Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1718: Hoàng Kim Long Vương Hiện Thân



Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Thật khổ mà .

Diệp Hạo cố ý nói giá trị của Thổ Hệ Hồ Lô cho Tiểu Ly biết, nhưng đáng tiếc cô nàng cái gì cũng không hiểu.

-Ngươi chỉ cần biết Thổ Hệ Hồ Lô rất có giá trị được rồi .

Diệp Hạo nói xong lấy ra Thôn Thiên Hồ Lô trước đó đã được dung hợp bốn cái Hồ Lô. Sau đó đẩy Thổ Hệ Hồ Lô vào dung hợp với Thôn Thiên Hồ Lô.

Lúc Thổ Hệ Hồ Lô dung hợp, ba động toát ra càng thêm cường đại.

Loại ba động này khiến Tiểu Ly có cảm giác run sợ kinh hãi.

Trên thực tế, nếu không phải Diệp Hạo vận dụng Thần Niệm che chở nàng, nàng chắc không đứng nổi đâu.

Lúc Thổ Hệ Hồ Lô không ngừng dung hợp, phía trên Thanh Lang Tộc xuất hiện một thân ảnh cao lớn.

Tôn thân ảnh cao lớn uy mãnh này toàn thân nở rộ Kim Quang chói mắt.

Một đôi mắt sáng chói như Tinh Thần, tràn ngập quang trạch kinh khủng.

Toàn bộ Tu Sĩ có mặt đều có cảm rác kinh sợ rùn mình.

Liên Đức nuốt nước miếng một cái nói.

-Không biết tiền bối giáng lâm Thanh Lang Tộc ta có chuyện gì không ?

Liên Đức vừa nói xong, Ngao Xuân lại đằng không mà lên, hành lễ với tôn thân ảnh kia nói :

-Ngao Xuân bái kiến Hoàng Kim Long Vương tiền bối.

Hoàng Kim Long Vương?

Nghe được bốn chữ này, sắc mặt Liên Đức hoàn toàn thay đổi.

Trước đó Liên Đức sở dĩ không quá để ý Hoàng Kim Long Vương bởi vì hắn cảm thấy Tu Sĩ cao trọng thiên giáng lâm, sẽ bị Thiên Đạo tự động áp chế xuống một cảnh giới.

Như vậy thì Hoàng Kim Long Vương cũng không đáng sợ bao nhiêu.

Nhưng đến lúc thật sự nhìn thấy Hoàng Kim Long Vương, hắn mới ý thức được bản thân sai lầm.

Hoàng Kim Long Vương khẳng định đạt đến Tiên Vương 12 chuyển trong truyền thuyết.

Cũng chỉ có đạt đến cảnh giới này thì dù bị Thiên Đạo áp chế một cảnh giới, vẫn làm mình có cảm giác cường đại như trước.

Không biết tại sao Liên Đức đột nhiên có cảm giác may mắn?

May mắn bởi vì Thanh Lang Tộc không giết được Diệp Hạo.

Nếu không thì vị này sẽ buông tha cho Thanh Lang Tộc bọn họ sao?

Ngao Xuân vừa nói xong, tôn thân ảnh này nhàn nhạt hỏi:

-Vừa rồi ngươi bóp nát lân phiến ta cho, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì ?

-Tiền bối, vừa rời Thanh Lang Tộc muốn đánh giết hậu nhân của người.

-Cái gì?

Hoàng Kim Long Vương khẽ giật mình nói.

Hậu nhân?

Ta có hậu nhân sao?

Ngao Xuân lại không hiểu câu hỏi này của Hoàng Kim Long Vương?

Hắn không hiểu Hoàng Kim Long Vương đang hoài nghi hay phẫn nộ.

-Thật may trong tay hậu nhân của người có một Pháp Bảo, bắt được ba tôn Tiên Vương Cao Giai Lão Tổ của Thanh Lang Tộc.

Khiến Ngao Xuân đau đầu là sau khi nói vậy thì Hoàng Kim Long Vương trầm giọng nói:

-Ta không có hậu nhân.

-Ngươi không có hậu nhân?

Ngao Xuân không khỏi trừng lớn hai mắt:

-Nhưng Long Tức trên người đối phương mười phần thuần khiết, hơn nữa —— hơn nữa loại Long Tức kia gần như hoàn toàn giống với người.

-Ta có thể chịu trách nhiệm nói cho ngươi biết —— ta không có hậu nhân.

Hoàng Kim Long Vương nhấn mạnh.

Lúc này, toàn trường Tu Sĩ đều ngạc nhiên.

Chuyện gì thế này ?

Chẳng lẽ vị vừa rồi lừa đảo?

Lần này, Ban Miêu Tộc và Ly Miêu Tộc đều khẩn trương lên.

Nếu Diệp Hạo không phải Long Tộc, bọn họ ngược lại sẽ gặp xui xẻo.

-Bắt Ban Miêu Tộc , Ly Miêu Tộc lại cho ta.

Sắc mặt Liên Trận âm trầm nói.

Xoát!

Xoát!

Xoát!

Lúc này trên trăm tướng sĩ mạnh bạo xuất hiện bên cạnh hai tộc, cùng lúc đó mấy chục đạo Tinh Thần Lực kinh khủng khóa chặt bọn họ.

Ban Miêu Tộc và Ly Miêu Tộc làm sao cam tâm chịu trói?

Toàn bộ bọn họ đều trong tư thế sẳn sàng chiến đấu.

-Kẻ nào phản kháng, giết không tha.

Liên Trận nhìn thoáng qua, lạnh lùng nói.

-Liên Trận, ngươi không sợ ca ca ta chút nữa trở về trị tội ngươi?

Niệm Nô phồng ngực lên, nghiêm nghị nói.

-Giả mạo Long Tộc tội gì ngươi không phải không biết.

Liên Trận cười lạnh nói :

-Bây giờ bản thân ca ca ngươi cũng khó bảo toàn, ngươi còn trông mong hắn tới cứu ngươi?

Nói đến đây Liên Trận nhìn trên trăm vị Tướng Sĩ kia nói:

-Còn không động thủ?

-Giết.

Trên trăm tên Tướng Sĩ không chần chờ nháy mắt xuất thủ.

-Cút ngay cho ta.

Lúc này Pháp Lực trong cơ thể Niệm Nô không ẩn giấu nữa, giống như Hỏa Sơn, tu vi nàng khoảnh khắc bộc phát, ba động rộng lớn khiến toàn bộ chói mắt.

- Đây là ——?

- Tiên Tôn Cửu chuyển.

- Làm sao có thể?

- Niệm Nô mới bao nhiêu tuổi ? Làm sao có tu vi cao như vậy?

- Cực hạn Niệm Nô không phải Tiên Tôn thất bát chuyển sao?

- Nói như vậy chẳng phải Niệm Nô có khả năng trùng kích Tiên Vương cảnh?

- Ly Miêu Tộc ẩn mình cũng quá sâu rồi?

Các đại Tộc khác nhìn thấy Niệm Nô bộc phát thực lực, toàn bộ đều bất ngờ.

Tu vi Tiên Tôn Cửu chuyển cho dù ở đâu cũng thuộc về cường giả.

Cấp bậc này tồn tại cho dù Thanh Lang Tộc cũng không có bao nhiêu.

Bởi vậy lúc Niệm Nô bộc phát toàn bộ thực lực, hơn mười Tướng Sĩ vây quanh đều bị bức lui sang một bên.

-Tiên Tôn Cửu chuyển, có chút thú vị.

Liên Trận nhìn Niệm Nô một cái, một ngón tay chỉ về phía nàng .

Lông tơ toàn thân Niệm Nô tức khắc nổ tung, một cỗ nguy cơ kinh khủng tràn ngập toàn thân.

Niệm Nô có mạnh hơn nữa bất quá cũng là Tiên Tôn cảnh, nhưng Liên Trận lại là Vương Cấp.

Niệm Nô xuất hết Pháp Lực toàn thân hợp thành một mặt Ngũ Thải Thuẫn Bài, sau đó nàng lấy Ngọc Kiếm mà Diệp Hạo giúp nàng luyện hóa ra.

-Có thể ngăn trở một kích này hay không phải dựa vào ngươi rồi.

Niệm Nô nói xong, phát động Cấm Chế mà Diệp Hạo thiết lập trong Ngọc Kiếm. Bịch một tiếng Ngũ Thải Thuẫn Bài Niệm Nô đánh ra không có chút tác dụng nào lập tức vỡ nát, mắt thấy công kích của đối phương sắp đánh lên người Niệm Nô thì trong khoảnh khắc, một đạo Kiếm Ý kinh khủng từ bên trong Ngọc Kiếm bạo phát, Kiếm Ý này trong nháy mắt phá vỡ trời cao, dưới vẻ mặt chấn kinh của mọi người chém vỡ điểm chỉ mà Liên Trận đánh ra, rồi đạo Kiếm Ý kia cứ không ngừng mà chém về phía Liên Trận.

Trong mắt Liên Trận lộ ra vẻ kinh ngạc.

-Không ngờ đến ngươi cũng có thủ đoạn của Tiên Vương .

Nói đến đây, Liên Trận vung tay lên xóa đi đạo kia Kiếm Ý

-Nhưng mà muốn làm ta bị thương, vẫn còn kém xa .

Răng rắc!

Đúng lúc này, Niệm Nô nhìn thấy phía trên Ngọc Kiếm trong tay xuất hiện từng từng vết nứt, nửa lượt hô hấp cũng không đến đã hóa thành mảnh vụn bay đầy trời.

Mà từ trong Kiếm Thể tuôn ra ba động yếu ớt.

-Đi nhanh.

Niệm Nô giật mình.

Nàng không ngờ trong khoảnh khắc Ác Linh vẫn lạc lại nhắc nhở bản thân chạy trốn .

Vấn đề là trong tình huống này chạy đi đâu đây.

-Giãy giụa vô ích .

Liên Trận từ trên cao nhìn xuống, Niệm Nô thản nhiên nói.

-Bây giờ ngươi từ trên cao nhìn xuống ta, ngươi có nghĩ đến trước đó ca ca ta cũng đứng như vậy mà nhìn xuống ngươi?

Niệm Nô nhìn thấy bộ dáng Liên Trận lúc này cười lạnh nói.

Vẽ mặt Liên Trận không khỏi thay đổi.

Đây là vết sẹo trong lòng hắn.

Hắn không muốn nhớ lại, nhưng lại bị nhắc tới .

-Kiến con thấp kém , ngươi dám chọc giận ta.

Trong thanh âm của Liên Trận toát ra sát khí .

-Đương nhiên nói ta là kiến, tại sao ngươi phẫn nộ với kiến?

Niệm Nô cười ha ha nói:

-Ngươi thật nghĩ một đằng nói một nẻo.

Bạn cần đăng nhập để bình luận