Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1793: Ta Quen

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Trong mắt những Tu Sĩ này đều lộ ra vẻ hâm mộ.

Thanh Ngọc Đoạn Tục Cao này có tiền cũng không mua được đâu.

Ai không muốn chứ?

Bọn họ muốn lấy một mảnh nhỏ thôi cũng không lấy được, nhưng Diệp Hạo bây giờ lại có được một hộp.

Bởi vậy bọn họ làm sao có thể không hâm mộ?

Hâm mộ cũng là lúc ánh mắt bọn họ nhìn Diệp Hạo với vẻ bất thiện.

Gia hỏa này dựa vào cái gì mà vận khí tốt như thế?

Diệp Hạo căn bản không biết bởi vì hộp Thanh Ngọc Đoạn Tục Cao này ,bản thân bị những Tu Sĩ này căm thù.

Nhưng mà biết thì như thế nào?

Hắn sẽ quan tâm sao?

(Truyện-được-thực-hiện-bởi-Hám-Thiên-Tà-Thần)

. . .

Chiết Phiến, Man Ngưu, Toàn Phong được xưng tụng cường giả cùng thời với Diệp Hạo.

Mà trải qua những năm tháng trưởng thành, ba vị này cũng trở thành những người có sở trường riêng .

Tiệc trà đêm nay do ba người này tổ chức.

Tiệc trà là gì?

Nói trắng ra là giao lưu tình cảm và tạo mối quan hệ.

Đương nhiên còn có luận Đạo.

Dù sao trên phương diện tu hành, ai cũng có khúc mắc, cũng có nghi vấn.

Nhưng mà tiệc trà không phải ai cũng có tư cách tổ chức.

Thứ nhất, ngươi phải có thân phận nhất định, nếu không không ai đi tham gia. Thứ hai, ngươi phải xuất ra một ít tài nguyên, nếu không mọi người ăn cái gì , uống cái gì?

Đây cũng là nguyên nhân tại sao cường giả tổ chức tiệc trà thì rất nhiều Tu Sĩ chạy theo như vịt.

Lúc đoàn người Tử Hi đến Phong Ba Trang, nơi này đã sớm chật kín người.

-Nhiều Tiên Vương như vậy à ?

Diệp Hạo khẽ giật mình thốt.

-Nghe nói Hạo Thiên sẽ truyền đạo giải nghĩa, Phúc Tinh sẽ ban thưởng Tạo Hóa, bởi vậy toàn bộ Tiên Vương và Tiên Tôn Nhất Trọng Thiên đều đến.

Tử Hi nói khẽ.

-Đến Phong Ba Trang không cần lắm lời .

Lúc này một thanh niên nhàn nhạt nói :

-Nếu không chọc giận người nào đó lại gây hoạ cho bọn ta.

Diệp Hạo lườm thanh niên kia một cái.

Hắn biết rõ đối phương đang châm chọc mình.

Tử Hi nhăn mày nhưng lúc này đến phiên bọn họ, Tử Hi nói với người hầu trước cửa.

-Tử Hi cùng chư vị đạo hữu đến đây tham gia tiệc trà của ba vị Công Tử.

-Có thư mời không ?

Người hầu khách khí nói.

-Thư mời?

Tử Hi ngẩn người.

-Xin lỗi, nếu không có thư mời thì không thể vào.

Người hầu nhìn thấy bộ dáng Tử Hi, nói khẽ.

-Ngươi biết chúng ta là ai không ?

Lúc này thanh niên vừa rồi châm biếm Diệp Hạo đứng dậy nghiêm nghị nói.

-Ta không cần biết ngươi là ai ? Cũng không muốn biết ngươi là ai?

Người hầu bình thản nói:

-Đây là yêu cầu của ba vị Công Tử.

-Ta muốn gặp Chiết Phiến Công Tử.

Người thanh niên kia tức giận nói.

-Kẻ nào đang gây chuyện ?

Lúc này một Tu Sĩ vác một chuôi Trọng Kiếm to lớn xuất hiện.

Nhìn thấy thân ảnh này, sắc mặt thanh niên kia không khỏi thay đổi.

-Trọng Kiếm Phó Quang.

Diệp Hạo nhìn Phó Quang một cái trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.

Năm đó Lúc Diệp Hạo ở Đằng Long Các khiêu chiến, Phó Quang lúc đó có tu vi Ngọc Tiên 32 Chuyển, nhưng mà lại bị Diệp Hạo dùng một chiêu đánh bại.

Ánh mắt Phó Quang rất nhanh rơi trên người thanh niên kia.

-Đinh Ninh, là ngươi kiếm chuyện sao?

-Không —— không.

Người thanh niên vội nói.

Gia hỏa Phó Quang này hiện tại cũng đã đạt đến Tiên Vương Tam chuyển.

Mà tu vi hắn bất quá chỉ là Tiên Vương Nhị chuyển, làm sao có thể đối thủ Phó Quang?

-Chiết Phiến sư huynh nói, có thư mời thì vào, không thư mời thì đừng vào.

Phó Quang lạnh lùng nhìn Đinh Ninh, nói.

Nói xong câu này, Phó Quang gỡ Trọng Kiếm trên lưng cấm trên mặt đất, ánh mắt lẫm liệt nhìn toàn bộ mọi người.

Đinh Ninh rụt cổ không dám lên tiếng.

Tử Hi nhẹ thở dài một hơi, nhìn thân ảnh bên cạnh nói:

-Chúng ta đi thôi.

-Tại sao phải đi?

Diệp Hạo cười nói.

