Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1480: Đánh cược

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần



-----------------

-Thiếu tiền à?

Diệp Hạo hỏi.

-Ngươi biết ở Ngũ Trọng Thiên có sòng bạc nào nổi tiếng không ?

-Ngũ Trọng Thiên, ăn nên làm ra bằng nghề mở sòng bạc chỉ có sòng bài của Tiết gia, ngoài ra các sòng bài khác cũng không nổi danh cho lắm.

Hàn Mộng Kỳ nói khẽ.

-Vậy chúng ta đi từng cái đi.

Diệp Hạo cười nói.

-Không được phép gạt ta.

Hàn Mộng Kỳ nhìn Diệp Hạo trừng mắt nhìn hắn.

-Ta đã từng lừa ngươi chưa ?

Diệp Hạo cười ha ha.

Hắn thật không biết Hàn Mộng Kỳ tại sao lại cần Tiên Thạch.

Nhưng mà Hàn Mộng Kỳ cần, mình đi kiếm với nàng là được .

Kỳ thật Diệp Hạo hoàn toàn có thể vận dụng Thượng Thương Chi Thủ hóa Thạch Sơn thành Tiên Thạch Sơn, nhưng mà như vậy tạo hóa Thượng Thương Chi Thủ này của Diệp Hạo cũng sẽ bị lộ.

Thái Huyền Học Viện cũng đã không như xưa .

Bởi vì do Ma Tộc hoành hành một số tán tu tu sĩ và một số tông môn cũng đã đầu phục Học Viện, hiện tại thực lực chỉnh thể của Học Viện mạnh hơn gấp nhiều lần so với trước đó.

Điều này khiến việc Thái Huyền Học Viện chinh phạt Tiết gia không xảy ra vấn đề gì.

Hoàn toàn bị khống chế .

Cao thủ Tiết gia chưa kịp phản kháng đã bị trấn áp.

Mà khi đánh vào kho phủ Tiết gia, cao thủ Thái Huyền Học Viện mới phát hiện gia sản Tiết gia đã đạt đến một con số kinh khủng .

-Chỉ Tiên Thạch cũng có hơn ngàn ức.

-Tiên Thạch Tiết gia còn nhiều hơn chúng ta nữa a.

-Làm sòng bạc kiếm tiền thật dễ a.

-Lấy được gia sản Tiết gia,Thái Huyền Học Viện chúng ta sẽ nâng lên một tầm cao mới trong thời gian ngắn.

-Nhanh chóng tập hợp tài sản, nâng cao nâng lực của học viện chúng ta .

Ba ngày sau, Tiết Gia của Ngũ Trọng Thiên tồn tại ba vạn năm hoàn toàn hóa thành tro tàn.

Mà tài sản kếch xù của Tiết gia cũng không ngừng vận chuyển vào Thái Huyền Học Viện.

Điều này khiến rất nhiều người phải nóng mắt .

Nhưng cho dù nóng mắt đi nữa cũng không dám ngấp nghé Thái Huyền Học Viện.

Thái Huyền Học Viện chưa nói cường giả Bán Thần như Thái Huyền, chỉ cần một Lưu Á Tân cũng khiến bọn họ không dám dám hành động thiếu suy nghĩ.

Mà lúc này, Liên Yên dẫn theo một thanh niên tinh thần có vẻ bất ổn đi tới chỗ ở của Diệp Hạo .

Từ khi biết được thân phận Diệp Hạo, Thái Huyền tự mình sắp xếp cho Diệp Hạo một tiểu viện riêng.

Không biết Thái Huyền có phải cố ý không, bên cạnh tiểu viện của Diệp Hạo là nơi ở của Hàn Mộng Kỳ.

-Diệp Đạo Sư.

Nếu như lúc đầu, Liên Yên không biết thân phận thật sự của Diệp Hạo thì kể từ khi Diệp Hạo trấn áp Tiết Phượng Tường một cách thô bạo, nàng ý thức được Diệp Hạo là Yêu Nghiệt.

Yêu Nghiệt!

Toàn bộ Thái Huyền Học Viện chỉ có Mộ Dung Tinh đạt đến mức độ này thôi.

Mà tình hình trước mắt xem ra, Mộ Dung Tinh cũng không mạnh như Diệp Hạo.

-Diệp Đạo Sư.

Liên Yên nhìn thấy Diệp Hạo đang giảng giải Thông Linh Chi Thuật cho Hàn Mộng Kỳ trong tiểu viện.

Diệp Hạo thấy Liên Yên thì đứng lên.

-Vào đi.

Liên Yên dẫn theo một thanh niên đi tới trước mặt Diệp Hạo thì lấy cùi chỏ đánh eo thanh niên kia một cái :

-Sao lại phát ngốc ra đó?

Ánh mắt thanh niên kia chuyển sang nhìn Diệp Hạo nói:

-Diệp Đạo Sư, đa tạ người .

Diệp Hạo nhìn thanh niên kia một cái nói :

-Ngươi có biết tỷ tỷ ngươi vì cứu mình đã mượn bao nhiêu Tiên Thạch không ?

-Hơn mấy trăm vạn.

-Chính xác là bảy trăm vạn .

Diệp Hạo nhàn nhạt nói:

-Số tiền đó ngươi chuẩn bị khi nào trả ?

Sắc mặt Liên Bằng đại biến.

Hắn không ngờ lúc này Diệp Hạo lại nhắc đến việc này .

-Ta cho ngươi mười năm.

Diệp Hạo bình tĩnh nói:

-Trong mười năm nếu ngươi không trả nổi bảy trăm vạn, đừng trách ta bán tỷ tỷ ngươi cho Thanh Lâu .

