Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1784: Vô Thượng

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Cao thủ Đệ Tam Cảnh của Nhân Tộc và Yêu Tộc đều đã tiến về Hỗn Độn.

Vì thế mà cao thủ Đệ Tam Cảnh của Ma Tộc không chút kiêng kỵ.

Lúc này, ai ngăn cản chỉ có chết.

- Thất Trọng Thiên hủy diệt còn cần một chút thời gian, chư vị nên lập tức trở về đi thôi.

Đạo thân ảnh kia nói tới đây, lại nói tiếp:

- Đồng thời, Tông Môn không cao thủ cấp bậc Tiên Vương, có thể tìm Thông Thiên Tông chúng ta hỗ trợ, chúng ta sẽ dẫn đầu cứu tộc nhân các ngươi.

Nghe câu phía trước, các thế lực lớn vẫn cảm thấy không có gì khác lạ.

Nhưng nghe đến câu sau thì khác.

Tâm thần Diệp Hạo khẽ động, thân ảnh Cô Độc xuất hiện trong hội trường.

- Chư vị có tộc nhân ở Thất Trọng Thiên có thể nói cho Cô Độc, Cô Độc sẽ trước tiên tiến về đó nghĩ cách cứu viện.

Diệp Hạo quét qua toàn trường một chút, nói.

- Nhưng giờ ta muốn đi trước một bước.

Nói tới đây, Diệp Hạo xé rách bình chướng thế giới tiến về Thất Trọng Thiên.

Nơi đầu tiên đến là Bắc Hải.

Định Hải Đảo còn có Vĩnh bá và Tiểu Quân.

Mới vừa đến Bắc Hải, Diệp Hạo kinh ngạc phát hiện cả Bắc Hải đều xao động, Hải Thủy lấy một loại tư thế ngang ngược tàn phá các hòn đảo trong Hải Vực.

Sau khi càng quét hải đảo lại hướng đến đại lục.

Diệp Hạo nhìn thoáng qua nhìn thấy bên trong Hải Thủy có mấy trăm vạn Long Tộc, do bọn chúng thôi thúc mới làm Bắc Hải tàn phá như vậy.

Mà sâu trong Thương Khung, Diệp Hạo thấy một đạo uy thế hủy thiên diệt địa.

Đạo thân ảnh này cường đại đến không thể tưởng tượng nổi.

Diệp Hạo đoán vị này sợ rằng đã đạt tới Đệ Tam Cảnh Đỉnh Phong.

Theo lý có thể độ kiếp rồi.

Ma Khí trên người đối phương quá mức lăng lệ bá đạo.

Làm cho Diệp Hạo có một loại cảm giác chướng mắt.

- Từ lúc nào Ma Tộc có một vị cao thủ như vậy?

Diệp Hạo lẩm bẩm.

Nhưng mà rất nhanh ánh mắt hắn nhìn bốn phía.

Các khu vực Thất Trọng Thiên đều có cao thủ Ma Tộc tọa trấn, bất kỳ ai dám mạo hiểm dẫn đầu ngăn cản bọn hắn hủy diệt thiên địa đều bị lọt vào đả kích vô tình.

Nhưng những cao thủ này lại không ngăn cản Tiên Vương Cao Giai dẫn theo tộc nhân rời đi.

Bởi vì nếu làm thế sẽ bị các Tiên Vương Thất Trọng Thiên vây công.

Mà ngay lúc này, Diệp Hạo thấy hai thân ảnh quen thuộc.

Vĩnh bá và Tiểu Quân.

Xoát!

Thân hình Diệp Hạo lóe lên xuất hiện bên cạnh hai người.

- Diệp Công Tử.

Tiểu Quân nhìn thấy Diệp Hạo, vội vàng chạy tới.

Vẻ mặt nàng có chút cuống quít.

Nàng không ngờ Thất Trọng Thiên nói hủy diệt là hủy diệt.

- Đồ vật thu thập xong chưa?

Diệp Hạo hỏi.

- Đều đã thu thập xong.

Tiểu Quân trả lời.

- Vậy hai người các ngươi nhanh vào Tiểu Thiên Địa của ta.

Diệp Hạo nhẹ gật đầu.

- Thất Trọng Thiên đã vẫn lạc năm Bán Thần, Tiên Vương Cảnh đã chết mấy chục vị.

Vẻ mặt Vĩnh bá nghiêm túc nhìn Diệp Hạo nói.

Diệp Hạo trầm mặc không trả lời.

- Thật ra, có năng lực đi đều có thể đi, không có năng lực đi cho dù lại trải qua thêm trăm năm, vẫn phải bỏ mạng.

Ánh mắt Vĩnh bá lóe lên một cái nói.

Hắn biết Diệp Hạo có Tứ Phương Thần Thú.

Nhưng Tứ Phương Thần Thú chỉ dùng được một lần.

Sau khi ra tay sẽ tiếp tục ngủ say.

Vì ngăn cản Thất Trọng Thiên hủy diệt mà làm thế thì không có bao nhiêu ý nghĩa.

- Ta đã biết.

Diệp Hạo nói ra những lời này sau đó mở Tiểu Thiên Địa ra.

