Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1501: Túy Mặc

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: truyenyy.com

-----------------

Giang Trung Đạt rất rõ ràng vị trước mắt quan trọng hơn nhiều so với Chu Tước tộc trưởng và Các chủ Xuân Phong Các.

Bởi vậy khi nhìn thấy thái độ Diệp Hạo, Giang Trung Đạt lại cân nhắc có nên triệt để quyết liệt cùng hai thế lực này không?

- Diệp công tử, đại môn hiện tại ngoại trừ hai vị kia thì tai to mặt lớn Ngũ Trọng Thiên hầu như đều đến.

Giang Trung Đạt chợt nói.

Những thế lực này đều muốn kết giao với Diệp Hạo.

- Ta cùng Hàn Phi ra ngoài là được rồi.

Diệp Hạo nói khẽ.

Hắn đi tới bao sương thì phát hiện Hàn Phi cùng Ông Đồng Tri đang nói đến một chủ đề hèn mọn.

- Chỉ nói cũng không có ý nghĩa gì? Thực tiễn mới chân lý.

Diệp Hạo cười nói.

Ông Đồng Tri vội vàng thu liễm vẻ mặt hèn mọn, nghiêm trang chào Diệp Hạo.

- Diệp công tử.

- Ngươi là cao nhân tiền bối, sao lại hành lễ với ta?

Diệp Hạo tránh đi.

- Bán Thần đệ nhị chuyển cũng bị ngươi đánh cho tàn phế, ta nào dám xưng tiền bối trước mặt ngươi chứ.

Ông Đồng Tri vội đáp.

- Tin đồn mà thôi, không có chuyện đó đâu.

Diệp Hạo nghiêm trang nói.

- Lúc ấy, ta cũng có ở hiện trường.

Ông Đồng Tri cười hắc hắc.

- Một Tiên Vương ở Ngũ Trọng Thiên như ngươi thì chạy đến Tứ Trọng Thiên làm gì?

Diệp Hạo khó hiểu hỏi.

- Ta chuẩn bị tốt đường lui cho bản thân, không được sao?

Ông Đồng Tri nhìn Diệp Hạo đáp

- Sau khi Ngũ Trọng Thiên sụp đổ cũng có chỗ ở.

- Tiên Vương như ngươi còn lo lắng không có chỗ ở?

Ông Đồng Tri là Tiên Vương cao giai.

- Bố trí trước, đến lúc đó không chừng có thể cướp đoạt được một chút tạo hóa, đúng không?

Ánh mắt Ông Đồng Tri lóe lên một đạo tinh quang.

- Nói cũng đúng.

- Ta có một đề nghị.

Ông Đồng Tri đột nhiên nói.

- Đề nghị gì?

- Chúng ta kết bái huynh đệ đi?

Ánh mắt Ông Đồng Tri nóng bỏng nhìn Diệp Hạo.

- Ta thấy ngươi mới quen đã thân.

Diệp Hạo có chút bối rối.

Kết bái huynh đệ?

Ta kết bái huynh đệ với lão đầu tử hỏng bét này?

Đừng làm rộn nữa, được không?

- Hàn Phi đã đồng ý.

Ông Đồng Tri chỉ Hàn Phi.

Diệp Hạo không khỏi nhìn về phía Hàn Phi.

Hàn Phi nhẹ gật đầu.

Hắn nói khẽ

- Ông Đồng Tri là lão đại, ngươi là lão nhị, ta là lão tam.

- Ngươi nghiêm túc?

Diệp Hạo khẽ giật mình nhìn hắn.

- Ta có thể cầm loại sự tình này ra giỡn?

Kết bái huynh đệ cũng không thể tùy tiện.

- Hai người các ngươi bái đi.

Diệp Hạo suy nghĩ một hồi rồi nói.

- Diệp Hạo.

Hàn Phi hô, ánh mắt hắn đầy chờ mong.

- Ngươi phải biết ta đã kết bái cùng bọn Phong Nhược Cốc nên không thích hợp kết bái huynh đệ cùng hai người các ngươi.

Diệp Hạo vẫn cự tuyệt vì không hiểu rõ quá khứ Hàn Phi.

Tuy Hàn Phi đi theo mình, nhưng hứn hoàn toàn không biết gì về đối phương.

Diệp Hạo ngược lại biết Ông Đồng Tri một chút, cao thủ trong tán tu.

Nhưng tiềm lực Ông Đồng Tri có hạn, đời này có thể đạt đến Tiên Vương đỉnh phong hay không cũng là một vấn đề.

Bởi vậy Diệp Hạo không muốn kết bái cùng lão ta.

- Diệp Hạo, Ông Đồng Tri không đơn giản như ngươi tưởng tượng.

Lúc này, trong tai Diệp Hạo vang lên tiếng Hàn Phi truyền âm

- Nếu không, vì sao ta muốn kết bái cùng hắn?

- Nói một chút.

- Chuyện này ta không tiện nói cho người ngoài.

Cái gì người ngoài? Diệp Hạo rất rõ ràng.

Bởi vậy hắn lắc lắc đầu

- Các ngươi cứ tiếp tục trò chuyện, ta đi đây.

Trên người Ông Đồng Tri chắc chắn có thiên đại bí ẩn.

Nhưng những bí ẩn này không đủ để Diệp Hạo kết bái cùng hắn.

Diệp Hạo vốn chuẩn bị tiến nhập Không Gian Pháp Bảo để Hàn Phi mang theo rời đi, nhưng hiện tại xảy ra việc này, hắn đành phải thi triển Thiên Biến Vạn Hóa rời khỏi.

Diệp Hạo sở dĩ không thi triển Thiên Biến Vạn Hóa vì lo lắng có cao thủ xem thấu.

Lấy thực lực Diệp Hạo hiện tại, Tiên Vương cao giai đừng mơ tưởng có thể nhìn thấu.

Nhưng hắn vẫn bị lộ.

Bởi vì khi hắn đi về trụ sở Thái Huyền học viện đã bị mấy đạo thần niệm đi theo.

Diệp Hạo mặc cho bọn họ đi theo, nhưng khi đến gần trụ sở Thái Huyền học viện, một đạo thân ảnh không nhịn được mở miệng.

- Diệp công tử, không biết ngươi có thời gian tâm sự không?

Diệp Hạo quay người nhìn về phía xa, tiếp đó chậm rãi nói

- Trò chuyện gì?

- Hợp tác.

- Hợp tác cái gì?

- Tiên Đan.

- Các ngươi lấy ra dược tài, ta cho các ngươi Tiên Đan.

Diệp Hạo hơi suy nghĩ rồi nói.

- Một bộ dược tài đổi một viên cực phẩm Đan.

- Có thể.

Đạo thân ảnh vội đáp.

Dưới tình huống bình thường, cho dù mười bộ dược tài cũng không thể luyện chế được một viên Cực phẩm Đan.

Cái này đủ kiếm bộn rồi.

- Còn nữa, mấy vị cũng có thể đưa dược tài ra.

- Có đan phương không?

Một đạo thân ảnh mở miệng nói.

- Có.

Diệp Hạo vung tay lên, giữa không trung đột nhiên xuất hiện hai bộ đan phương

- Một đan phương là cửu phẩm Tôn cấp Tiến Giai Đan, một đan phương là Độ Ách Đan.

- Ta mạo muội hỏi một câu, dược tài trong này có phải hơi nhiều?

- Ta tăng thêm một chút dược tài ngoài định mức.

Mấy vị núp trong bóng tối kia lại rõ ràng cái này cũng không phải tăng thêm một chút.

Con mẹ nó.

Tình huống này đâu chỉ tăng thêm gấp hai?

Đây không phải hố bọn họ sao?

Nhưng bọn họ vừa nghĩ tới dùng một bộ dược tài có thể đổi một viên cực phẩm Đan, trong lòng cũng bình thường trở lại.

- Diệp công tử, tại sao không có thập phẩm Tôn cấp Tiến Giai Đan?

- Thập phẩm Tôn cấp Tiến Giai Đan quá khó luyện chế.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Về sau có phải không mua được thập phẩm Tôn cấp Tiến Giai Đan không?

- Các ngươi có thể đi Bảo Ngọc các mua đi.

Nghe Diệp Hạo nói vậy, mấy vị núp trong bóng tối kia mới thở phào ra một hơi.

- Tốt, cáo từ!

Diệp Hạo nói xong rồi đi về phía trước.

Sau khi đến trụ sở Thái Huyền học viện, Diệp Hạo liếc mắt thấy được Hàn Mộng Kỳ, Cẩn Tuyền và U Lan đang chờ đợi trước cửa.

- Ba vị mỹ nữ, các ngươi đang chờ ta à?

- Ngươi là Diệp Hạo?

Hàn Mộng Kỳ trịnh trọng chạy đến trước mặt Diệp Hạo hỏi.

- Tin tức truyền ra nhanh như vậy?

- Tại sao ngươi phải ẩn giấu thân phận?

- Ta không phải muốn khiêm tốn sao?

- Ngươi còn muốn khiêm tốn?

- Có một số việc ta cũng không muốn.

- Túy Mặc ở Xuân Phong các tìm tới cửa.

- Túy Mặc? Đệ nhất mỹ nữ Ngũ Trọng Thiên?

Diệp Hạo khẽ giật mình.

- Đúng vậy, ta cho ngươi biết, vị này chính là hồ ly tinh.

Hàn Mộng Kỳ nghiêm trang nói.

- Chút nữa ngươi gặp nàng cũng đừng để bị câu hồn hách đó.

- Ta không chịu nổi như vậy sao?

- Phải.

Hàn Mộng Kỳ suy nghĩ một hồi rồi đáp

- Nếu không, ta chịu chút thiệt thòi đưa bản thân cho ngươi, sau khi ngươi giày vò xong thì đi gặp Túy Mặc?

- Phải chịu trách nhiệm sao?

Diệp Hạo vô ý thức hỏi.

- Không cần phụ trách.

Hàn Mộng Kỳ vung tay lên nói.

- Chỉ cần ngươi không quan tâm nón xanh.

- Con mẹ nó vẫn phải phụ trách.

Diệp Hạo mắng.

Sau khi cưỡi Hàn Mộng Kỳ, Diệp Hạo không quản không hỏi được sao?

- Vậy ngươi có làm không?

Hàn Mộng Kỳ tiến đến trước mặt Diệp Hạo, đôi mắt lộ vẻ nhu tình như, vùng nước xuân xanh khiến cho người ta lâm vào xúc động.

Thật ra, Hàn Mộng Kỳ đang rất khẩn trương.

Nàng vốn thích Diệp Hạo, nhưng sau khi biết được thân phận hắn, nàng càng cảm giác được nguy cơ. Đây cũng là nguyên nhân khiến nàng không để ý đến lòng tự trọng của một thiếu nữ mà nói ra lời này.

Bạn cần đăng nhập để bình luận