Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1705: Niệm Cẩm Chấn Kinh



Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Viêm Hoàng Tông.

Đông Vực Cự Vô Phách.

Cả Nhất Trọng Thiên người nào không biết tên Diệp Hạo?

Không nói Ly Miêu Tộc chỉ là một thế lực tầm trung trong Bách Yêu Vực, cho dù cả Bách Yêu Vực cũng không đủ Viêm Hoàng Tông nhìn?

Niệm Cẩm nghe Diệp Hạo nói vậy lập tức hiểu hắn không muốn bại lộ thân phận.

- Đạo huynh, mời.

Niệm Cẩm nói khẽ.

Diệp Hạo nhẹ gật đầu theo Niệm Cẩm tiến vào trụ sở Ly Miêu Tộc.

Diệp Hạo phát hiện Ly Miêu Tộc năm bước một tốp, mười bước một trạm, hiếu kì nói:

- Không phải xảy ra chuyện gì chứ?

- Tin tưởng vừa rồi lúc đạo huynh tiến vào cũng nhìn thấy, Hộ Sơn Đại Trận của Tộc chúng ta lâu năm không tu sửa, gần như chỉ còn trên danh nghĩa.

Niệm Cẩm cười khổ nói:

- Mà gần đây Phong Yêu Tộc vẫn luốn quan sát bốn phía, dù chúng ta tổ chức tiêu diệt nhiều lần nhưng không có bao nhiêu hiệu quả, nên chúng ta chỉ có thể như vậy.

- Thực lực Phong Yêu Tộc rất mạnh?

- Bọn chúng hơi kém chúng ta, nhưng phía sau còn có Đằng Xà Tộc.

Nói tới đây, Niệm Cẩm đổi chủ đề:

- Không nói chuyện này nữa, ta dẫn đạo huynh đi dạo một vòng.

Nói thật ra, Ly Miêu Tộc thật không có gì tốt đẹp để nhìn cả.

Đừng nói đại bản doanh Viêm Hoàng Tông ở Tuyết Vực, cho dù đại vực biên giới Dương Vực, cũng không sánh nổi.

Đương nhiên, toàn bộ hành trình Diệp Hạo đều lộ ra bộ dáng rất hứng thú.

Đợi đến khi Niệm Cẩm dẫn hắn dạo qua một vòng, sau đó đi tới đại sảnh mời tân khách.

Theo Niệm Cẩm vỗ tay một cái, mười tám nữ tử ăn mặc hở hang đi vào đại sảnh nhẹ nhàng nhảy múa.

Chuyện này làm Diệp Hạo rất xấu hổ.

Nhìn loại ca múa này, bản thân không có gì lúng túng.

Những năm nay cũng không phải không nhìn qua.

Vấn đề là bên cạnh hắn vẫn còn Niệm Nô đang ngồi.

- Ca ca, có đẹp hay không?

Niệm Nô rót cho Diệp Hạo một chén rượu, sau đó trừng mắt hỏi.

- Đẹp lắm.

Diệp Hạo chẳng lẽ còn có thể trái lương tâm bảo không đẹp à?

- Nếu Niệm Nô có thể còn sống ra khỏi Tổ Địa, ta nhảy cho ca ca xem, được không?

Niệm Nô nhìn Diệp Hạo, vẻ mặt mong đợi nói.

- Cái này, muội nhất định có thể từ Tổ Địa trở về.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút, nói:

- Nhưng khiêu vũ này thì thôi đi.

Tổ Địa Ly Miêu Tộc nguy hiểm cỡ nào?

Chẳng lẽ còn có Âm Linh cấp Tiên Vương?

Lui một bước mà nói, cho dù có cấp bậc này thì sao?

Phải biết Diệp Hạo giờ là Tiên Vương tứ chuyển.

- Tổ Địa rất nguy hiểm.

Niệm Nô lại nhẹ nhàng lắc đầu.

- Ta nói muội có thể trở về thì nhất định có thể trở về.

Diệp Hạo cười nói.

- Ca ca, huynh vẫn chưa trả lời vấn đề của ta mà?

Tổ Địa nguy hiểm cỡ nào?

Niệm Nô rất rõ ràng.

Nàng biết Diệp Hạo chỉ đang an ủi mình.

- Loại vũ đạo này không thích hợp với muội.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Nhưng ta muốn nhảy cho ca ca xem.

- Không được.

Nghe Diệp Hạo nói như đinh chém sắt, Niệm Nô ủy khuất cuối đầu xuống:

- Vậy ta không nhảy.

- Thế này mới đúng.

Diệp Hạo lấy đưa cho Niệm Nô một vòng ngọc nói:

- Cái này cho muội.

- Vòng ngọc thật đẹp.

Niệm Nô tiếp nhận vòng ngọc nhìn một hồi, trên mặt lộ ra thần sắc mừng rỡ.

Bên trong Vòng ngọc có một con Phượng Hoàng nhẹ nhàng nhảy múa, thỉnh thoảng phóng ra Ngũ Thải Chi Quang.

Niệm Cẩm khẽ giật mình.

Hắn nhìn qua như đang xem ca múa, nhưng thật ra có một tia tâm thần lại nhìn chằm chằm Diệp Hạo.

Niệm Cẩm không biết Diệp Hạo trùng hợp hay cố ý cứu nữ nhi hắn, nhưng thân là Tộc trưởng Ly Miêu Tộc, hắn phải cân nhắc tất cả khả năng trong đó.

