Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1625: Hố hàng

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần



----------------------

Nói đến đã triệt để chấn nhiếp những Tu Sĩ ở đây.

Càng không cần phải nói bọn hắn thỉnh thoảng gặp được cường giả Tiên Vương.

Cường giả Tiên Vương ở Ngọa Long Sơn không phải quý hiếm gì.

Khắp nơi có thể thấy.

Bối cảnh?

Tông Môn nào có thể so sánh bối cảnh với Ngọa Long Sơn?

Chính vì vậy, không ai cho rằng Triết Long cuồng vọng cả?

Thần sắc Diệp Hạo bình tĩnh, nhưng trong lòng có chút khinh thường.

Qua mấy trăm năm, cường giả Tiên Vương Viêm Hoàng Tông hắn sẽ kinh sợ cả Cửu Trọng Thiên.

- Còn có ai ra giá cao hơn năm mươi ức không?

Triết Long nhìn chung quanh bốn phía một cái.

- Năm mươi mốt ức.

Một lão giả mở miệng nói.

- Năm mươi hai ức.

Diệp Hạo nhìn lão giả một chút ra giá.

Lão giả kia suy nghĩ một chút rồi từ bỏ.

Năm mươi mốt ức đã vượt quá mong muốn của hắn.

Càng không cần phải nói năm mươi ba ức.

Cuối cùng chuôi tiên kiếm này bị Diệp Hạo lấy năm mươi hai ức mua được.

Khi Tu Sĩ trong sân nhìn thấy Diệp Hạo đưa cho thị nữ một Túi Càn Khôn, thần sắc cũng thay đổi.

- Vị này đến cùng là ai?

- Vị này bỏ ra một trăm năm mươi ức rồi đó.

- Đây là Tiên Thạch nha.

- Ngươi nghĩ thế nào?

- Cho dù ta có bán hết gia sản cũng chả bằng một phần của người ta a.

- Ta muốn đuổi theo truy cầu một chút?

Diệp Hạo đang kiểm tra Vương Cấp tiên kiếm, trong tai đột nhiên vang lên một giọng nói nhẹ nhàng.

- Công Tử, có hẹn không?

Diệp Hạo theo giọng nói nhìn lại, thấy một mỹ nữ mắt to đang nhìn về hắn.

- Tỷ tỷ ngươi tốt, ta không có hẹn.

Nhìn thấy Diệp Hạo nói vậy, vẻ mặt xinh đẹp của cô nàng nhất thời đen lại.

- Tỷ tỷ rất tốt a.

- Suốt ngày cứ thích cải trang, thật không ý tứ?

Diệp Hạo nhìn cô bé kia một chút.

Mỹ nữ mắt to giật mình.

- Ngươi hiểu rất nhiều nhỉ?

- Còn tốt.

- Có muốn lưu phương thức liên lạc không?

- Vẫn nên không cần.

Diệp Hạo vừa nói tới đây, bên người đã xuất hiện ba tấm Truyền Tấn Ngọc Phù:

- Lúc buồn chán có thể tìm ta.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút rồi nhận lấy chúng.

Bích Tuyết nhìn thấy Diệp Hạo nhận lấy, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Đây là lần đầu tiên nàng thông đồng nam tử a.

Lòng bàn tay nàng hiện giờ đã sớm ướt đẫm mồ hôi.

Nàng rất lo lắng Diệp Hạo không nể mặt mình, nếu như vậy thì sẽ rất mất mặt.

Nhưng không ngờ đối phương đã nhận lấy Truyền Tấn Ngọc Phù.

- Cá mè một lứa.

Đường Phiên Phiên khinh bỉ nhìn Diệp Hạo.

- Dưới trường hợp này ta nếu không nhận Truyền Tấn Ngọc Phù, ngươi cảm thấy trước mắt bao người, cô bé kia hạ đài như thế nào?

Diệp Hạo tự nhiên không biết Đường Phiên Phiên thầm nghĩ cái gì, nhưng từ sắc mặt nàng hắn cũng có thể đoán ra một hai.

Đường Phiên Phiên ngẩn người rồi nhìn về phía Diệp Hạo.

Vừa nhìn lên, nàng mới phát hiện hai mắt Diệp Hạo trong vắt vô cùng.

- Thật có lỗi.

Trên mặt Đường Phiên Phiên lộ ra vẻ ngượng ngùng.

- Nói xin lỗi không thể an ủi tổn thương trong lòng ta đâu.

Diệp Hạo liếc Đường Phiên Phiên một cái.

- Vậy ngươi muốn như thế nào?

- Ta cảm thấy chỉ có Sinh Mệnh Chi Tuyền mới có thể an ủi nỗi đau lòng ,ày.

Diệp Hạo nói câu này, trong mắt cũng tỏa ánh sáng.

Sinh Mệnh Chi Tuyền, ai không muốn càng nhiều càng tốt.

Nên hắn giờ phải mặt dày mà thôi.

- Ngươi cảm thấy Sinh Mệnh Chi Tuyền là rau cải trắng à?

Áy náy của Đường Phiên Phiên đối với Diệp Hạo lập tức tiêu tán không còn chút gì.

Cô đột nhiên ý thức được Diệp Hạo ngấp nghé Sinh Mệnh Chi Tuyền của mình.

- Hai chúng ta cũng coi như không đánh không quen biết.

Diệp Hạo trầm ngâm một chút nói:

- Như vậy đi, ta tặng cho ngươi một viên Trung Phẩm Thời Gian Tinh Thạch, ngươi đưa cho ta một trăm tám mươi cân Sinh Mệnh Chi Tuyền, có thể chứ?

- Trung Phẩm Thời Gian Tinh Thạch.

Đường Phiên Phiên giật mình.

Trung Phẩm Thời Gian Tinh Thạch cực kì trân quý, sợ rằng bộ lạc của mình cũng không có mấy khối? Nhưng mà chợt nghe thấy Diệp Hạo nói câu kế tiếp, cô tức giận nói:

- Sao nguơi không muốn xấp xỉ một nghìn cân?

- Nhưng —— có thể chứ?

Diệp Hạo kích động, nói năng có chút lộn xộn.

Đường Phiên Phiên nhìn thấy bộ dáng của hắn, rất muốn đập tới một đấm.

Quá tiện!

Chẳng lẽ hắn nghe không ra ngữ khí của mình?

- Vừa rồi đùa giỡn với ngươi thôi.

Làm cho Đường Phiên Phiên không ngờ là tiếu dung trên mặt Diệp Hạo lập tức thu liễm, tiếp theo hắn nghiêm trang đưa cho nàng một Túi Càn Khôn.

- cái này cho ngươi.

Đường Phiên Phiên nhìn lướt qua Túi Càn Khôn thấy một viên tiên thạch tản ra ba động thời gian cường hoành.

- Có ý tứ gì?

- Trước đó, ngươi đưa ta Sinh Mệnh Chi Tuyền, bây giờ ta cho ngươi cái này.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Đó là phí bịt miệng.

- Ta không thể không hồi báo.

- Ta không muốn.

Đường Phiên Phiên cự tuyệt.

- Như vậy đi, cái này cũng là phí bịt miệng.

- Phí bịt miệng?

Trong mắt Đường Phiên Phiên đầy nghi hoặc.

- Ngươi nếu không thu ta sẽ tuyên dương khắp nơi ngươi là Đại Uyên Thánh Nữ.

Diệp Hạo ranh mãnh nói.

Đường Phiên Phiên trong lòng im lặng:

- Còn có loại ngươi như ngươi sao?

- Cho nên, ngươi hay thu đi.

Diệp Hạo lấy Túi Càn Khôn đưa cho Đường Phiên Phiên.

Đường Phiên Phiên hơi chút trầm ngâm lại đưa cho Diệp Hạo một Túi Càn Khôn khác.

- Lần này ta ra chỉ mang theo mười bình Sinh Mệnh Chi Tuyền, lúc trước cho ngươi một bình, còn lại chín bình đều cho ngươi.

Đường Phiên Phiên là người ân oán phân minh.

Cô không muốn thiếu nhân tình bất kỳ người nào.

Nhất là ân tình với nam nhân.

Diệp Hạo vội vàng từ trong tay Đường Phiên Phiên nhận lấy, trên mặt lộ ra rất ngượng ngùng:

- Ta thuận miệng một, ngươi nhìn ngươi thật đúng là cho? Lần sau không cho phép nói vậy.

Đường Phiên Phiên nắm chặt nắm đấm lại.

Nhìn bộ dáng của Diệp Hạo, làm sao cô không biết mình bị đối phương hố hàng.

Gia hỏa này khẳng định nắm đúng tâm tư mình, nhận định mình không thích chiếm người khác tiện nghi. Vì vậy, hắn lấy lui làm tiến trực tiếp đưa Thời Gian Tinh Thạch.

Như vậy mình sinh lòng áy náy ngược lại sẽ cho hắn càng nhiều Sinh Mệnh Chi Tuyền?

- Hèn hạ.

Đường Phiên Phiên hừ lạnh.

- Lời như vậy không đúng.

Diệp Hạo cười nói:

- Ngươi cảm thấy Trung Phẩm Thời Gian Tinh Thạch không trân quý? Thời gian mười năm chi lực đó.

- Nhưng Sinh Mệnh Chi Tuyền càng trân quý hơn.

Đường Phiên Phiên trừng mắt nhìn hắn.

- Như vậy đi, ta đưa ngươi cái này.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút đưa cho nàng một Bình Ngọc.

Đường Phiên Phiên nhìn lướt qua nghi ngờ hỏi nói:

- Đây là Ngọc Huyền Dịch?

- Đúng vậy, cái này có thể tăng lên tư chất của ngươi, tăng cường Huyết Mạch nữa.

Diệp Hạo gật đầu.

- Ta biết cái này đối ngươi hiệu quả có hạn, nhưng đạt đến cấp độ của ngươi, cho dù tư chất tăng lên một điểm, tương lai cũng có thể đi càng xa.

- Không có ý tứ, Ngọc Huyền Dịch bộ lạc chúng ta cũng có.

Đường Phiên Phiên vừa nói vừa không quên thu Ngọc Huyền Dịch vào Không Gian vòng tay của mình.

- Vậy ngươi trả cho ta đi.

Diệp Hạo nhìn Đường Phiên Phiên nói.

Ta nhớ được có một câu thế này, đã nhận lễ mà không hoàn lễ thì không hay.

Đường Phiên Phiên nhìn Diệp Hạo nghiêm túc nói:

- Ta đưa ngươi Sinh Mệnh Chi Tuyền trân quý như vậy, ngươi không muốn hướng ta biểu thị một chút sao?

Bạn cần đăng nhập để bình luận