Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1471: Đại Trận nghịch chuyển

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần



-----------------

- Máu ta đang thiêu đốt.

- Thần hồn cũng đang thiêu đốt a.

- Làm sao bây giờ?

- Lúc này thì có thể làm gì? Đương nhiên phải phá trận rồi.

- Xuất thủ.

10 vạn tướng sĩ ý thức được biến hóa trong thể nội, từng người nhanh chóng xuất thủ với màn hào quang kia.

Nhưng bọn họ làm thế nào cũng không thể đánh thủng được màn nó.

-Không nên lãng phí Tiên Lực xuất thủ.

Đúng lúc này Diệp Hạo cao giọng nói.

Nhìn thấy thầy trò toàn trường đều nhìn về phía mình, Diệp Hạo trầm giọng nói.

- Đây là Thị Huyết Phần Hồn Trận của Ma tộc, chúng ta càng xuất thủ, tiêu hao càng nhanh.

- Nhưng nếu không xuất thủ cũng chỉ có thể chờ chết.

Tiết Nhân Nghĩa cho tới bây giờ vẫn không hề nhìn vừa mắt Diệp Hạo, hiện tại nhìn thấy Diệp Hạo lòe người thì nhảy ra nói.

- Muốn rèn đúc Thị Huyết Phần Hồn Trận nhất định phải có máu tươi của chúng sinh làm dẫn, ta đã biết đây là lý do vì sao Ma Tộc đồ sát Yêu Nguyệt Tông hầu như không còn.

Diệp Hạo không thèm nhìn Tiết Nhân Nghĩa một cái, chậm rãi nói.

- Hiện tại 3 vạn tướng sĩ Ma tộc lấy tính mạng của mình để duy trì, 10 vạn người chúng ta trong thời gian ngắn không thể đánh thủng.

- Ngươi không phải đang nói nhảm sao?

Thấy mình không được chú ý, trong lòng Tiết Nhân Nghĩa rất khó chịu.

- Tiết Nhân Nghĩa, ngươi im miệng.

Hàn Mộng Kỳ lạnh lùng lườm hắn một cái.

- Ngươi bị giáo huấn chưa đủ hả?

- Hàn Mộng Kỳ, ngươi nói cái gì?

Vết sẹo của mình bị bóc ra, sắc mặt Tiết Nhân Nghĩa đỏ lên.

- Có tin lão tử diệt ngươi luôn không?

Diệp Hạo lạnh lùng nhìn Tiết Nhân Nghĩa nói.

Ánh mắt như điện, rộng lớn như yên.

Toàn thân Tiết Nhân Nghĩa run lên, liên tục lùi lại mấy bước.

Ngẩng dầu lần nữa nhìn về phía Diệp Hạo, trong mắt hắn đầy hoảng sợ.

Ngay lúc Diệp Hạo nhìn mình, trái tim hắn lập tức đình chỉ.

Loại cảm giác giống như bị một Yêu thú cái thế thời hồng hoang nhìn con mồi a.

Thầy trò toàn trường nhìn thấy một màn này có cảm giác khó tin.

Tiết Nhân Nghĩa là ai?

Cường giả Cự Đầu!

Người đứng thứ hai Thái Huyền Học Viện!

Cho dù Mộ Dung Tinh đứng đầu học viện nhưng cũng phải cho hắn ba phần tình mọn.

Thế nhưng hiện tại Tiết Nhân Nghĩa ngay cả một đạo ánh mắt uy áp của Diệp Hạo cũng không thể tiếp nhận nổi.

Quả thực kinh khủng.

- Diệp Nhật, ngươi không phải hiểu Trận Đạo sao?

Hàn Mộng Kỳ đột nhiên nghĩ đến gì đó.

- Đợi chút nữa chư vị dựa theo ta chỉ dẫn đứng vững một chỗ, ta muốn nghịch chuyển Thị Huyết Phần Hồn Đại Trận.

Diệp Hạo trầm giọng nói.

- Nghịch chuyển?

Ánh mắt Hần Mộng Kỳ sáng lên.

- Ma Tộc đang luyện hóa chúng ta để bọn họ cường đại, như vậy hiện tại sẽ thành luyện hóa bọn họ để chúng ta cường đại.

Diệp Hạo nói đến đây chỉ vào Hàn Mộng Kỳ nói.

- Hàn Mộng Kỳ, ngươi mang theo một nhóm người đi tới chỗ kia.

- Tất cả mọi người dựa theo Diệp Nhật nói mà làm.

Hàn Mộng Kỳ quét mắt bốn phía một cái, la lớn.

-Nếu ai dám làm trái mà nói, cũng đồng nghĩa với việc thông đồng với địch, xử tử.

Thoại âm Hàn Mộng Kỳ vừa rơi xuống, hơn mười vị thanh niên nam nữ cùng nhau biến sắc.

Bởi vì bọn người này vẫn luôn không thích Diệp Hạo.

- Chư vị, các ngươi nên rõ đây là lúc nào, lúc này nếu ai không phối hợp mà nói, đừng trách lão phu trở mặt không quen biết.

Một vị Đạo Sư Thiên cấp Ban lạnh lùng nhìn đám người Tiết Nhân Nghĩa.

Đây là cảnh cáo.

Trong lòng đám người Tiết Nhân Nghĩa dù không vui cũng không dám biểu hiện trên mặt.

Bởi vì tư lịch lão giả này rất lâu năm.

Hiện tại bọn hắn không dám quá phận đắc tội.

