Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1727: Đắp Nặn Bán Thần



Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Đặng Tinh trầm ngâm hồi lâu mới ném cho Đường Siêu một bình ngọc.

- Cho ngươi.

Thần Niệm của Đường Siêu quét qua, cười nói.

- Còn không mau cảm ơn Lão Sư?

- Cảm ơn Lão Sư.

Hoàng Hoàng Nhi rất thông minh lập tức hiểu được ý Đường Siêu.

- Chờ một chút.

Đặng Tinh ngăn Hoàng Hoàng Nhi hành lễ.

- Ta cảm thấy tự mình đắp nặn Hoàng Hoàng Nhi thành Bán Thần có chút khó, bởi vậy muốn tu tập lực lượng của tất cả chúng ta.

- Tu luyện cũng cần thời gian. Muốn hòa hợp quán thông càng cần thời gian dài hơn nữa.

- Với tư chất của Hoàng Hoàng Nhi có thể lĩnh ngộ.

- Ngươi đùa ta sao?

Đặng Tinh không tin.

- Tư chất của Hoàng Hoàng Nhi chỉ là phổ thông Thiên Kiêu, đời này Tiên Vương Trung Giai cũng khó mà đi đến.

- Ta khẳng định với ngươi, tư chất của Hoàng Hoàng Nhi rất cao.

Đường Siêu khẽ mỉm cười nói.

Trong mắt Đặng Tinh lộ ra nổng đậm nghi hoặc.

- Hoàng Nhi, ngươi muốn trở thành nhân thượng chi nhân không?

- Muốn.

Hoàng Hoàng Nhi lên tiếng vô cùng khí phách.

Ai mà không muốn trở thành người xuất chúng chứ?

- Vậy ngươi uống hết bình Ngọc Tuyền Dịch này đi.

- Ngọc Huyền Dịch?

Đặng Tinh giật mình nói.

- Tại sao trong tay ngươi lại có Ngọc Huyền Dịch?

- Ngẫu nhiên lấy được.

Đặng Tinh nghi ngờ nhìn Đường Siêu một cái.

Nếu Đường Siêu có Ngọc Huyền Dịch tại sao năm đó không cho đệ tử của hắn phục dụng?

Còn cần lưu đến hiện tại sao?

Hoàng Hoàng Nhi nhìn bình ngọc mà Đường Siêu đưa tới, không chút do dự uống hết sạch.

A!

Hoàng Hoàng Nhi lập tức hét thảm.

Đường Siêu vỗ đầu một cái, lúc nãy hắn đã quên nhắc nhở Hoàng Hoàng Nhi phải uống từng giọt một, hắn vội vàng xuất thủ thu lại 99% Ngọc Huyền Dịch.

- Sư Tôn, tại sao lại đau như vậy?

Hoàng Hoàng Nhi gắng gượng hỏi ra câu này, nàng đau đến chảy cả nước mắt.

- Cái này, đây là một việc ngoài ý muốn.

Đường Siêu lúng túng nói.

- Vừa rồi ta quên nhắc nhở ngươi Ngọc Huyền Dịch cần uống từng giọt.

Hoàng Hoàng Nhi như rơi vào trong mộng.

Vị Sư Tôn này có phải quá không đáng tin cậy.

Bất quá bây giờ nàng có thể nói cái gì?

Ngay khi Hoàng Hoàng Nhi đang thống khổ uống từng giọt Ngọc Huyền Dịch, Đặng Tinh truyền âm cho Đường Siêu.

- Ngọc Huyền Dịch có thể đưa tư chất của nàng tăng đến bao nhiêu?

- Tiên Vương Đỉnh Phong hẳn không có vấn đề.

- Nhưng bước qua ngưỡng của Bán Thần thì rất khó.

- Ta có biện pháp.

- Người có biện pháp gì?

- Đến lúc đó ngươi sẽ biết.

Đặng Tinh trầm mặc một lúc nói.

- Ngươi muốn ta truyền toàn bộ Thần Thông cùng Cảm Ngộ cho Hoàng Hoàng Nhi.

- Ừ.

- Trong Cổ Chiến Trường này Nhân Tộc có đến 36 Tiên Vương.

- Ta muốn Hoàng Nhi hòa tất cả Thần Thông cùng cảm ngộ vào một.

- Ngươi cảm thấy nàng có thời gian này?

Chuyện này cần tiêu hao rất nhiều thời gian.

Đây là một đại thế, nếu bị bỏ lại phía sau sẽ từng bước lạc hậu.

- Trong tay ta có Thời Gian Tinh Thạch.

- Loại đồ vật này mà ngươi cũng có.

- Ừ.

- Mấy viên?

- Ba.

- 3 năm cũng không có tạc dụng bao nhiêu.

- Ai nói với ngươi là 3 năm?

- Chẳng lẽ là 30 năm sao?

- Đúng vậy.

- 30 năm?

Đặng Tinh không khỏi trừng lớn hai mắt nói.

- Chẳng lẽ ngươi giữ Trung Phẩm Thời Gian Tinh Thạch sao?

- Ừ.

Nếu 30 năm thì có thể thử một phen.

Đặng Tinh nói đến đây, ánh mắt sáng rực lên.

- Không chừng chúng ta liên thủ thực sự có thể đắp nặn một tôn Bán Thần.

30 năm!

Hoàng Hoàng Nhi hẳn có thể tăng căn cơ đến mức độ khủng bố.

Cón có nhiều Tiên Vương như vậy truyền đạo, Hoàng Hoàng Nhi không muốn cường đại cũng khó!

