Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1482: Tới cửa khiêu chiến

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần



-----------------

Hàn Mộng Kỳ có thể không tức giận sao?

Không biết nàng dùng bao nhiêu dũng khí mới nói ra được câu vừa rồi.

Nhưng nàng không ngờ Diệp Hạo lại trả lời như vậy.

Diệp Hạo kinh ngạc nhìn bóng Hàn Mộng Kỳ rời khỏi thật lâu không nói được gì.

Hắn thực sự không muốn gây thêm nợ phong lưu.

Lúc này một thân ảnh xinh đẹp xuất hiện trước cửa tiểu viện của Diệp Hạo.

Dáng người tinh tế, tuyệt thế khuynh thành.

Thiếu Các Chủ Bảo Ngọc Các.

Giang Hàn Ngọc!

-Diệp Công Tử.

Giang Hàn Ngọc bây giờ cũng không còn xem Diệp Hạo như một hậu bối thần bí nữa.

Tiên Tôn Lục chuyển.

Yêu Nghiệt tư chất.

Theo tin đồn cho dù Thái Huyền Học Viện Mộ Dung Tinh cũng không phải đối thủ của Diệp Hạo .

Mà tin đồn này cũng chưa có ai chứng thực nhưng chứng thực cũng không có nghĩa gì ?

Cho dù Diệp Hạo có phải đối thủ của Mộ Dung Tinh không thì hắn vẫn là người mà Bảo Ngọc Các không thể đắc tội .

-Giang tiểu thư.

Diệp Hạo mời Giang Hàn Ngọc vào rồi pha trà cho nàng.

Giang Hàn Ngọc uống một ngụm liền cảm thấy mệt mõi toàn thân như tan biến .

Vẻ mặt lộ ra vẻ ngạc nhiên, nàng hỏi :

-Đây là trà gì ?

-Hổ Mãnh Trà.

-Nước pha trà này cũng không đơn giản nhỉ?

-Giang tiểu thư có đôi mắt thật tinh tường .

-Chiến Sủng Tiên Tôn cảnh cũng không có bao nhiêu, lần này ta chỉ mang đến ba trăm con Tiên Chủ cảnh .

Giang Hàn Ngọc nói xong đưa cho Diệp Hạo một Túi Càn Khôn.

Thần Niệm Diệp Hạo quét qua xong đưa chiến sũng trong túi càn khôn của Giang Hàn Ngọc chuyển tới Tiểu Thiên Địa .

-Bao nhiêu Tiên Thạch?

-Mười tám ức bốn ngàn vạn.

-Của ngươi.

Giang Hàn Ngọc hơi choáng mà nhận lấy.

Đúng!

Chết lặng!

Thời gian ba năm này, nàng và Diệp Hạo đã giao dịch mấy chục lần.

Lúc đầu Giang Hàn Ngọc còn có chút chấn kinh tại sao mỗi lần Diệp Hạo xuất hiện đều có thể xuất ra vài chục ức Tiên Thạch, nhưng mà càng về sau nàng càng như chết điếng.

Vì Tiên Thạch trên người Diệp Hạo tựa hồ như vô cùng vô tận.

Giang Hàn Ngọc tính toán một chút.

Nàng từ chỗ Diệp Hạo cũng đã lấy được hơn sáu trăm ức Tiên Thạch.

(Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần - )

. . .

Chân núi Thái Huyền Học Viện

Một thiếu niên thân mặc Đạo Bào nhìn Thái Huyền Học Viện nguy nga, trong mắt lộ ra một tia thách thức.

Đạo Bào thiếu niên môi hồng răng trắng, ngây thơ chưa thoát.

Lúc một số học sinh còn đang nhìn thiếu niên này, hành động tiếp theo cũng hắn làm tất cả mọi người đều kinh trụ.

Chỉ thấy trong tay thiếu niên kia xuất hiện một đôi liễng to.

- Quyền đánh Thiên Kiêu, chân đạp Cự Đầu.

- Hoành phi là Thiên Hạ Đệ Nhất”

- Thiếu niên này là ai?

- Thế này cũ̃ng quá ngông cuồng đi.

- Đang gây hấn với Thái Huyền Học Viện sao?

- Tự tìm cái chết.

Lúc bốn phía thầy trò còn đang thảo luận, một thanh niên vọt tới trước mặt thiếu niên kia .

-Tiểu tử, bây giờ ngươi thu hồi câu đối này, ta có thể coi như chưa xảy ra chuyện gì .

Thiếu niên kia lườm thanh niên kia một cái, nói :

-Ngươi không được.

-Ngươi dám sĩ nhục ta!

Thanh niên kia nói xong, bắt tới hướng bả vai thiếu niên kia.

Từ cách ra tay có thể thấy được Thanh niên chỉ là muốn bắt hắn mà thôi.

Nhìn thấy Thanh niên sắp bắt được Thiếu niên, bả vai Thiếu niên không khỏi trùng xuống. Sau đó lại xuất hiện sau lưng thanh niên, năm ngón tay bắt lấy bả vai đối phương.

Nhấn xuống một cái, Thanh niên kêu la đau đớn .

-Nể tình ngươi không có tam tổn thương ta, ta bỏ qua cho ngươi.

Thiếu niên nói xong, đi về phía trước .

Thanh niên lảo đảo một bước, vẻ mặt lúng túng nhìn Thiếu niên.

-Ngươi là ai?

