Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1613: Công phu sư tử ngoạm

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần



----------------------

Diệp Hạo nhìn về phía tên bán hàng kia.

Người nọ trả lại Túi Càn Khôn cho Diệp Hạo.

- Tiên Thạch ngươi đưa không đủ.

- Không phải ngươi vừa mơi nói 300 vạn?

Diệp Hạo nhìn chằm chằm hắn.

- Vừa rồi ta nói 300 vạn, nhưng là Thượng Phẩm Tiên Thạch.

Hắn đón ánh mắt của Diệp Hạo, nói.

Tiếng nói của hắn vừa dứt, những tu sĩ cùng người bán hàng phụ cận đều kinh ngạc.

Đây rõ ràng là công phu sư tử ngoạm.

Thèm tiên thạch đến phát điên rồi à!

- Nâng giá cũng không phải không thể, nhưng ngươi cũng phải biết tiết chế.

- 300 vạn Thượng Phẩm Tiên Thạch, ngươi thật dám mở miệng ra đòi?

- Ngươi nghèo đến điên rồi hả?

Những người bán hàng bốn phía cùng một số Tu Sĩ không nhịn được lên tiếng.

Tên bán hàng kia lại xem thường nói.

- Các ngươi biết ta bỏ ra bao nhiêu mới mua được khối Khoáng Thạch này không? 299 vạn Thượng Phẩm Tiên Thạch mới mua được đó, ta muốn 1 vạn Thượng Phẩm Tiên Thạch tiền lời cũng không quá đáng.

Bịa chuyện.

Nhưng hắn không ngờ Diệp Hạo lại nhận lấy Túi Càn Khôn mà hắn đưa lại.

- Ta mua khối Khoáng Thạch này không phải vì bên trong có trọng bảo, mà vì khối trong đó có chứa thứ tà ác.

Diệp Hạo hơi lắc đầu nói.

- Ngươi nghĩ ta sẽ tin tưởng lời ngươi nói?

Tên bán hàng rong kia nghe được Diệp Hạo nói như vậy thì cười lạnh nói.

Hắn nghĩ Diệp Hạo đang muốn dùng cách này để ép giá.

- Ngươi tin hay không đều không quan trọng.

Diệp Hạo bình tĩnh đáp.

- Người của Ngọa Long Sơn tin là được.

- Ngươi muốn làm cái gì?

Sắc mặt của tên bán hàng không khỏi thay đổi.

Diệp Hạo xoay người nhìn về phía nử tử mặc Khải Giáp đang đi tới.

- Ngươi là Đệ Tử Ngọa Long Sơn?

Diệp Hạo dò hỏi.

Đáy mắt Hoa Khinh Ngữ lộ ra vẻ chán ghét.

Hai ngày qua, nàng gặp phải rất nhiều thanh niên dùng đủ loại ngụy trang để tiếp cận nàng.

Bất quá vì giáo dưỡng nên khiến cho nàng vẫn giữ vẻ đoan trang.

- Có chuyện gì sao?

Hoa Khinh Ngữ nhẹ giọng hỏi.

- Tên bán hàng rong bán một khối Khoáng Thạch có chứa thứ tà ác.

Diệp Hạo chỉ tên bán hàng, nói.

- Không biết Ngọa Long Sơn các ngươi có thể xử lí hay không?

Hoa Khinh Ngữ giật mình.

Loại tiếp cận này, nàng gặp phải lần đầu.

- Ngươi làm sao biết trong Khoáng Thạch kia co chứa thứ tà ác?

- Đúng vậy, ngươi cho mình là Tầm Bảo Tông Sư à?

- Ngươi biết câu nói vừa rồi của ngươi cũng có thể làm một Gia Tộc táng gia bại sản không?

Mấy thanh niên phụ cận tức khắc bước ra.

Mà bọn họ nói chuyện vô cùng âm hiểm.

Vô tình đưa Diệp Hạo thành một kẻ vì tiếp cận Hoa Khinh Ngữ mà không tiếc hủy diệt một Gia Tộc.

Đây là sức mạnh của ngôn ngữ.

Có thể đổi trắng thay đen, có thể tức khắc bôi đen người khác.

Nghe 3 thanh niên này nói mà ánh mắt của Hoa Khinh Ngữ nhìn Diệp Hạo càng thêm bất thiện.

- Ta thừa nhận dạng dấp của ngươi cũng không tệ lắm, nhưng đây không thể trở thành lí do mà ta tiếp cận ngươi.

Diệp Hạo liếc qua Hoa Khinh Ngữ lạnh lùng nói.

- Ta cũng đã nói rõ với các ngươi, trong khối Khoáng Thạch kia hàm chứa tà ác không rõ, nếu Ngọa Long Sơn các ngươi không xử lí thì đến lúc xảy ra chuyện, đừng trách ta không nhắc nhở.

Diệp Hạo nói đi là đi.

Gọn gàng linh hoạt, không chút dây dưa dài dòng.

Hoa Khinh Ngữ giật mình.

Trong mắt lộ ra vẻ tức giận và xấu hổ.

Dưới ánh nhìn của vạn chúng Diệp Hạo nói lời như thế với một nữ tử, làm sao có thể không tức giận?

Ba thanh niên kia nhìn thấy thần sắc của Hoa Khinh Ngữ thì nhao nhao cản Diệp Hạo lại.

- Dừng lại.

