Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1742: Gây Hấn



Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Toàn thân Minh Lang chấn động.

Chợt hắn nhìn Diệp Hạo, nghiêm túc nói :

-Xin tiền bối đưa ta đi Viêm Hoàng Tông.

Tâm thần Diệp Hạo khẽ động, một đạo Thần Hồn Phân Thân xuất hiện bên cạnh hắn:

-Nói cho Đường Tông Chủ, dựa theo tiêu chuẩn Chân Truyền Đệ Tử bồi dưỡng Minh Lang.

Thần Hồn Phân Thân nhẹ gật đầu xé rách không gian rời đi.

-Sắp tới ngươi cũng phải nỗ lực nhiều hơn.

Diệp Hạo nhìn về phía Tam Công Chúa Ngao Ngọc nói.

-Cái gì?

Ngao Ngọc vẻ mặt mờ mịt nói.

- Chân Truyền Đệ Tử Viêm Hoàng Tông không có ai không đặt chân được đến Tiên Vương.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

Ngao Ngọc kinh sợ.

Toàn bộ Đông Hải Long Cung Tu Sĩ cũng hết hồn.

-Công Tử, ta muốn biết Viêm Hoàng Tông các ngươi thật có thể bồi dưỡng Minh Lang trở thành Tiên Vương?

Ngao Ngọc trấn tĩnh một hồi lâu mới hỏi.

-Không sai

-Cho dù Minh Lang không có bất kỳ tư chất tu hành nào? .

-Không sao.

Diệp Hạo nói đến đây dừng một chút nói :

-Nhưng mà Minh Lang muốn trong ba trăm năm đặt chân đến Tiên Vương cần gian khổ gấp mấy lần so với thường nhân.

-Ta tin Minh Lang có thể làm được.

Ngao Ngọc trầm giọng nói.

Diệp Hạo từ chối cho ý kiến.

-Công Tử, sắp tới người có dự định gì ?

Ngao Quang Minh nhẹ giọng hỏi.

-Tìm Tây Hải Tam Thái Tử gây chuyện.

Diệp Hạo cười nói .

-Tây Hải Long Cung so với ta càng mạnh hơn .

Ngao Chính Hoành nhắc nhở.

-Có Bán Thần không ?

-Không có.

-Không có Bán Thần thì không sao.

Diệp Hạo nói đến đây, tựa hồ nghĩ tới điều gì:

-Đúng rồi, Đông Hải Long Cung các ngươi có cách mua Dược liệu và vật liệu đẳng cấp cao không ?

-Có.

Diệp Hạo tiện tay đưa cho Ngao Chính Hoành một cái Túi Càn Khôn:

-Chỉ cần Dược liệu và vật liệu đẳng cấp cao, toàn bộ đều mua, Tiên Thạch nếu không đủ thì ngươi cứ đến Viêm Hoàng Tông lấy.

Nói xong câu này Diệp Hạo rời đi.

Thần Niệm Ngao Chính Hoành quét một cái Túi Càn Khôn một cái không khỏi giật mình.

-Tám trăm ức Thượng Phẩm Tiên Thạch.

Diệp Hạo bây giờ cũng đã không cần Trung Phẩm Tiên Thạch.

Có Thượng Phẩm Tiên Thạch còn cần dùng Trung Phẩm chi nữa.

Trừ phi não bị úng.

(Truyện-được-thực-hiện-bởi-Hám-Thiên-Tà-Thần)

. . .

Nội bộ Tứ Hải cũng không yên ổn như trong tưởng tượng .

Những năm nay luôn âm thầm tranh giành thế lực.

Mà từ lúc Tây Hải Tam Thái Tử quật khởi, Tứ Hải tranh đấu không còn kịch liệt như trước, bởi vì Đông Hải, Nam Hải, Bắc Hải luôn cố ý nhường cho Tây Hải.

Diệp Hạo hôm nay đi đến Giao Dịch Phường của Tứ Hải .

Mà Phường Thị này ngoại trừ yêu tộc của tứ đại Long Cung ra còn có không ít Nhân Tộc cùng Ma Tộc.

Bởi vậy giao dịch ở đây mười phần náo nhiệt .

Diệp Hạo đang đi lòng vòng thì không khỏi ngừng bước .

Hắn đi tới sạp hàng của một lão giả, hỏi :

- Hạt Châu này bán thế nào?

-Mười vạn.

Lão giả nhìn hắn thản nhiên nói.

-Thành giao.

Diệp Hạo nói.

-Ta nói Thượng Phẩm Tiên Thạch.

Lão giả kia lườm Diệp Hạo một cái.

Diệp Hạo còn chưa nói gì thì một thiếu niên tuấn tú thân mặc bạch y, tay cầm quạt bên cạnh nói:

-Đây chỉ là một viên Dạ Minh Châu bình thường, như thế nào cũng không đáng giá mười vạn Thượng Phẩm Tiên Thạch.

Diệp Hạo nhìn bạch y thiếu niên một cái, trong mắt không khỏi mỉm cười.

-Ngươi cười cái gì?

Bạch y thiếu niên bị Diệp Hạo nhìn có chút run rẩy thì quát hỏi.

-Chỉ cảm thấy dung mạo ngươi rất đẹp .

Diệp Hạo cười một tiếng nói.

Diệp Hạo muốn nói ngươi muốn nữ giả nam trang thì cũng nên giả giống một chút.

-Ngươi không phải nói nhảm.

Thiếu niên kia nói xong kéo sợi dây buộc tóc màu tráng sau lưng.

Diệp Hạo cười cười rồi đưa cho lão giả kia một cái Túi Càn Khôn.

-Ngươi xem đi.

Lão giả dùng Thần Niệm quét qua một cái rồi nói :

-Viên Phệ Độc Châu này thuộc về ngươi.

-Phệ Độc Châu?

Thiếu niên kia giật mình.

-Đây là Hạt Châu do Phệ Độc Hải Thú vẫn lạc hóa thành, bởi vì nó phát quang giống như Dạ Minh Châu, bởi vậy rất nhiều Tu Sĩ đều ngộ nhận nó là Dạ Minh Châu.

Diệp Hạo nhẹ giọng giải thích.

-Ngươi đang nói ta không có mắt?

Bạch y thiếu nữ hừ một tiếng.

-Bởi vì trước đó ta từng gặp qua Phệ Độc Châu giống như vậy, nếu không thì ta cũng có thể nhìn nhầm.

Diệp Hạo cười nói.

Nghe Diệp Hạo nói thế, vẻ mặt bạch y thiếu niên có hơi suy nghĩ.

-Phệ Độc Châu.

-Nếu Phệ Độc Châu thì chẳng phải giá bán từ ba mươi đến năm mươi vạn?

-Ai nói không phải?

-Vị này thật may mắn.

Lúc Tu Sĩ bốn phía thảo luận, một tướng sĩ thân mặc Khải Giáp nhanh chân đến trước mặt Diệp Hạo .

-Giao Phệ Độc Châu ra.

Diệp Hạo còn chưa nói gì thì, sắc mặt bạch y thiếu niên đã trầm xuống nói:

-Tại sao muốn hắn giao ra Phệ Độc Châu?

-Bởi vì ta nghi ngờ viên Phệ Độc Châu này là viên mấy ngày trước Tây hải bị mất .

-Ngươi đừng quá đáng .

Bạch y thiếu niên nổi giận.

Lý do gì đây?

-Chuyện này ta khuyên ngươi không nên quản.

Tướng Sĩ kia lườm bạch y thiếu niên một cái nói.

-Đúng vậy, chuyện này ngươi thật không cần lo.

Diệp Hạo kéo bạch y thiếu niên sang một bên.

-Ngươi có biết vị này là ai không?

Bạch y thiếu niên tức giận nói .

-Là ai?

-Thị Vệ Tây Hải Đại Thái Tử - Hoa Áo.

-Một con chó thôi mà.

-Ngươi nói cái gì?

Hoa Áo tức giận quát.

-Ta nói ngươi là một con chó, đã nghe rõ chưa?

Diệp Hạo nói xong nhanh như chớp xuất hiện trước mặt hắn, trong khoảnh khắc rút lấy Chiến Kiếm đang treo lơ lững bên hông hắn, Chiến Kiếm cắt ngang cổ hắn, máu tươi cuồn cuộn chảy ra.

-Ngưới có biết ngươi đang làm gì không ?

Trong mắt Hoa Áo lộ ra sát khí đằng đằng.

Diệp Hạo mỉm cười , tay nâng kiếm xoạt ngang , cái đầu của hắn đã bị chém xuống.

-Ngươi —— ngươi.

Bạch y thiếu nữ chỉ Diệp Hạo không biết nên nói gì .

Mà lúc này Nguyên Thần Hoa Áo xuất hiện cách đó không xa, trong mắt hắn lộ ra vẻ kinh nộ nhìn Diệp Hạo

- Tây Hải Long Cung ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.

-Nói với Chủ Tử ngươi, chuyện này nếu Tây Hải Long Cung không thể cho ta một lời giải thích hợp lý, ta sẽ tự mình đăng môn chất vấn .

Ánh mắt Diệp Hạo lạnh như băng nói.

-Có gan ngươi ở đây chờ.

Hoa Áo giận đến cực hạn.

Nghĩ lại, Hoa Áo hắn dù sao cũng làhiên Kiêu Tây Hải Long Cung T.

Nếu không cũng không có tư cách làm Thị Vệ của Đại Thái Tử.

Nhưng hiện tại Diệp Hạo không những làm nhục hắn, càng làm nhục toàn bộ Tây Hải Long Cung, trong lòng Hoa Áo xác định Diệp Hạo tội tử .

-Khoảng thời gian này ta sẽ đợi ở đây .

Diệp Hạo nhàn nhạt đáp.

Hắn luôn muốn tìm cớ gây chuyện.

Lần này thì tốt rồi .

Tây Hải Đại Thái Tử xuất hiện, cũng đỡ phải cực bản thân đi kiếm hắn.

Nguyên Thần Hoa Áo rời khỏi, bạch y thiếu nữ liền lên tiếng:

-Ngươi có biết mình chọc vào ổ kiến lửa rồi không?

-Sợ cái gì? Không phải còn có ngươi sao?

Diệp Hạo cười như không cười nhìn nàng.

Sắc mặt bạch y thiếu niên xoát một cái thay đổi. Nàng có chút hốt hoảng nói:

-Có quan hệ gì với ta ?

Bạn cần đăng nhập để bình luận