Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1706: Có Ta Ở Đây



Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Diệp Hạo sở dĩ không tham luyến nữ sắc bởi vì những năm nay, hắn hoàn toàn không thiếu nữ nhân.

Cho dù Khổng Dĩnh Nhi hay Chu Uyển Thanh cũng có thể xưng tuyệt sắc.

Mà không phải còn có Trần Nguyệt Lan sao?

Thị nữ làm gì?

Không phải hầu hạ ngủ cùng à?

Muốn trở thành một ca cơ, biết khiêu vũ chỉ là cơ bản tố dưỡng, lấy lòng nam nhân mới là điểm các nàng cần phải học tập.

Giáp Nhất, Giáp Nhị có thể trở thành người nổi bật trong ca cơ thì thủ đoạn hầu hạ nam nhân không phải ai cũng có thể vượt qua.

Diệp Hạo cũng không quá để ý, mặc cho hai người bọn họ hầu hạ.

Giày vò đến nửa đêm, Diệp Hạo ôm hai người bọn họ nặng nề thiếp đi.

Diệp Hạo không lo lắng hai người bọn họ sẽ có hài tử.

Bởi vì tu vi càng cường đại, muốn sinh ra dòng dõi càng khó khăn.

Diệp Hạo giờ là Tiên Vương cao quý, khả năng sinh con càng nhỏ.

Còn nữa, hắn đã có được thân thể Giáp Nhất, Giáp Nhị thì sau này hai nàng phải đi theo hắn.

Diệp Hạo không thể để các nàng hầu hạ nam nhân khác.

Hắn có thể coi như một đại nam tử.

Nhưng mà đây là thế giới thực lực vi tôn, hành vi của Diệp Hạo quá bình thường.

A!

Một tiếng kêu thảm thiết thê lương phá vỡ đêm tối, tiếp theo cả Ly Miêu Tộc náo động.

Khi tiếng kêu thảm thiết vang lên, nháy mắt Diệp Hạo đã thức tĩnh.

Lúc này, Giáp Nhất, Giáp Nhị cũng bị đánh thức, họ vội vàng ôm cánh tay Diệp Hạo, thân thể mảnh mai run lẩy bẩy.

- Có ta, không cần lo lắng.

Lúc sau, Diệp Hạo đã biết xảy ra chuyện gì.

Ba con Phong Yêu cấp bậc Tiên Tôn thừa dịp đêm tối xông vào lãnh địa Ly Miêu Tộc, đánh chết mấy chục Ly Miêu sau đó như thiểm điện rời đi.

- Công Tử, đừng bỏ ta lại, có được hay không?

Giáp Nhất ôm Diệp Hạo trong mắt lộ vẻ cầu khẩn.

- Sau này hai người các ngươi là thị nữ của ta.

Diệp Hạo nhìn Giáp Nhất, nghiêm túc nói:

- Các ngươi không cần lấy lòng nam nhân khác.

- Thật sao?

Giáp Nhất kinh hỉ hỏi lại.

- Ta gạt ngươi làm gì?

Diệp Hạo vuốt tóc Giáp Nhất cười lớn nói:

- Nhưng ta giờ muốn đi làm một chuyện.

- Chuyện gì?

Giáp Nhất hỏi vội.

Lúc này, cửa chính Diệp Hạo bị đá một cái bay ra ngoài, tiếp theo một thân ảnh lao đến:

- Ca ca, ngươi không sao chứ?

- Không có việc gì.

Diệp Hạo nhìn khuôn mặt đầy vẻ lo âu của Niệm Nô, nói khẽ.

May mắn thần niệm của hắn đã thấy cô nàng xông đến phòng của mình, nếu không chẳng phải nhìn thấy hết bản thân mình?

Nhưng thân thể Giáp Nhất, Giáp Nhị lại trần truồng.

Hai nữ kêu một tiếng sau đó vội vàng kéo chăn mền lên che lại.

Diệp Hạo vung tay lên một màn che xuất hiện xung quanh các nàng.

- Cô ấy không thấy được.

Diệp Hạo cười nói.

- Công Tử, vừa rồi không phải ta cố ý dắt chăn mền của người a.

Giáp Nhị có chút thấp thỏm nói.

- Không có việc gì, mặc quần áo vào đi, đêm nay xảy ra chuyện cũng không ngủ được.

Diệp Hạo nói.

Nhìn thấy Diệp Hạo không có sinh khí, Giáp Nhất và Giáp Nhị liếc nhau, từ trong đối phương thấy được vẻ nồng đậm kinh hỉ.

Họ không phải chưa từng nghe qua có chủ nhân tàn nhẫn biến thái, động một tí sẽ muốn tính mệnh thị nữ.

Vừa rồi hai người bọn họ trong lúc kinh hoảng vượt qua một số quy củ, nhưng Diệp Hạo lại nhẹ nhàng bỏ qua.

Họ cảm thấy mình thật may mắn gặp một người chủ như vậy.

Sau khi ba người mặc quần áo tử tế, Nguyên Ly cũng xuất hiện trong phòng.

- Diệp Công Tử, không quấy rầy đến người chứ?

Nguyên Ly nói tới đây, trên mặt lộ ra vẻ xấu hổ.

- Không sao.

Diệp Hạo lắc đầu.

- Chúng ta không ngờ Phong Yêu sẽ xuất động ba cường giả cấp bậc Tiên Tôn.

- Thương vong thế nào?

- Hao tổn ba mươi hai tộc nhân.

Nguyên Ly đỏ mắt nói.

- Bớt đau buồn đi.

Nguyên Ly đang định nói cái gì, một thiếu nữ vội vàng chạy tới:

- Nguyên Ly trưởng lão, Nguyên phu nhân bị tộc trưởng Đằng Xà Tộc đánh lén, giờ đang được Tộc trưởng toàn lực cứu giúp.

- Cái gì?

Sắc mặt Nguyên Ly sắc đại biến.

- Nương.

Niệm Nô kêu một tiếng vội vàng vọt tới phòng của Niệm Cẩm.

- Công Tử.

Giáp Nhất nhìn Diệp Hạo khẽ nói:

- Ngươi có cách nào cứu nguyên phu nhân không?

- Đi xem một chút rồi nói.

Diệp Hạo nói khẽ.

Ba người Diệp Hạo chạy đến thư phòng của Niệm Cẩm thấy cả người hắn tràn ngập sát cơ.

Nhưng khi hắn nhìn thấy Diệp Hạo thì thu liễm lại một chút:

- Diệp đạo hữu.

- Ta vừa vặn hiểu một chút Đan Đạo, nếu như có thể hãy để ta xem một chút.

Diệp Hạo nhìn Niệm Cẩm, nói.

- Này —— ta đã mời Tam trưởng lão toàn lực cứu chữa, hay đợi Tam trưởng lão ra rồi nói.

Niệm Cẩm nói tới đây, ngừng lại.

- Vậy thì chờ thôi.

Diệp Hạo hiểu lo lắng của Niệm Cẩm.

Trong quá trình cứu chữa, thay đổi người là tối kỵ.

Bởi vì mỗi Đan Sư có phương án trị liệu không giống nhau, nửa đường thay người thì tâm huyết người trước sẽ lãng phí hết. Còn nữa, người bệnh không có bao nhiêu sinh mệnh lực, nếu bị dày vò thì dù không đáng chết nhưng cũng sẽ chết.

Thời gian cứ thế trôi qua chừng nửa canh giờ, một lão giả được người nâng đỡ đi ra.

- Tam trưởng lão, tình huống thế nào?

- Thương thế Phu nhân tạm thời ổn định, nhưng mà Tộc trưởng nhất định phải tìm được Thiên Chi trong vòng ba ngày, nếu không ta cũng bất lực.

Tam trưởng lão tiêu hao rất lớn, sau khi nói ra những lời này thì thở hổn hển mấy hơi.

- Thiên Chi là Thánh Dược kéo dài tính mạng, một gốc có giá khoảng ba ức.

Lúc này, Diệp Hạo nhàn nhạt mở miệng nói:

- Quan trọng hơn, Thiên Chi rất ít khi bán ra trên thị trường.

Nghe Diệp Hạo nói vậy, Niệm Cẩm giật mình, vội vàng nhìn về phía Tam trưởng lão.

- Tam trưởng lão.

- Hắn nói không sai.

Tam trưởng lão than nhẹ.

- Thiên Chi cực kì thưa thớt trên thị trường, muốn trong ba ngày tìm được nó, chỉ có tiến về Bảo Yêu Sơn.

- Vậy ta sẽ đi Bảo Yêu Sơn.

Lúc này, Niệm Cẩm nói.

- Tộc trưởng, không được.

Nguyên Ly vội vàng ngăn cản.

- Bảo Yêu Sơn mười phần nguy hiểm, cho dù Tiên Vương cũng có thể chết.

Một lão giả đồng ý gật đầu:

- Còn nữa, bây giờ tình huống trong tộc như vậy, Tộc trưởng ngươi cũng không thể rời đi!

- Ta cảm thấy Phong Yêu sở dĩ không giết phu nhân, rất có thể vì cố ý bức bách tộc trưởng tiến về Bảo Yêu Sơn.

- Phong Yêu và Đằng Xà hơn phân nửa đang bí mật giám thị chúng ta, nếu Tộc trưởng rời đi thì khẳng định bọn hắn lập tức sẽ ra tay.

Đây rõ ràng là dương mưu của Phong Yêu và Đằng Xà Tộc.

Niệm Cẩm rơi vào trầm mặc.

Niệm Nô cắn môi, trong mắt đầy nước.

Nàng biết phụ thân cuối cùng vẫn sẽ chọn tộc nhân.

Niệm Nô lần thứ nhất cảm nhận được cái gì gọi là bất lực?

Nàng có thể thay thế phụ thân đi không?

Không thể!

Điều này chưa nói đến vấn đề sợ chết hay không!

Mà lấy tu vi của Niệm Nô có đi cũng không có tác dụng! Trong lúc Niệm Nô tuyệt vọng bất lực, hai bàn tay to cầm lấy đôi tay yếu đuối không xương của nàng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận