Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1601: Dưỡng kiếm

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần



-----------------

Bán Thần ra tay động tĩnh thực sự quá lớn.

Sớm đã có không ít cường giả Bán Thần âm thầm đến khu vực xung quanh quan sát.

Nhưng bọn họ không hiện thân thôi.

Lão Tổ Thiên Ma Tộc vừa nói xong, không được mấy lượt hô hấp thì một đạo thân ảnh bước ra.

Toàn thân vị này Ma Khí tràn ngập.

-Chư vị, nếu sau khi chết Nhục Thân cũng bị Thi Tộc chà đạp thì cũng đừng che giấu nữa.

-Cốt Ma Lão Quái nói không sai.

Một bóng người xinh đẹp bước ra:

-Lúc này chúng ta nên hợp tác.

-Vậy thì ra tay thôi.

Một kiếm bào lão giả lưng vắt một chuôi Chiến Kiếm, ánh mắt lẫm liệt hưởng ứng.

-Tru Thiên Kiếm Thần.

Bóng người xinh xắn kia trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc :

-Ngươi còn sống?

-Sao vậy, ngươi hi vọng ta chết lắm à?

Lão giả nhìn bóng người xinh đẹp kia một cái.

-Tru Thiên Kiếm Thần, ta nói ngươi thật không hiểu phong tình a.

Lão Tổ Thiên Ma Tộc ha ha cười nói :

-Chẳng lẽ ngươi nhìn không ra Kim Phượng Hoàng cố ý sao?

-Không nhìn ra.

Tru Thiên Kiếm Thần nghiêm trang đáp.

Nghe đối phương đáp như thế, Lão Tổ Thiên Ma Tộc không biết trả lời như thế nào?

Kim Phượng Hoàng hung hăng liếc Tru Thiên Kiếm Thần một cái.

Nhưng hắn lại không bày tỏ gì.

-Muốn trấn áp ta?

Mắt Hạn Bạt lộ ra hung mang.

-Các ngươi coi các ngươi là Thánh Chủ sao?

Hạn Bạt vừa nói, thân hình không ngừng to lên.

Mười trượng!

Một trăm trượng!

Một ngàn trượng!

Thân thể Hạn Bạt đạt đến vạn trượng thì vọt đến chỗ Cốt Ma .

Trong mắt Cốt Ma lộ vẻ kinh nộ.

Hạn Bạt lúc này bị bao vây.

Hắn khẳng định sẽ không ngu ngơ mà cùng đám người này giao thủ.

Phải phá vòng vây.

Bình thường phá vòng vây đều nhắm vào người có tu vi yếu nhất.

Hắn ai cũng không chọn, lại chọn bản thân mình, hắn cảm thấy ta yếu nhất sao?

Bịch một tiếng, Cốt Ma bị Hạn Bạt va chạm lùi lại mấy trăm dặm. Cùng lúc đó Hạn Bạt cũng bị mấy vị Bán Thần công kích, mà đám người không ngờ là hắn cứ thế mà chịu đựng.

- Nhục Thân hắn chắc đạt đến Đệ Tam Cảnh.

- Dù Đệ Tam Cảnh thì như thế nào.

- Mạnh hơn cũng phải có cực hạn.

- Không sai, chỉ cần đánh vỡ cực hạn Nhục Thân hắn là được."

Đám người Chư Thiên Kiếm Thần dùng Thần Niệm trao đổi một phen sau đó tiếp tục xuất thủ.

Bịch một tiếng, Lão Tổ Thiên Ma Tộc bị một chưởng Hạn Bạt đánh bay.

Lúc Hạn Bạt muốn tiến lên một bước thì bị đám người Chư Thiên Kiếm Thần bao vây ngăn cản.

Có thể thấy Nhục Thân Hạn Bạt nở rộ quang huy cũng không ngừng ảm đạm.

Nhục Thân cũng cần năng lượng để duy trì.

Một khi năng lượng Nhục Thân tiêu hao hầu như không còn sẽ bị trọng thương ?

Hạn Bạt có chút sốt ruột.

Những Bán Thần này cũng rất mạnh.

Hắn muốn trong thời gian ngắn phá vòng vây thật rất khó.

Nhưng một khi không phá được, thì càng không thể kéo dài thêm.

Hạn Bạt thật vất vả mới đánh xuyên phong ấn, hắn cũng không muốn sống tiếp trong cảnh tối tăm không có mặt trời.

Hống!

Hắn đốt cháy Bản Nguyên.

Cũng chỉ có cách này mới có thể ở trong thời gian ngắn bộc phát được sức mạnh.

Răng rắc!

Thiên Ma Tộc Lão Tổ vừa mới xông lên đã bị Hạn Bạt phun ra Hỏa Diễm bức lui, dù Lão đã vận chuyển Ma Lực bản thân tới cực hạn, nhưng mà năm ngón tay vẫn bị đốt.

- Cẩn thận Hỏa Diễm .

- Hắn thôi phát Hỏa Diễm Bản Nguyên .

- Tiêu hao năng lượng của hắn .

Những Bán Thần này kiến thức rất rộng.

Nhưng Hạn Bạt cũng hiểu rõ tâm tư bọn họ .

Hắn nhìn Kim Phượng Hoàng rồi phun ra một ngụm hỏa diễm về phía nàng .

Hỏa Diễm ngập trời.

Kim Phượng Hoàng cũng phun ra một ngụm hỏa diễm.

Nhưng Hỏa Diễm của nàng vẫn không địch lại.