-Không đi, ở lại đây để bị sỉ nhục sao?

Đinh Ninh thấy Diệp Hạo nói như vậy không khỏi giáo huấn hắn.

-Ta và Phó Quang có chút giao tình.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Ngươi gạt ai?

Đinh Ninh im lặng nói.

Nếu có giao tình, tại sao Phó Quang vừa rồi không thèm nhìn ngươi một cái.

-Phó Quang, từ khi chia tay đến giờ ngươi vẫn khoẻ chứ ?

Lúc này trong tai Phó Quang vang lên thanh âm của Diệp Hạo.

Phó Quang kinh nghi bất định nhìn về phía Diệp Hạo.

-Ta biết ngươi sao?

- Bệnh hay quên của ngươi thật nghiêm trọng.

Diệp Hạo cười như không cười nhìn Phó Quang nói.

Trong đầu Phó Quang tức khắc lóe lên một đạo thân ảnh.

-Là ngươi.

Phó Quang mới vừa muốn nói gì Diệp Hạo đã trừng mắt nhìn hắn.

Phó Quang rối rít tiến lên phía trước nói

-Người —— làm sao người lại tới đâu?

-Chỉ rảnh rỗi nên đi thôi.

Diệp Hạo cười nói

-Ta có thể vào không?

-Người đang nói gì vậy?

Phó Quang vội nói.

-Còn bọn họ?

Diệp Hạo chỉ Tử Hi nói.

-Có thể chứ.

Phó Quang làm sao dám cự tuyệt?

Diệp Hạo là ai?

Tông Chủ Viêm Hoàng Tông!

Luận thân phận có thể ngang hàng ngang thế với Tiên Đình Chi Chủ!

Đương nhiên tu vi Diệp Hạo hiện tại cùng Tiên Đình Chi Chủ còn có một chút chênh lệch, nhưng dựa vào độ tuổi và thời gian, Diệp Hạo tăng lên không cần bao lâu thì có thể theo kịp rồi.

-Vị bằng hữu này của ta muốn xin hỏi Chiết Phiến một vài vấn đề.

Diệp Hạo mới vừa nói đến đây Phó Quang, nói:

-Ta sắp xếp họ đến vị trí phía trước khán đài .

Không thể không nói Phó Quang rất biết thức thời.

-Vậy đa tạ rồi.

Diệp Hạo cười nói .

Phó Quang đắc ý.

Đây chính là nhân tình của Diệp Hạo.

Đám người Tử Hi đều có chút giật mình.

Không ai ngờ Diệp Hạo và Phó Quang dĩ nhiên lại quen biết nhau.

Điều này vượt qua suy đoán của bọn họ .

Phó Quang dẫn theo đoàn người Diệp Hạo đi thẳng tới cao nhất vị trí.

Điều này khiến Tu Sĩ đến trước không thể lý giải nổi.

- Chuyện gì thế này?

- Chiết Phiến Công Tử hôm nay mời không phải đều là Tiên Đình Nhất Hệ sao?

- Từ khi nào bọn người Tử Hi trở thành Tiên Đình Nhất Hệ thế?

- Coi như đám người Tử Hi là Tiên Đình Nhất Hệ, nhưng cũng không nên ngồi vị trí cao như thế chứ.

Lúc toàn bộ đang thảo luận, Man Ngưu Công Tử đi ra.

Hắn nhìn thoáng qua đám người Tử Hi một cái, chợt gọi Phó Quang đến bên cạnh:

-Ngươi làm sao lại đưa bọn họ đến đây?

-Ngươi biết ai tới không?

Phó Quang thấp giọng nói.

-Ai ?

Nhìn thấy Phó Quang cẩn thận như vậy, thanh âm Man Ngưu không khỏi thấp xuống.

- Truyền kỳ Đằng Long Các.

-Diệp Hạo?

Nhìn thấy Phó Quang gật đầu, trong mắt Man Ngưu lộ ra vẻ chấn kinh

-Ở đâu?

-Ngươi đừng dùng mắt nhìn lung tung.

Phó Quang vội vàng cảnh cáo.

-Diệp Công Tử thay đổi tướng mạo, hắn không muốn bại lộ thân phận. Hàng thứ nhất ghế thứ tư, đúng, là chỗ đó.

Man Ngưu khẽ nhìn Diệp Hạo một cái, rồi nói :

- Chúng ta phải mời Diệp Công Tử.

-Ta hỏi ý Diệp Công Tử một chút.

-Được, ta đi nói với Chiết Phiến, Toàn Phong một tiếng .

Man Ngưu nói xong rời đi.

Phó Quang đi đến bên cạnh Diệp Hạo truyền âm.

-Diệp Công Tử, Chiết Phiến bọn họ muốn mời ngươi vào trong .

Diệp Hạo trầm ngâm một chút, nói.

-Ngươi tìm cho ta một lý do.

Phó Quang tức khắc lĩnh hội ý Diệp Hạo, thế cười cười tư thế mời Diệp Hạo nói:

-Diệp huynh, tới phòng ta uống vài chén đi .

-Được .

Diệp Hạo gật đầu.

Nhìn Diệp Hạo rời khỏi, Đinh Ninh không khỏi hừ lạnh.

-Không phải chỉ quen biết Phó Quang thôi sao? Khoa trương cái gì?

-Đinh đại ca, Diệp đại ca khoa trương lúc nào thế?

Thiếu Huy không nhịn được hỏi lại

-Ngươi không phát hiện vị này luôn hờ hững đối với chúng ta không?

Đinh Ninh nhìn Thiếu Huy chậm rãi nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận