Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1797: Tâm Ma Đến

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

-----------------

-Hắn nói bậy đấy?

Lục Mao Quái mặt đỏ lên đáp.

-Hắn thật yêu ngươi chân thành a .

Diệp Hạo cười nói.

-Ngươi nói bậy gì thế ?

Tử Hi trừng Diệp Hạo một cái.

-Đại Ca Ca, vì sao ngươi biết nhiều như vậy?

Thiếu Huy tò mò hỏi.

Diệp Hạo mới vừa muốn nói gì thì linh cảm quay đầu lại nhìn về phía gần đó .

Cách đó không xa một đạo thân ảnh mặc áo đen lạnh lùng nắm tay một nữ tử xinh đẹp đang tiến về đại môn .

Khóe miệng Diệp Hạo không khỏi kéo ra.

-Gia hỏa này đang làm gì vậy ?

Mà lúc này, đạo thân ảnh mặc áo đen nơi xa kia tựa hồ cảm ứng được gì, nhìn Diệp Hạo một cái, khóe miệng lộ ra một vòng tà mị:

-Ta giúp ngươi tuyển vợ, thấy thế nào?

-Ngươi đừng làm rộn.

Diệp Hạo vội nói.

-Nha đầu này theo ta thời gian dài như vậy, chẳng lẽ ngươi kêu ta vứt bỏ nàng?

Tâm Ma nhàn nhạt nói .

Nha đầu trong miệng Tâm Ma không phải kẻ khác.

Chính là Địch gia Địch Tân Nguyệt.

Năm đó lúc Địch gia kén chồng cho Địch Tân Nguyệt thì Tâm Ma xông vào, dùng Đan Thuật hung hăng ngược Tiểu Bá Vương lên bờ xuống ruộng , sau đó cùng Địch gia Lão Tổ - Địch Hằng đại chiến một trận, đánh bại Địch gia Lão Tổ sau đó dẫn theo Địch Tân Nguyệt rời khỏi.

Những năm nay, Địch Tân Nguyệt luôn ở bên cạnh hắn.

Tâm Ma lấy được rất nhiều Tạo Hóa đa số đều cho Địch Tân Nguyệt, bởi vậy hiện tại Địch Tân Nguyệt đã là một Cự Đầu.

Nhìn thấy Bản Tôn ăn quả đắng, Tâm Ma cười ha ha nói :

-Cho ta Nghịch Thiên Tạo Hóa.

-Ngươi muốn làm gì?

-Bồi dưỡng Địch Tân Nguyệt thành Yêu Nghiệt.

-Ngươi làm thật?

-Ngươi cảm thấy ta đùa à?

Diệp Hạo nhìn Tâm Ma thật sâu một cái:

-Đợi chút nữa cho ngươi.

-Được rồi.

-Ma Thần kia…ngươi thôn phệ thế nào rồi?

-Hiện tại cũng đã tăng lên đến Tiên Vương Thập huyển.

-Tăng nhanh như vậy?

Diệp Hạo kinh hãi.

-Trong cơ thể Ma Thần hàm chứa toàn bộ cảnh giới cảm ngộ.

Tâm Ma cười nói .

-Vẫn cần chú ý rèn luyện từng cảnh giới chứ.

-Cái này ngươi yên tâm.

Ngữ khí Tâm Ma buông lỏng:

-Ta sẽ không lấy tiền đồ bản thân ra đùa.

Nói đến đây, Tâm Ma dáng vẻ lưu manh đi đến bên cạnh Hàm Hương .

-Ta nghe nói cái tên gì đó ở đây tổ chức tiệc trà đúng không ?

-Hạo Thiên Công Tử.

Hàm Hương trầm mặt, nhấn mạnh.

-Tên tuổi không quan trọng.

Tâm Ma không kiên nhẫn cắt ngang:

-Ta muốn hỏi bên trong có đồ ăn ngon không ?

Hàm Hương có loại cảm giác bối rối!

Chẳng lẽ ngươi đến đây chỉ để ăn ?

-Xin lấy thư mời ra .

-Thư mời gì?

- Thư mời giống như vầy nè!

Hàm Hương nói xong trong tay xuất hiện một thư mời màu vàng kim.

-Ngươi nói giống vậy à?

Tâm Ma nhìn thoáng qua, nhìn Địch Tân Nguyệt :

-Tân Nguyệt, có thể cho ta một sợi tóc không?

Địch Tân Nguyệt không rõ ràng cho lắm nhưng vẫn bức một sợi tóc đưa cho hắn.

Tâm Ma tiếp nhận sợi tóc Địch Tân Nguyệt đưa tới, sau đó đưa cho Hàm Hương nói.

-Thư mời của ngươi.

Hàm Hương tức khắc nổi giận.

Đây mẹ nó không phải tóc sao ?

Lúc Hàm Hương mới vừa muốn nói gì thì khiếp sợ phát hiện sợi tóc Tâm Ma đưa tới đã hóa thành một thiếp mời màu vàng kim.

- Chuyện gì thế này ?

- Ta không có hoa mắt chứ?

- Vị này thật có thư mời?

- Cự Đầu cường giả căn bản không cần thư mời, có thư mời đều là Tu Sĩ Thiên Kiêu, vấn đề là Thiên Kiêu nào lại dám chế nhạo Hạo Thiên?

- Chẳng lẽ là chướng nhãn pháp?

Rất nhiều Tu Sĩ cảm thấy Tâm Ma dùng chướng nhãn pháp, nhưng bọn họ kiễm tra đi kiễm tra lại thì kinh ngạc phát hiện thư mời thật.

Thư mời do Hàm Hương tự mình phụ trách.

Bởi vậy đánh giá thật giả nàng rõ ràng hơn ai hết.

Chẳng lẽ ai đó đưa thư mời cho vị này?

Hàm Hương có ý nghĩ này liền mở thư mời ra .

Lúc này Hàm Hương mới ngây ngẩn cả người.

Bởi vì phong này thư mời trống không.

-Thư mời trống không?

Hàm Hương kinh ngạc nhìn Tâm Ma.

-Thật ngại quá, bây giờ có rồi nè.

Tâm Ma nói xong chỉ thiếp mời trong tay Hàm Hương.

Hàm Hương cúi đầu xem xét, cũng không phải có sao?

-Đây là chướng nhãn pháp gì?

-Phải chướng nhãn pháp không không quan trọng, quan trọng là ta có thể đi vào không?

Tâm Ma ranh mãnh hỏi.

Hàm Hương không có đáp lại mà liên hệ với Phúc Tinh.

Lúc Tâm Ma không còn kiên nhẫn thì thân ảnh Phúc Tinh xuất hiện ở cửa ra vào.

Hắn sải bước đến bên cạnh Hàm Hương, lấy thiếp mời từ trong tay nàng nhìn một cái, ánh mắt bén nhọn nói :

-Ngươi có phải chán sống?

-Có ý gì?

-Quấy rối tiệc trà Hạo Thiên Công Tử, ngươi không phải sống chán rồi chứ?

-Hạo Thiên là cha ngươi sao? Có cần phải nịnh đến thế không?

Tâm Ma nhàn nhạt hỏi.

Toàn bộ xôn xao.

Lời này của Tâm Ma đang trần trụi sĩ nhục!

Phúc Tinh không giận mới lạ.

-Tự tìm cái chết!

Phúc Tinh tức giận đánh ra một quyền về phía Tâm Ma .

Kinh khủng quyền thế giống như gióng to gió lớn nháy mắt nổi lên, ba động khiến toàn bộ Tu Sĩ có mặt biến sắc.

Nhưng không ai ngời một quyền kia của Phúc Tinh lại cách Tâm ma ba thướt thì không thể tiến thêm được một chút.

-Làm sao có thể ?

Một câu hỏi kia không phải chỉ mình Phúc Tinh muốn hỏi, toàn bộ Tu Sĩ có mặt cũng muốn hỏi.

- Phúc Tinh đã đặt chân đến Tiên Vương Lục chuyển.

- Một kích vừa rồi cho dù cường giả Tiên Vương Thất chuyển cũng chưa hẳn chống đỡ được.

- Vị kia chỉ dựa vào Khí Kình đã có thể chặn lại.

- Vị kia rốt cuộc là ai ?

Lúc Tu Sĩ có mặt kinh hãi không hiểu thì Tiểu Bá Vương lại mở to hai mắt nhìn.

-Là hắn, là hắn, chính là hắn…

Nói xong, Tiểu Bá Vương chạy tới bên cạnh Tử Hi

-Tử Hi, vị kia chính Cường giả Đan Đạo mà ta từng nhắc đến, xem ra tu vi hiện tại của hắn chí ít cũng đạt đến Tiên Vương Cao Giai, như vậy Đan Đạo hắn có khả năng đạt đến Vương Cấp Đỉnh Phong.

Nghe Tiểu Bá Vương nói như vậy, Tử Hi trở nên kích động.

Lúc Tử Hi đang muốn tiến lên thì thấy Tâm Ma động.

Xoát!

Tốc độ Tâm Ma nhanh đến mức cực hạn.

Toàn bộ Tu Sĩ thậm chí không nhìn được động tác của Tâm Ma ,chỉ nhìn thấy Phúc Tinh giống như một con chó chết bị đá đến nơi xa, trên ngực xuất hiện một cái động lớn, lúc này đang cuồn cuộn chảy máu tươi.

-Công Tử.

Hàm Hương hoảng sợ hô.

Hàm Hương còn chưa kịp đến bên cạnh Phúc Tinh thì một đạo thân ảnh thân mặc Bạch y xuất hiện bên cạnh hắn.

Đại thủ hắn xoay tròn giam cầm Phúc Tinh đến trong tay hắn, sau đó bạch y thanh niên lấy ra một gốc Dược Vương cho Phúc Tinh phục dụng, mấy hơi thở sau Phúc Tinh tỉnh lại, lúc hắn nhìn thấy trước mắt là ai thì bi phẫn hô:

-Công Tử, ngươi phải báo thù cho ta.

-Ngươi cứ đứng một bên xem là được .

Bạch y thanh niên nói xong giao Phúc Tinh cho Hàm Hương đang đứng bên cạnh .

Chợt thanh niên bạch y chậm rãi đi về phía Tâm Ma.

-Ngươi có phải nên cho ta một lời giải thích?

-Ngươi là ai?

Tâm Ma vẫn không ai bì nổi như vậy.

Khóe mắt Thanh niên Bạch y toát ra lãnh ý, chợt đằng không mà lên đạp một cước về phía Tâm Ma .

Trực tiếp!

Bá đạo!

Hắn muốn trấn áp Tâm Ma! Hơn nữa còn dùng cách sĩ nhục!

Bạn cần đăng nhập để bình luận