Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1559: Yêu cầu của Diệp Hạo

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: truyenyy.com

-----------------

Diệp Hạo sở dĩ không muốn giảng đạo bởi vì hắn không muốn gây chú ý.

Hắn đối với lý giải Đại Đạo sớm đã đạt đến Đỉnh cao .

Ngẫm nghĩ lại, Diệp Hạo trước sau chiếm được Đạo Bia cũng đã bao nhiêu năm rồi?

Chưa tính tới mười mấy năm trước hắn từng tu luyện trước đạo bia ba mươi năm (tốc độ thời gian trong Tiểu Thiên Địa nhanh hơn bên ngoài).

Đạo Bia đã được sáp nhập sáu khối Đạo Bia khác .

Sáu khối Đạo Bia có ý nghĩa gì?

Đại ý cho dù Bán Thần Đệ Nhất Cảnh cũng có thể trong trăm năm cảm ngộ mà đặt chân đến Đệ Nhị Cảnh.

Tu vi Diệp Hạo hiện tại như thế nào ?

Tiên Tôn Thất chuyển!

Còn nữa bản thân Diệp Hạo lại là một Yêu Nghiệt, tư chất có thể xưng là tuyệt đỉnh, cho dù Cơ Tiên Nhi cũng không bằng.

-Ngươi, đúng, đúng là ngươi.

Diệp Hạo chỉ cái tên nói xấu mình từ đâu chui ra.

-Ta cảm thấy ngươi nói rất đúng, cho nên Đại Đạo của ta cũng không nên giảng giải .

Tu sĩ bị Diệp Hạo chỉ ngẩn người, rồi không thèm để ý lên tiếng.

-Không ngờ ngươi cũng biết tự lượng sức mìn..

Thân phận gia hỏa này cũng không bình thường, nếu không như thế nào lại vênh mặt như vậy?

Phải biết hôm nay đến đây có không ít Thiên Kiêu, chưa nói đến Cường giả Cự Đầu như Tường Vi.

-Ngươi biết hắn là ai không?

Mộ Dung Kiểu Nguyệt hừ lạnh hỏi lại.

Sắc mặt Tu Sĩ kia biến đổi.

Chẳng lẽ thân phận Diệp Hạo rất tôn quý?

Mộ Dung Kiểu Nguyệt sao lại đứng ra nói đỡ cho hắn?

-Diệp Thiên, ta rất muốn nghe Đại Đạo của ngươi .

Tường Vi trừng mắt nhìn Diệp Hạo một cái.

-Đại đạo của ta kỳ thật không có gì ghê gớm cả.

Diệp Hạo có chút xấu hổ nói.

-Không được, ngươi đã nghe được Đại Đạo của ta rồi.

Tường Vi bĩu môi hầm hừ.

Tu Sĩ có mặt thấy cảnh này đều có một loại cảm giác mơ hồ.

Chuyện này là sao ?

Tường Vi làm nũng với Diệp Hạo ?

Mẹ nó, là thật hả?

Không thể không nói giờ phút này Tường Vi giống như cô bé nhà hàng xóm .

Bản thân nàng cũng rất đẹp.

Nếu không cũng sẽ không có danh xưng Hoa Tiên Tử?

Kỳ thật ở đâu lại không nhìn mặt bắt hình dong.

Vẻ làm nũng của Tường Vi khiến người khác không có cảm giác phản cảm nào .

Ngược lại, khi nghe những lời đó, sâu trong nội tâm ai cũng có cảm giác muốn sủng ái .

Đúng, chính là cảm giác này .

-Ngươi muốn nghe Đại Đạo của ta, đêm nay ta để cửa chờ ngươi.

Diệp Hạo trừng mắt nhìn Tường Vi.

Diệp Hạo tin cô nàng sẽ lui bước.

Nhưng Tường Vi lại vui mừng đáp lời:

-Được, được a.

-Tường Vi, đừng làm rộn.

Cơ Tiên Nhi lúc này mở miệng:

-Diệp Thiên, ngươi kết thúc tiệc trà của Vũ Hàm một cách viên mãn đi.

Khuôn mặt các Tu Sĩ ở đây đều kinh ngạc.

Cơ Tiên Nhi làm sao cũng quen biết Diệp Hạo? Nhìn cách thức nói chuyện lại rất quen thuộc.

Họ không biết còn có người như vậy?

Còn nữa lời này của Cơ Tiên Nhi có ý gì ?

Kết thúc tiệc trà một cách viên mãn?

Nói cách khác Diệp Hạo là nhân vật chủ chốt ?

Giỡn chắc!

Diệp Hạo nếu là nhân vật chủ chốt, thì Cơ Tiên Nhi kia tính là gì?

-Để ta luận Đạo không phải không thể, nhưng các ngươi phải đồng ý với ta một điều kiện.

Diệp Hạo hơi chút trầm ngâm chậm rãi nói .

Giữa sân Tu Sĩ đều có cảm giác xúc động nhỏ .

Ngươi cho rằng ngươi là ai?

Còn bắt chúng ta đồng ý điều kiện?

-Không biết điều kiện của Diệp Công Tử là gì?

Tường Vi cười hỏi.

-Ma Tộc và Nhân Tộc là Chủng Tộc chi tranh, ta hi vọng các ngươi trợ giúp Trảm Ma Tông.

Diệp Hạo nhìn tất cả một lượt nói.

Tu Sĩ có mặt giữa sân nghe vậy, tức khắc trầm mặc .

Trảm Ma Tông cũng không phải tùy tiện có thể giúp.

Lần này nếu tham gia sẽ kéo theo thế lực Tông Môn bọn họ đi cùng.

