Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1491: Chuyển hướng

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần



-----------------

Lão giả vừa nói xong, Giang Trung Đạt và Tu Sĩ toàn trường đều kinh sợ.

Cửu Phẩm Tôn Cấp Phá Giai Đan?

Há không phải có thể từ Tiên Tôn bát Chuyển tăng lên Tiên Tôn cửu Chuyển?

Vì vậy, ánh mắt tất cả đều nhìn lên người Giang Hàn Ngọc.

- Không sai.

Giang Hàn Ngọc gật đầu.

- Bình này có chín viên Cực Phẩm đan, toàn bộ đều là Cửu Phẩm Tôn Cấp Phá Giai Đan.

- Tiên Đan này bán được ba đến năm ức cũng không thành vấn đề.

Lão giả gọi Tứ thúc tổ khiếp sợ thốt.

- Diệp Công Tử hợp tác đây hả?

Trong mắt Giang Trung Đạt lộ ra vẻ do dự.

Bình Tiên Đan này có thể bán ba mươi lăm ngàn ức.

Dựa theo tỷ lệ ba bảy, Giang gia có thể ngồi không ược mười ức.

Mười ức có thể tạm thời làm dịu khủng hoảng tài chính.

- Giang Trung Đạt, ngươi nên rõ ràng mười ức không giải quyết được chuyện của Bảo Ngọc Các đâu.

Giang Thiên Hòa trầm giọng nói:

- Mà hôm nay, nếu ngươi từ chối Điểm Thương Phái chúng ta, sau này Điểm Thương Phái và Bảo Ngọc Các sẽ triệt để đoạn tuyệt.

Nghe vậy, vẻ mặt Giang Trung Đạt trở nên ngưng trọng.

- Giang Môn Chủ, ngươi nhất định phải triệt để đoạn tuyệt với Bảo Ngọc Các chúng ta?

Giang Hàn Ngọc cười như không cười nhìn Giang Thiên Hòa

- Ngươi cảm thấy thế nào? Điểm Thương Phái chúng ta mang thành ý mà đến, nhưng Bảo Ngọc Các các ngươi lại đùa nghịch chúng ta.

Giang Thiên Hòa lườm Giang Hàn Ngọc một cái, thản nhiên nói.

- Các ngươi ôm thành ý đến thu mua Bảo Ngọc Các chúng ta sao?

- Chẳng lẽ đến giờ ngươi vẫn không rõ hiện thực?

Giang Thiên Hòa cười lớn.

- Địa thế còn mạnh hơn người, nên cúi đầu phải cúi đầu.

Giang Trung Đạt thấy Giang Hàn Ngọc định nói tiếp, vội vàng ngăn lại.

- Hàn Ngọc, không được vô lễ với Giang Môn Chủ.

Nhưng để Giang Trung Đạt không ngờ, Giang Hàn Ngọc lại nhìn về phía Tứ thúc tổ nói:

- Tam thúc tổ, ngươi xem thử đây là Tiên Đan gì?

Nghe vậy, Tứ thúc tổ nhận lấy một Bình Ngọc từ trong tay Giang Hàn Ngọc.

Hắn càng đánh giá, vẻ mặt càng ngưng trọng.

- Ta từ trên Tiên Đan ngửi thấy kiếp nạn lực lượng, nhưng mà Tiên Đan gì thì ta cũng không biết.

- Tứ thúc tổ chưa từng nghe qua Độ Ách Đan?

- Cái gì? Độ Ách Đan?

Ánh mắt Tứ thúc tổ lộ ra vẻ khó tin.

- Độ Ách Đan gì?

Một trưởng lão Giang gia hỏi vội.

- Nghe đồn ăn vào Độ Ách Đan sau đó có thể tăng xác suất thành công khi độ kiếp.

Tứ thúc tổ chỉ viên Tiên Đan trong tay.

- Bởi vì đây là Tiên Đan Cực Phẩm. Vì vậy, sau khi ăn vào có thể gia tăng bốn thành.

Dừng một chút, hắn lại nói:

- Viên Độ Ách Đan này ít nhất cũng phải được trên mười ức?

Cao tầng Giang gia nghe đến đó, ánh mắt của tất cả sáng rực nhìn Tiên Đan trong tay Tứ thúc tổ.

- Tiên Tôn bát Chuyển phục dụng một viên Cửu Phẩm Tôn Cấp Tiến Giai Đan sau đó lại phục dụng một viên Độ Ách Đan há không phải chứng đạo Tiên Vương?

Một lão giả kích động.

Bởi vì tu vi của hắn đang là Tiên Tôn bát Chuyển.

- Những Tiên Đan này không phải của ta.

Giang Hàn Ngọc nhìn vị lão giả kia một chút sau đó nói.

- Cho dù Giang gia các ngươi có Độ Ách Đan cũng không có tác dụng gì?

Sắc mặt Giang Thiên Hòa có chút khó coi:

- Bình Độ Ách Đan này chỉ mang đến cho các ngươi ba mươi lăm ngàn ức.

- Giang Môn Chủ, ta lúc nào nói qua cho ngươi, Diệp Công Tử cho hai ta bình?

Giang Hàn Ngọc khẽ mỉm cười lên tiếng.

Những lời này của nàng khiến tất cả Tu Sĩ trở nên kinh ngạc.

