Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1631: Thế Giới Hoang Vu

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần



----------------------

Trốn mau!

Nhìn thấy một màn này, mấy ngàn Tu Sĩ hoảng sợ nhao nhao chạy trốn về những hướng khác nhau.

Đi theo đám này Thổ Dân tuy có thể được che chở, nhưng với tình huống trước mắt có khả năng đều sẽ chết.

Mấy ngàn Tu Sĩ phân tán bốn phía làm Kim Sí Đại Bằng ngẩn người.

Chợt nó đuổi theo đám Thổ Dân.

Bởi vì đám Thổ Dân này không phân tán, mà phía sau bọn họ còn có không ít người.

A!

A!

Rất nhanh, một người rồi lại một người bị Kim Sí Đại Bằng đánh giết ăn thịt.

- Còn bao xa nữa?

Hoa Khinh Ngữ lo lắng hỏi.

- 1800 dặm.

Sau khi nghe được con số này, nàng có cảm giác tuyệt vọng.

Chỉ qua một lát mà đã có mười mấy người chết trong miệng Kim Sí Đại Bằng.

Hiện tại đi theo hướng này cũng đã không đủ 30:

Bởi vì trên đường liên tục có một ít Tu Sĩ rời đi.

Bọn họ đều nhìn ra mục tiêu của Kim Sí Đại Bằng là đám người này.

- Thiếu Tông Chủ.

Hoa Khinh Ngữ nhìn về phía Triết Long, hô.

- Kiên trì một chút.

Triết Long suy nghĩ một chút nói.

Trong mắt Hoa Khinh Ngữ lại đầy bi thương.

Mấy chục Tu Sĩ này đều là đệ tử Ngọa Long Sơn a.

Lúc này, cũng chỉ có người Ngọa Long Sơn mới nguyện ý đi theo Triết Long.

Mắt thấy cự ly ngày càng gần, chín tên Đệ Tử dừng lại, bọn họ giẫm lên các phương vị khác nhau rồi kết thành một Trận Pháp.

- Sát Trận.

Diệp Hạo liếc mắt đã nhìn ra bọn họ đang bố trí trận pháp gì.

- Nhược Khinh, các ngươi đang làm cái gì thế?

Triết Long hoảng sợ nói.

- Công Tử, không cần quản chúng ta.

Nữ tự gọi Nhược Khinh nói với ánh mắt kiên định

- Chúng ta giúp ngươi ngăn Kim Sí Đại Bằng lại.

- Không cần.

Triết Long vừa nói đến đây, bên cạnh hắn đã xuất hiện một nữ tử khác, nàng ta ôm Triết Long bỏ chạy về phía sau.

- Công Tử, đừng để bọn Nhược Khinh tỷ tỷ hi sinh vô ích.

Triết Long lập tức tránh thoát tay ngọc của nàng. Sau đó, toàn thân hắn tràn ra huyết khí rộng lớn, một đạo phong trụ to lớn vây quanh cả người hắn không ngừng xoay tròn, khi hắn phóng về những đệ tử kia thì đạo phong trụ đã rất lớn.

Đợi đến khi Triết Long vọt tới bên cạnh chín người nọ, kích thước phong trụ đã đến vài ngàn trượng.

Phong trụ xoay tròn, kinh khủng vô biên.

- Giết.

Cùng lúc này, Kim Sí Đại Bằng phủ xuống.

Phong trụ mang theo năng lượng hủy thiên diệt địa cùng Kim Sí Đại Bằng va chạm nhau.

Tư thế Kim Sí Đại Bằng hạ xuống rốt cục bị ngăn cản, sau đó bị đánh bay lên, xoay tròn như diều gặp gió.

- Đi.

Triết Long đưa chín người Nhược Khinh đến bên người Hoa Khinh Ngữ, sau một khắc, hắn hướng về nơi xa điên cuồng chạy trốn.

Răng rắc!

Chưa qua một lượt hô hấp, Kim Sí Đại Bằng đã phá vỡ một kích do Triết Long toàn lực đánh ra.

Trong mắt nó lộ ra sát khí kinh người.

Sau một khắc, nó đuổi theo một hướng.

- Không tốt.

- Kim Sí Đại Bằng đuổi theo hướng của Công Tử.

- Chúng ta phải đi trợ giúp Công Tử.

Lúc này, chín người Nhược Khinh muốn gấp rút tiếp viện Triết Long.

- Các ngươi cảm thấy mình có khả năng giúp được Công Tử sao?

Hoa Khinh Ngữ đưa tay ngăn cản các nàng.

- Thiếu Tộc Trưởng một mình rời đi, người nắm chắc mình có khả năng chạy trốn, các ngươi đi qua chỉ thêm cản trở mà thôi.

- Thế nhưng mà...?

- Không nhưng nhị gì hết, các ngươi hiện tại đi theo ta.

Hoa Khinh Ngữ trầm giọng nói.

Đám người Nhược Khinh chần chờ một chút rồi theo Hoa Khinh Ngữ rời đi.