- Hai người các ngươi đi vào đi.

Vĩnh bá nhẹ gật đầu cùng Tiểu Quân tiến vào bên trong.

Diệp Hạo nhanh chóng bay về Đông Hải.

Hắn nhìn thấy Đông Hải Long Tộc cũng gặp sóng gió.

- Ngao Chính Hoành, ngươi làm cái gì đấy?

Diệp Hạo nhìn về phía Lão Tổ Đông Hải Long Cung.

Ngao Chính Hoành nhìn thấy Diệp Hạo, sắc mặt hơi đổi một chút.

Chợt hắn ta khổ sở nói:

- Vị kia bảo chúng ta ra tay, ta sao dám không theo?

- Là ai?

- Là vị kia bên trong Hắc Hà.

Nghe đến đó, Diệp Hạo lập tức biết thân phận đối phương.

Vị cường giả vô thượng kia chính là người đã từng trọng thương Hà Thần.

Diệp Hạo trầm mặc một chút, nói:

- Các ngươi tự giải quyết cho tốt đi.

Nói xong, hắn quay người rời đi.

Hắn biết Đông Hải Long Tộc cũng bất đắc dĩ, nhưng Đông Hải Long Cung cuối cùng vẫn trợ Trụ vi ngược.

Diệp Hạo không biết sau này có thể tiếp nhận Đông Hải Long Cung hay không, nhưng giờ hắn khẳng định không tiếp nhận hành động này của bọn họ.

Diệp Hạo rời khỏi Đông Hải sau đó đi đến Hà Thành.

Nhưng khi đến Hà Thành hắn phát hiện cả tòa Hà Thành đều bị dìm ngập.

Khí tức Hà Thần cũng không có.

- Hà Thần dẫn theo Lạc gia rời đi rồi sao?

Diệp Hạo lẩm bẩm.

Nhưng lúc này, hắn cũng không có thời gian truy vấn việc này nữa.

Nhanh chóng đuổi theo vào đất liền.

Chạy trốn!

Cho dù Yêu Tộc và Nhân Tộc, gặp Ma Tộc là chạy trốn.

Lúc này, một trận đại di dời cũng là một trận đại đào vong.

Nhưng kết quả lại giống nhau, không chết quá sớm thì cũng chết muộn.

Giữa không trung, vị vô thượng Ma Tộc kia đang tế tự thế giới này, hắn thôn phệ sinh cơ tràn đầy của khối đại lục.

Tế tự một thế giới.

Chuyện này điên rồ cỡ nào?

Thật ra, khi Diệp Hạo xuất hiện ở Thất Trọng Thiên thì Bản Nguyên Thất Trọng Thiên cũng đã bị phá hư.

Thời kì Huy hoàng đã không còn.

Nói cách khác, cho dù vị kia dừng tay, Thất Trọng Thiên cũng sẽ đi lên con đường hủy diệt.

Ngăn cản cũng chỉ mấy chục năm.

Diệp Hạo đang chờ chuẩn bị cứu trợ một Tông Môn thì một đạo thần niệm băng lãnh rơi xuống người hắn.

- Các hạ không nên can thiệp vào chuyện của Tông Môn này thì hơn.

Diệp Hạo liếc qua, lạnh lùng quát:

- Biến.

- Muốn chết.

Vừa dứt lời, giọng nói kia hóa thành sóng âm như kinh đào hải lãng nghiền ép tới Diệp Hạo.

- Đáng chết.

Diệp Hạo nổi giận.

Xuất thủ chỉ là một Ma Tộc Tiên Vương Sơ Kỳ.

Diệp Hạo thực muốn biết hắn từ đâu có lá gan ngăn cản mình?

Chẳng lẽ hắn không ý thức được chênh lệch giữa hai bên?

Răng rắc!

Kinh khủng tinh thần lực phá vỡ Thức Hải Ma Vương kia, linh hồn hắn nhanh chóng bị xóa đi.

- Thịnh Hạo.

Một Lão Ma Vương cảm ứng được hoảng sợ hô to, sau đó lao đến chỗ Diệp Hạo.

- Ta muốn chém ngươi thành muôn mảnh.

- Ai chém ai thành muôn mảnh còn chưa biết đâu?

Diệp Hạo nhìn Lão Ma Vương đang vọt tới, trong mắt lộ vẻ dữ tợn.

Lão Ma Vương này có tu vi Tiên Vương cửu chuyển.

Theo lý thuyết thì thực lực ngang bằng Diệp Hạo.

Nhưng thực tế thì không được như thế.

Vừa lao đến, Lão Ma Vương đã bị đánh rơi xuống mặt biển phía dưới.

Hai con mắt của hắn lộ ra vẻ không thể tưởng tượng nổi.

- Làm sao có thể?

Ánh mắt Lão Ma Vương này gắt gao nhìn Diệp Hạo.

- Trên đời này không có cái gì không thể cả.

Diệp Hạo nói tới đây, hai chân tàn nhẫn đạp lên người Lão Ma Vương.

Nhục thân Lão Ma Vương này hóa thành đầy trời mưa máu, mắt thấy sắp rơi xuống thì lại bị Diệp Hạo thu vào Dược Vương Đỉnh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận