Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1488: Hợp tác

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần



-----------------

- Trò cười!

Phương Khởi cười lớn.

- Trò cười?

Lúc này, giữa không trung truyền đến âm thanh lạnh thấu xương, tiếp theo một thân ảnh vọt tới trước mặt hắn, Phương Khởi còn chưa kịp phản ứng thì một bàn tay đánh lên mặt mình.

Cái ghế Phương Khởi vừa ngồi oanh một tiếng vỡ vụn.

Hắn càng tại chỗ lăn ba vòng mới ngồi liệt trên đất.

Một hồi lâu sau, Phương Khởi mới hồi phục, hắn giãy dụa đứng lên, mặt đầy sát khí nhìn thân ảnh vừa xuất hiện nói:

- Ngươi muốn chết.

Thân là Kỳ Bảo Các Thiếu Các Chủ, Phương Khởi hắn chưa từng bị đánh bao giờ.

Nghe vậy, Hàn Phi cười lớn nói:

- Chỉ bằng ngươi hả?

- Minh Lão.

Phương Khởi còn có chút nhãn lực.

Vừa rồi, lúc Hàn Phi xuất thủ hắn hoàn toàn không bắt giữ được thân ảnh đối phương.

Điều này nói lên việc gì? Hắn rất rõ ràng.

Đó cũng là nguyên nhân hắn gọi Minh Lão.

Nhưng làm cho Phương Khởi cảm thấy kinh ngạc là Minh Lão không trả lời.

- Minh Lão.

- Minh Lão.

- Minh Lão.

Phương Khởi liên tiếp gọi ba lần cũng không thấy trả lời, hắn nhìn Hàn Phi, hai mắt trở nên âm trầm.

- Ngươi làm gì Minh Lão rồi?

Hàn Phi cười nhìn về phía Diệp Hạo.

Ánh mắt Phương Khởi chuyển qua Diệp Hạo, chỉ thấy Diệp Hạo mở bàn tay, trong lòng bàn tay có một thân ảnh bị giam cầm.

Đạo thân ảnh này không phải Minh Lão thì là ai?

- Minh Lão.

Phương Khởi hoảng sợ bật thốt.

Minh Lão nhìn thấy Phương Khởi, sau đó vội vàng nói:

- Công Tử, hai vị này là cường giả Tiên Vương Cảnh.

Minh Lão là một tôn Khí Linh.

Thực lực Tiên Vương Sơ Kỳ.

Mà có thể dễ dàng giam cầm hắn khẳng định là cường giả Tiên Vương Cảnh.

Nghe Minh Lão nói thế, Phương Khởi tức giận nhìn hai người Diệp Hạo:

- Hai vị tiền bối, các ngươi quá không nói đạo lý rồi?

Phương Khởi vô ý thức coi hai người Diệp Hạo là tiền bối cường giả Tiên Vương Cảnh.

- Gọi ai tiền bối vậy?

Hàn Phi lạnh lùng nhìn hắn nói.

- Chẳng lẽ ta xưng hô không đúng sao?

- Lão tử trẻ hơn ngươi đó.

Sắc mặt Phương Khởi bỗng chốc thay đổi.

Hắn nghi ngờ nhìn Phương Khởi nói:

- Ngươi là ai?

- Giờ mới nhớ tới hỏi lão tử là ai hả?

Hàn Phi ngạo khí nói:

- Nhưng lão tử không nói cho ngươi biết.

Phương Khởi có cảm giác mộng bức.

Lúc này, trong lòng của hắn vô cùng nặng nề.

Hắn mơ hồ ý thức được thân phận hai người này chỉ sợ rất tôn quý.

- Cầm Tiên Thạch rồi cút đi.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

Phương Khởi thật sâu nhìn Diệp Hạo một cái:

- Thả Minh Lão ra.

Tâm thần Diệp Hạo khẽ động triệt hồi Không Gian cấm chế bốn phía Minh Lão.

Minh Lão trở lại bên cạnh Phương Khởi sau đó vội vàng nói:

- Công Tử, chúng ta đi thôi.

Rời khỏi Bảo Ngọc Các, Phương Khởi hỏi Minh Lão.

- Ngươi biết hai vị kia là ai không?

- Thế hệ trẻ có thực lực này cũng không có mấy người.

Minh Lão nói câu này, vẻ mặt ngưng trọng.

- Minh Lão, ý của ngươi là ——?

Sắc mặt Phương Khởi thay đổi.

- Nơi này là dưới chân Thái Huyền Học Viện, ngươi cảm thấy hai vị kia là ai?

Phương Khởi rùng mình một cái.

- Vậy làm cái gì bây giờ?

Phương Khởi thật bị hù.

Yêu Nghiệt!

Ai dám đắc tội?

Đừng nói Kỳ Bảo Các bọn hắn, cho dù Thái Huyền Học Viện, cũng không nguyện ý đắc tội.

- Lấy cá tính của bọn hắn nếu muốn báo thù sẽ không để cho chúng ta rời đi đâu.

Minh Lão suy nghĩ một chút nói:

- Nhưng ta cảm thấy còn phải để cho gia chủ ra mặt một chuyến.

- Chuyện này phải nói cho phụ thân ta biết à?

Khi nghe hai chữ phụ thân, vẻ mặt Phương Khởi trở nên đau khổ.

- Ta chỉ cảm thấy bọn hắn sẽ không trả thù, không đảm bảo bọn hắn chắc chắn không trả thù.

Minh Lão nhẹ lắc đầu.

Nghe Minh Lão nói thế, Phương Khởi trầm mặc.

(Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần - )

Bên này, nói đến Giang Hàn Ngọc.

- Xảy ra chuyện như vậy, tại sao không nói cho ta biết?

Diệp Hạo nhìn Giang Hàn Ngọc, nhẹ giọng hỏi:

- Ta không biết trên người ngươi có bảy mươi ức Tiên Thạch hay không? Còn nữa cho dù ngươi có, ta cũng không tiện tìm ngươi mượn được.

Trên mặt Giang Hàn Ngọc lộ ra vẻ thê lương:

- Phủ khố Giang gia chúng ta bị cướp, ba vạn năm tích lũy cũng bị mất.

Giang Hàn Ngọc nói đến đây, vẻ mặt đầy cay đắng:

- Giang gia chúng ta lấy gì trả?

Không phải ba năm trăm.

Mà ròng rã bảy mươi ức.

- Phủ khố các ngươi Giang gia có cường giả Tiên Vương canh giữ không?

- Lão giả canh giữ chết rồi.

- Xuất thủ là một người rất mạnh.

- Ừm.

- Kế tiếp ngươi chuẩn bị làm gì?

- Bán một bộ phận gia sản thành tiền, một lần nữa làm sinh ý.

Giang Hàn Ngọc nghĩ một chút nói:

- Ta thiếu ngươi bảy mươi ức, cần thời gian rất lâu mới có thể trả được.

- Chúng ta hợp tác đi.

Diệp Hạo nhìn Giang Hàn Ngọc nói.

- Hợp tác?

Giang Hàn Ngọc nghi ngờ nhìn Diệp Hạo.

- Trong tay của ta có một nhóm tài nguyên, Giang gia các ngươi lợi dụng con đường của các ngươi bán ra.

Diệp Hạo bình tĩnh nói:

- Đạt được ích lợi chia ba bảy.

- Trong tay của ngươi có thể có bao nhiêu tài nguyên?

Hàn Phi lại lắc đầu.

- Lấy tình huống Giang gia trước mắt, không có mấy trăm ức thì duy trì không được cục diện.

Diệp Hạo vung tay lên, giữa không trung xuất hiện hơn trăm Bình Ngọc.

Mỗi bình ngọc đều có Tiên Đan tản ra ba động mãnh liệt.

Diệp Hạo chỉ vào một Bình Ngọc trong đó, nói:

- Bình này là Tiên Đan trị liệu tẩu hỏa nhập ma, theo ta được biết giờ trên thị trường Tiên Đan như vậy cực ít, ngươi cảm thấy một viên Tiên Đan như vậy có thể bán bao nhiêu Tiên Thạch?

- Tiên Đan trị tẩu hỏa nhập ma?

Giang Hàn Ngọc giật mình, mà nhìn lướt qua sau đó, vẻ mặt càng đặc sắc.

Bởi vì nàng phát hiện Tiên Đan trong bình đều là Cực Phẩm.

- Một viên một ngàn vạn không có vấn đề, nếu bán đấu giá có thể gấp hai ba lần cũng bình thường.

Giang Hàn Ngọc nói khẽ.

Hàn Phi giật mình.

Một bình chín viên, ít nhất cũng mấy ức a.

- Bình này là Tôn Cấp Phá Cấm Đan.

Diệp Hạo lại chỉ vào một bình nói:

- Sau khi phục dụng không phải trăm phần trăm, nhưng cũng gần như có thể đặt chân Tiên Tôn Cảnh, ngươi cảm thấy một viên bán ra có thể ít không?

- Trăm phần trăm đặt chân lên Tiên Tôn Cảnh?

Trong mắt Giang Hàn Ngọc lộ vẻ đầy chấn kinh:

- Tiên Đan như vậy một khi bán đấu giá, các thế lực lớn cũng sẽ ra tay, mà cỡ trung tiểu thế lực sẽ càng điên cuồng.

Giang Hàn Ngọc nói tới đây dừng một chút.

- Một viên ba ngàn vạn không có bất cứ vấn đề gì, nếu bán đấu giá rất có thể đạt tới hơn trăm triệu.

- Bình này há không giá trị một tỷ?

Hàn Phi chỉ vào cái Bình Ngọc, kinh ngạc thốt.

Diệp Hạo liếc hắn một cái.

Cái nhìn này giống như nhìn một tên nhà quê không kiến thức.

- Bình này là Cửu Phẩm Tôn Cấp Tiến Giai Đan.

Diệp Hạo lại chỉ vào một Bình Ngọc nói:

- Sau khi ăn vào tu vi có thể từ Tiên Tôn bát Chuyển tấn thăng đến Tiên Tôn cửu Chuyển.

Những lời này của Diệp Hạo khiến cho Hàn Phi cũng kinh hãi.

Tiên Tôn bát Chuyển và Tiên Tôn cưu Chuyển là hai khái niệm khác nhau. Cao thủ Tiên Tôn bát Chuyển không có khả năng chứng đạo Tiên Vương Cảnh, nhưng cao thủ Tiên Tôn cửu Chuyển lại có thể.

Bạn cần đăng nhập để bình luận