Mắt thấy Hỏa Diễm của Hạn Bạt bao phủ Hỏa Diễm của Kim Phượng Hoàng, một đạo thân ảnh bỗng nhiên xuất hiện phía trước nàng, sau đó thân ảnh này nắm chặt Chiến Kiếm hung hăng chém về phía Hỏa Diễm.

Kiếm Quang như hồng.

Cùng đạo Hỏa Quang hung hăng va vào nhau.

Hỏa diễm quay cuồng bị chặn không ngừng tản về bốn phía, một đóa Hỏa Diễm nhỏ bị đánh bật ra đúng lúc rơi trên tay đối phương, huyết nhục trên tay liền bị ăn mòn.

Kim Phượng Hoàng nhìn thấy cảnh này thì hóa thành một đạo Kim Sắc Hỏa Quang vọt về phía Hạn Bạt .

Oanh một tiếng toàn bộ hư không đều phát nổ, thân ảnh khổng lồ của Hạn Bạt lảo đảo mấy bước, một tia máu tươi từ khóe miệng hắn tràn ra.

Cúi đầu nhìn thấy Khải Giáp vỡ nát thành nhiều mảnh, huyết dịch tanh hôi cuồn cuộn bừng lên.

Ánh mắt Hạn Bạt lạnh như băng nhìn phía Kim Phượng Hoàng đang đứng bên cạnh Chư Thiên Kiếm Thần.

-Ngươi dám thương tổn ta?

-Ta còn muốn giết ngươi.

Kim Phượng Hoàng nhìn chằm chằm Hạn Bạt, trong mắt đầy sát khí dữ tợn.

-Kim Phượng Hoàng ngươi không nên vọng động, mọi người liên thủ giam cầm hắn.

Thiên Ma Tộc Lão Tổ nhìn thấy Kim Phượng Hoàng muốn xông tới vội vàng nói .

-Đúng , mọi người liên thủ giam cầm hắn.

Cốt Ma cũng phụ họa theo.

-Ta không sao.

Tru Thiên Kiếm Thần lúc này mở miệng nói.

-Tay ngươi?

Kim Phượng Hoàng nhìn trên tay Tru Thiên Kiếm bị thủng một lỗ đau lòng nói .

-Không sao.

Chư Thiên Kiếm Thần nói xong đi về phía Hạn Bạt.

-Tru Thiên Kiếm Thần, ngươi muốn làm gì?

Cốt Ma Lão Tổ hoảng sợ hỏi.

Kỳ thật Bán Thần hai bên đều quen thuộc.

Cốt Ma Lão Tổ năm đó từng qua lại với Chư Thiên Kiếm Thần .

-Ta không thể bị ngươi tổn thương một cách uổng phí.

Tru Thiên Kiếm Thần nhìn chằm chằm Hạn Bạt, nhếch miệng cười nói.

Không biết tại sao trong lòng Hạn Bạt có một dự cảm không tốt.

Nhưng Hạn Bạt vẫn gân cổ lên quát:

-Có bản lãnh, cứ đến.

Tranh!

Tranh!

Chiến Kiếm phía sau Tru Thiên Kiếm Thần kịch liệt chấn động.

Từng tia kiếm âm ngân vang giống như một đầu Thương Long gầm rú.

Mà theo kiếm âm vang lên, Tu Sĩ xa xa đều cảm giác phát lạnh lan tỏa khắp người .

Bên trong nơi tối tăm như có thứ gì đó đang hồi sinh.

-Thanh kiếm này, ta đã nuôi hơn ba trăm năm.

Tru Thiên Kiếm Thần nói đến đây, Chiến Kiếm phía sau vèo một tiếng bay ra khỏi vỏ, sau đó hóa thành một đạo Kiếm Quang sáng chói không cách nào nhìn thẳng phá vỡ thương khung, tư thái hiên ngang chém qua người Hạn Bạt .

Một kiếm này, nhanh đến cực hạn;

Một kiếm này, sắt bén đến cực hạn;

Một kiếm này, sáng chói đến cực hạn.

Đến khi đám người đó thấy rõ mọi thứ mới khiếp sợ phát hiện một kiếm này đã chém nhục thân của Hạn Bạt thành hai nửa.

Bổ ra từ trán tới chym.

Nội tạng ruột gan chảy lan tràn đầy đất.

Mùi vị tanh hôi khiến người khác không khỏi buồn nôn.

Nhưng mà rất nhanh nhục thân Hạn Bạt lần nữa tụ hợp.

Nhưng mà lúc này, sắc mặt hắn cực kỳ trắng bệch.

Hiển nhiên vì khôi phục khiến hắn tiêu hao rất nhiều năng lượng.

-Liên thủ giam cầm hắm.

Cốt Ma ngạc nhiên thốt.

Hạn Bạt liếc qua Cốt Ma liền hướng về hắn vọt tới.

Sắc mặt Cốt Ma tức khắc đen lại.

Mẹ nó.

Mục tiêu Hạn Bạt tại sao lại luôn là mình ?

Bịch một tiếng Cốt Ma bị Hạn Bạt một cước đá bay, nhưng mà lần này xương cốt hắn bị đánh gãy nát đến mười mấy khúc.

Ầm!

Ầm!

Ầm!

Công kích đám người nhao nhao đánh lên người Hạn Bạt. Nhưng Hạn Bạt lại không để ý đến, mặc cho những công kích này đánh lên người mình.

Bạn cần đăng nhập để bình luận