Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1602: Đánh cược

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần



-----------------

Sau một khắc bọn họ đã hiểu được ý đồ của Hạn Bạt .

Chỉ thấy Hạn Bạt gắng gượng chịu đựng công kích của cả đám người sau đó quay về phía Cốt Ma né qua mà chạy .

-Nhanh ngăn hắn lại.

Kim Phượng Hoàng hô lớn.

Cốt Ma vừa muốn đứng lên đã ai ya một tiếng lại ngã trên mặt đất.

Hạn Bạt không còn gì cản trở liền vượt qua hắn, dùng tốc độ nhanh nhất chạy thục mạng về phía trước.

Đám người vội vàng đuổi theo.

Đuổi một lúc sau đó lại quay trở về.

-Cốt Ma, tình hình ngươi thế nào?

Thiên Ma Tộc Lão Tổ oán giận hỏi.

-Cốt Ma, ngươi nên hiểu rõ nếu thả Hạn Bạt đi thì sẽ như thế nào ?

Kim Phượng Hoàng không vui nói:

-Sẽ khiến Tông Môn chúng ta lâm vào nguy hiểm.

Tru Thiên Kiếm Thần không nói gì, nhưng mà ánh mắt nhìn Cốt Ma cũng không mấy thiện cảm.

Vừa rồi nếu Cốt Ma chặn đường thì bọn họ có thể phong ấn Hạn Bạt, với khả năng của Tru Thiên Kiếm Thần cũng có thể đả thương nặng Hạn Bạt.

Cốt Ma chỉ mình chân nói :

-Lúc nãy ta rơi xuống xương chân cũng bị vỡ nát.

Cả đám người lúc này mới chú ý đến nơi Cốt Ma đang chỉ, xương chân hắn đã vỡ nát thành bốn khúc, khó trách vừa rồi Cốt Ma đứng lên đã bị ngã.

-Ta nói Cốt Ma, ngươi cũng không phải cố ý chứ?

Thiên Ma Tộc Lão Tổ quan sát hỏi.

Cốt Ma lúc này nổi giận quát.

-Ngươi cảm thấy ta là người như vậy?

Khiến Cốt Ma càng thêm xấu hổ là ánh mắt Tam Đại Bán Thần có mặt cũng nói lên họ có suy nghĩ đó .

Uất ức!

-Bây giờ phải làm sao?

Thiên Ma Lão Tổ đổi chủ đề.

-Hạn Bạt vì phá vòng vây vận dụng không ít Bản Nguyên, lại nói hắn vừa mới bị Kiếm Ý ta trọng thương, theo lẽ thường muốn khôi phục không có ba ngàn năm thì không thể.

Tru Thiên Kiếm Thần trầm ngâm một chút, nói.

-Hiện tại tạo hóa bay đầy trời, Hạn Bạt rất dễ tìm được tạo hóa.

Kim Phượng Hoàng nói khẽ:

-Nhưng mà Hạn Bạt muốn dùng tạo hóa trong thời gian ngắn khôi phục, ta đoán chừng chỉ có lúc Bát Trọng Thiên bị phá vỡ mới có thể có.

-Bát Trọng Thiên đã đến Đỉnh Phong, đoán chừng không hơn trăm năm nữa sẽ bị hủy .

Cốt Ma cân nhắc lời nói:

-Bởi vậy đến lúc Bát Trọng Thiên bị hủy, chúng ta ngoại trừ đánh cắp tạo hóa có giá trị cao ra còn phải đề phòng Hạn Bạt chiếm lấy tạo hóa.

-Tất cả chúng ta đều đã đắc tội với Hạn Bạt, như vậy tạm thời kết thành Liên Minh đi.

Kim Phượng Hoàng liếc mắt nhìn đám người, nói.

-Được .

Không ai có ý kiến.

Những Bán Thần này nếu đơn phương độc đấu với Hạn Bạt cũng chưa chắc là đối thủ của hắn.

Bởi vì Nhục Thân Hạn Bạt thực sự quá mạnh mẽ.

Nhưng mà bọn họ liên thủ thì cũng không cần phải sợ.

Còn nữa bọn họ đều chiếm được lợi ích không nhỏ khi Cửu Trọng Thiên bị phá hủy, chỉ cần cho bọn hắn thêm khoảng trăm năm, tu vi đều có thể tăng lên.

Đám người kết thành Liên Minh sau đó rời đi.

Nhưng mà Kim Phượng Hoàng lại đi theo Tru Thiên Kiếm Thần.

-Ngươi đi theo ta làm gì?

-Ngươi không phải bị thương sao?

-Rồi sao?

-Ta lo ngươi xuất hiện nguy hiểm.

-Trừ phi Đệ Tam Cảnh xuất hiện, nếu không ta có thể gặp nguy hiểm gì?

Tru Thiên Kiếm Thần cạn lời hỏi.

Tru Thiên Kiếm Thần thật bị thương.

Nhưng mà những vết thương này cũng không ảnh hưởng đến thực lực hắn.

-Kim tiền bối, ta đối với trị liệu có chút tâm đắc, không bằng giao Tru Thiên tiền bối cho ta đi.

Lúc này một giọng nói cao ấm rõ ràng vang lên bên tai Kim Phượng Hoàng .

Kim Phượng Hoàng nhìn thân ảnh Diệp Hạo đang đi tới không khỏi hung hăng trừng hắn một cái.

-Chuyện này liên quan gì đến ngươi ?

Diệp Hạo ha ha cười nói :

-Ta giúp Tru Thiên tiền bối chữa thương.

-Dựa vào ngươi?

Kim Phượng Hoàng không tin.

-Kim tiền bối, muốn đánh cược không ?

Diệp Hạo ranh mãnh nhìn nàng, hỏi.

-Đánh cược thế nào?

-Thì cược ta có thể khiến thương thế của Tru Thiên tiền bối trong ba lượt hô hấp có thể khỏi hẳn.

Diệp Hạo cười nói.

Kim Phượng Hoàng kinh nghi mà nhìn Diệp Hạo.

-Không có khả năng.

-Nếu ta có thể làm được thì tiền bối cho ta một giọt Phượng Quan Chi Huyết đi, thế nào?

-Phượng Quan Chi Huyết?

Kim Phượng Hoàng liếc ngang Diệp Hạo một cái nói :

-Ngươi biết rõ Phượng Quan Chi Huyết quý giá bao nhiêu không ?

Phượng Quan Chi Huyết trân quý cỡ nào, Diệp Hạo đương nhiên biết rõ.

Nếu không biết thì hắn cũng sẽ không đánh cuộc.

Kim Phượng Hoàng cũng đã thành Bán Thần.

Phượng Quan Chi Huyết của nàng tạo nên một cường giả cực kỳ đơn giản.

-Nếu ta thua ta sẽ đưa cho tiền bối một gốc đại dược.

-Đại dược gì?

Kim Phượng Hoàng mới vừa hỏi xong đã thấy trong tay Diệp Hạo xuất hiện một gốc đại dược phát ra sinh cơ bừng bừng.

-Linh Lung Hoa.

Diệp Hạo nhìn Kim Phượng Hoàng đang không chớp mắt nhìn góc Đại Dược trong tay mình:

-Gốc đại dược này đối với cảnh giới trước mắt của người vẫn có chỗ dùng tới,

hữu dụng không?

Rất hữu dụng.

Kim Phượng Hoàng rất rõ ràng bản thân nếu phục dụng gốc Linh Lung Hoa này, tu vi có thể tăng lên một mảng lớn.

Thậm chí có khả năng đạt đến Đệ Nhị Cảnh Đỉnh Phong.

