Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1712: Ác Niệm



Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Sắc mặt Niệm Nô hoàn toàn thay đổi, không khỏi lui về phía sau mấy bước:

- Không, đây không phải thật.

- Kỳ thật, quy tắc khảo hạch của Tổ Địa đúng như ta vừa nói.

Thạch Tượng nhìn Niệm Nô, thần sắc nhàn nhạt nói:

- Duy nhất biến cố chính là, Ác Niệm đã chiếm cứ thể xác ta.

- Ác Niệm?

- Kỳ thật trong lòng người nào không có một đầu Ác Ma, chỉ bất quá khi còn sống Bản Tôn còn có thể áp chế, nhưng sau khi chết đi thì không áp chế nổi.

Thạch Tượng nói đến đây, đại thủ hướng về phía Niệm Nô vung lên, Niệm Nô liền bị giam cầm đến trước mặt hắn.

- Lão Tổ Tông, chờ một chút.

Niệm Nô vội nói.

- Ngươi còn có di ngôn gì?

- Lão Tổ Tông, kỳ thật ta đánh bậy đánh bạ mới đến được đây.

Niệm Nô châm chước ngôn ngữ một hồi, nói:

- Ta chỉ là một Chuẩn Thiên Kiêu phổ thông mà thôi.

- Lừa gạt ai đây? Chuẩn Thiên Kiêu có Tâm Thần Lực mạnh như vậy?

Tôn Thạch Tượng này không tin nói.

- Lão Tổ Tông nếu không tin có thể nghiệm chứng một hai.

Niệm Nô gấp gáp nói.

Chuyện này làm sao mà tin. Nhìn thần sắc Niệm Nô, trong mắt Thạch Tượng lộ ra vẻ kinh nghi, tiếp theo móng tay hắn phá vỡ cánh tay Niệm Nô, một tia máu bừng lên, móng tay hắn chấm máu tươi Niệm Nô liếm liếm, giây lát sau trong mắt lộ ra vẻ phẫn nộ:

- Ngươi không phải Thiên Kiêu, làm sao có thể xông đến nơi này?

Huyết dịch Thiên Kiêu cùng huyết dịch Chuẩn Thiên Kiêu vẫn có khác biệt.

Điểm ấy hắn rất rõ ràng.

- Ta cũng không biết chuyện gì xảy ra, chỉ mơ mơ màng màng xông đến nơi đây thôi.

Niệm Nô có chút thấp thỏm nói.

- Đánh bậy đánh bạ?

Nghe được Niệm Nô trả lời như vậy, Thạch Tượng thật không biết nên nói cái gì mới tốt, bất quá, trong mắt hắn lộ ra thần sắc dữ tợn, nói:

- Chuẩn Thiên Kiêu thì Chuẩn Thiên Kiêu, có ít còn hơn không có.

Nói đến đây miệng hắn hướng về cổ Niệm Nô cắn.

Nhìn miệng Thạch Tượng tanh hôi, trong mắt Niệm Nô lộ ra hoảng sợ.

Bất quá chợt Niệm Nô nghĩ tới cái gì:

- Ca ca, cứu ta.

- Lúc này ngươi kêu Thiên Vương lão tử cũng không hữu dụng.

Thạch Tượng dừng lại một chút rồi hướng về cổ Niệm Nô.

Răng rắc một tiếng Thạch Tượng cảm thấy bản thân cắn một thứ gì đó rất cứng, sau đó hắn khiếp sợ phát hiện hai cái răng của mình gãy lìa, lúc này hắn mới chú ý thấy bản thân cắn là một cánh tay của thanh niên lạ mặt.

- Răng ngươi cũng không sắc bén cho lắm, nhỉ?

Thanh niên kia cười nhạt nói.

Thạch Tượng nghĩ cũng không nghĩ, xuất một quyền đánh tới thanh niên.

Hắn không biết thanh niên xuất hiện như thế nào? Nhưng biết thanh niên này tuyệt đối không đơn giản.

Hắn là Ác Niệm Tiên Vương.

Miệng vừa hạ xuống cho dù Tiên Tôn Đỉnh Phong cũng không thể không bị gì.

Nhưng vị trước mắt này lại lông tóc không thương.

Quá kinh khủng.

Bởi vậy sau khi kịp phản ứng, hắn lập tức xuất thủ.

Trên mặt thanh niên kia mang mỉm cười, rất dễ dàng bắt được nắm đấm của hắn, khiến cho hắn tiến thối không được.

Sắc mặt Thạch Tượng đại biến, đồng thời tung một cước đá về hướng thanh niên, nhưng thanh niên tựa hồ dự liệu được đường tấn công của hắn, đối phương đưa chân đá vào đùi hắn, ngăn cản một cước hiểm này.

Thạch Tượng lảo đảo một cái rồi quỵ trước mặt thanh niên.

Thanh niên cười hỏi:

- Ngươi đang làm gì vậy?

- Ngươi là ai?

Thạch Tượng không dám nhúc nhích.

Thông qua giao thủ ngắn ngủi hắn ý thức được thanh niên trước mắt này không phải bản thân có thể ngăn cản.

Tu vi đối phương khẳng định vượt xa bản thân.

Bản thân nếu lại động thủ, không chừng sẽ bị giết.

- Ca ca.

Niệm Nô nhìn thấy thanh niên kia hiện thân thì ngạc nhiên hô.

- Đây là ca ca ngươi?

Thạch Tượng kia kinh ngạc nhìn Niệm Nô nói:

- Đây là Nhân Tộc, ngươi không phân biệt được à?

- Nhân Tộc thì thế nào? Ta không thể có ca ca là Nhân Tộc à?

Niệm Nô nhìn Thạch Tượng một cái, hỏi lại.

- Cái này —— cái này.

Thạch Tượng nghe Niệm Nô nói thế, không biết nên trả lời như thế nào.

- Ca ca, ngươi thật tiến vào đây.

Niệm Nô hào hứng nhìn Diệp Hạo nói.

- Ta không có tiến đến làm thế nào dẫn đường cho ngươi?

Diệp Hạo cười nói.

- Nhưng ta nghe nói không có Huyết Mạch tộc ta căn bản không vào được mà.

Niệm Nô rất nhanh nghĩ tới cái gì.

- Đây chỉ là một tiểu cấm chế mà thôi.

Diệp Hạo không thèm để ý nói.

- Trùng hợp ta lại hiểu một chút Trận Pháp.

- Ca ca, ta nhớ ngươi còn hiểu Đan Đạo nữa.

- Đúng vậy.

- Vậy có cái gì ca ca ngươi không hiểu không?

- Không nhiều lắm.

Diệp Hạo nói đến đây, nhìn về phía Thạch Tượng nói:

- Nói đi, ngươi muốn chết như thế nào?

- Ta có thể lấy công chuộc tội không?

Thạch Tượng kia suy nghĩ một chút, nói.

- Ngươi cảm thấy thế nào?

Diệp Hạo cười nhạo một tiếng.

Thạch Tượng kia nghĩ một lát mới nói:

- Ta biết rõ ngươi sẽ không bỏ qua cho ta. Như vậy đi, trước khi vẫn lạc, ta truyền toàn bộ Pháp Lực những năm nay thôn phệ được cho nàng, như thế nào?

- Ta biết ngươi đang đánh chủ ý quỷ gì.

Diệp Hạo nói xong đưa tay ra bày một Cấm Chế trên người Thạch Tượng:

- Chỉ cần ngươi dám động ý đồ xấu gì, Linh Hồn ngươi trong nháy mắt sẽ bị dẫn bạo.

- Ngươi.

Thạch Tượng tức giận nhìn Diệp Hạo nói.

Hắn thật động ý đồ xấu.

Hắn nghĩ thời điểm truyền Pháp Lực cho Niệm Nô thì ra tay uy hiếp nàng, từ đó bức bách Diệp Hạo cho hắn một đầu sinh lộ.

Thế nhưng nó sao có thể ngờ Diệp Hạo dĩ nhiên xem thấu tâm tư đó.

- Chỉ cần ngươi để cho ta hài lòng, lưu ngươi một mạng lại cũng không sao.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Lời này là thật?

Ánh mắt Thạch Tượng sáng lên nói.

- Nhìn biểu hiện của ngươi đã.

Diệp Hạo không cho Thạch Tượng hứa hẹn minh xác, nhưng như vậy đã đủ với hắn.

- Hiện tại ta truyền hết Pháp Lực những năm nay hấp thụ được cùng rất nhiều cảm ngộ cho ngươi.

Thạch Tượng nói xong, đại thủ đặt trên đầu Niệm Nô, sau một khắc tu vi Niệm Nô tăng lên nhanh chóng.

Tiên Chủ Tam chuyển!

Tứ chuyển!

Ngũ chuyển!

(Truyện-được-thực-hiện-bởi-Hám-Thiên-Tà-Thần)

. . .

Theo lý thuyết, điên cuồng tăng tu vi lên như vậy sẽ khiến cảnh giới bất ổn.

Nhưng lúc này, Thạch Tượng vận dụng Thể Hồ Quán Đỉnh truyền hết cảm ngộ mỗi cảnh giới cho Niệm Nô.

Bởi vậy Niệm Nô sẽ không tồn tại tình huống cảnh giới bất ổn.

Tiên Tôn Lục chuyển!

Thất chuyển!

Bát chuyển!

Sau khi tu vi Niệm Nô tăng đến Tiên Tôn Cửu chuyển mới không tăng nữa.

Mà lúc này, Thạch Tượng cũng đình chỉ truyền thâu, hắn hung hăng thở hổn hển mấy ngụm khí thô, nói:

- Nàng muốn đặt chân đến Tiên Vương cảnh thì phải nhìn cố gắng của nàng.

- Dù mỗi cái cảnh giới của nàng đều có ngươi chỉ đạo, nhưng căn cơ nàng vẫn có một vài vấn đề.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Loại tình huống này nếu nàng dám Độ Kiếp thì sẽ không có khả năng sống sót.

- Một chút khả năng cũng không có sao?

Niệm Nô đáng thương hỏi.

Nàng đã từng không chờ mong cảnh giới Tiên Vương này, nhưng hiện tại đặt chân đến Tiên Tôn cửu chuyển rồi, cho nên hiện giờ rất bức thiết muốn lên tầng thứ cao hơn a.

Bạn cần đăng nhập để bình luận