Mộ Dung Kiểu Nguyệt nhìn Diệp Hạo, trong mắt lộ vẻ cảm kích.

Trảm Ma Tông những ngày nay chật vật ngăn cản, Tướng sĩ trong Tông Môn bị thương thảm trọng, cho dù Thiếu Tông Chủ như nàng cũng mấy lần bị thương.

Đáng tiếc, những Tông Môn của Nhân Tộc này nhắm mắt làm ngơ, bọn họ chỉ quan tâm đến lợi ích bản thân, cũng may có mấy Tông Môn âm thầm giúp đỡ, nhưng giúp đỡ cũng có giới hạn .

Đám Thiên Kiêu này nếu có thể động thủ sẽ giúp sức cực lớn cho Trảm Ma Tông .

-Diệp Công Tử, ta không biết ngươi là ai ? Nhưng nhìn ba vị Tiên Tử tôn sùng ngươi như vậy, chắc chắn thân phận ngươi cũng không thấp.

Lúc này, một thanh niên ăn mặc nho nhã đứng ra lên tiếng.

-Thân phận chúng ta mẫn cảm, một khi trợ giúp Trảm Ma Tông, sẽ kéo theo thế lực tông môn cùng xuống nước. Bình thường mà nói, chúng ta thật nên trợ giúp Trảm Ma Tông, nhưng ngươi cũng biết rõ Trảm Ma Tông đối kháng với toàn bộ Ma Tộc.

-Trình bày Đại Đạo của ta chỉ cho các ngươi lễ gặp mặt.

Diệp Hạo khẽ mỉm cười nói:

-Nhưng lễ gặp mặt này sẽ vượt qua dự tính của các ngươi .

-Trừ cái đó ra ta sẽ cho các ngươi một vài đồ tốt.

Diệp Hạo chợt nói:

-Những thứ sẽ trực tiếp tăng thực lực các ngươi lên

-Không biết đồ tốt mà Diệp Công Tử nói là cái gì?

Nam tử nho nhã tò mò hỏi.

Diệp Hạo nhẹ nhàng lắc đầu :

-Cái gì thì bây giờ ta chưa nói được, nhưng ta đảm bảo sẽ không làm các ngươi thất vọng .

Rất nhiều Tu Sĩ đều lộ vẻ không tin được.

Nói như không nói.

Lừa ai đây?

-Bây giờ muốn nghe Đại Đạo ta thì ở lại, nhưng mà ở lại phải giúp Trảm Ma Tông, không muốn nghe mời qua bên cạnh chờ một chút.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói .

-Ngươi đang múa rìu qua mắt thợ sao ?

Một Thiên Kiêu cứng đầu lạnh lùng trả lời.

-Ý của Diệp Công Tử chính là ý của ta.

Tiếu Vũ Hàm quyết định thật nhanh nói.

Tiếu Vũ Hàm bây giờ cũng không biết thân phận Diệp Hạo?

Nhưng hắn lại có thể mời được Cơ Tiên Nhi, thân phận sao có thể bình thường?

Đắc tội Thiên Kiêu kia thì đắc tội.

Ai chẳng đắc tội qua vài Thiên Kiêu.

Nghe vậy sắc mặt Thiên Kiêu kia âm trầm.

-Ngươi đang kích động lòng người sao?

Vị này chống đối Tiếu Vũ Hàm.

Dù sao hắn còn thiếu nhân tình của Tiếu Vũ Hàm đây.

Nếu không có Tiếu Vũ Hàm tiến hành tiệc trà, tu vi hắn sao có thể trở nên vững chắc như vậy.

Bởi vậy ánh mắt hắn nhắm ngay Diệp Hạo.

Kỳ thật hắn đã sớm nhìn thấy vẻ khó chịu của Diệp Hạo .

Ở đây còn có thể ngoe nguẩy vẫy đuôi!

-Câu này ta cũng muốn hỏi ngươi.

Diệp Hạo chắp hai tay sau lưng nhìn hắn, nói.

Thiên Kiêu kia vừa nói xong, cảm giác được một cỗ sức đang áp chế mình.

Cỗ sức mạnh này phảng phất như Thượng Cổ Thần Sơn.

Hắn cầm cự không được nửa lần hô hấp thì phù phù một tiếng quỳ trên mặt đất.

Cảm giác bị sỉ nhục tràn ngập trong lòng.

Mắt hắn đỏ rực nhìn Diệp Hạo nói :

-Ngươi dám nhục ta?

-Ngươi có thể làm gì?

Diệp Hạo ánh mắt lạnh lẽo.

Thiên Kiêu kia ngẩn người.

Lúc này trong tai hắn vang lên một đạo truyền âm.

-Khổng huynh, đừng nói nữa.

Thanh niên kia nói :

-Chẳng lẽ ngươi đến bây giờ còn không nhìn rõ vị này ít nhất là một tôn Cự Đầu sao?

Cự Đầu!

Nghe hai chữ này cả người Khổng Cần như phát ngốc .

Thế hệ trẻ Cự Đầu cũng đã trưởng thành, bọn họ phát huy ra toàn bộ chiến lực có thể so với Tiên Vương.

Lão Tổ nhà mình bất quá cũng chỉ là một Tiên Vương sơ kỳ, có thể địch lại cao thủ Cự Đầu hay không thì còn chưa biết được.

Còn nữa Cự Đầu nào lại không đạt được thiên đại tạo hóa? Đâu nói muốn giết thì có thể giết được? Hơn nữa, phía sau người còn có lực chống lưng nữa đây.

Bạn cần đăng nhập để bình luận