thiên Cấp Công Pháp!

- Trong tay Diệp Nhật có Thiên Cấp Công Pháp?

- Trong tay Yêu Nghiệt có Thiên Cấp Công Pháp rất khó hiểu hả?

- Trong tay Diệp Nhật có Thiên Cấp Công Pháp có thể hiểu được, nhưng các ngươi có chú ý đến Mộ Dung Tinh bị áp chế không, vừa rồi Mộ Dung Tinh vận dụng Công Pháp cũng là Thiên Cấp đó.

- Nói cách khác, Công Pháp của Diệp Nhật có đẳng cấp cao hơn Mộ Dung Tinh.

- Đúng vậy, Yêu Tộc bên cạnh Mộ Dung Tinh đều chạy về phía Diệp Nhật rồi.

Khi thầy trò trong sân thảo luận thì bốn phía Diệp Hạo, Trương Ngạo Tuyết, Cô Tình Nhi, Cổ Cầm đã bị Yêu Tộc bao vây.

Lưu Á Tân ngạc nhiên há to miệng không biết nên nói cái gì.

Một màn này quá rung động.

Trên Yêu Sơn mặc kệ Yêu Tộc cấp bậc gì đều chạy đến bên cạnh Diệp Hạo.

- Lưu Viện Trưởng, ta có thể mang đi hết không?

Diệp Hạo nói với Lưu Á Tân.

- Dựa theo quy củ ngươi có thể mang đi ba Chiến Sủng.

Lúc này, một giọng nói chậm rãi vang lên trong tai Diệp Hạo, thần niệm Diệp Hạo quét mắt nhìn bốn phía, thấy được đỉnh núi có một Huyền Quy.

- Ba con có phải quá ít?

- Ít hả?

Huyền Quy thản nhiên nói.

Diệp Hạo cười khổ không thôi.

Xem ra Huyền Quy biết chuyện mình đạt được Chiến Sủng.

- Thanh Dực Thú, Thương Long Thú, Tuần Thiên Thú.

Diệp Hạo nhìn lướt qua sau đó chọn ra ba Chiến Sủng.

Nhìn thấy Diệp Hạo chọn trúng ba Chiến Sủng này, trong mắt thầy trò còn lại tràn đầy vẻ ghen ghét.

- Ba con này tương lai đều có thể đạt tới cấp độ Cự Đầu.

- Quan trọng hơn là chúng bây giờ đã đến Tôn Cấp.

- Có ba Chiến Sủng này, Diệp Nhật càng như hổ thêm cánh.

- Muốn đối phó Diệp Nhật, trừ phi Tiên Vương đích thân ra tay.

Chiến Sủng cấp bậc Cự Đầu vốn không có bao nhiêu!

Nhưng bây giờ lại bị Diệp Hạo đạt được ba con.

- Gặp qua Công Tử.

- Gặp qua Công Tử.

- Gặp qua Công Tử.

Ba Chiến Sủng cung kính hướng Diệp Hạo hành lễ.

Diệp Hạo nhẹ gật đầu sau đó nhìn về phía Yêu Tộc còn lại:

- Ba vị này là bằng hữu của ta, ai nguyện ý làm Chiến Sủng của họ?

Không có người nào trả lời!

Cổ Cầm, Trương Ngạo Tuyết chỉ nắm giữ Kim Cấp Thông Linh Chi Thuật, về phần Cô Tình Nhi thì chỉ nắm giữ Ngọc Cấp Thông Linh Chi Thuật.

Công Pháp cấp bậc này tỏa ra ba động ai có thể để ý?

Thấy không người trả lời Diệp Hạo nhìn về phía Tuần Thiên Thú nói:

- Ngươi chọn.

Tuần Thiên Thú trầm ngâm một chút nói:

- Khiêu Khiêu Hổ, ngươi ra đây.

Vẻ mặt Khiêu Khiêu Hổ không tình nguyện đi ra.

- Lão Đại, sao ngươi lại hố ta?

- Ai bảo ngươi và ta quan hệ tốt nhất?

Tuần Thiên Thú nói đến đây nhìn về phía Thương Long Thú, Thanh Dực Thú nói:

- Danh ngạch chúng ta một người một cái.

Thương Long Thú trầm ngâm một chút rồi nhìn về phía Trường Tí Viên đang né tránh.

- Trường Tí Viên, ngươi ra.

Nghe vậy, toàn thân Trường Tí Viên chấn động, trên mặt đầy vẻ khổ sở.

Thanh Dực Thú thì nhìn về phía một đại điểu màu lam.

- Nam Minh Tước, ngươi ra.

