Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1682: Độ Kiếp

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần



----------------------

- Đệ tử chỉ nhớ mình theo Triết Long Sư Huynh đi đến Thế Giới kia, nhưng những chuyện phát sinh ở Thế Giới kia, đệ tử lại quên đi.

- Không có một chút ấn tượng gì sao?

- Đệ tử chắc chắn trong ký ức của mình không có bất kỳ việc gì quan hệ đến Thế Giới kia cả.

Đám đệ tử Ngọa Long Sơn nhao nhao mở miệng, khiến cho cao tầng đều trợn tròn mắt.

Chém đi ký ức?

Nếu nói như vậy, chẳng phải đám người Triết Long uổng phí 10 năm?

Sau khi được mấy đệ tử đồng ý, cao tầng Ngọa Long Sơn bắt đầu Sưu Hồn, đương nhiên trong quá trình Sưu Hồn bọn họ đều cẩn thận từng li từng tí.

Khi bọn họ tìm kiếm xong, mặt đám người đều đen lại.

Trong ký ức những đệ tử này xác thực không có chút nào liên quan đến Thế Giới kia.

- Ký ức của ta bị cưỡng ép chém đi.

Triết Long nói ra câu nói này, trong mắt đầy vẻ kinh nộ.

Tiến về Thế Giới kia để tìm kiếm cơ duyên.

Nhưng hiện tại cơ duyên bị một đao trảm đi.

Trong lòng Triết Long sao có thể không phẫn nộ?

- Đến cùng phát sinh chuyện gì?

Lúc này Diệp Hạo tức giận mở miệng.

- Tại sao những ký ức khi ta ở Thần Quốc đều không có?

Tu Sĩ toàn trường không khỏi đều nhìn về phía Diệp Hạo.

- Ký ức của ngươi tại Thần Quốc cũng không có?

Hoa Khinh Ngữ kinh nghi bất định nhìn về phía Diệp Hạo.

Diệp Hạo ân một tiếng, thần sắc trên mặt bất định.

Hoa Khinh Ngữ há to miệng cũng không biết nên khuyên như thế nào?

Khuyên như thế nào?

Như thế nào khuyên?

Lần này, Ngọa Long Sơn vì muốn lấy được Công Pháp của Thần Quốc mà đầu độc mấy ngàn Tu Sĩ tiến vào, cuối cùng trở về một phần mười đều không đủ. Tuy nhiên, đệ tử Ngọa Long Sơn không vẫn lạc bao nhiêu, đây là an ủi duy nhất.

Nhưng Ngọa Long Sơn lần này đầu tư hơn 2000 ức Tiên Thạch.

Hơn 2000 ức Tiên Thạch đều trôi theo dòng nước.

Không có người nào cảm thấy Diệp Hạo còn ký ức cả?

Bởi vì ký ức mọi người đều bị chém đi, ký ức của Diệp Hạo làm sao còn thừa?

Rất nhanh mấy trăm tên Tu Sĩ bắt đầu rời đi, Diệp Hạo cũng hướng Ngọa Long Sơn cáo từ rời đi.

Ngay khi Diệp Hạo đi đến nửa đường hình như có nhận thấy gì thì ngẩng đầu nhìn về thương khung.

Chỉ thấy chỗ sâu trong thương khung tràn ra một đạo uy áp.

Uy áp này vừa mới bắt đầu Diệp Hạo còn không có gì cảm giác, thế nhưng sau mấy hơi thở Diệp Hạo biến sắc.

Bởi vì cỗ uy áp này thực sự quá thịnh.

- Đây là cái gì?

Diệp Hạo giật mình lẩm bẩm.

Hắn không biết đây là cái gì, nhưng hắn cảm thấy chỗ sâu trong thương khung xảy ra biến cố, bởi vậy trầm ngâm một hồi, hắn đằng không bay về hướng uy áp tỏa ra.

Tu vi của Diệp Hạo bị chém đi, chỉ có Tiên Tôn thất chuyển.

Nhưng chiến lực đạt đến Tiên Vương Trung Giai.

Mà khi Diệp Hạo bay về hướng tỏa ra uy áp kia dần dần hắn phát hiện bản thân đi tới biên giới Lục Trọng Thiên.

- Phía trước là Hỗn Độn.

Diệp Hạo không khỏi ngừng lại.

Hỗn Độn là đại danh từ nguy hiểm.

Cho dù Tiên Vương cường giả sơ ý một chút đều có thể vẫn lạc.

Bởi vậy trừ phi tất yếu, nếu không sẽ không ai tiến vào cả.

- Đi không?

Diệp Hạo trầm ngâm một chút rồi thả người nhảy vào.

Hỗn Độn nguy hiểm không sai.

Nhưng Diệp Hạo cũng có thủ đoạn.

Chính là Ẩn Thân Phù mà vị trong Miếu Thờ kia đưa cho hắn.

Chỉ cần dán tấm Ẩn Thân Phù kia lên người, Diệp Hạo có thể triệt tiêu tất cả tổn thương.

Càng hướng về phía Hỗn Độn, bất an trong lòng Diệp Hạo lại càng cao.

Ước chừng một khắc đồng hồ sau, Diệp Hạo đột nhiên thấy được 1 chiếc Chiến Thuyền cổ lão, phía trên Chiến Thuyền đứng đầy những Tướng Sĩ mặc Hắc Giáp, tay cầm Chiến Mâu.