Giang Hàn Ngọc vung tay, lên giữa không trung xuất hiện tám bình Tiên Đan.

- Không biết mười bình Tiên Đan này có thể vì ta Giang gia mang đến bao nhiêu thu nhập?

Giang Hàn Ngọc chỉ vào những Tiên Đan kia.

Thần niệm Giang Thiên Hòa quét qua, ánh mắt lộ vẻ khó tin.

- Đều là Cực Phẩm đan?

- Cũng đều là Tôn Cấp.

Giang Hàn Ngọc cường điệu nói:

- Nhưng mà những thứ này cùng Điểm Thương Phái các ngươi không có quan hệ gì, bởi vì Điểm Thương Phái các ngươi và Bảo Ngọc Các đã đoạn tuyệt.

Giang Thiên Hòa sợ hãi.

Lúc này, hắn mới ý thức được điểm này.

Bảo Ngọc Các nếu không bán cho Điểm Thương Phái, thế lực khác mua những Tiên Đan này. Sau đó, thực lực sẽ nhanh chóng tăng lên.

Cứ thế mãi, Điểm Thương Phái xong rồi!

- Giang tiểu thư.

Giang Thiên Hòa nhìn Giang Hàn Ngọc, trên mặt lộ vẻ lấy lòng.

Thật ra, hắn đang rất bất đắc dĩ.

Thân là nhất môn chi chủ Điểm Thương Phái cầu xin một vãn bối quả thật rất mất mặt.

Nhưng giờ vì tương lai Tông Môn, hắn lại không lo được chút này.

Giang Hàn Ngọc nhàn nhạt nhìn Giang Thiên Hòa, nói:

- Giang Môn Chủ, cao tầng Giang gia có việc cần bàn, ngươi nếu không có chuyện gì, không bằng…

Lời kế tiếp nàng không nói, nhưng ý đồ rất rõ ràng.

tiễn khách.

Sắc mặt Giang Thiên Hòa lộ ra thần sắc khó xử.

Nếu vừa rồi Giang Hàn Ngọc dám nói như vậy, hắn tuyệt đối sẽ phẩy tay áo bỏ đi, nhưng giờ hắn lại không thể.

Bởi vì nếu rời đi, quan hệ giữa Giang gia và Bảo Ngọc Các có thể dừng ở đây.

- Giang tộc trưởng!

Bất đắc dĩ, Giang Thiên Hòa nhìn về phía Giang Trung Đạt.

- Hai nhà chúng ta vẫn là Bản Gia, cắt đứt xương cốt sẽ động đến gân đấy.

Giang Trung Đạt chưa trả lời Giang Thiên Hòa, mà truyền âm hỏi con gái.

- Hàn Ngọc, ta muốn biết Diệp Công Tử cho con bao nhiêu Tiên Đan?

- Một trăm bình.

- Một trăm bình?

Nghe con số này, Giang Trung Đạt có cảm giác hoa mắt.

Một trăm bình thu nhập phải bao nhiêu?

Giang Trung Đạt nhất thời choáng váng:

- Mặc dù một trăm bình đều là Tiên Đan cấp bậc Tiên Tôn, nhưng có Tiên Đan giá trị cũng không đến hơn trăm triệu.

Giang Hàn Ngọc nhìn Giang Trung Đạt nói:

- Nhưng một trăm bình Tiên Đan này có giá trị lớn hơn ba trăm ngàn ức, đương nhiên con số này chỉ do ta thô sơ giản lược đoán chừng, số tiền thật hẳn sẽ cao hơn dự đoán.

- Như vậy, Bảo Ngọc Các chúng ta có thể được chia đến bốn năm ngàn ức?

- Không đến.

Giang Hàn Ngọc lắc đầu.

- Không phải chia ba bảy sao?

- Đúng vậy.

- Vậy sao ngươi lại nói bốn năm ngàn ức?

- Bởi vì Diệp Công Tử cùng chúng ta hợp tác không chỉ có Tiên Đan!

- Còn có cái gì?

- Tôn Cấp Pháp Bảo.

Giang Hàn Ngọc nói câu này, trong lời nói tràn đầy kích động:

- Ngay cả Tôn Cấp Chiến Hạm cũng có ba chiếc.

- Cái gì?

Vẻ mặt Giang Trung Đạt đầy kinh ngạc.

Diệp Hạo lấy ra những Tiên Đan này đã để hắn cảm thấy bất khả tư nghị.

Mà giờ đối phương lại lấy ra Tôn Cấp Pháp Bảo.

Trên người hắn sao có nhiều tài nguyên vậy?

- Lần này, Bảo Ngọc Các chúng ta thu nhập đoán chừng trên dưới ngàn ức, trả lại Diệp Công Tử bảy ngàn ức vẫn còn thừa lại ba ngàn ức.

Giang Hàn Ngọc suy nghĩ một chút nói.

- Ba ngàn ức đủ để cho Bảo Ngọc Các chúng ta khởi tử hồi sinh.

- Vậy còn muốn bảy ngàn ức hay không?

Giang Trung Đạt khẽ giật mình hỏi thêm.

Cũng đừng trách hắn.

Đây không phải ba trăm triệu, năm trăm triệu, mà trọn vẹn bảy ngàn ức a.

Bạn cần đăng nhập để bình luận