Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1543: Phát tài

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: truyenyy.com

-----------------

Sau khi đến nơi giao dịch Khoáng Thạch, Lão Trương và vợ rất nhanh đã bị toàn cảnh nơi đây hấp dẫn.

Rạp bán hàng nơi này cũng đạt đến mấy ngàn.

Bọn họ lớn tiếng rao hàng.

Khung cảnh thật cuồng nhiệt.

- Như thế nào?

Diệp Hạo cười hỏi.

- Nhìn xong ta có xúc động muốn mua sắm.

Ý nghĩ của Lão Trương bị tác động.

Người nào không muốn một đêm bỗng nhiên giàu lên chứ?

- Vậy mua đi.

- Hay thử xem?

Lão Trương xoa xoa đôi bàn tay.

- Ngươi dám?

Vợ lão nhéo lão một cái.

- Ngươi đã quên vì cái gì mà ba năm trước bị bán làm nô lệ sao?

Lão Trương tức khắc gục đầu xuống tựa như một con gà trống thất bại.

- Lão Trương, ngươi có bao nhiêu Tiên Thạch trên người?

Diệp Hạo cười hỏi.

- 4000 Tiên Thạch.

Lão Trương vừa nói vừa đưa Túi Càn Khôn cho Diệp Hạo.

- Ta không muốn Tiên Thạch của ngươi.

Diệp Hạo chỉ một sạp bán hàng rong ở phía xa rồi nói:

- Vị đó có bán đồ tốt.

- Đồ tốt?

Lão Trương hai mắt sáng lên.

- Nhìn thấy hòn đá hơi nhô lên kia?

Diệp Hạo dùng Thần Niệm hóa thành một đạo ánh sáng rơi vào trên một khối đá.

- Thấy được.

Lão Trương đáp.

- Khối Khoáng Thạch kia hẳn có giá không quá cao.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Ngươi nhìn thử 4000 Tiên Thạch có thể mua được hay không?

Lão Trương chần chờ một chút rồi nhìn về phía vợ.

Vợ Lão đẩy Lão một cái nói.

- Ngươi nhìn ta làm gì? Diệp Công Tử bảo ngươi đi, ngươi còn do dự cái gì?

Vợ Lão không biết Diệp Hạo có biết đổ thạch hay không, nhưng hiện tại Diệp Hạo đã nói chắc chắn như thế mà bọn họ còn cự tuyệt, chẳng khác nào không cho Diệp Hạo mặt mũi.

Đạo lý này bà vẫn hiểu được.

Được vợ đồng ý, Lão Trương nhanh chân chạy tới sạp bán hàng kia.

Lão Trương vẫn biết một chút quy tắc đổ thạch.

Đầu tiên hắn không có chọn khối Khoáng Thạch Diệp Hạo đã nói mà thuận tay cầm lên một khối Khoáng Thạch rồi hướng người bán hàng hỏi thăm.

- Lão bản, khối Khoáng Thạch này bán như thế nào?

- 3 vạn.

- Lão bản, ngươi như vậy thật không phúc hậu nha.

Lão Trương nghiêm mặt nói.

- Khối Khoáng Thạch này 300 cũng không đáng.

- Để ta nói ngươi biết, những Khoáng Thạch này đều mua từ Khoáng Sơn của Tiêu gia.

Người bán hàng cười nói.

- Tiêu gia Khoáng Sơn từ trước đến nay đều nổi tiếng có tư chất ưu tú?

- Tiêu gia Khoáng Sơn?

Lão Trương nghe xong cái này không từ mà nở nụ cười

- Ngươi biết ta trước kia làm gì không? Ta chính là đào khoáng ở Động Khoáng số 5 của Tiêu gia đó.

- Thật?

- Loại sự tình này lừa ngươi làm gì!

Lão Trương nói xong nhặt lên một khối Khoáng Thạch rồi nhẹ nhàng vuốt ve, rất nhanh bên trên khối Khoáng Thạch kia đã xuất hiện một Ấn Ký số 18:

- Nhìn thấy Ấn Ký này không? Cái này cho thấy khối này được xuất ra từ Động Khoáng số 18:

- Lần đầu tiên ta nghe được chuyện này đó.

Chủ sạp kinh nghi bất định nói.

- Khoáng Thạch này ngươi mua nhiều nhất với giá 300:

Lão Trương nói chắc như đinh đóng cột.

- Ta nói vị huynh đệ này, nói nhỏ chút có được không?

Tên chủ sạp khẩn trương nhìn bốn phía, rồi nói

- Ngươi không phải coi trọng khối Khoáng Thạch này sao? 500: Ngươi lấy đi.

- 500?

- Dù sao ngươi cũng phải cho ta kiếm chác một chút chứ?

- Khối này?

Lão Trương chỉ một khối Khoáng Thạch nói.

- 3000:

Tròng mắt tên kia nhất thời khẽ chuyển đáp.

- Ngươi nghĩ ta coi tiền như rác sao.

Lão Trương liếc tên bán hàng.

Lão Trương minh bạch, đối phương sở dĩ tăng giá vì cảm thấy ý đồ chân chính của mình là khối Khoáng Thạch thứ hai.

- Khối Khoáng Thạch này có giá trị tương xứng với cái giá đó.

- Vậy khối Khoáng Thạch này.

Lão Trương lại cười ném khối Khoáng Thạch thứ hai sang một bên.

- Khối này 4000:

Tên kia không suy nghĩ mà nâng giá.

Hắn đoán không được Lão Trương thật sự muốn khối Khoáng Thạch nào, bởi vậy mặc kệ Lão Trương muốn cái nào, hắn không nói hai lời mà nâng giá.

- Thành giao!

Làm tên bán hàng kia không nghĩ đến là Lão Trương trực tiếp đưa cho hắn một Túi Càn Khôn rồi cầm khối Khoáng Thạch thứ ba vào trong tay.

- Mả mẹ nó!

Tên bán hàng lúc này ý thức được bản thân có khả năng đã để cho Lão Trương nhặt được vật quý.

- Có vấn đề sao?

Lão Trương cười híp mắt hỏi.

- Ta hiểu quy củ, cũng không nghĩ thất hứa, ta chỉ muốn biết bên trong khối Khoáng Thạch này chứa cái gì thôi!

Vẻ mặt tên bán hàng đưa đám nói.

- Ngươi cắt dọc theo một phần ba.

Lúc này bên tai Lão Trương vang lên tiếng Diệp Hạo truyền âm.

Lão Trương âm thầm gật đầu đồng thời lấy ra một đao cắt.

Hắn dựa theo Diệp Hạo phân phó mà dọc theo một phần ba rồi cắt xuống.

- Ngươi cắt nhiều quá rồi.

Tên kia vội vàng nói.

Thế nhưng tốc độ Lão Trương quá nhanh.

Hắn không kịp ngăn cản.

Khi nhìn thấy bên trong Khoáng Thạch tuôn ra ánh sáng màu hồng, cả người hắn ngây ngẩn.

- Kê Huyết Thạch.

Thanh âm người bán hàng đưa tới chú ý của Tu Sĩ bốn phía.

Những Tu Sĩ này vây quanh và nhìn về phía Khoáng Thạch.

- Màu sắc thật thuần khiết.

- Không biết khối Kê Huyết Thạch này lớn bao nhiêu?

- Dù chỉ nho nhỏ cũng kiếm lời rồi.

Ngay thời điểm đám người đàm luận, trong lòng Lão Trương cũng rất kích động.

Hắn có thể không kích động sao?

Hắn mơ hồ ý thức được khối Kê Huyết Thạch này sẽ vượt qua tưởng tượng của bản thân.

- Dọc theo cạnh đá, cắt theo một phần năm.

Lúc này bên tai Lão Trương lại lần nữa vang lên tiếng Diệp Hạo truyền âm.

- Một phần năm?

Trái tim Lão Trương bắt đầu đập liên hồi.

Nếu một phần năm, như vậy khối Kê Huyết Thạch này sẽ lớn bao nhiêu?

Diệp Hạo nhàn nhạt ừ một tiếng.

Lão Trương cưỡng ép che giấu nội tâm vui sướng, sau đó hướng về Kê Huyết Thạch cắt xuống.

Rất nhanh ánh sáng đỏ tươi tràn ngập bốn phía.

- Lớn như vậy?

- Kiếm lớn rồi.

- Khối Kê Huyết Thạch này chỉ sợ giá trị cũng phải 3 ~ 5 vạn a.

- Ngươi không cần cắt, khối Kê Huyết Thạch này ta trả 3 vạn.

- 4 vạn, ngươi cảm thấy như thế nào?

- 4 vạn 2 là cực hạn ta có thể đưa ra.

Đối mặt với giá cả mà các Tu Sĩ cho, trên mặt Lão Trương lộ ra một tia do dự.

- Khối Kê Huyết Thạch này dù đi đấu giá cũng sẽ kiếm trên dưới 5 vạn.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói ra

- Bán.

Nghe được Diệp Hạo nói như vậy, Lão Trương nhìn về phía tu sĩ ra giá 4 vạn 2 nói

- Thành giao.

Tu Sĩ kia đưa cho Lão Trương một Túi Càn Khôn nói.

- Ngươi kiểm tra một chút.

Lão Trương dùng Thần Niệm quét qua rồi đưa khối Kê Huyết Thạch cho Tu Sĩ nọ.

Tu Sĩ nọ nhìn thoáng qua, vui vẻ rời đi.

Hắn cầm lấy đi đấu giá, 5 vạn có lẽ đấu giá không đến nhưng mà 4 vạn 5000 vẫn có thể.

Lão Trương cầm Túi Càn Khôn, thời điểm nghĩ muốn đi về chỗ Diệp Hạo thì bên tai lại vang lên tiếng Diệp Hạo truyền âm

- Nhìn thấy lão đầu mặc áo xám không? Ngươi đi mua khối Khoáng Thạch bên cạnh đùi phải hắn.

Lão Trương không chút do dự đi tới.

- Lão bản, khối Khoáng Thạch này bán thế nào?

- 3 vạn.

- Cho ngươi.

Lão Trương đưa cho lão đầu kia một Túi Càn Khôn.

Lão đầu không khỏi giật mình.

Vị này không mặc cả hả?

Chợt lão đầu ý thức được mình mua bán lỗ vốn rồi.

Kỳ thật với những người bán hàng này, Khoáng Thạch đều do bọn họ đắn đo khó định, nếu có thể chắc chắc bọn họ đã tự cắt lấy, làm sao còn lấy ra bán? Đâu có ai ngu như thế!

Bạn cần đăng nhập để bình luận