- Ngươi không có tư cách biết .

Thiếu niên kia nhàn nhạt đáp:

-Nghe nói Thái Huyền Học Viện các ngươi có cao thủ gọi Mộ Dung Tinh, bây giờ gọi nàng ra cho ta.

-Ngươi muốn khiêu chiến Mộ Dung Đạo Sư?

-Có vấn đề gì?

-Không phải ai cũng có tư cách khiêu chiến nàng đâu.

- Vậy sao ?

Thiếu niên nói xong cao giọng quát:

-Mộ Dung Tinh, lăn ra đây cho ta.

Tất cả đều xôn xao.

Không ai ngờ lá gan thiếu niên này lớn như vậy?

Nhưng mà một số cao thủ lại âm thầm biến sắc.

Bởi vì tiếng la vừa rồi của thiếu niên xuyên thấu toàn bộ Thái Huyền Học Viện.

Điều này không phải ai cũng có thể làm được.

Xoát!

Xoát!

Xoát!

Một đạo lại một đạo thân ảnh xuất hiện giữa không trung Thái Huyền Học Viện .

Mà những thân ảnh này không ai lại không biết, đều là cao thủ cấp cao của Học Viện .

- Tiểu tử này là ai?

- Quyền đánh Thiên Kiêu, chân đạp Cự Đầu, khẩu khí không nhỏ nhỉ.

- Tiểu tử này không phải khẩu khí không nhỏ, chẳng lẽ ngươi không nhìn ra cảnh giới của hắn sao?

- Tiên Tôn Lục chuyển.

- Tuổi tác hắn cũng không bao nhiêu ? Nhỏ như vậy đã đạt đến Tiên Tôn Lục chuyển?

- Không thể tưởng tượng nổi.

- Thiên Kiêu đạt đến cảnh giới này cũng không có bao nhiêu người a.

- Ai nói không phải chứ?

Rất nhanh, học sinh Thiên Cấp Ban cấp của Thái Huyền Học Viện cơ hồ đều đã đến.

Thật sự bởi vì thiếu niên này quá mức phách lối không xem họ ra gì.

Lưu Á Tân hiện thân quan sát Thiếu niên.

Nhìn một hồi sau đó, thần sắc hắn ngưng trọng hẳn lên.

-Thư Ba, ngươi đi.

Lưu Á Tân nhìn một học sinh Thiên Cấp Ban nói.

Thư Ba cũng có tu vi Tiên Tôn Lục chuyển.

Ở Thiên Cấp Ban, thực lực xem như không tệ.

Thư Ba đi tới trước mặt Thiếu niên, mở miệng nói.

-Động thủ đi .

Thiếu niên nhìn Thư Ba một cái, lắc đầu nói:

- Thái Huyền Học Viện các ngươi vẫn không xem ta ra gì.

Nói xong, Thiếu niên cắm phất trần trong tay xuống đất .

Lúc này, Phất trần toát ra từng đạo ba động kinh khủng .

Ba động này rất nhanh hóa thành một vòng xoáy to lớn .

Vòng xoáy bao phủ Thư Ba vào bên trong.

Sắc mặt Thư Ba đại biến.

Hắn liều mạng vận chuyển Huyền Pháp Bản Mệnh, bất đắt dĩ mới không bị xoay tròn theo vòng xoáy.

Hết cách, Thư Ba đánh về phía vòng xoáy, nhưng công kích của hắn giống như dã tràng xe cát, đến cả dấu vết cũng không có.

Chỉ qua mấy hơi thở, Thư Ba cảm thấy gân cốt toàn thân như muốn rã ra.

-Thả Thư Ba ra.

Một học sinh Thiên Cấp Ban lao đến.

Học sinh kia mới vừa vọt tới nửa đường đã bị vòng xoáy cuốn lại.

Hắn chấn kinh đồng thời điên cuồng xuất thủ.

Nhưng vẫn không thể thay đổi.

- Vòng xoáy kia có gì đó quái lạ.

- Nhìn qua như không có bất cứ công kích gì.

- Không nhìn thấy thì chưa hẳn không có, phải nói sức mạnh chưa đủ để biểu hiện ra thôi.

- Thiếu niên kia chỉ sợ là một Cự Đầu.

- Muốn đối phó hắn chỉ đành mời Hàn Mộng Kỳ xuất thủ!

- Nhanh đi gọi Hàn Mộng Kỳ đi.

Học sinh Thiên Cấp Ban đều có kiến thức rộng rãi .

Rất nhanh đã ý thức được Thiếu niên không phải kẻ bọn họ có thể ứng phó.

Không bao lâu sau, Hàn Mộng Kỳ đã xuất hiện trước cửa Học Viện, lúc nàng nhìn thấy cảnh tình trước mắt liền tức giận .

-Thả bọn họ xuống cho ta .

Hàn Mộng Kỳ cầm Chiến Kiếm trong tay, lạnh lùng quát.

Thiếu niên kia lườm nàng một cái, tâm thần khẽ động, vòng xoáy nháy mắt khuếch trương gấp mười lần, sau đó tất cả Tu Sĩ thấy Hàn Mộng Kỳ cũng bị cuốn vào bên trong.

Nhìn thấy cảnh này, tất cả thầy trò có mặt đều trở nên kích động hẳn lên.

Chuyện gì thế này? Cự Đầu Hàn Mộng Kỳ cũng không được sao?

Bạn cần đăng nhập để bình luận