Nghe Diệp Hạo nói vậy, sắc mặt Liên Bằng trở nên trắng bệt.

-Mười năm, ta không thể kiếm được bảy trăm vạn.

-Kiếm được hay không là chuyện của ngươi .

Diệp Hạo nhìn hắn nói:

-Nhưng mười năm sau ta muốn nhìn thấy bảy trăm vạn, nếu không thấy thì kết quả ngươi cũng biết rồi đó .

-Dựa vào thân phận ngươi lại quan tâm đến bảy trăm vạn như thế hả?

-Ta dù có nhiều tiền hơn nữa cũng không liên quan gì đến ngươi, còn nữa thiếu nợ thì phải trả, đây là quy tắc .

Liên Bằng trầm mặc xuống.

-Cũng đừng nghĩ đến việc chạy trốn .

Diệp Hạo nói tiếp:

-Ta đã bố trí truy tung ấn ký trên người ngươi, dù ngươi chạy đến chân trời góc biển cũng không thoát .

-Ta sẽ kiếm được bảy trăm vạn.

Thật lâu sau Liên Bằng nhìn Diệp Hạo, gằng rõ từng chữ.

-Nói bằng miệng không có nghĩa, ta cần thấy Tiên Thạch.

-Rồi ngươi sẽ thấy.

Liên Bằng nói xong rời đi.

Liên Bằng rời đi không bao lâu, Liên Yên lo âu hỏi

-Sẽ không có chuyện gì chứ ?

-Không có chuyện gì đâu.

Diệp Hạo lắc đầu.

-Hắn cần trưởng thành.

Nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của Liên Yên không hề giảm đi, Diệp Hạo nói tiếp :

-Ngươi càng cưng chiều hắn thì càng hủy diệt hắn, mà thua bạc cũng chỉ là một bắt đầu .

Trong mắt Liên Yên lộ ra vẻ đấu tranh , một lát sau nặng nề lên tiếng:

-Ta nghe ngươi.

Liên Yên lập tức rời khỏi .

Lúc này Hàn Mộng Kỳ nói khẽ :

- Ngươi thật không muốn tài sản Tiết gia sao?

-Không muốn.

-Viện Trưởng làm chủ để ngươi lựa chọn mười kiện bảo vật từ phủ khố đó.

-Vẫn nên để lại cho Học Viện đi.

Diệp Hạo lắc đầu.

Diệp Hạo biết rõ Thái Huyền muốn hắn bị bó buộc với Học Viện .

Nhưng mà hắn không có ý này.

Bởi vậy cự tuyệt.

-Nếu ngươi đã không muốn, vậy chúng ta đi thôi.

Hàn Mộng Kỳ cũng không nghĩ cách thuyết phục thêm, vì trước khi đến Lưu Á Tân cũng đã nói không thể thuyết phục được Diệp hạo đâu.

-Đi đâu?

-Ta đã đồng ý giúp giúp kiếm tiền mà.

-Đi thôi.

Đông Nhạc Thành!

Sòng bạc Thanh Phong !

Hàn Mộng Kỳ có chút hưng phấn nhìn khách cược tiền không ngừng la hét .

-Trước đây ngươi chưa từng tới đây hả?

Diệp Hạo hỏi.

-Con gái sao có thể đến những chỗ này.

Hàn Mộng Kỳ liếc Diệp Hạo một cái, nói.

-Được rồi, đi đổi thẻ bạc thôi.

Diệp Hạo chỉ chỗ quầy tiếp tân đổi thẻ bạc nói.

Đến chỗ đó, hắn hỏi tiếp:

-Ngươi muốn đổi bao nhiêu ?

-Trên người ta có ba ngàn vạn Tiên Thạch.

-Vậy đổi hết đi?

-Ngươi chắc chắn?

- Chắc chứ .

Nghe Diệp Hạo nói vậy, Hàn Mộng Kỳ lấy ra một cái Túi Càn Khôn đưa cho nhân viên phục vụ.

-Đổi cho ta .

Nhân viên phục vụ nhận lấy túi Càn Khôn của Hàn Mộng Kỳ, Thần Niệm quét một cái, trên mặt lộ ra vẻ chấn kinh :

-Đổi tất cả sao ?

-Ừm.

-Được .

Đợi đến khi Hàn Mộng Kỳ cầm thẻ bạc rời khỏi, nhân viên phục vụ đã thông báo cho Quản Sự sòng bạc .

Một lần mà đổi ba ngàn vạn Trung Phẩm Tiên Thạch, không phải ai cũng có thể làm được.

Quản Sự sòng bạc chạy tới sau đó vội vả nhìn về phía sòng Diệp Hạo đang đứng.

Nhưng mà lúc này, Diệp Hạo đã sớm thay đổi hình dạng.

Hàn Mộng Kỳ cũng cố ý đè nén khí tức.

Bởi vậy vị Quản Sự này nhìn không ra hai người là ai?

-Sáu!

Hàn Mộng Kỳ nhìn người lắc xí ngầu mở chung ra kinh hỉ la lớn.

Bởi vì lật ra sáu sẽ được gấp ba lần tiền cược.

Nói cách khác, Hàn Mộng Kỳ lần đầu đã thắng được chín ngàn vạn.

-Tiếp tục, đặt năm .

Diệp Hạo nói tiếp.

-Toàn bộ đều đặt sao?

Hàn Mộng Kỳ kinh nghi hỏi.

Trước đó Hàn Mộng Kỳ đặt toàn bộ ba ngàn vạn đã có chút run sợ, mà bây giờ Diệp Hạo lại nói đặt hết một vạn hai ngàn ức, nàng làm sao có thể bình tĩnh, tâm tình đứng ngồi không yên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận