Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1635: Tử Kinh Trang Viên

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần



----------------------

- Ngươi dám lừa gạt ta?

Thu Điệp giống như một đầu báo cái bị chọc giận:

- Đinh Dũng, lúc ngươi truy cầu ta, ngươi nói như thế nào? Ngươi nói nhà ngươi là danh môn vọng tộc, nếu không phải tin vào ngươi nói, ta như thế nào sẽ gả cho ngươi? Lúc ấy nam tử truy cầu ta, gia thế người nào không tốt hơn ngươi?

- Thế nhưng những nam tử kia có tốt với ngươi như ta?

- Cha ta là Hầu Gia, người nào dám không tốt đối với ta?

Đinh Dũng há to miệng không biết nên trả lời như thế nào?

Có chuyện Đinh Dũng nhất định phải thừa nhận.

Lúc đầu hắn thật lừa gạt nàng.

- Xin lỗi.

Đinh Dũng trầm mặc một chút, nhìn Thu Điệp nói.

- Một câu xin lỗi đã muốn bỏ qua toàn bộ sự tình?

Thu Điệp nói xong, trên mặt rơi xuống hai hàng thanh lệ.

- Ngươi hủy cả một đời ta rồi, ngươi có biết hay không?

Đinh Dũng trầm mặc.

- Hắn cũng không chịu nổi như ngươi nói đâu.

Lúc này Diệp Hạo mở miệng nói:

- Lấy tư chất của hắn, tương lai đặt chân Tiên Vương cũng không có vấn đề.

- Năm đó mấy Thiên Tài truy ta, người nào không phải Thiên Kiêu, tương lai người nào không đặt chân lên Tiên Vương?

Thu Điệp nhìn Diệp Hạo một cái, hét lớn.

- Ngươi cảm thấy ngươi bị lừa gạt?

Diệp Hạo bình tĩnh hỏi.

- Chẳng lẽ không phải?

Thu Điệp hỏi ngược lại.

- Trong lòng ngươi, cái gì mới gọi là danh môn vọng tộc?

Diệp Hạo tiếp theo hỏi.

- Ngươi có ý tứ gì?

- Ngươi chỉ cần trả lời vấn đề của ta.

- Trong Thần Thành, chí ít cũng phải có một trang viên.

- Còn nữa không?

- Có thể làm được một bước này trong Thần Thành không có bao nhiêu đâu.

- Có đúng không?

Diệp Hạo nói đến đây nhìn về phía Đinh Hàm.

- Chúng ta đi thôi.

Đinh Hàm vội đứng lên.

- Gia Gia.

Đinh Dũng hô to.

Thần sắc Đinh Hàm phức tạp nhìn Đinh Dũng một cái.

- Các ngươi cùng một chỗ hảo hảo sinh hoạt.

Đinh Hàm cũng nhìn ra bản thân đến đã làm khốn nhiễu Tôn Tử mình, hắn vô cùng không muốn nhìn thấy việc này.

Đợi đến khi hơn 800 người thôn xóm đều ra khỏi Đinh Phủ, Đinh Hàm hỏi:

- Diệp Công Tử, hiện tại chúng ta đi đâu?

- Các ngươi ở đây chờ ta một hồi.

Diệp Hạo nhìn Đinh Hàm nói:

- Ta đi một chút sẽ trở lại.

Thần Niệm Diệp Hạo quét qua rất nhanh đã thấy một Công Hội.

Thân hình Diệp Hạo lóe lên xuất hiện trước cửa Công Hội đó.

Tiến vào đó, Diệp Hạo đi thẳng tới quầy phục vụ hỏi.

- Nơi này các ngươi có bán khu nhà để ở không?

- Có, không biết Công tử muốn nhà loại nào?

Nhân viên trực ban ngọt ngào hỏi.

- Càng lớn càng tốt.

Tiểu Duyệt kinh trụ.

- Ta không hiểu ý công tử?

- Ý ta là, chỗ lớn nhất nơi này các ngươi lớn bao nhiêu?

- Khu sống lớn nhất chúng ta bán là một Trang Viên chiếm diện tích 600 mẫu.

Tiểu Duyệt nói khẽ.

- Ta mua Trang Viên này.

Tiểu Duyệt không khỏi mở to hai mắt nhìn.

- Công tử xác định?

- Ừm, xác định.

- Ta mạo muội hỏi công tử một câu, ngươi biết rõ Trang Viên này bao nhiêu tiền không?

- Không biết.

Diệp Hạo lắc đầu nói:

- Bao nhiêu?

- 80 ức.

- Có thể mang ta đi nhìn xem không?

- Tốt.

Tiểu Duyệt nói xong bắt đầu thu thập đồ vật.

Mà thời điểm này, một nữ tử tướng mạo yêu kiều lên tiếng:

- Tiểu Duyệt, muội muốn ra ngoài sao?

- Ừm, muội mang vị công tử này đi nhìn chỗ ở.

Nữ tử nghe nói có khách muốn nhìn chỗ ở, ánh mắt sáng lên hỏi.

- Chỗ nào?

- Tử Kinh Trang Viên.

Nữ tử kia giật mình:

- Muội nói cái gì?

- Tử Kinh Trang Viên?

Đợi khi nghe rõ, nữ tử kia đánh giá Diệp Hạo một chút, nói

- Ngươi có phải nhàn rỗi nhàm chán quá rồi không?

- Có ý tứ gì?

Diệp Hạo có chút không hiểu hỏi.

- Tử Kinh Trang Viên được rao bán ba mươi năm, nhưng không có ai mua, người như ngươi mà mua được à?

Tiểu Lãm có chút khinh bỉ nhìn Diệp Hạo.

- Những tòa Trang Viên thấp nhất ở đây cho dù danh môn vọng tộc trong thành cũng mua không nổi đâu

Nàng nói lời nói này cũng không đúng.

Danh môn vọng tộc không phải mua không nổi.

Muốn mua vẫn có thể mua được, chủ yếu là không ai cam lòng mua thôi.

Đâu ai rảnh trứng, xa xỉ đến nổi đi mua một Trang Viên để chơi?

- Điều này và ta có quan hệ gì?

- Danh môn vọng tộc đều mua không nổi, nhìn ngươi cũng không có gì đặc biệt, chẳng lẽ ngươi có thể mua?

Diệp Hạo ưa thích điệu thấp.

Bởi vậy quần áo hắn mặc nhìn qua cũng như thế.

Trên thực tế, người chân chính hiểu Diệp Hạo mới rõ bộ quần áo hắn đang mặc kinh người bực nào?

Vấn đề là người có thể hiểu thì không có bao nhiêu.

- Tiểu Duyệt, nghe tỷ tỷ một câu, vị này tới quấy rối, cũng có khả năng thừa dịp cơ hội này truy cầu ngươi đó.

Tiểu Lãm kề tai nói nhỏ với Tiểu Duyệt:

- Người truy cầu muội vô cùng nhiều, không thể bị hắn lừa.

Tiểu Duyệt khóc cười không được, lên tiếng:

- Tiểu Lãm tỷ, tỷ nghĩ nhiều rồi, ta chỉ mang vị Công Tử nhìn nhà ở thôi.

- Thế nhưng tỷ tỷ phải nhắc nhở ngươi, không thể để cho ngươi bị người ta lừa .

- Ai dám làm càn trong Thần Thành? Tốt rồi, Tiểu Lãm tỷ, ta phải đi đây.

Tiểu Duyệt thu thập xong đồ vật, nhìn về phía Diệp Hạo nói :

- Đi thôi.

Diệp Hạo nhẹ gật đầu.

Nhìn Tiểu Duyệt cùng Diệp Hạo rời đi, Tiểu Lãm thấp giọng nói:

- Ta phải nói chuyện này cho Đặng Công Tử biết.

Trên đường đi về hướng Tử Kinh Trang Viên, Diệp Hạo đột nhiên nghĩ đến một vấn đề.

- Ta muốn biết sau khi ta mua Tử Kinh Trang Viên có thể khiến một vài Thế Lực ngấp nghé không?

- Ngươi không cần lo lắng trị an tại Thần Thành.

Tiểu Duyệt nói khẽ.

- Thế nhưng thời điểm ta vào thành đã bị Tướng Sĩ đóng giữ bắt chẹt.

- Ngươi mua nhà tại Thần Thành, như vậy ngươi sẽ trở thành công dân nơi đây. Đến lúc đó, ai cũng không còn dám bắt chẹt ngươi nữa.

Tiểu Duyệt cười nói.

- Mà Công Dân chia làm dự bị, nhị đẳng cùng Tam Đẳng ba đẳng cấp.

- Phân chia này như thế nào?

- Dự bị Công Dân cũng chính là dân chúng bình thường, nhị đẳng Công Dân là một chút phú thương, Tam Đẳng Công Dân là quyền quý.

Tiểu Duyệt giải thích.

- Nếu ngươi mua Tử Kinh Trang Viên, như vậy ngươi sẽ là Tam Đẳng Công Dân. Tam Đẳng Công Dân ở Thần Thành có thể hưởng thụ quyền lợi cực cao, hơn nữa một khi Tam Đẳng Công Dân xuất hiện bất luận thương vong gì, phía trên đều sẽ điều tra đến cùng. Về phần ngươi lo lắng có thể bị một chút Thế Lực bắt chẹt, loại tình huống này ở Thần Thành chúng ta căn bản không tồn tại.

- Ta tin tưởng địa phương có người thì có tranh đấu.

- Thành Chủ đại nhân của chúng ta rất công chính vô tư, không có bao nhiêu sự tình có thể đào thoát khỏi pháp nhãn của nàng.

Tiểu Duyệt nhìn Diệp Hạo, nghiêm túc nói:

- Hơn nữa, Thần Thành có thể chế hoàn thiện, bởi vậy ngươi không cần lo lắng.

- Thành Chủ các ngươi là ai?

- Tử Kinh.

Nghe được cái tên này, Diệp Hạo không khỏi kinh ngạc.

- Tử Kinh Trang Viên?

Diệp Hạo khẽ giật mình.

- 30 năm trước Thành Chủ đại nhân cư ngụ ở Tử Kinh Trang Viên.

- Vậy ta mua Tử Kinh Trang Viên có ảnh hưởng không tốt gì không?

Diệp Hạo cảm thấy cần làm rõ vấn đề này.

Hắn đến Thần Thành chỉ muốn an ổn tu luyện, không muốn liên lụy ân oán tại đây.

Bạn cần đăng nhập để bình luận