Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1477: Khôi Lỗi Trùng

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần



-----------------

Từ Dương, người phụ trách sòng bạc.

Bình thường nếu thua thiệt mấy chục vạn, hắn cũng không quan tâm. Nhưng mà bây giờ lại thua đến hàng ức, hắn không thể không quan tâm.

Nhưng không ai ngờ chỉ bằng một hai câu khiêu khích của Diệp Hạo , toàn bộ khách bạc đã làm rần rần lên .

Diệp Hạo nhìn xung quanh nói tiếp.

-Chư vị, nếu bàn này ta thắng, ta sẽ dùng một nửa số tiền chia cho các vị .

Diệp Hạo vừa nói xong, mấy ngàn khách có mặt đều kích động.

Diệp Hạo trong tay có hơn ức thẻ bạc.

Có thể tưởng tượng được nếu bàn này, nếu hắn thắng thì trong tay có đến mấy ức .

Nếu chia đều cho tu sĩ có mặt chỗ này, thì mỗi người cũng phải được vạn trở lên .

Bởi vậy bọn họ nhìn Từ Dương với ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống.

Từ Dương nhìn thấy tình cảnh này, đành phải để cho lão giả kia lắc chung xí ngầu.

-Không thể để hắn tiếp tục thắng nữa.

Lão giả ừ một tiếng, bắt đầu lắc.

Lần này lão giả lắc rất lâu .

Lúc chung ngừng lại đặt xuống, Diệp Hạo nhìn Liên Yên nói:

-Bốn điểm.

Liên Yên ứng một tiếng, đặt toàn bộ thẻ bạc đẩy tới bốn điểm .

-Ai bảo ngươi đặc cược hết toàn bộ?

Diệp Hạo nhìn về phía Liên Yên hỏi.

Sắc mặt Liên Yên đại biến:

-Chẳng lẽ không phải?

Từ Dương nhìn thấy cảnh này vội nói:

-Đặc rồi thì bỏ tay ra, Mã lão mau mở chung .

Lão giả kia lật đật mở chung.

Sau một khắc hắn biến sắc.

Bởi vì xí ngầu trong chung hiện ra một một hai.

Liên Yên cũng nhìn thấy kết quả .

-Ngươi gạt ta.

Liên Yên trừng Diệp Hạo một cái.

Nàng vừa rồi như thót tim ra ngoài.

-Náo nhiệt chút mà.

Diệp Hạo cười ha ha nói.

- Gấp bốn lần.

- Cái này chẳng phải thắng được hơn bốn ức?

- Đúng là nghịch thiên!

- Chia đến tay mình chẳng phải có được tám vạn sao?

- Đúng vậy!

Khách cược hưng phấn la lên.

Từ Dương cảm thấy không ổn.

Hắn ý thức được cục diện không còn nằm trong sự khống chế của mình nữa.

-Sòng bài Tiết gia chúng ta khẳng định sẽ cho các vị một câu trả lời thích đáng.

Từ Dương trầm ngâm một chút rồi nói.

-Bây giờ ta đi chuẩn bị Tiên Thạch, chắc chắn chư vị cũng biết sáu ức tiên thạch Tiết gia chúng ta cũng không thể bỏ ra liền được .

Từ Dương nói xong nhanh chóng rời đi.

Sau khi rời khỏi, hắn lập tức chạy tới Tổng Bộ Tiết gia .

Gia Chủ Tiết gia Tiết Phượng Tường khi nghe chuyện này, sắc mặt tái nhợt mà hỏi

-Có nghe ngóng được thân phận thanh niên đó không?

-Không biết.

-Nếu không thì bắt hắn lại.

Tiết Phượng Tường trầm ngâm một chút nói.

(Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần - )

. . .

Diệp Hạo đang chờ ở sòng bạc, bỗng nhiên phát hiện không gian bốn phía phát sinh biến hóa.

Diệp Hạo lúc này biết có người muốn thần không biết quỷ không hay mà bắt mình đi.

Nhưng mà hắn đâu để đối phương toại nguyện?

Diệp Hạo hừ lạnh một tiếng không gian cách đó không xa bỗng nhiên vỡ nát, sau đó một đạo thân ảnh chật vật rơi xuống từ không gian.

-Tiết Phượng Tường.

Liên Yên nhìn thấy thân ảnh này, vẻ mặt hoảng sợ thốt lên.

- Cái gì?

- Tiết Phượng Tường?

- Gia Chủ Tiết gia?

- Tiết Phượng Tường xuất hiện ở đây làm gì?

Khách trong sòng bạc nhìn thấy Tiết Phượng Tường ai nấy đều kinh sợ.

Diệp Hạo cười híp mắt nhìn hắn, nói.

-Tiết Gia Chủ, Không Gian Thuật ngươi không được tốt lắm, nhỉ?

-Ngươi là ai?

Tiết Phượng Tường mặt trầm như nước hỏi lại.

Hắn thật sự kinh ngạc.

Bởi vì hắn dù gì cũng là cường giả Tiên Vương.

Nhưng mà Không Gian Thuật của hắn lại không bằng Diệp Hạo.

Trên người Diệp Hạo lại không có uy áp của Tiên Vương .

Chuyện này nghĩa là sao ?

Điều này nói rõ Diệp Hạo không phải Tiên Vương!

-Ta là ai không quan trọng.

