Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1551: Đánh mặt

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: truyenyy.com

-----------------

Dương Hồng lật Lão Trương một cái.

- Hai ta tu vi bình thường đó chồng?

- Bình thường?

Lão Trương cười nói.

Dương Hồng đang định nói cái gì thì khiếp sợ phát hiện bản thân tự dưng bị khống chế lơ lửng rơi vào trong ngực Lão Trương.

- Ngươi làm sao làm được?

Dương Hồng nhìn thấy một màn này, không thể tưởng tượng nổi hỏi lại.

- Ngươi đoán xem hiện tại cảnh giới của ta là gì?

- Ngọc Tiên?

- Ngọc Tiên cảnh có thể sinh ra Thần Niệm mạnh như thế sao?

- Chẳng lẽ ngươi bây giờ là Kim Tiên?

Con ngươi Dương Hồng co rụt.

Kim Tiên a!

Trong lòng Dương Hồng, Kim Tiên luôn cao cao tại thượng.

Nếu không, nàng cũng sẽ không cảm thấy Độc Nhãn dạng Ngọc Tiên cùi bắp này là cường giả không thể chạm đến đâu.

Đương nhiên, Dương Hồng hiện tại cũng đã không biết chuyện Độc Nhãn đã bị giết.

Bởi mọi ký ức liên quan đến Độc nhãn đã bị Diệp Hạo loại trừ.

- Ngươi cảm thấy Công Tử xuất thủ chỉ giúp ta tăng lên đến Kim Tiên thôi sao?

- Ngươi không phải nói hiện tại ngươi đã có thực lực Tiên Chủ cảnh nhé?

Dương Hồng hỏi ra câu này, toàn thầy đều đang run rẩy.

Tiên Chủ!

Đạt đến cảnh giới này đều có thể xưng cao thủ.

Tâm thần Lão Trương khẽ động, bốn phía không gian giống như một tấm gương bịch một tiếng vỡ nát, Không Gian Loạn Lưu lúc này cuốn về thân thể Dương Hồng.

Thời điểm Không Gian Loạn Lưu muốn phải cuốn nát Dương Hồng thì nháy mắt lại lắng xuống, tiếp đó nàng thấy trong Không Gian Loạn Lưu xuất hiện một thông đạo.

Thông đạo này giống như Địa Ngục tối om.

- Đi.

Lão Trương cười nói.

Sau khi tiến nhập vào thông đạo, Dương Hồng lúc đầu thấy rõ ràng đầu Không Gian Thông Đạo này không dài lắm, nhưng theo Lão Trương đi về phía trước, thông đạo không ngừng kéo dài.

- Cái này.

Dương Hồng kinh trụ.

Nàng loáng thoáng cảm thấy Lão Trương không phải cường giả Tiên Chủ nữa.

Bởi vì cho dù Tiên Chủ Cao Giai cũng không có khả năng cưỡng ép mở ra một đầu Không Gian Thông Đạo.

Chẳng lẽ là Tiên Tôn?

Nghĩ như vậy, Dương Hồng liền dò hỏi.

- Ngươi là Tiên Tôn?

- Tiên Tôn cửu chuyển.

Lão Trương có thể giấu diếm kẻ khác nhưng sẽ không dấu diếm thê tử mình.

- Ngươi nói cái gì?

Dương Hồng trừng lớn hai mắt.

- Công Tử đưa cho ta một phần thiên đại tạo hóa.

Lão Trương nói khẽ.

- Công Tử? Ngươi nói Công Tử?

Dương Hồng chút ý đến các Lão Trương dùng từ.

- Đúng vậy.

- Diệp Công Tử có tu vi cỡ nào? Vì sao lại coi trọng ngươi như vậy?

Dương Hồng lời này không phải gièm pha Lão Trương, mà lấy thân phận cùng địa vị Diệp Hạo muốn tùy tùng kiểu gì mà tìm không được?

- Diệp Công Tử cảm nhận ta có tinh thần chịu khó nên thương.

Lão Trương hắc hắc cười nói.

- Không biết xấu hổ.

Dương Hồng trừng Lão một cái, dừng một chút nàng lại nói.

- Về sau ngươi làm việc cho Diệp Công Tử nhất định phải cẩn trọng, hiểu không?

- Ừm.

Lão Trương nói đến đây, quay người về gian phòng mình.

- Ngươi đoán vừa rồi Diệp Công Tử ban cho ta cái gì?

- Thứ gì?

Lão Trương đưa viên Thời Gian Tinh Thạch cho vợ xem.

Sau khi tiếp nhận, nàng hiếu kỳ hỏi.

- Đây là cái gì?

- Thời Gian Tinh Thạch.

Tâm thần Dương Hồng khẽ run, xém chút làm rớt Tinh Thạch.

- Ngươi xác thực đây là Thời Gian Tinh Thạch trân quý vô cùng kia?

- Đây là một viên Thời Gian Tinh Thạch Công Tử đã dùng qua.

- Khó trách.

Nghe được vậy, Dương Hồng bình thường lại.

Nàng nghĩ viên Thời Gian Tinh Thạch này chắc không còn bao nhiêu Thời Gian Chi Lực.

- Ngươi đoán xem trong viên Tinh Thạch này còn bao nhiêu Thời Gian?

- Một tháng?

Dương Hồng suy nghĩ một chút rồi đáp.

Lão Trương lắc đầu.

