Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1653: Thu Hồi lãnh Địa

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần



----------------------

Tộc Đàn!

Lúc nghe được hai chữ này, thân thể Tử Kinh không khỏi mềm nhũng.

Đạo lý này ai ai cũng đều biết.

Nhưng không ai đứng lên hành động cả.



Thứ khác không nói, chỉ cần nói đến những vị cao tầng của Thần Thành kia, ai lại không có trong tay vài chục ức?

-Đây là Đại Nhật Quyền Kinh.

Tử Kinh nói xong đưa cho Diệp Hạo một kinh văn.

Diệp Hạo đưa hai tay trịnh trọng tiếp nhận.

-Đây là lĩnh ngộ của ta đối với Đại Nhật Quyền Kinh.

Tử Kinh nói xong giam cầm một sợi Thần Niệm điểm vào mi tâm Diệp Hạo.

Vẻ mặt Diệp Hạo lộ ra sự sợ hãi lẫn vui mừng.

Có được sự lĩnh ngộ của Tử Kinh, hắn không cần lòng vòng tìm hiểu trong quá trình tu luyện.

-Đa tạ.

Diệp Hạo cảm tạ.

Tử Kinh trầm mặc một trận, nói.

-Vì cảm tạ ngươi đã cống hiến cho Thần Thành, ta sẽ phong ngươi tước vị Hầu Tước.

-Ta không lưu lại Thần Thành bao lâu.

-Tước Vị có thể truyền cho đời sau. Hơn nữa, Tước Vị còn là tấm bùa hộ thân cho ngươi.

Nghe Tử Kinh nói như vậy, Diệp Hạo đành đáp.

-Làm phiền rồi .

-Lát nữa Lệnh bài và Giấy bổ nhiệm sẽ do Dạ Tuyền tự mình đưa tới.

Tử Kinh nói xong lại đột nhiên nghĩ đến cái gì:

-Đúng rồi, ta có thể đến chỗ ngươi ở được không ?

-Ta ở trong tiểu viện của ngươi đấy.

Diệp Hạo có chút không hiểu.

-Có tiện xem không ?

-Mời.

Diệp Hạo dẫn Tử Kinh ra tiểu viện, nàng chú ý thấy phong cách tiểu viện có chút thay đổi.

Thay đổi này khiến cho tiểu viện có chút nam tính, không còn đơn giản và yểu điệu như trước.

Đẩy cửa phòng bước vào, Tử Kinh cảm thấy một mùi hương nhàn nhạt của Thiện Hương thoang thoảng xung quanh .

-An Thần Hương.

Tử Kinh khẽ giật mình thốt.

- Đúng, An Thần Hương.

Diệp Hạo gật đầu đáp.

Dạ Tuyền lên tiếng nói:

-Trước đây lúc ta đi ngủ nhất định phải đốt một cây An Thần Hương, nhưng mà bây giờ đến Định Thần Hương cũng không nỡ mua.

-Chút nữa ta cho ngươi một ít .

Diệp Hạo cười nói .

-Như vậy cũng được?

Dạ Tuyền ngạc nhiên nhìn Diệp Hạo.

Ta có thể nói không sao?

-Cài này có gì không được .

Diệp Hạo nói xong đưa cho Dạ Tuyền một hộp gấm.

Dạ Tuyền mở ra nhìn thấy bên trong hộp có tám mươi mốt cây Thiện Hương đóng gói đẹp mắt .

-Đa tạ.

Dạ Tuyền nhìn Diệp Hạo càng thêm có hảo cảm.

Kỳ thật không ai không thích quà ?

Dù Dạ Tuyền cũng không ngoại lệ.

Đi vào phòng ngủ, Tử Kinh có chút giật mình.

Đệm chăn có chút lộn xộn.

Nhìn qua đã biết có người dùng qua.

Không nghi ngờ gì, ngoại trừ Diệp Hạo ra thì còn ai.

-Ta cảm thấy chăn đệm còn rất mới, không nỡ vứt đi .

Diệp Hạo có chút xấu hổ nói.

-Là ngươi cảm thấy thơm.

Dạ Tuyền ghẹo hắn.

Tử Kinh trừng nàng một cái.

Dạ Tuyền cười hắc hắc.

-Diệp Công Tử, ta có một yêu cầu hơi quá đáng?

-Ngươi nói.

-Ta có chút tình cảm với Trang Viên này, không biết ta có thể ở đây không?

Tử Kinh cũng biết rõ yêu cầu này của mình có chút quá đáng nên lúc nói giọng có hơi cầu khẩn.

-Thành Chủ nói đi đâu vậy ?

Diệp Hạo hơi hơi trầm ngâm, rồi nói :

-Ngươi ở đây là vinh hạnh của ta, nhưng ngoại trừ ngươi và nàng ra ta không hi vọng có kẻ khác vào đây .

-Nhưng mà an toàn của Thành Chủ?

Dạ Tuyền cau mày nói.

-An toàn của Thành Chủ sẽ do ta phụ trách .

-Ngươi muốn làm Thiếp Thân Thị Vệ của ta?

Tử Kinh cười ha hả nói.

-Ta có thể bảo đảm Thành Chủ chỉ cần ở trong Tử Kinh Trang Viên thì sẽ không gặp bất kỳ nguy hiểm nào.

Diệp Hạo nhìn Dạ Tuyền nói.

-Ta muốn biết ngươi lấy gì đảm bảo a?

