Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1636: Tử Kinh

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần



----------------------

- Sẽ không.

Tiểu Duyệt nhẹ nhàng lắc đầu.

Diệp Hạo lại cảm thấy không đơn giản như Tiểu Duyệt nghĩ.

Bất quá coi như có thì hắn cũng không quan tâm. Hiện tại, hắn đã thích ứng được pháp tắc thế giới này, tự thân có thể điều động thực lực cùng thổ dân chênh lệch cũng không lớn, bởi vậy trừ phi Tiên Vương cao giai, nếu không hắn không cần quan tâm. Còn nữa, nếu hắn lấy ra hết át chủ bài, cũng không phải không đánh được một trận với Tiên Vương cao giai.

Đinh Hàm nói cho hắn biết, thế giới này không có Bán Thần.

Nhưng cường giả Tiên Vương lại có không ít.

Tỉ như tòa Thần Thành này, Diệp Hạo đi một đường đã thấy rất nhiều.

Nhưng đến Tiên Vương cao giai lại không có mấy người.

Hai người sóng vai đi một hồi thì thấy một trang viên cực lớn.

Bất quá trang viên lại có một đạo Trận Pháp thủ hộ, khiến cho tu sĩ ngoại giới nhìn không thấy cảnh trí bên trong.

Chỗ cửa vào có hai tượng sư tử.

- Thạch Linh đại nhân, ta muốn mang vị công tử này đến xem Tử Kinh Trang Viên.

Tiểu Duyệt hành lễ với hai tượng đá nói.

Âm thanh Tiểu Duyệt vừa rơi xuống, một tượng đá hóa thành một đầu sư tử uy phong lẫm liệt.

Đầu sư tử nhìn thoáng qua Diệp Hạo.

- Ngươi xác định tiểu tử này mua được Tử Kinh Trang Viên?

- Lấy thân phận của Thành Chủ dùng hai đầu sư tử huyết mạch hỗn tạp trấn thủ môn hộ, có phải có chút hạ giá?

Diệp Hạo hơi kinh ngạc nhìn Tiểu Duyệt, nói.

Tiểu Duyệt không khỏi mở ra cái miệng anh đào nhỏ nhắn nhắc nhở.

- Không nêu nói lung tung.

- Tiểu tử, ngươi biết mình đang nói gì không?

Đầu sư tử kia nhìn chằm chằm Diệp Hạo, trong mắt lóe lên tia phẫn nộ.

Diệp Hạo nhàn nhạt lườm nó một cái.

Đầu sư tử kia chỉ cảm thấy ánh mắt Diệp Hạo như thần, bị dọa đến mông co quắp ngồi trên mặt đất.

Mà dù co quắp ngồi rồi, ngay cả đầu cũng không dám nâng lên, toàn thân run rẩy.

Sắc mặt Tiểu Duyệt hoàn toàn thay đổi.

Thấy được một màn này, nàng sao còn không biết thanh niên trước mặt tuyệt đối là một người vô cùng kinh khủng.

Diệp Hạo nhìn chăm chú đầu sư tử kia ước chừng vài lần hô hấp rồi mới thu hồi ánh mắt.

- Phách lối không phải không thể, nhưng ngươi phải có thực lực để phách lối.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Một Thạch Linh chỉ có tiềm lực Tiên Tôn cao giai, loại cấp bậc này ngay cả nhìn một chút ta cũng không có hứng thú.

Nếu trước đó đầu sư tử này còn cảm thấy Diệp Hạo đang nói khoác, nhưng trải qua chuyện này, hắn hiểu Diệp Hạo chỉ đang trình bày sự thật.

- Vào xem một chút.

Diêp Hạo lập tức nhìn về Tiểu Nguyệt đang bất an nói.

- A… mời.

Tiểu Duyệt nói chuyện cũng không giám tùy ý như trước đó.

Kỳ thật Tiểu Duyệt cũng cảm thấy Diệp Họa không có khả năng mua được Tử Kinh Hoa Viên, nhưng vì đạo đức nghề nghiệp nên nàng không vạch trần hắn mà thôi.

Thế nhưng hiện tại Tiểu Duyệt mới ý thức dược Diệp Hạo thật sự có khả năng mua nổi.

Thế ngoại đào nguyên.

Diệp Hạo theo Tiểu Duyệt dạo quanh một vòng, trong mắt lộ vẻ hài lòng.

Trang Viên này rộng tầm 300 mẫu.

Mỗi một tiểu viện, cảnh quan, đình nghỉ mát đều được làm thủ công.

- Dưới Trang Viên này có một Linh Trận, chỉ cần cung cấp Tiên Thạch thì có thể vận chuyển bình thường.

Tiểu Duyệt nói khẽ.

- Suối nước nóng ở đây chứa rất nhiều khoáng chất rất hữu ích với thân thể, ngâm trong đó thời gian dài có thể tăng cường thân thể và kéo dài tuổi thọ.

Diệp Hạo nhìn thoáng qua suối nước nóng, hơi lắc đầu.

- Con suối này đã xuất hiện dấu hiệu khô cạn, trăm năm, không, chưa tới trăm năm nó sẽ cạn khô.

Trong mắt Tiểu Duyệt lộ ra một tia xấu hổ.

- Ngươi cũng biết hiện tại thiên địa đang kém hóa.

- Ta muốn biết Thần Thành còn có thể kiên trì được bao lâu?

- Tài nguyên dự trữ trong Thần Thành có thể duy trì được 3000 năm.

- Ngươi tin con số này sao?

Tiểu Duyệt trầm mặc lại.

- Hoa hồng ngươi nhận được là bao nhiêu?

- Năm phần vạn.

Tiểu Duyêt nói khẽ.

- Hoa hồng rất thấp.

Diệp Hạo nhìn Tiểu Duyệt chậm rãi nói.

- Thời đại này công việc ở Thần Thành cũng không dễ tìm, ta vì nhờ có quan hệ mới có thể tiến vào Công Hội đó.

Tiểu Duyệt cười khổ nói.

- Vậy ngươi từ chức đi.

- Cái gì?

Tiểu Duyệt khẽ giật mình hỏi lại.

- Khoảng thời gian ta ở Thần Thành, ngươi tạm thời làm hướng dẫn của ta.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút, nói.

- Chỉ cần làm hướng dẫn thôi sao?

Tiểu Duyệt chần chờ một chút hỏi.

- Tiểu nha đầu, ngươi nghĩ gì thế?

Diệp Hạo nhìn ánh mắt của Tiểu Duyệt, sao không hiểu nàng đang nghĩ gì.

- Ta chỉ cảm thấy ngươi đơn thuần, muốn bồi dưỡng ngươi. Còn nữa ta ở Thần Thành cũng cần một người cố vấn, chỉ vậy thôi.

- Vậy ta trở về xin từ chức.

Tiểu Duyệt vội nói, nàng cũng không phải đồ ngốc.

Nàng biết rõ Diệp Hạo có cấp bậc gì.

- Đi đi, về Công Hội làm tiếp thủ tục mua Trang Viên này.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Hiện tại công tử mua?

- Đúng.

- Vậy ta đi liên hệ với thị nữ của Thành Chủ đại nhân.

Tiểu Duyệt nói đến đây lấy ra một Truyền Tấn Ngọc Phù, lưu lại một đạo thần niệm phía trên rồi ném nó đi.

Phủ Thành Chủ!

Một nữ tử thân mặc tử bào nhìn bảng báo cáo tài vụ của Thần Thành, trong mắt lộ ra nồng đậm ưu sầu.

Nữ tử này có dáng người thướt tha, phong hoa tuyệt đại.

Dù nhíu mày, cũng khuynh thành, đẹp đến mức tận cùng.

Đúng lúc này, một thiếu nữ không hề trang điểm lại mười phần kinh diễm đi đến bên cạnh nữ tử, nói.

- Tiểu thư, đã gặp phải chuyện gì khó khăn sao?

- Năm ngoái thành trì thu vào 328 ức, thế nhưng năm nay ngay cả 300 ức cũng chưa tới.

Tử bào nữ tử nhìn toáng qua nữ tử vừa mới tới nói.

- Còn lại thì sao?

Thanh y nữ tử biết rõ thu nhập không chỉ riêng mỗi kiếm tiền.

- Năm ngoái Thành Chủ Phủ hao tổn 8 ức, năm nay con số hao tổn đoán chừng cũng phải 10 ức.

Tử bào nữ tử lo lắng nói.

- Phủ khố còn bao nhiêu?

- Tiên Thạch trong đó chưa tới trăm ức.

Nghe Tiểu thư nói thế, sắc mặt thanh y nữ tử không khỏi biến đổi.

Cứ tiếp tục hao tổn như vậy, chẳng phải chỉ mấy năm sau phủ Thành Chủ sẽ rỗng tuếch.

Thanh y nữ tử đến đây vốn muốn hỏi tiểu thư lệ phí vào thành có thể giảm xuống một chút không, nhưng nhìn tình huống này, nàng nào dám mở miệng?

Rất nhiều người đều cảm thấy Tiểu Thư nắm trong tay tài phú kếch xù, thế nhưng người nào biết Tiểu Thư đều phụ cấp Thần Thành chứ.

Đúng lúc này một đạo Truyền Tấn Ngọc Phù phá không mà đến xuất hiện trước mặt thanh y nữ tử.

Thanh y nữ tử bóp nát Ngọc Phù, sau đó đọc Thần Niệm ẩn chứa bên trong, nói.

- Tiểu thư, có người muốn mua Tử Kinh Trang Viên của ngươi.

- Người nào?

- Phía trên không nói rõ.

- Ngươi lập tức đi đi.

Tử bào nữ tử vội nói.

- Đúng rồi, đối phương nếu thanh toán luôn một lần thì có thể giảm còn 80%.

- Vâng.

Thanh y nữ tử nhẹ gật đầu rồi nhanh chóng rời đi.

Tử bào nữ tửm không phải ai khác mà chính là Thành Chủ Thần Thành, Tử Kinh.

- Có 30 ức này, rất nhiều tu sĩ sẽ không đến mức phải chết đói.

Tử Kinh thì thào.

Bạn cần đăng nhập để bình luận