Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1552: Phượng Minh Cốc

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: truyenyy.com

-----------------

Thời Gian Chi Thạch!

Nghe được bốn chứ này Tiêu Vũ Hàm đã biết tại sao không ai đến bên mình.

Ai còn sẽ đến?

Loại sự tình này nếu bày trên người Tiêu Vũ Hàm, nàng nhất định cũng sẽ làm như thế mà thôi!

- Tiểu Thư, người không sao chứ?

Nhìn thấy trên mặt Tiêu Vũ Hàm lộ ra thần sắc đắng chát, Tiểu Tử lo âu hỏi.

- Không có việc gì.

Tiêu Vũ Hàm chỉ có thể tự an ủi bản thân.

Làm sao không có việc gì cho được?

Tiêu Vũ Hàm tin tưởng chuyện này rất nhanh sẽ truyền khắp toàn bộ Lục Trọng Thiên.

Đến lúc đó, nàng sẽ trở thành trò cười cho toàn bộ Trọng Thiên.

Đối với một nữ tử, cái gì trọng yếu nhất?

Thanh danh!

Có thể hiện tại, thanh danh Tiêu Vũ Hàm đã bị hủy.

Ngay khi nàng quay người trở về, nơi xa có ba đạo thân ảnh đi đến.

- Tiểu Thư có người đến.

Tiêu Vũ Hàm vội vàng quay đầu nhìn lại.

Đợi đến khi thấy rõ là ai, nàng khẽ giật mình.

- Diệp Thiên.

Tiêu Vũ Hàm thật không nghĩ đến người đến lại là Diệp Hạo.

Chẳng qua Diệp Hạo đi được nửa đường, một thanh niên mặc cẩm y cười tủm tỉm ngăn cản đường đi của hắn.

- Các hạ có phải tiến về Liên Thành Uyển?

- Không phải.

Diệp Hạo lắc đầu.

Diệp Hạo mang hai vợ chồng Lão Trương đến Túy Tiên Lâu chỉ đơn thuần dùng cơm.

- Ta đề nghị ngươi hay tiến về Liên Thành Uyển đi.

- Tại sao?

- Bởi vì đêm nay Doãn Vân - Doãn công tử sẽ xuất ra một viên Thời Gian Tinh Thạch cùng mọi người tu luyện một chỗ.

Cẩm y thanh niên nói xong câu này sau đó giật mình.

Bởi vì hắn không thấy trên mặt ba người Diệp Hạo hiện ra bất kỳ thần sắc chấn kinh nào.

- Các ngươi chẳng lẽ không biết Thời Gian Tinh Thạch là cái gì sao?

Cẩm y thanh niên cảm thấy chỉ có khả năng này.

Nếu không thì không có ai khi đối mặt Thời Gian Tinh Thạch mà còn bình tĩnh như thế.

- Ta không có hứng thú đối với Thời Gian Tinh Thạch.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

- Còn nữa chúng ta đến nơi này chỉ để ăn cơm.

- Không có hứng thú? Lừa gạt ai đây?

Cẩm y thanh niên cười lạnh nói.

Nếu không phải Doãn Vân không kêu hắn chặn đường tất cả Tu Sĩ tiến về Hàn Lâm Uyển hắn mới lười nhạc bắt chuyện với ba người Diệp Hạo.

Ba gia hỏa này ăn mặc không được tốt lắm, nhìn quá rất bình thường, còn tu vi thì chả ra sao cả.

Kim Tiên Cảnh?

Tu vi rác rưởi như vậy cũng có tư cách đến nơi này?

Cẩm y thanh niên chỉ biết tu vi Dương Hồng là Kim Tiên Lục chuyện, nhưng vô luận tu vi Diệp Hạo hay Lão Trương đều vượt hắn.

Hắn sở dĩ cảm thấy hai người có tu vi Kim Tiên bởi vì Diệp Hạo và Lão Trương cố ý ẩn giấu tu vi.

- Có hứng thú hay không không trọng yếu, trọng yếu là ngươi đang cản đường ta.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Ngươi thử nói lại câu vừa rồi xem?

Cẩm y thanh niên nhìn Diệp Hạo, trong mắt toát ra sát cơ.

Cẩm y thanh niên là người hầu của Doãn Vân.

Một thân tu vi đạt đến Tiên Tôn cảnh.

Dạng thân phận này, dạng tu vi này, không nói cao cao tại thượng, nhưng không phải một Kim Tiên nho nhỏ có thế gây hấn.

- Cút ngay cho ta!

Lão Trương tiến đến một bước, ánh mắt lạnh thấu xương quát.

Trong khoảng thời gian này, Lão Trương tuy vẫn không biết thân phận Diệp Hạo, nhưng tuyệt đối không chỉ đơn giản là Thiên Kiêu như thế.

Khác không nói chỉ nói đến Quán Đỉnh Chi Thuật.

Chỉ có Thần Niệm Tiên Vương cấp mới có thể thi triển.

Thần Niệm Thiên Kiêu có khả năng đặt chân đến cảnh giới Tiên Vương sao?

Không thể.

Còn nữa, cẩm y thanh niên là người hầu của Doãn Vân, hiện tại hắn nhục nhã Diệp Hạo, hắn thân là tùy tùng còn không nên đứng ra?

- Ta xem ngươi chán sống rồi!

Cẩm y thanh niên vừa muốn động thủ, một đạo thanh âm băng lạnh vang lên bên tai hắn.

- Ngươi nếu dám xuất thủ, có tin ta chặt tay ngươi?

Toàn thân cẩm y thanh niên cứng đờ.

Sắc mặt hắn vô cùng khó coi nhìn Tiêu Vũ Hàm bên cạnh.

- Lăn!

Tiêu Vũ Hàm quát lớn.

Đôi mắt hắn lộ vẻ nổi giận, nói.

- Tiêu Vũ Hàm, ngươi đừng có quá phận.

Tiêu Vũ Hàm lúc này không nói gì, hai con ngươi chỉ toát ra một vòng hàn quang, hàn quang giữa không trung hóa thành thực chất khiến cẩm y thanh niên liên tục lùi về sau mấy bước.

Mà đợi đến khi hắn muốn nói cái gì đã thấy trong mắt đối phương đầy sát ý dữ tợn.

Hắn lập tức xoay người bỏ chạy.

- Không nghĩ đến ta mời nhiều người như vậy chỉ có Diệp Công Tử ngươi đến.

Tiêu Vũ Hàm nói ra câu này, hai con ngươi hơi phiếm hồng.

Diệp Hạo đang chửi đổng trong lòng a.

Ta đâu có rảnh mà tới chứ!

Ta chỉ muốn dẫn vợ chồng Lão Trương đến nơi này ăn cơm thôi.

Bất quá nhìn thấy Tiêu Vũ Hàm như vậy, hắn cũng không đành lòng nói ra sự thật.

- Tiệc trà còn chưa diễn ra hả?

Diệp Hạo nói.

- Diễn ra gì nữa!

Tiêu Vũ Hàm có chút khổ sở nói.

Có ma nào đến đâu.

Diễn cái cọng lông à?

- Đám gia hỏa kia không tới, ngươi có thể mời người khác.

- Mời ai vậy?

- Chờ một chút.

Diệp Hạo nhìn về phía hai người Lão Trương nói.

- Hai người các ngươi đi vào Hàn Lâm Uyển ngồi trước đi.

(Truyện-được-thực-hiện-bởi-Hám-Thiên-Tà-Thần-truyenyy.com)



Phượng Minh Cốc!

Đỉnh Cấp Thế Lực Lục Trọng Thiên.

Diệp Hạo đi đến sơn môn Phượng Minh Cốc thì thấy Tông Môn này được xây dựng trên địa thế nghịch vân ngoảnh đầu.

- Khó trách Phượng Minh Cốc có thể trưởng thành đến loại cấp độ này.

Diệp Hạo lẩm bẩm.

Rất nhiều thời điểm, thành công không phải do ngẫu nhiên.

Mà có đạo lý tất nhiên.

Tới gần sơn môn, Diệp Hạo phát hiện Hộ Sơn Đại Trận Phượng Minh Cốc dung hợp rất nhiều Trận pháp Tôn Cấp.

Với việc nhiều Trận pháp Tôn Cấp như vậy cho dù cường giả Tiên Vương cũng đừng mong đánh vỡ trong thời gian ngắn.

Bất quá cái này đối với Diệp Hạo không tính là gì .

Hai con ngươi Diệp Hạo toát ra kim sắc quang trạch. Sau đó, hoa văn của các Trận Pháp xuất hiện trong mắt hắn, ước chừng đi qua mười lượt hô hấp, thân hình Diệp Hạo lóe lên biến mất tại chỗ.

Đợi đến Diệp Hạo xuất hiện lại đã bên trong Hộ Sơn Đại Trận.

- Tiền bối, ngươi có thể dò ra Cơ Tiên Nhi đang ở đâu không?

Diệp Hạo truyền âm với Cô Độc.

Thần Niệm Cô Độc quét qua sau một khắc khẽ biến.

- Bị phát hiện.

- Bị phát hiện?

Diệp Hạo mới vừa nói đến đây, trong tai đã vang lên thanh âm nhẹ nhàng.

- Không biết là vị đạo hữu nào tới chơi?

Sau một khắc, một phụ nhân thân mặc cẩm bào xuất hiện trước mặt Diệp Hạo.

Phụ nhân này vòng eo tinh tế, thân thể thướt tha, hàng ngàn vạn phong tình.

Bất quá Diệp Hạo lại không dám nhìn nhiều.

Hắn không cảm nhận được bất luận khí tức gì trên người đối phương.

Diệp Hạo rõ ràng bởi vì tu vi người này quá mức đáng sợ, cũng đã đạt đến Phản Phác Quy Chân trong truyền thuyết.

- Thế nhân đều nói ngươi dần dần già đi, nhưng không ngờ ngươi khô mộc phùng xuân đặt chân đến Đệ Nhị Cảnh a.

Lúc này, thân ảnh Cô Độc xuất hiện trước mặt phụ nhân, thổn thức lên tiếng.

- Cô Độc?

Trong mắt Phụ Nhân lộ ra vẻ kinh ngạc, sau đó vẻ kinh ngạc lại càng sâu.

- Ngươi cũng đặt chân đến Đệ Nhị Cảnh?

- May mắn thôi.

Cô Độc cười cười nói.

- Chắc lần này, ngươi cũng đã nhận được đại tạo hóa.

Phụ nhân nhẹ gật đầu nói.

Trong lòng Cô Độc khẽ động.

Kỳ thật trước đó hắn hoài nghi vị này chiếm được đại tạo hóa Cửu Trọng Thiên mới đặt chân đến Đệ Nhị Cảnh.

Hiện tại quả nhiên như thế.

- Bất quá Cô Độc ngươi có thể giải thích cho ta một chút xem ngươi đến Phượng Minh Cốc làm cái gì không?

Phụ Nhân nói câu này, trong mắt lộ ra một tia hàn quang.

Bạn cần đăng nhập để bình luận