Diệp Hạo chỉ thẻ đánh bạc trên bàn nói:

-Đổi những thẻ bạc này cho ta đi.

-Nếu đổi thì trận vừa rồi có thể xí xóa không?

Tiết Phượng Tường trầm mặc một lúc, hỏi.

-Chỉ cần ngươi để cho ta chơi đã.

-Như vầy đi, ta cho ngươi mười ức .

Tiết Phượng Tường nhìn chằm chằm Diệp Hạo nói.

Mười ức?

Lời Tiết Phượng Tường vừa nói ra, toàn bộ Tu Sĩ không khỏi thất kinh .

Có nghĩa Tiết Phượng Tường cho không Diệp Hạo bốn ức nữa.

-Mười ức?

Diệp Hạo suy nghĩ một chút rồi nhẹ gật đầu.

Tiết Phượng Tường vung tay lên đưa cho Diệp Hạo một cái túi .

Diệp Hạo dùng Thần Niệm quét qua rồi lấy ra năm ức Tiên Thạch chia làm mấy ngàn phần lơ lửng trước mặt những người ở đây .

-Theo lời hứa, cái này cho các ngươi.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

Tất cả con bạc đều thất kinh.

Không ai ngờ Diệp Hạo thật sự lấy ra năm ức?

Năm ức đó!

Diệp Hạo lại cam lòng bỏ ra?

-Tiết Gia Chủ, ta còn có việc cần ngươi giúp?

Diệp Hạo nói khẽ.

-Ngươi nói.

Diệp Hạo nói chuyện đệ đệ của Liên Yên ra .

Tiết Phượng Tường khẽ giật mình.

Hóa ra Diệp Hạo ra tay bởi vì đệ đệ của Liên Yên là con nghiện cờ bạc trong này.

-Ta còn tưởng chuyện gì ?

Tiết Phượng Tường chợt cười nói :

-Mời, ta cho người dẫn hắn tới cho ngươi .

Diệp Hạo nhẹ gật đầu.

Diệp Hạo và Liên Yên theo Tiết Phượng Tường đi tới một gian gian phòng xa hoa ,sau đó gọi một thị nữ:

-Còn không dâng trà?

Thị nữ kia vội vàng ra ngoài.

-Thế hệ tuổi trẻ có được tu vi như ngươi cũng không có bao nhiêu?

Tiết Phượng Tường cười nói:

-Còn chưa biết cao danh quý tánh ngươi ?

-Ngươi không phải điều tra thân phận ta chứ?

-Nói ra thật hổ thẹn, không điều tra được gì.

-Nếu các ngươi không điều tra được gì, vậy ta cũng không nói cho các ngươi biết được.

Tiết Phượng Tường vô cùng ngạc nhiên.

Tiểu tử này có biết nói chuyện phiếm không chứ?

May vào lúc này thị nữ bưng một bình trà đến.

-Hai vị nếm thử, đây là Thượng Giai Cát Đằng Trà.

Diệp Hạo nâng chung trà lên thổi thổi.

Sau một khắc trong mắt lóe lên một đạo ánh sáng.

-Tiết Gia Chủ, mời.

Diệp Hạo nâng chén ra hiệu.

Tiết Phượng Tường cười bưng chén trà lên trước mặt mời Diệp Hạo .

Diệp Hạo nâng chung trà lên nhẹ nhàng uống một ngụm.

Nhìn thấy Diệp Hạo uống một ngụm trong mắt Tiết Phượng Tường lộ ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng.

-Có phải vị trà này cũng không tệ lắm?

-Vị Khôi Lỗi Trùng cũng không tệ lắm.

Vẻ mặt Tiết Phượng Tường đang tươi cười hớn hở bắt đầu thay đổi.

Thay vào đó là nét kinh hãi tột cùng .

-Ngươi cũng biết Khôi Lỗi Trùng?

-Khôi Lỗi Trùng đã biết mất rất lâu rồi.

Diệp Hạo nhìn chằm chằm Tiết Phượng Tường nói:

-Không ngờ Tiết gia các ngươi lại có được nó.

Nói xong trong tay Diệp Hạo xuất hiện một Truyền Tấn Ngọc Phù.

-Ngươi muốn làm gì?

Sắc mặt Tiết Phượng Tường đại biến.

-Khôi Lỗi Trùng chỉ có phương pháp Huyết Luyện mới có thể nuôi dưỡng.

Diệp Hạo trầm giọng nói:

-Mà phương pháp Huyết Luyện này là Công Pháp Ma Đạo.

Lúc này, trên người Tiết Phượng Tường toát ra sát ý cực kỳ khủng bố .

-Tiểu tử, ngươi tự tìm cái chết.

Tiết Phượng Tường vừa nói vừa đi tới chỗ Diệp Hạo.

Diệp Hạo nhìn Tiết Phượng Tường một cái, sau đó tiếp tục khắc lên Truyền Tấn Ngọc Phù .

Tiết Phượng Tường nhìn thấy cảnh này, trong mắt tràn đầy hồ nghi.

Chuyện gì thế này ?

Tiểu tử này chẳng lẽ không sợ chết? Tiết Phượng Tường không biết Không Gian Chi Thuật của Diệp Hạo tại sao cao hơn mình, nhưng hắn lại cảm thấy sức chiến đấu của Diệp Hạo chưa hẳn có thể hơn mình.

Bạn cần đăng nhập để bình luận