Điều làm Diệp Hạo run sợ kinh hãi là toàn thân những Tướng Sĩ này đều không có huyết nhục. Nói cách khác, những hắc giáp Tướng Sĩ này là một bộ bộ xương khô.

Ngay khi Diệp Hạo dò xét chiếc Chiến Thuyền, một Tướng Sĩ mặc hắc giáp nhìn về phía hắn. Trong mắt hắn nhảy lên Hỏa Diễm màu Lam, Lam U Hỏa Diễm kia tựa hồ có thể câu hồn đoạt phách.

Diệp Hạo như bị sét đánh, nháy mắt lảo đảo lui lại mấy bước.

Vừa mới dừng lại đã há miệng phun ra một ngụm máu tươi.

- Dám can đảm thăm dò U Minh Quỷ Thuyền.

Tướng Sĩ nhìn Diệp Hạo, lạnh lùng nói.

- Chết.

Hắc giáp Tướng Sĩ nói đến đây, Chiến Mâu trong tay ném về phía Diệp Hạo.

Tay chân Diệp Hạo lạnh buốt, bị cưỡng ép giam cầm tại chỗ.

Mắt thấy chuôi Chiến Mâu sắp xuyên thủng mình, thân ảnh Diệp Hạo bất chợt lại quỷ dị biến mất.

- A.

Tôn Tướng Sĩ trên U Minh Quỷ Thuyền kia lộ ra vẻ kinh nghi.

Bất quá U Minh Quỷ Thuyền lại không có dừng lại, chở Tướng Sĩ kia rời đi.

Mười hô hấp sau, thân ảnh Diệp Hạo mới xuất hiện trở lại, bất quá lúc này sắc mặt hắn trắng bệch, vừa rồi bị tên Tướng Sĩ kia nhìn chăm chú vẫn thương tổn tới hắn.

- Tại sao ta chưa bao giờ nghe nói qua U Minh Quỷ Thuyền?

Diệp Hạo lẩm bẩm.

Tướng Sĩ vừa xuất thủ kia khẳng định có thực lực Bán Thần.

Trên Chiến Thuyền kia có 3000 Bán Thần.

Đây không phải Tiên Vương.

Mà là Bán Thần.

Diệp Hạo tin toàn bộ Bán Thần của Cửu Trọng Thiên cộng lại cũng chưa chắc được ba trăm tôn a.

Thế nhưng hiện tại, trên Chiến Thuyền kia có 3000 tôn Bán Thần?

Có thể tưởng tượng nếu chiếc Chiến Thuyền Khô Lâu này chạy tới Cửu Trọng Thiên, Sinh Linh của Cửu Trọng Thiên sẽ bị đồ sát sạch sẽ.

- Hỗn Độn đến cùng hàm chứa bí ẩn gì?

Diệp Hạo nhìn về phía nơi xa, thấp giọng nói.

Thần Miếu cũng ở trong Hỗn Độn.

Hiện tại trong Hỗn Độn lại xuất hiện U Minh Quỷ Thuyền.

Bất quá, hắn cũng không có bao nhiêu cảm giác cấp bách.

Bởi vì chỉ cần kiên trì 1 năm, bản thân có thể mời ý niệm hóa thân của Nguyên Nhất, đến lúc đó, mặc kệ có yêu ma quỷ quái gì, Diệp Hạo đều không sợ.

U Minh Quỷ Thuyền lại như thế nào?

Chỉ cần không có Thần Cấp cường giả thì không cần sợ.

Mà lúc này, Diệp Hạo cảm nhận được ba động quen thuộc.

Cỗ này ba động này chính là cỗ uy thế trước đó.

Diệp Hạo lúc này vọt tới phía trước.

Nhưng Diệp Hạo lại không xông qua được.

Bởi vì uy áp phía trước cường hoành đến cực hạn.

Hơi trầm ngâm một chút rồi vận dụng Ẩn Thân Phù, Diệp Hạo muốn biết rõ cỗ uy áp này rốt cuộc là cái gì, vì thế hắn không tiếc hao phí Ẩn Thân Phù.

Sau khi thi triển Ẩn Thân Phù uy áp biến mất, Diệp Hạo thông suốt đi về phía trước.

Giây lát sau, hắn thấy được một khung cảnh mang tính chấn động.

Chỉ thấy một gốc thụ mộc to lớn đang thừa nhận một đạo lại một đạo Lôi Kiếp đáng sợ.

Lôi Kiếp quá mức kinh khủng.

Mỗi một đạo rơi xuống đều cho Diệp Hạo có cảm giác kinh hãi.

- Thần Lôi?

Diệp Hạo đột nhiên ý thức được cái gì.

Cũng chỉ có Thần Lôi mới có thể cho hắn loại cảm giác này.

Nói cách khác vị trước mắt này đang độ Thần Kiếp.

Khi Diệp Hạo dò xét cây đại thụ này trong mắt hắn bỗng nhiên lộ ra vẻ không thể tưởng tượng nổi.

- Ngộ Đạo Thụ.

Diệp Hạo hoảng sợ bật thốt.

Diệp Hạo không nghĩ đến vị độ Thần Kiếp kia là Ngộ Đạo Thụ.

Bất quá Ngộ Đạo Thụ cũng xác thực nên độ kiếp rồi.

Năm đó Diệp Hạo nhìn thấy Ngộ Đạo Thụ hẳn đã đi tới Đệ Tam Cảnh. Hiện tại đã qua bao nhiêu năm Độ Kiếp cũng không phải không thể lý giải.

Bạn cần đăng nhập để bình luận