Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1638: Mùi vị không tệ

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần



----------------------

- Diệp Công Tử, Trang Viên này do ngươi mua?

Đinh Hàm động dung hỏi.

Đây chính là Trang Viên a.

So với đình viện Đinh Phủ còn to lớn hơn rất rất nhiều.

Hai bên hoàn toàn không cùng một cấp bậc.

- Đinh Tộc Trưởng, từ nay về sau nơi này sẽ là nhà của các ngươi.

Diệp Hạo cười nói.

- Cái gì?

Khi Đinh Hàm đang kinh ngạc thì thấy chữ trên bảng hiệu hóa thành hai chữ Đinh Phủ.

- Diệp Công Tử, như vậy không được.

Đinh Hàm vội nói.

- Ta không có khả năng đợi ở chỗ này thời gian dài, đến lúc đó chỗ này vẫn phải đưa cho các ngươi.

Diệp Hạo nhìn Đinh Hàm nói.

- Thừa dịp lần này dứt khoát đổi tên luôn.

- Diệp Công Tử.

Đinh Hàm làm sao không biết nguyên nhân Diệp Hạo muốn đổi tên ngay bây giờ đây.

Còn không phải bởi vì Diệp Hạo muốn kiến tạo Đinh gia thành danh môn vọng tộc trong mắt Thu Điệp.

- Vào xem nhà của các ngươi một chút đi.

Diệp Hạo cười nói.

Diệp Hạo nói đến đây, hai đầu Thạch Sư ở cửa ra vào liền Hóa Hình, cung cung kính kính hành lễ với hắn.

- Gặp qua Diệp Công Tử.

- Gia Chủ của các ngươi là vị này.

Diệp Hạo chỉ Đinh Hàm nói.

- Gặp qua Gia Chủ.

Hai đầu Thạch Sư liếc nhau sau đó vội nói.

- Thực lực hai đầu Sư Tử này còn yếu, chờ có thời gian ta giúp chúng nó tăng lên một chút, nếu không cũng quá mất mặt người Đinh Phủ.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

Đinh Hàm lại cẩn thận từng li từng tí hỏi

- Hai đầu Sư Tử này có cấp bậc gì vậy?

- Tiên Tôn nhị chuyển.

Nghe được bốn chữ đó, toàn bộ tộc nhân của Đinh Hàm giật nảy mình.

Cấp bậc này mà nói thực lực còn nhỏ yếu?

Sau khi đẩy đại môn, đám người Đinh Hàm liền bị kinh trụ.

Có bao giờ bọn họ gặp qua cảnh tượng này?

Nói Động Thiên Phúc Địa cũng không quá đáng.

- Linh Lực nơi này sao lại dồi dào vậy?

Hoa Khinh Ngữ đột nhiên chú ý tới cái gì.

- Ta đã mở Linh Trận ở nơi này.

Diệp Hạo trả lời.

- Vậy ngươi cũng không nên lãng phí như thế.

Hoa Khinh Ngữ do dự một chút rồi nói.

- Có ý tứ gì?

- Tốc độ thời gian trôi qua của hai Thế Giới không giống nhau.

Nghe vậy, sắc mặt Diệp Hạo không khỏi biến đổi

- Tỉ lệ bao nhiêu?

- Hình như là 10:1:

Diệp Hạo nhìn chằm chằm Hoa Khinh Ngữ, trong mắt lộ ra vẻ ngưng trọng

- Hoa Khinh Ngữ, Ngọa Long Sơn các ngươi còn ẩn giấu điều gì?

- Những năm nay, Ngọa Long Sơn chúng ta có ba Đệ Tử trở về.

Hoa Khinh Ngữ trầm ngâm một hồi, rồi nói.

- Tiếp tục.

Diệp Hạo mặt trầm như nước nói.