Theo lấy hơn mười vạn thần trò cũng đứng một chỗ được chỉ định, Diệp Hạo mới xuất thủ khắc trận.

Tốc độ Diệp Hạo rất nhanh, phù văn được khắc ra cũng rất huyền ảo.

- Tu vi Trận Đạo của Diêp Nhật khẳng định cao hơn thập phẩm Tôn cấp.

- Năm đó ta gặp qua một vị Tôn cấp thập phẩm Trận sư, tốc độ vị kia khắc trận kém xa Diệp Nhật.

- Kỳ thật ta cảm thấy kinh khủng nhất là những phù văn kia, ta chỉ biết được một bộ phận trong chúng, mà không có cái nào không huyền ảo cả.

- Kinh khủng quá.

- Ai có thể nghĩ tới Võ Đạo của Diệp Nhật khủng bố như thế rồi mà còn tinh thâm tu vi Trận Đạo đến mức này?

Ngay lúc Trận Đạo sư giữa sân đang thảo luận, Diệp Hạo trong thời gian ngắn đã khắc xong trận pháp.

- Đã xong!

Diệp Hạo nhìn lướt qua bốn phía một cái, nói.

- Đưa Tiên Lực hiện tại của các ngươi vào trong trận pháp này.

Thoại âm Diệp Hạo vừa rơi xuống, 10 vạn tu sĩ nhao nhao đưa Tiên Lực vào trận pháp của hắn vừa khắc.

Giờ khắc này cho dù Tiết Nhân Nghĩa cũng thành thành thật thật mà thâu nhập Tiên Lực.

Không thành thật không được.

Cái này liên quan đến mạng nhỏ của hắn.

Mà khi Trận Pháp nhận đủ năng lượng, trong nháy mắt toát ra một ba động vô hình, tiếp đó đám người Hàn Mộng Kỳ cảm giác được máu trong cơ thể dần bình phục. Cùng lúc đó, trong không gian mênh mông tràn ra từng đạo năng lượng vô hình.

Cỗ năng lượng này cực kỳ tinh thuần.

Tràn ngập trong trận pháp.

- Chư vị có thể yên lòng hấp thu cỗ năng lượng này.

Diệp Hạo trầm giọng nói.

- Bất quá ta đề nghị sau khi tăng lên một cảnh giới cũng không cần tiếp tục hấp thu.

- Cái này sẽ không ảnh hưởng tới căn cơ chứ?

Một học sinh Thiên Cấp ban hỏi.

- Nếu sau Tiên Tôn cảnh thì không nên lợi dụng cỗ năng lượng này tăng lên, ngươi có thể hấp thu chúng giúp tu vi tăng lên tới Tiên Tôn tứ chuyển đỉnh phong, chuẩn bị đến lúc đột phá thì dừng lại.

Diệp Hạo nhìn học sinh kia một cái, nói.

- Tiên Chủ cảnh không có vấn đề sao?

- Không có vấn đề.

Diệp Hạo liên tục trả lời mười vấn đề sau đó thầy trò xung quanh cũng yên lòng hấp thu năng lượng bên trong trận pháp.

Hàn Mộng Kỳ vừa hấp thu vừa hỏi.

- Tại sao ngươi không hấp thu?

- Ta vừa mới đột phá không lâu.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

- Còn nữa, ta đột phá không cần năng lượng này.

- Vậy cần cái gì?

- Lĩnh ngộ Đại Đạo.

- Trận pháp có thể kiên trì bao lâu?

- Chỉ cần không có ngoại lực can thiệp, có thể mài chết đám Ma tộc.

Diệp Hạo nhàn nhạt đáp.

Thực lực Lực Ma hơi kém hơn Lưu Á Tân.

Mà Lưu Á Tân nhận ra Thị Huyến Phần Hồn Trận, trong mắt lộ ra sát ý ngập trời.

Lực Ma đang muốn chôn vùi căn cơ Thái Huyền Học Viện.

Có thể tưởng tượng được, nếu 10 vạn thầy trò vẫn lạc, Thái Huyền Học Viện không nói thương cân động cốt cũng không sai biệt lắm.

Cũng may trong tay Lưu Á Tân còn có át chủ bài Diệp Hạo, nhưng hắn cũng không ngờ cao thủ phía sau Diệp Hạo vẫn không hề xuất hiện, ngay lúc hắn cân nhắc vận dụng cấm thuật, trận hình đám Ma tộc bắt đầu loạn cả lên.

- Tình huống như thế nào đây?

- Tại sao máu của ta lại bị thiêu đốt?

- Ai có thể nói cho ta biết tại sao Thị Huyết Phần Hồn Đại Trận lại nghịch chuyển không?

- Đại trận đang tốt tại sao lại nghịch chuyển?

- Lập tức kết thủ đại trận.

- Hiện tại chúng ta đều bị Đại Trận khóa chặt rồi.

- Lực Ma tiền bối, mau cứu chúng ta.

Lực Ma nhìn thấy một màn này, nhanh chóng phóng đến Thị Huyết Phần Hồn Đại Trận.

Thế nhưng Lưu Á Tân sao cho hắn toại nguyện.

Đại Trận nghịch chuyển?

Lưu Á Tân không nghĩ cũng biết đây là thủ bút của Diệp Hạo.

- Tiểu tử này, cho ta một kinh hỉ rồi.

Lưu Á Tân thầm nghĩ trong lòng.

Có thể không kinh hỉ sao? Chỉ cần bên mình có thể ngăn cản, 3 vạn Ma Tộc có thể sẽ bị mài chết.

Bạn cần đăng nhập để bình luận