- Ai bảo ngươi đi.

- Ngươi dám nói như vậy với Hoa Tiểu Thư, ta xem ngươi chán sống rồi.

Ba thanh niên đều nổi giận.

Ba tên Thiên Kiêu này lần đầu tiên gặp Hoa Khinh Ngữ đã kinh động như gặp thiên nhân.

Sau khi thăm dò được Hoa Khinh Ngữ là cháu ruột của Đại Trưởng Lão Ngọa Long Sơn liền khai triển thế công điên cuồng.

Nhưng bọn họ hoàn toàn bị Hoa Khinh Ngữ cự tuyệt.

Bất quá họ vẫn tin tưởng chỉ cần kiên trì theo đuổi thì sẽ có thể đánh động trái tim mỹ nhan.

Hoa Khinh Ngữ là Nữ Thần trong lòng bọn họ.

Hiện tại Diệp Hạo lại nhục nhã Hoa Khinh Ngữ trước mặt mọi người.

Bọn họ sao có thể không giận?

Hoa Khinh Ngữ thấy ba người chuẩn bị động thủ, trong mắt lộ ra một tia giãy dụa nhưng vẫn quát khẽ.

- Dừng tay.

- Hoa Tiểu Thư, chúng ta ra tay có chừng mực.

- Hoa Tiểu Thư, chuyện này không quan hệ tới cô, xảy ra chuyện gì ta sẽ tự mình gánh chịu.

- Hoa Tiểu Thư, chúng ta sẽ không giết người, chỉ dạy hắn làm người thế nào thôi.

- Quy định Tông Môn không được vi phạm.

Hoa Khinh Ngữ gằn giọng nói.

Nàng đã nói đến như vậy, nếu tiếp tục xuất thủ sẽ làm cho nàng không thoải mái.

Cái mất nhiều hơn cái được.

- Ngươi đi đi.

Hoa Khinh Ngữ nhìn Diệp Hạo nói.

Kỳ thật Hoa Khinh Ngữ cũng rất muốn giáo huấn Diệp Hạo một phen.

Nhưng nàng lại không muốn vi phạm quy định của Tông Môn.

Diệp Hạo hơi kinh ngạc nhìn thoáng qua Hoa Khinh ngữ, tình huống thế này làm cho rất nhiều nữ tử không thể chịu đựng được, nhưng nàng ta vẫn có thể nhịn xuống.

Cháu ruột của Đại Trưỡng Lão, với thân phận này dù muốn ngang ngược một chút không có vấn đề gì.

Nhưng Hoa Khinh Ngữ lựa chọn tuân thủ quy định.

Diệp Hạo không lập tức rời đi mà tiếp tục ở khu vực này đi dạo, không qua bao lâu hắn thấy nơi xa có một đám người đang vây quanh.

Xa xa đang có một bạch y nữ tử đang đổ thạch. Lúc này, nàng đang cắt một khối Khoáng Thạch lớn.

Khối Khoáng Thạch kia vừa nhìn đã biết có giá trị không nhỏ.

Không có mấy ngàn vạn thì không thể mua được.

Không biết tại sao nữ tử áo trắng này cho Diệp Hạo một cảm giác quen thuộc.

Diệp Hạo không khỏi bước về phía nàng.

Vừa đi đến bên cạnh thì cũng vừa lúc nữ tử áo trắng cắt xong Khoáng Thạch.

Trong Khoáng Thạch toát ra lục sắc quang trạch tràn ngập.

- Dưỡng Hồn Ngọc.

- Dưỡng Hồn Ngọc lớn như vậy.

- Khối Dưỡng Hồn Ngọc này có giá trị không dưới 10 ức 8 ức a.

- Khối Khoáng Thạch này được mua với giá 3000 vạn, nay giá cả đã lên 30 lần.

- Lời to.

Một khối Hồn Ngọc to như thế làm rất nhiều Tu Sĩ ngấp nghé.

Bất quá không ai dám ở chỗ này cướp đoạt.

Bởi vì sau khi bạch y nữ tử cắt ra Khoáng Thạch, phụ cần xuất hiện mấy vị Tướng Sĩ khoác Chiến Giáp của Ngọa Long Sơn.

- Vị Tiểu Thư này, không biết tiểu thư có ý bán khối Khoáng Thạch này cho Ngọa Long Sơn chúng ta không?

Lúc này một thanh niên tuấn tú mặc áo trắng mở đầu đoàn người đi tới.

Bạch y thiếu niên hiện thân lập tức đưa tới từng đợt kinh hô.

- Triết Long

- Vị này có danh xưng truyền nhân mạnh nhất của Ngọa Long Sơn đó.

- Triết Long là một Yêu Nghiệt.

- Không nghĩ đến khối Dưỡng Hồn Ngọc này lại đánh động đến Triết Long.

Nữ tử áo trắng nhìn thoáng qua Triết Long, khuôn mặt trắng noãn không lộ ra bao nhiêu dao động.

- Khối Hồn Ngọc này ta dự định giữ lại.

- Lần này ta đại biểu cho Ngọa Long Sơn đến.

Triết Long nói khẽ.

- Chúng ta đưa ra giá thấp nhất là 12 ức.

Nghe được Triết Long nói mà đám người xung quanh khẽ giật mình.

Lại còn nói ra giá thấp nhất cho đối phương?

Bạn cần đăng nhập để bình luận