Thời gian cứ thế trôi qua từng giây.

Khi Hoàng Hoàng Nhi uống hết bình Ngọc Huyền Dịch kia mới kéo lấy thân thể mệt mỏi đứng lên.

- Hoàng Nhi gặp qua Sư Tôn, gặp qua Lão Sư.

Đường Siêu nhẹ gật đầu.

Đặng Tinh chần chờ một chút giam cầm một sợi Thần Niệm điểm vào mi tâm Hoàng Hoàng Nhi.

- Đây là toàn bộ Thần Thông cùng cảm ngộ của ta.

Trong mắt Hoàng Hoàng Nhi hiện lên vẻ vui mừng.

- Đa tạ Lão Sư.

Hoàng Hoàng Nhi biết bản thân coi như đã được Đặng Tinh tán thành.

- Về sau có cái gì không hiểu thì có thể đến đây hỏi ta.

Đặng Tinh cười nói.

Tất nhiên sau khi đã truyền toàn bộ Thần Thông cùng cảm ngộ cho Hoàng Hoàng Nhi thì cũng không tất yếu phải tự cao thân phận làm gì.

Sau đó Đường Siêu mang theo Hoàng Hoàng Nhi đi bái phỏng từng tôn Tiên Vương của Nhân Tộc.

Dưới sự uy hiếp của Đường Siêu những Tiên Vương này đều đồng ý thỏa hiệp.

- Sư Tôn, Thần Thông cùng cảm ngộ của 36 Tôn Tiên Vương quá nhiêu biết khi nào đệ tử mới có thể hòa hợp hoán thông đây?

Lúc đầu Hoàng Hoàng Nhi còn rất hưng phấn, nhưng nàng cũng chậm rãi ý thức được điều này.

- Đừng sợ, Sư Tôn sẽ sắp xếp ổn thỏa cho ngươi.

Đường Siêu nói xong, trong tay xuất hiện một viên Thời Gian Tinh Thạch.

- Đây là cái gì?

- Trung Phẩm Thời Gian Tinh Thạch, mai này có thể chống đỡ ngươi cảm ngộ 10 năm.

- 10 năm?

- Đúng vậy.

Đường Siêu cười nói.

- Thời gian tới ngươi cứ việc ở đây tu hành, có cái gì không hiểu thì cứ trực tiếp hỏi Sư Tôn là được.

Khi Hoàng Hoàng Nhi theo Đường Siêu tu hành thì toàn bộ Yêu Vương cùng Ma Vương của Thái Cổ Chiến Trường lần lượt bị cướp bóc, đối mặt với loại cướp bóc này có 4 tôn Yêu Vương cùng 5 tôn Ma Vương tiến hành phản kháng nhưng hoàn toàn bị hôi phi yên diệt.

Người cướp bóc bọn họ tất nhiên là Diệp Hạo.

Cũng chỉ có Diệp Hạo mới có năng lực này.

Khi Diệp Hạo tiếp tục cướp bóc thì nhưng Yêu Vương và Ma Vương còn lại đều ngoan ngoãn phối hợp mà giao những thứ đã cất giữ ra.

Thứ cất giữ nhiều năm bị biến mất trong nháy mắt, người không có khả năng thì cái gì cũng không có.

Diệp Hạo cũng là một người biết đạo lí, chỉ cần giao đồ vật ra thì có thể bảo toàn mạng sống.

Khi cướp bóc sạch sẽ tất cả Yêu Vương cùng Ma Vương, Diệp Hạo lại bắt đầu đi quét dọn Chiến Trường.

Diệp Hạo không hề cẩn thận từng li từng tí như những Tu Sĩ khác, Cổ Chiến Trường có không ít nguy hiểm, nhưng chúng vẫn không thể tổn thương đến hắn.

Tất nhiên Diệp Hạo cũng không cần cẩn thận từng li từng tí làm gì?

Trong khi quét dọn Chiến Trường Diệp Hạo lại phát hiện Tu Hành Văn Minh ở thời kỳ Thái Cổ hẳn rất phát đạt, bởi vì Diệp Hạo phát hiện được một số tài liệu cùng Dược Tài vô cùng quý hiếm, nhưng vật liệu này cơ hồ đều đã tuyệt tích.

Những vật này hoàn toàn bị Diệp Hạo thu vào trong Phủ Khố của Tiểu Thiên Địa.

Phàm những thứ Diệp Hạo cất giữ đều là thứ giá trị cao, những vật còn lại cho người đến sau.

Dù sao hắn cũng không thể cầm đi toàn bộ đồ tốt.

Hôm này Diệp Hạo đang quét dọn Chiến Trường thì thấy được một thanh niên mang thần sắc quái dị.

Thanh niên này không hề quét dọn Chiến Trường giống hắn mà đang chôn xuống đất nguyên một Trận Bàn.

- Gia hỏa này chôn Trận Bàn làm gì?

Trong lòng Diệp Hạo hồ nghi.

Diệp Hạo không hiện thân mà lén lúc đi theo phía sau lưng thanh niên.

Thời gian trôi qua, ánh mắt Diệp Hạo càng thêm ngưng trọng.

Bởi vì Diệp Hạo nhìn ra thanh niên này đang bố trí một đại trận không gian.

- Hắn muốn xé rách cấm chế của vùng thế giới này?

Diệp Hạo nghĩ đến đây lấy ra một mai Trận Bàn. Sau khi nghiên cứu một phen, hắn không khỏi biến sắc.

Bạn cần đăng nhập để bình luận