- Ba người Đệ Tử kia sau khi trở về thì phát hiện ở nơi này ngoài việc tốc độ thời gian trôi qua không giống nhau thì thực lực mà bọn họ tăng lên ở Thế Giới này cũng bị tước đoạt một cách kỳ lạ.

- Cái gì?

Diệp Hạo giật mình bật thốt.

- Thực lực của bọn họ bị tước đoạt nhưng kinh nghiệm bọn họ vẫn còn, điều này giúp cho bọn họ trong trong khoảng thời gian ngắn đã tăng lên.

Hoa Khinh Ngữ nhìn Diệp Hạo nói khẽ

- Ba vị này đều thành cường giả đỉnh cao của Ngọa Long Sơn chúng ta.

- Nếu nói như vậy, tại sao Ngọa Long Sơn các ngươi còn muốn nhiều Thiên Kiêu vào đây như vậy?

- Chúng ta lo lắng Triết Long sẽ xuất hiện ngoài ý muốn.

- Chỉ như thế?

Hoa Khinh Ngữ trầm mặc không nói.

- Ý ngươi là ta cần ở trong này đợi một trăm năm mới có thể trở về?

- Đúng thế.

Diệp Hạo hơi chút trầm ngâm rồi vung tay lên, một vệt sáng rơi vào trên người Hoa Khinh Ngữ.

- Ngươi làm gì?

Sắc mặt Hoa Khinh Ngữ biến đổi.

- Chỉ là một Truy Tung Ấn Ký thôi.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

Hắn rốt cục đã hiểu tại sao Ngọa Long Sơn lại cường đại như thế?

Hóa ra lấy được truyền thừa của mảnh Thế Giới này.

Triết Long đến đây vì điều gì?

Rất có thể vì truyền thừa chí cao vô thượng của Thần Quốc.

Hoa Khinh Ngữ chưa hề nói, nhưng Diệp Hạo có thể đoán được.

Toàn bộ đám người Đinh Hàm đều có chút đề phòng mà nhìn hơn ba mươi người bên Hoa Khinh Ngữ.

Bởi vì bọn hắn vẫn luôn thân cận với Diệp Hạo. Hiện tại nhìn thấy Diệp Hạo và những người này phát sinh mâu thuẫn. Bọn hắn tự nhiên đứng về phía Diệp Hạo.

- Ngày mai Đinh Dũng sẽ mang theo thê tử hắn đến nơi này, Đinh Tộc Trưởng muốn ứng phó với tràng diện này như thế nào?

Diệp Hạo cười hỏi.

- Cái này... Cái này... Ta làm gì có kinh nghiệm.

Đinh Hàm cười khổ nói.

Có được Tử Kinh Trang Viên không có nghĩa Đinh Hàm đã không phải là thổ dân.

Cho dù hàm dưỡng hay khí chất đều cần thời gian bồi dưỡng.

Vấn đề là ngày mai vợ chồng Đinh Dũng sẽ hồi môn.

- Cho ngươi 1 năm thời gian như thế nào?

Diệp Hạo cười hỏi.

- 1 năm?

Đinh Hàm giật mình.

- Ý ngươi là làm vợ chồng Đinh Dũng qua 1 năm mới về gặp mặt?

Diệp Hạo nhẹ nhàng lắc đầu.

- Ngày mai.

- Ta không hiểu.

Đinh Hàm thật sự không hiểu.

Diệp Hạo mỉm cười, trong tay xuất hiện một viên Hạ Phẩm Thời Gian Tinh Thạch.

Khi Diệp Hạo rút ra Thời Gian Chi Lực trong đó, một đạo Thời Không Chi Lực vô hình bao phủ toàn bộ Trang Viên.

- Đây là một viên Hạ Phẩm Thời Gian Tinh Thạch, các ngươi ở trong đó 1 năm, bên ngoài chỉ trong chốc lát.

Diệp Hạo nói đến đây vung tay lên, mười thanh niên nam nữ xuất hiện bên người hắn.

Mà nữ tử cầm đầu chính là Trần Nguyệt Lan mà Diệp Hạo đã cứu dưới Vô Vọng Hà của Cửu Trọng Thiên.

Đám người Trần Nguyệt Lan sôi nổi hành lễ với Diệp Hạo.

- Nguyệt Lan, bọn họ giao cho các ngươi.

Diệp Hạo để Trần Nguyệt Lan truyền thụ cho đám người Đinh Hàm một chút lễ nghi, ngoài ra còn phải truyền thụ cho bọn họ một chút kỹ năng.

- Tuân mệnh.

Trần Nguyệt Lan nói khẽ.

Hiện tại Trần Nguyệt Lan đã là Tộc Trưởng Trần thị nhất tộc.

Chút việc này đối với nàng mà nói dễ như trở bàn tay sao.

Ngay thời điểm Trần Nguyệt Lan đào tạo đoàn người Đinh Hàm, Diệp Hạo thản nhiên đi tới đại môn.

Hai đầu Thạch Sư vội vàng Hóa Hình rồi hành lễ với Diệp Hạo.

- Đây là hai viên Bổ Thiên Đan.

Diệp Hạo nói xong đổ ra hai viên Tiên Đan đưa cho hai đầu Thạch Sư.

- Sau khi ăn vào, thiên tư của các ngươi sẽ tăng lên, tương lai đặt chân lên Tiên Tôn Đỉnh Phong không có vấn đề, về phần có thể đặt chân lên Tiên Vương hay không thì phải nhìn tạo hóa của các ngươi.

- Đa tạ Công Tử.

Hai đầu Thạch Sư hoảng sợ cảm ơn.

Tiên Đan giúp tăng tư chất.

Loại đồ vật này Thần Thành cũng có, nhưng bọn chúng có tư cách gì để hưởng thụ?

Sau đó Diệp Hạo đi tới đình viện to lớn của Tử Kinh Trang Viên.

Toà đình viện này trước đó là nơi Tử Kinh cư trú.

Tinh xảo.

Diệp Hạo chỉ có thể dùng danh từ này để hình dung.

Đẩy đại môn ra, Diệp Hạo ngửi được một mùi hương nhàn nhạt.

- Đây là...?

Diệp Hạo khẽ giật mình.

Cỗ hương thơm này ngoại trừ có hương vị gỗ thơm mộc mạc còn kèm theo một hương vị thiếu nữ riêng biệt.

Mùi thơm xử nữ.

- Không nghĩ đến Thành Chủ Thần Thành vẫn là chim non a.

Diệp Hạo không khỏi cười nói.

Cởi giày ra, sau đó Diệp Hạo nằm trên giường mềm khô mát nhu hòa.

- Ừm, mùi vị không tệ.

(Truyện-được-thực-hiện-bởi-Hám-Thiên-Tà-Thần-)

. . .

- Ngươi muốn từ chức, vậy viết thư từ chức đi.

Công Hội Chủ Quản sau khi nghe Tiểu Duyệt muốn từ chức thì nói.

- Vâng.

Tiểu Duyệt nhẹ gật đầu.

Rất nhanh Tiểu Duyệt đã viết xong thư từ chức dài 1800 chữ.

Chủ Quản nhìn thoáng qua sau đó nói

- Được, ngươi hiện tại đi thu dọn đồ đạt của mình đi.

- Tiền lương còn chưa kết toán cho ta.

- Tiền lương?

Chủ Quản kinh ngạc nói

- Tiền lương gì?

- Tiền lương tháng này của ta?

Trong lòng Tiểu Duyệt có một loại dự cảm không tốt.

- Ngươi không phải không biết chế độ điều lệ của Công Hội.

Chủ quản nhân sự nhìn Tiểu Duyệt, nói.

- Tháng này ngươi không có lên đủ một tháng, sao lại có tiền lương?

Bạn cần đăng nhập để bình luận