Đợi đến Nam Minh Tước cũng đi ra, sau đó Diệp Hạo mở miệng nói:

- Ba người các ngươi lựa chọn đi.

- Ta chọn cô ta.

Đại điểu màu lam chỉ vào Cổ Cầm.

Bởi vì tương đối mà nói, trên người Cổ Cầm tỏa ra ba động mạnh hơn Trương Ngạo Tuyết và Cô Tình Nhi.

- Ta chọn cô ta.

Khiêu Khiêu Hổ vội vàng chỉ vào Trương Ngạo Tuyết.

Mà lúc này, Trường Tí Viên còn chưa kịp phản ứng.

Như vậy nó cũng cũng không cần phải chọn nữa.

Bốn người Diệp Hạo mang theo sáu con Chiến Sủng xuống núi, thần sắc tất cả Tu Sĩ nhìn Diệp Hạo rất phức tạp, mà lúc này Yêu Tộc trên Yêu Sơn trở về tới vị trí trước đó.

Lại qua một hồi, những Yêu Tộc này mới bắt đầu bước đi đến Tu Sĩ khác.

Nhưng không còn oanh động như trước.

Hàn Mộng Kỳ và Tiết Nhân Nghĩa phân biệt được hai tôn Cự Đầu Chiến Sủng coi trọng, mà Mộ Dung Tinh lại lựa chọn một con Tiểu Tước nhìn rất xấu.

Diệp Hạo nhìn thấy con Tiểu Tước kia, thần sắc trở nên ngưng trọng.

- Phần Thiên Tước.

Vẻ mặt Tiểu Thất ngưng trọng bật thốt.

- Phần Thiên Tước này còn đang trong quá trình lột xác.

Diệp Hạo kinh nghi bất định nói:

- Đáng tiếc.

Phần Thiên Tước tương lai có tư cách đặt chân đến Bán Thần.

- Có thể tưởng tượng, có Phần Thiên Tước này, thực lực Mộ Dung Tinh sẽ cực kì khủng bố.

Tiểu Thất nói đến đây nhìn về phía Diệp Hạo nói:

- Có phải rất hối hận không?

- Không thể nói hối hận.

Diệp Hạo nhẹ nhàng lắc đầu.

- Ta cũng không thể chiếm hết chỗ tốt, đúng không?

- Nhưng vì sao ta nghe được sự chua xót trong lời nói của công tử.

- Ngươi biết ta trong miếu thờ đạt được cái gì không?

Diệp Hạo cười như không cười nhìn Tiểu Thất.

- Cái gì?

- Phương pháp có thể làm cho Cự Đầu trở thành Yêu Nghiệt.

Trong mắt Tiểu Thất lộ ra thần sắc mừng rỡ:

- Thật?

- Ta lừa ngươi làm gì?

- Năm đó lựa chọn đi theo ngươi quả nhiên không sai.

Tiểu Thất hưng phấn sắp nhảy dựng lên.

- Công Pháp trước cổng miếu thờ, ngươi nhớ bao nhiêu?

Diệp Hạo đổi chủ đề.

- Ba câu.

- Ba câu?

- Ừm.

- Sau này, lúc không có chuyện gì làm đọc ba câu Thần Văn này nhé.

- Thần Văn?

Con ngươi Tiểu Thất co rụt lại.

- Đúng thế.

- Thần Văn có ích lợi gì?

- Rèn luyện nhục thể, tăng cường linh hồn.

Diệp Hạo nhìn Tiểu Thất, trầm giọng nói:

- Đây là một loại tăng lên bản chất, hơn nữa còn tiếp tục không ngừng.

Nghe Diệp Hạo nói vậy, Tiểu Thất vội vàng về suy nghĩ ba câu Thần Văn mà mình nhớ được.

- Đúng rồi, Công tử nhớ bao nhiêu câu?

- Toàn bộ, ba mươi ba câu.

- Người có thể truyền thụ cho ta không?

- Truyền thụ cho ngươi, ngươi cũng không thể nào nhớ nhiều hơn một câu.

Diệp Hạo nói khẽ.

Tiểu Thất trầm mặc.

Sau một lát than nhẹ nói:

- Đáng tiếc.

- Ha ha.

Diệp Hạo nở nụ cười.

- Ngươi cười cái gì?

- Ngươi không cảm thấy những lời này rất quen thuộc?

Diệp Hạo chỉ vào Tiểu Thất.

- Hiện tại có phải hối hận trước đó tại sao không kiên trì thêm một chút thời gian không?

Bạn cần đăng nhập để bình luận