Dù hiện tại sau lưng bọn hắn không có uy hiếp của Kim Sí Đại Bằng, nhưng vẫn lấy tốc độ nhanh nhất chạy tới thôn xóm.

Đây là một thôn xóm rách nát.

Rách nát đến tình trạng không thể miêu tả.

Mấy trăm tòa nhà tranh bằng cỏ, xung quanh cả hàng rào cũng không có.

Không có Tiên Cầm Điểu Thú, cũng không có Tiên Thảo Linh Dược.

- Thôn của các ngươi đây hả?

Hoa Khinh Ngữ kinh ngạc thốt.

Một nhóm Thổ Dân ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đều không hiểu Hoa Khinh Ngữ đang nói cái gì.

Diệp Hạo tiến lên mở miệng hỏi

- Khi nãy ta nghe nói thôn xóm các ngươi có cao thủ bảo hộ, nhưng hiện tại lại không nhìn thấy ai là sao?

Đám thổ dân này có tu vi không cao.

Mà bọn họ sở dĩ có thể chạy nhanh hơn đoàn người Diệp Hạo bởi vì bọn hắn đã thích ứng với quy tắc của thế giới này.

Chờ thêm một thời gian, khi đám người Diệp Hạo thích ứng với quy tắc của thế giới này, tu vi có thể điều động sẽ tăng lên.

- Đây chính là Thủ Hộ Thần của Bộ Lạc chúng ta.

Lão giả chỉ vào một khối Thạch Bi không trọn vẹn ngay cửa ra vào của thôn xóm nói.

Lúc này, Diệp Hạo nhìn về phía khối Thạch Bi.

Phía trên Thạch Bi có một chút Phù Văn, nhưng chúng này tương đối ảm đạm.

- Uy năng của khối Thạch Bi có phải đang yếu dần?

Diệp Hạo nhìn lão giả kia, hỏi.

- Những năm nay vẫn luôn yếu dần, nếu Phù Văn phía trên biến mất hầu như không còn, thôn xóm này của chúng ta cũng xong.

Lão giả khổ sở nói.

- Ta có thể nghiên cứu không?

- Có thể, nhưng ngươi không thể mang đi.

- Sẽ không.

- Không biết ngươi có Tiên Thạch không, có thể cho chúng ta một chút được chứ?

Thời điểm lão giả nói xong câu này, trên gương mặt đen kịt lộ ra một tia ngại ngùng.

- Bao nhiêu?

Diệp Hạo hỏi.

- 10 vạn.

Lão giả suy nghĩ một chút rồi nói ra một con số.

- 10 vạn?

Diệp Hạo khẽ giật mình.

- Nếu như không có thì cho 2 ~ 3 vạn cũng được.

Lão giả nhìn thấy thần sắc của Diệp Hạo còn tưởng rằng hắn không cho nhiều như thế nên nói lại.

- Ta không phải có ý này.

Diệp Hạo nói xong đưa cho lão giả một Túi Càn Khôn.

Lão giả dùng Thần Niệm quét qua, trong mắt lộ ra vẻ không thể tưởng tượng nổi.

- 100 vạn.

- 100 vạn rất nhiều hả?

Diệp Hạo nhìn lão giả nói

- Những năm này có phải vẫn luôn có người giúp đỡ các ngươi?

- Phải.

- Ta muốn biết mỗi lần bọn họ giúp các ngươi bao nhiêu?

- Có đôi khi 30 vạn, có đôi khi 20 vạn.

- Ngươi xác định?

- Xác định.

Diệp Hạo nhìn thoáng qua Hoa Khinh Ngữ rồi lại nhìn về phía lão giả.

- Theo ta được biết, tổ chức kia phát ra mỗi lần 1200 trăm ức.

- Nhiều như vậy?

Lão giả không khỏi mở to hai mắt.

- Căn cứ lời nói bọn họ thì những Tiên Thạch này sẽ đưa tặng cho các ngươi.

- Không có chuyện này.

Lão giả kia chém đinh chặt sắt nói.

- Mỗi 10 năm ta đều sẽ mang theo tộc nhân đi trước, mà mỗi lần được cho số lượng đều không cao hơn 30 vạn.

- Ta đã biết.

Diệp Hạo không có tiếp tục đề tài này mà chỉ vào khối Thạch Bi kia.

- Ta nghiên cứu một hồi đã.

- Được, tốt.

Ngay lúc Diệp Hạo nghiên cứu khối Thạch Bi, mấy người Hoa Khinh Ngữ cũng nhìn chăm chú nó.

Mà lão giả thì phân Tiên Thạch cho từng tộc nhân của mình.

Sau khi lấy được Tiên Thạch, bọn họ liền bóp nát rồi tu luyện.

- Bọn họ đã bao lâu rồi không có hấp thu Linh Lực.

- Ngươi không thấy Đan Điền của một số người đã khô cạn rồi sao?

- Ta muốn biết vì sao thế giới này lại biến thành như vậy?

Không có nào trả lời bọn họ về vấn đề này.

Bởi vì đám thổ dân nghe không hiểu bọn họ nói gì cả.

Bạn cần đăng nhập để bình luận