- Hai tháng?

Dương Hồng lại nói ra một con số.

- Ta nói ngươi không thể đoán nhiều hơn sao?

- Ba tháng?

Lão Trương vẫn lắc lắc đầu.

- Sáu tháng?

Lão Trương đầy bất đắc dĩ.

- Đừng nói cho ta là trong khối Thời Gian Tinh Thạch này có chín tháng đấy nhé?

Dương Hồng kinh nghi bất định hỏi lại.

- Khối Thời Gian Tinh Thạch này đã tiêu hao gần đến một phần ba.

- Xác thực đã tiêu hao một phần ba a.

Lão Trương cười nói.

- Nhưng bên trong ẩn chứa Thời Gian Chi Lực lại không chỉ chín tháng.

- Làm sao có thể?

- Tại sao không có khả năng này được?

- Ta không hiểu nổi.

Dương Hồng thật sự không minh bạch.

- Mà ai nói với ngươi đây chỉ là Hạ Phẩm Tinh Thạch?

- Trung Phẩm Thời Gian Tinh Thạch?

- Cái gì?

- Trung Phẩm Thời Gian Tinh Thạch?

Dương Hồng hoàn toàn bị choáng váng.

Hạ Phẩm Thời Gian Tinh Thạch biết bao trân quý?

Lại càng không phải nói Trung Phẩm.

Đến hiện tại, nàng chưa bao giờ nghe qua có ai bán Trung Phẩm Thời Gian Tinh Thạch?

- Tu vi của ta mới đạt đến Tiên Tôn cửu chuyển, cần một chút thời gian mới có thể hoàn toàn nắm giữ cỗ lực lượng này.

Lão Trương nhìn Dương hồng nói.

- Vừa vặn ngươi cũng có thể thửa dịp này tu hành, nhìn xem có khả năng đột phát đến Ngọc Tiên cảnh không.

- Ừm.

Dương Hồng gật đầu.

Lão Trương vẫn hiểu một chút phân tấc.

Diệp Hạo cho hắn khối Thời Gian Tinh Thạch có bảy năm thời gian.

Nhưng sao hắn có thể sử dụng hết bảy năm này!

Hai người ở trong đó tu luyện một năm, sau đó Lão Trương mang theo Dương Hồng tiến vào gian phòng Diệp Hạo.

Lúc này, ngoài Ngoại Giới chỉ mới đi qua một hồi.

Diệp Hạo nhìn Lão Trương một cái, nói.

- Cỗ lực lượng trong thể nội ngươi nắm giữ cũng chưa tới bảy thành, tiếp tục ngộ đạo đi.

- Thời Gian Tinh Thạch quá trân quý, ta chậm rãi chưởng khống là được.

Lão Trương nói xong đưa ra viên Thời Gian Tinh Thạch.

- Trả lại cho công tử.

Diệp Hảo nói.

- Ngươi muốn triệt để nắm giữ cỗ lực lượng này còn cần tu luyện thêm hai năm, trong hai năm này ngươi hảo hảo mà tu luyện hai môn Công Pháp này.

Tiếng nói vừa dứt, Diệp Hạo dùng Quán Đỉnh Chi Thuật truyền thụ cho Lão Trương hai môn Thần Thông.

Một cái là Vạn Kiếm Ấn, một cái là Thời Không Ấn.

- Thể hồ quán đỉnh.

Lão Trương giật mình.

- Công Tử, ta không đang giá để ngươi làm như vậy.

- Thi triển Thể Hồ Quán Đỉnh Chi Thuật không ảnh hưởng đến tạo hóa của ta đâu.

Diệp Hạo không thèm để ý nói, mà lúc này Diệp Hạo thấy được thê tử hắn.

- Dương Hồng, cái này cho ngươi.

Dương Hồng vô ý thức tiếp nhận một viên Tiên Đan Diệp Hạo đưa cho.

- Công Tử, đây là cái gì?

Dương Hồng cũng theo Lão Trương gọi Diệp Hạo là Công Tử.

- Vô Thượng Phá Cảnh Đan.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Ngươi ăn viên Tiên Đan này có thể thuận lợi đăt chân đến Tiên Tôn cảnh, bất quá muốn đạt đến cảnh giới này không có ba năm thì không được.

Dương Hồng kinh hãi.

Tiên Tôn?

Bản thân cũng có khả năng đặt chân đến Tiên Tôn cảnh?

- Dương Hồng đa tạ Công Tử.

- Hai người các ngươi tiếp tục tu luyện đi.

Diệp hạo nhìn hai người một cái, nói.

- Đợi chút nữa mang các ngươi đi dạo chơi.

Hai vợ chồng diệp gật gật đầu.

Đã đến giờ Thìn lại vẫn không có một khác nhân nào đến, Tiêu Vũ Hàm đứng trước đại môn đình viện hiện lên vẻ mặt tươi cười đầy sương lạnh.

Không phải không có khách đến.

Mà toàn bộ bọn họ đều đi đến đình viện bên cạnh.

- Tiểu Thư, sư tình đã được hỏi rõ ràng.

Tiểu Tử đi đến bên người Tiêu Vủ Hàm, thấp giọng nói.

- Trong thư mời của Doãn Minh có viết, đêm nay hắn sẽ xuất ra một khối Thời Gian Chi Thạch để cùng khách nhân tu hành.

Bạn cần đăng nhập để bình luận