-Diệp Hạo, ngươi xác định chắc chắn lấy gốc Linh Lung Hoa này đánh cược với ta?

Kim Phượng Hoàng hơi thở dồn dập nhìn Diệp Hạo, hỏi.

-Ngươi cảm thấy ta sẽ trêu đùa một tôn Bán Thần?

Diệp Hạo cười nói.

-Được, ta đánh cược với ngươi.

Kim Phượng Hoàng giống tự tin đáp ứng.

Phượng Quan Chi Huyết rất trân quý.

Nhưng bản thân chỉ cần tu dưỡng một thời gian thì có thể khôi phục.

-Tru Thiên tiền bối, ta cần phải ra tay.

Diệp Hạo nhìn Tru Thiên Kiếm Thần, nói.

-Cứ việc hành động.

Tru Thiên Kiếm Thần cũng muốn biết Diệp Hạo trị liệu thế nào .

Bởi vì dưới tình huống bình thường, đối phương không thể nào trị liệu cho hắn.

Phải biết đây Bán Thần bị thương đó a.

Diệp Hạo cười vận dụng Sinh Mệnh Chi Chỉ.

Lúc sinh Mệnh Chi Chỉ điểm trên người Tru Thiên Kiếm Thần, hắn khiếp sợ phát hiện tàn lưu của Thi Khí trong cơ thể biến mất với tốc độ cực kỳ kinh khủng.

Mà lúc này, thân hình Diệp Hạo tránh qua một bước, sau một khắc hắn lần nữa chỉ ra một chỉ.

Ba chỉ!

Bốn chỉ!

Năm chỉ!

Lúc Diệp Hạo điểm ra sáu chỉ, lỗ thủng trên tay Tru Thiên Kiếm Thần đã đầy đặn trở lại.

Nhưng Diệp Hạo vẫn chỉ điểm ra bảy chỉ .

Diệp Hạo lo chút nữa sẽ bị Kim Phượng Hoàng chơi xấu.

Mà lúc này mới qua một lượt hô hấp.

-Xong rồi .

Diệp Hạo chỉ Tru Thiên Kiếm Thần nói.

Kim Phượng Hoàng kinh nghi nhìn Diệp Hạo một cái, rồi tiến lên kiểm tra thương thế của Tru Thiên Kiếm Thần .

Diệp Hạo im lặng, Kim Phượng Hoàng kéo tay Tru Thiên Kiếm Thần xoay qua xoay lại không ngừng kiểm tra.

Điều này khiến hắn hoài nghi bà cô này cố ý chiếm tiện nghi Tru Thiên Kiếm Thần.

Đến cuối cùng Tru Thiên Kiếm Thần mới kịp phản ứng, hắn vội vàng thu tay lại.

-Ta khỏi rồi.

Tru Thiên Kiếm Thần đạt đến cấp độ này đã khinh thường nói dối.

-Tiện thể nói cho ta biết ngươi làm sao làm được điều này không?

Ánh mắt Kim Phượng Hoàng nóng bỏng nhìn Diệp Hạo.

Cái này quá kinh người.

Thương thế Bán Thần cũng có thể điều trị được .

-Đây là một tạo hóa!

Diệp Hạo nói xong kịch liệt thở hổn hển mấy ngụm khí, sắc mặt hơi trắng bệch.

-Ngươi không sao chứ?

Tru Thiên Kiếm Thần rối rít hỏi.

-Mỗi lần vận dụng tạo hóa này sẽ suy yếu một khoản thời gian

Diệp Hạo khoát tay áo ra hiệu không có việc gì.

-Phượng Quan Chi Huyết cho ngươi.

Kim Phượng Hoàng chần chờ một chút vẫn đưa cho Diệp Hạo một bình ngọc, trong bình có một giọt máu tươi đang phát ra ba động cường hoành, mà trong giọt máu tươi này có một con Phượng Hoàng đang bay lượn .

Bạn cần đăng nhập để bình luận