Có lẽ Niệm Nô chỉ cảm thấy Diệp Hạo đưa cho nàng vòng ngọc kia đẹp mắt, nhưng Niệm Cẩm có thể nhìn ra bên trong vòng ngọc ẩn chứa uy năng cỡ nào.

Niệm Cẩm nhìn Nguyên Hồng bên cạnh.

- Vòng ngọc kia là Tôn Cấp Thủ Hộ Ngọc Trạc.

Nguyên Hồng dùng ngữ khí ngưng trọng truyền âm, nói.

- Cho dù giờ các loại tài liệu giá giảm mạnh, nhưng vòng ngọc này cũng phải hơn ngàn vạn.

Niệm Cẩm đón ánh mắt thê tử, nói:

- Sao vị này bỏ ra được?

Cửu Trọng Thiên, Bát Trọng Thiên sụp đổ khiến cho tất cả đê Trọng Thiên (trọng thiên thấp) được lợi.

Các loại Tạo Hóa xuất hiện mà các loại tài nguyên cũng lần lượt bộc phát.

Cái này khiến giá cả Pháp Bảo điên cuồng giảm xuống.

Thủ hộ Pháp Bảo càng tôn quý hơn công kích Pháp Bảo. Vì vậy trước đó, giá cả của vòng ngọc này phải mấy ngàn vạn.

Nhưng giờ cũng phải hơn ngàn vạn.

Đương nhiên, Niệm Cẩm đoán giá này.

Nếu hắn nói đúng cấp bậc vòng ngọc này thì sẽ không ra con số hơn ngàn vạn.

Niệm Nô loay hoay một hồi đeo lên cổ tay trắng noản của mình.

Nàng nhẹ nhàng lung lay:

- Kích thước vừa vặn.

- Chế tạo riêng cho muội mà.

Diệp Hạo cười nói.

Loại này Pháp Bảo trang trí này có thể tự do co duỗi.

Vì vậy, cho dù kích thước không thích hợp, Pháp Bảo cũng sẽ tự động điều tiết.

- Cảm ơn ca ca.

Niệm Nô ngọt ngào cám ơn.

(Truyện-được-thực-hiện-bởi-Hám-Thiên-Tà-Thần)

. . .

Đợi đến ca múa không sai biệt lắm, Niệm Cẩm chỉ vào những ca cơ kia nói:

- Đạo huynh, có nhìn trúng người nào hay không?

- Ta không phải người như thế.

Diệp Hạo lắc đầu.

- Đạo huynh, ngươi đây không đúng.

Niệm Cẩm nghiêm mặt nói:

- Đã tới đây, phải tận hứng. Nếu không ta giúp ngươi chọn đi, Giáp Nhất, Giáp Nhị, đêm nay hai người hảo hảo phục thị Diệp Công Tử, biết không?

- Tuân mệnh.

- Tuân mệnh.

Tiếng nói vừa dứt, hai nữ tử tư sắc không tầm thường đi, họ hành lễ với Niệm Cẩm sau đó đi đến bên cạnh Diệp Hạo.

- Diệp Công Tử.

- Diệp Công Tử.

Niệm Nô nhìn bộ dáng Diệp Hạo có chút luống cuống tay chân, nói nhỏ bên tai hắn:

- Ca cơ Ly Miêu Tộc chúng ta dựa theo Giáp Ất Bính Đinh sắp xếp, Giáp Nhất, Giáp Nhị là một trong những ca cơ xinh đẹp nhất.

- Không cần phải như vậy.

Diệp Hạo lắc đầu.

Giáp Nhất và Giáp Nhị liếc nhau một cái, phù một tiếng quỳ trước mặt Diệp Hạo.

- Diệp Công Tử cảm thấy tư sắc hai tỷ muội chúng ta không vào pháp nhãn của mình sao?

Giáp Nhất lã chã khóc không thành tiếng.

- Diệp Công Tử, nếu ngưòi không để tỷ muội chúng ta hai thị tẩm, tỷ muội chúng ta hai rất có thể sẽ trở thành lễ vật đưa cho người khác.

Giáp Nhị thê lương truyền âm nói với Diệp Hạo.

Diệp Hạo khẽ thở dài một hơi.

Hắn biết, trong Yêu Tộc đẳng cấp sâm nghiêm.

Lấy Ly Miêu Tộc trước mắt, nếu gặp phải tình huống khác thì không phải không có khả năng này.

Thật ra, từ khi hai người bọn họ trở thành ca cơ thì vận mệnh của các nàng đã được xác định.

- Hai người các ngươi đi theo ta đi.

Diệp Hạo nhìn Giáp Nhất, Giáp Nhị nói.

- Đa tạ Diệp Công Tử.

Hai nàng kinh hỉ đứng lên.

- Niệm đạo huynh, ta đi hưởng thụ cuộc sống đây.

Diệp Hạo nhìn về phía Niệm Cẩm nói.

- Giáp Nhất, Giáp Nhị, các ngươi còn không mau đưa Diệp Công Tử nghỉ ngơi.

Niệm Cẩm vội nói.

Phấn Hồng Lệ.

Nhìn Ly Miêu Tộc sắp xếp chỗ ở cho mình, Diệp Hạo không khỏi lắc đầu.

Đây rõ ràng là phòng dành cho nữ hài tử, mà hắn biết khung cảnh này có thể cực đại kích thích tình dục của nam nhân.

Bạn cần đăng nhập để bình luận