Dạ Tuyền nhìn chằm chằm Diệp Hạo nghiêm túc nói.

-Ta không cần gì để đảm bảo.

Diệp Hạo cười nói :

-Đây là nhà của ta, các ngươi ở đây thì phải đáp ứng yêu cầu của ta.

-Diệp Thiên, ngươi có biết an toàn của Thành Chủ quan trọng thế nào?

-Vậy thì các ngươi cũng không nhất thiết phải ở đây .

Dạ Tuyền trong lúc nhất thời không biết nên nói gì.

-Được, Dạ Tuyền, theo lời Diệp Công Tử mà làm.

Tử Kinh nói khẽ.

-Nhưng mà .

-Đi thôi .

Tử Kinh thản nhiên cắt ngang lời Dạ Tuyền.

Dạ Tuyền trừng Diệp Hạo một cái.

-Nếu Thành Chủ xảy ra chuyện gì, ta sẽ hỏi tội ngươi .

Dạ Tuyền ngoe nguẩy bỏ đi.

Diệp Hạo không quan trọng nhún vai một cái.

Hắn đã sớm nhìn ra Dạ Tuyền là một Yêu Nghiệt. Hơn nữa, cũng không phải kẻ yếu .

Nhưng mà cũng không có nghĩa Diệp Hạo sợ Dạ Tuyền, hắn tự nhận mình không phải vô định trong cấp bậc Yêu Nghiệt nhưng cũng đứng nhất nhì.

Tử Kinh trở về Phủ Thành Chủ sau đó triệu tập tất cả cao tầng đến đại sảnh.

Sau đó, Tử Kinh bàn về kế hoạch tác chiến.

Đến lúc cao tầng nghe xong kế hoạch tác chiến của nàng, từng người từng người đều kinh trụ.

-Thành Chủ, người đang muốn quyết chiến cùng Yêu Tộc và Ma Tộc?

-Thành Chủ, chúng ta không có nhiều tài nguyên như vậy, tám trăm ức kia cũng chỉ có thể duy trì tình trạng hiện tại, muốn phản công lại thì không có khả năng.

-Thành Chủ, chúng ta thiếu Khí Giới Chiến Đấu, theo kế hoạch tác chiến của người thì chúng ta không chết cũng sẽ tổn thương thảm trọng.

-Thành Chủ, chiến đấu như vậy kết quả có thể tiêu hao hết thực lực của Thần Thành.

Vẻ mặt đám cao tầng đều lo lắng, Tử Kinh làm như vậy sẽ khiến Thần Thành sụp đổ, mặt khác cũng lo lắng Tử Kinh sẽ bắt bọn họ tìm kiếm kinh phí .

-Chỗ ta có ba vạn Chủ Cấp Chiến Đấu Khí Giới cùng ba ngàn Tôn Cấp Chiến Đấu Khí Giới .

Tử Kinh vung tay lên, giữa không trung xuất hiện từng bộ Khí Giới Chiến Đấu tràn ngập uy áp.

Nhìn những Khí Giới Chiến Đấu này, tất cả không khỏi ngoác mồm.

Không nghi ngờ gì nữa, với những Khí Giới Chiến Đấu này, khi khai chiến sẽ làm giảm thương tổn cho quân ta rất nhiều.

-Ngoại trừ những Khí Giới Chiến Đấu này ra, ta sẽ nhập thêm khoảng tám trăm ức Tiên Thạch.

Ánh mắt Tử Kinh nóng bỏng nói.

-Không biết những tài nguyên này đã đủ đánh bại Ma Tộc , Yêu Tộc chưa ?

-Thành Chủ, không biết người có nghĩ nội tình sâu xa?

Một lão tướng cả người khoác Khải Giáp trầm giọng nói.

-Ma Tộc luyện thành Đan Dược, Yêu Tộc luyện được Nhục Thân.

Tử Kinh nhìn lão tướng kia nói.

-Chỉ cần có thể thắng trận này, Thần Thành chúng ta có thể duy trì ổn định trong một khoảng thời gian.

Nói xong Tử Kinh, đứng lên:

-Trận này ta sẽ tự mình xuất chinh.

(Truyện-được-thực-hiện-bởi-Hám-Thiên-Tà-Thần-)

. . .

Chiến tranh chủ yếu dựa vào tài nguyên.

Bên Nhân Tộc có ba vạn Chủ Cấp Chiến Đấu Khí Giới cùng ba ngàn Tôn Cấp ra Chiến Trường, bên Yêu Tộc và Ma Tộc liên tục bại lui.

Máu thịt cũng không thể so sánh được với Khí Giới Chiến Đấu.

Chỉ cần một lần bắn ra cũng khiến hàng loạt yêu tộc ngã ngựa .

Còn chưa nói đến Tiên Thạch.

Càng là Tu Sĩ cường đại càng cần hấp thu năng lượng khổng lồ.

Lúc bọn họ tiêu hao hầu hết năng lượng trong cơ thể thì không thể không dùng Tiên Thạch để bù lại .

Bởi vì giữa Thiên Địa không có Thiên Địa Linh Khí.

Phía Nhân Tộc vì có phần dự bị này mà ra tay không chút kiêng kị.

Nhưng phía Yêu Tộc và Ma Tộc không được hỗ trợ phần này .

Khi bọn họ tiêu hao hết năng lực trong cơ thể thì cũng là lúc khí cùng lực kiệt như cá nằm trên thớt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận