Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1711: Lão Tổ Tông



Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Khác biệt một trời một vực.

Loại chênh lệch này làm cho trong lòng Niệm Nô xuất hiện cảm giác bất lực.

Bất quá chợt Niệm Nô nghĩ tới cái gì.

- Phụ Thân, ta muốn vào Tổ Địa.

- Hiện tại con không cần tiến vào đó.

Niệm Cẩm nói khẽ.

- Không, ta nhất định phải vào.

Niệm Nô nắm chặt nắm đấm, ngữ khí kiên định nói.

Niệm Nô nhìn chằm chằm phụ thân mình, Niệm Cẩm trầm mặc một hồi mới lên tiếng.

- Tốt.

- Không được.

Nguyên Hồng tiến lên một bước nhìn con gái, nói:

- Ta không cho phép con đi.

- Hiện tại Bách Yêu Vực ngày càng loạn, Ly Miêu Tộc chúng ta nếu không xuất hiện cường giả thì có nghĩa tương lai không xa có thể sẽ bị diệt tộc.

Niệm Nô nhìn Nguyên Hồng, nghiêm mặt nói:

- Bởi vậy ta nhất định phải vào Tổ Địa.

- Thế nhưng mà ——?

Nguyên Hồng còn muốn nói cái gì đã bị Niệm Nô cắt ngang:

- Mẫu thân, ta cũng đã trưởng thành.

Nguyên Hồng không còn nói gì nữa.

Niệm Nô trưởng thành, cũng đến thời điểm hi sinh vì Tông Tộc.

- Ta đi tìm ca ca một chút.

Niệm Nô cảm thấy bầu không khí giữa sân có chút xấu hổ nên dời chủ đề.

- Không cần, ta đã tới đây rồi.

Xa xa đã vang lên tiếng Diệp Hạo.

Niệm Nô bước nhanh chạy đến bên người hắn.

- Ca ca, ta muốn vào Tổ Địa.

- Vào thì vào có sao đâu.

Diệp Hạo cười nói.

- Thế nhưng Tổ Địa rất nguy hiểm.

Niệm Nô nhìn thấy bộ dáng Diệp Hạo không quan tâm thì nhắc nhở:

- Ta có khả năng không về được.

- Ta đã nói qua, muội sẽ trở về, như vậy muội sẽ trở về.

Diệp Hạo vỗ vỗ bả vai Niệm Nô.

- Ca ca, trước khi ta tiến về Tổ Địa có thể ôm ngươi một cái sao?

Niệm Nô suy nghĩ một cái, khuôn mặt đỏ bừng nói.

- Không được.

Diệp Hạo cự tuyệt.

- Tại sao?

Niệm Nô cảm thấy loại tình huống này Diệp Hạo chắc chắn sẽ đáp ứng, bởi vì bỏ lỡ lần này sau đó không còn cơ hội nào nữa, nhưng ai ngờ Diệp Hạo dĩ nhiên cự tuyệt?

- Bởi vì muội sẽ sống sót đi ra.

Diệp Hạo cười nói.

Nghe được Diệp Hạo cam đoan, Niệm Nô thật không biết nên nói cái gì mới tốt.

Tổ Địa là một địa phương trọng yếu nhất của cả Tộc.

Thuộc về Cấm Địa.

Nhưng Diệp Hạo là một trường hợp đặc biệt.

Không ai ngăn cản được hắn tiến vào trong đó.

Bởi vì ân tình Diệp Hạo đối với Ly Miêu Tộc thật sự quá lớn, nếu không phải Diệp Hạo đưa ra Trận Bàn, Ly Miêu Tộc chắc đã diệt.

- Niệm Nô, con trích máu của mình lên trên này đi.

Niệm Cẩm chỉ một cái khe, nói.

Niệm Nô nhẹ gật đầu sau đó lấy ra một cây chủy thủ vạch vào cổ tay, cánh tay tuôn ra từng giọt máu tươi, máu tươi nhỏ vào khe nhỏ, sau đó đại môn Tổ Địa chậm rãi mở ra.

Tói om, đưa tay không thấy năm ngón.

Thần Niệm Niệm Nô hướng về phía trước tìm kiếm thử thì phát hiện trong Tổ Địa ngăn cách tất cả Thần Niệm.

- Phụ thân, tại sao Thần Niệm không có hiệu quả?

- Đừng nói Thần Niệm của con không có hiệu quả, Tinh Thần Lực của ta cũng không được.

Niệm Cẩm nhẹ giọng nói.

- Sở dĩ Thần Niệm không có hiệu quả đó bởi vì mảnh không gian này sẽ xuất hiện sự tình không lường được.

Lúc này Diệp Hạo mở miệng nói.

- Có ý gì?

Niệm Nô kinh nghi bất định hỏi.

- Đi vào sẽ biết.

Diệp Hạo chỉ phía trước nói.

- Ta sợ.

Niệm Nô nuốt nước miếng một cái, nói.

- Sợ cái gì? Có ta đây.

Diệp Hạo nói đến đây đẩy đẩy Niệm Nô vào đại môn.

Toàn bộ đám người Niệm Cẩm đều kinh ngạc nhìn về phía Diệp Hạo.

- Ta sẽ bảo hộ con gái của ngươi chu toàn.

Nói đến đây, Diệp Hạo nhấc chân hướng về đại môn.

- Diệp Công Tử, ngươi không có huyết mạch Ly Miêu Tộc nên không tiến vào được.

Niệm Cẩm mới vừa nói đến đây đã khiếp sợ phát hiện Diệp Hạo không gặp bất kỳ ngăn cản gì dễ dàng tiến vào Tổ Địa.

- Làm sao có thể?

Niệm Cẩm có chút loạn.

Nguyên Hồng chần chờ một chút rồi cũng đi tới, nhưng sau một khắc nàng đã bị đẩy ra.

- Nguyên Ly, chàng đi thử xem?

Nguyên Hồng nhìn về phía Nguyên Ly, hô.

Nguyên Ly ứng một tiếng sau đó đi hướng đại môn, mà kết quả cũng y như Nguyên Hồng.

- Ta cũng không vào được? Tại sao Diệp Công Tử có thể vào?

Nguyên Ly kinh ngạc nói.

- Vấn đề này ta cũng muốn biết.

Nguyên Hồng bất đắc dĩ nói.

- Hắn đến cùng là ai?

Trong mắt Niệm Cẩm lộ ra vẻ lo lắng,:

- Chẳng lẽ mục đích của hắn là Tổ Địa Ly Miêu Tộc ta?

- Công Pháp Ly Miêu Tộc chưa hẳn thích hợp Nhân Tộc.

Nguyên Hồng suy nghĩ một chút, nói:

- Còn nữa lấy thực lực Diệp Công Tử muốn xông Tổ Địa, cần tốn sức như vậy?

Cần không?

Không cần!

Lấy thực lực Diệp Hạo, hoàn toàn có thể đánh xuyên qua Ly Miêu Tộc.

- Nhưng tại sao hắn có thể dễ dàng tiến nhập Tổ địa Ly Miêu Tộc ta?

Niệm Cẩm trầm giọng nói.

- Ta không biết.

Nguyên Hồng lắc đầu.

Lại nói Niệm Nô.

Niệm Nô tiến vào Tổ Địa thì cảm thấy không gian bốn phía một trận rối loạn.

Loại cảm giác rối loạn này làm cho nàng rất không thoải mái.

- Đi, theo ta.

Đúng lúc này, trong tai Niệm Nô vang lên tiếng của Diệp Hạo.

- Ca ca.

Niệm Nô không khỏi trừng lớn hai mắt.

- Nếu ngươi nghĩ muốn đạt được truyền thừa thì đi theo ta.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

Niệm Nô vội vàng thu liễm tâm thần.

Lúc này nàng chú ý thấy một sợi Thần Niệm nhàn nhạt dính vào thân thể mình.

Niệm Nô dựa theo phương hướng sợi Thần Niệm này đi đến.

Cũng không biết đi bao lâu, Niệm Nô phát hiện bản thân đi đến trước một Thạch Tượng cao lớn.

- Đây là ——?

Nhìn toà Thạch Tượng này Niệm Nô kinh trụ.

Nàng rất rõ ràng thạch tượng khổng lồ này.

Lão Tổ Tông Ly Miêu Tộc.

- Lão Tổ Tông.

Niệm Nô nhẹ giọng hô.

- Tiểu nha đầu, không ngờ ngươi có thể tìm được ta trong không gian rối loạn mênh mông này.

Lúc này, Thạch Tượng chậm rãi mở miệng.

Niệm Nô giật nảy mình.

Chợt cẩn thận từng li từng tí nhìn Thạch Tượng, nói:

- Lão Tổ Tông, người đang nói chuyện với ta, phải không?

- Ngoại trừ ta còn người khác sao?

Thạch Tượng không khỏi nở nụ cười.

- Lão Tổ, ta có chút không hiểu nổi.

Niệm Nô nhỏ giọng nói.

- Ngươi nhìn xem.

Sau khi thanh âm Thạch Tượng vừa ra, Niệm Nô phát hiện không gian bốn phía trở nên rõ ràng, tiếp theo nàng nhìn thấy ngoại trừ Thạch Tượng trước mặt còn có chín Thạch Tượng khác.

- Đây không phải Cửu Tổ sao?

Niệm Nô kinh ngạc bật thốt.

Cái gọi Cửu Tổ? Ly Miêu Tộc được 9 vị cường giả Tiên Tôn Cao Giai, bọn họ được gọi là cửu tổ.

- Đúng vậy.

Thạch Tượng này nhàn nhạt nói:

- Thiên phú càng mạnh thì tìm được Thạch Tượng càng mạnh, mà ngươi có thể trong thời gian ngắn như vậy tìm đến ta, đã nói thiên phú của ngươi mạnh nhất trong ngàn năm qua.

Niệm Nô bị lời nói của Lão Tổ Tông mà cảm thấy ngại ngùng.

Nàng muốn nói mình hoàn toàn dựa vào Diệp Hạo chỉ dẩn mới đi tới được nơi này.

Nhưng nàng cảm thấy nói như vậy thì không ổn.

Bởi vậy Niệm Nô quyết định không nói chuyện này ra, bất quá Niệm Nô nghĩ đến một vấn đề:

- Lão Tổ Tông, ta muốn biết tại sao những năm nay Đệ Tử xâm nhập Tổ Địa không ai trở về?

- Bởi vì các nàng đều bị ta nuốt hết rồi.

Đúng lúc này, trên mặt Thạch Tượng trước mặt Niệm Nô lộ ra một vòng tiếu dung khát máu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận