Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1802: Gặp Lại Tai Tinh

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

-----------------

Nghe Phúc Tinh nói thế, Chính Đức ngẩn người, chợt lộ vẻ vui mừng .

Đi theo Phúc Tinh hay đi theo Diệp Hạo có tiền đồ hơn?

Dù dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết được.

-Chính Đức gặp qua Diệp Tông Chủ.

Chính Đức vội vàng hành lễ với Diệp Hạo .

Diệp Hạo nhẹ gật đầu sau đó nhìn về phía Tử Hi.

Tử Hi vội hướng Diệp Hạo hành lễ :

-Tử Hi gặp qua Diệp Tông Chủ.

Kỳ thật toàn bộ Nhất Trọng Thiên không biết có bao nhiêu Tiên Vương muốn gia nhập Viêm Hoàng Tông đây, chỉ là Viêm Hoàng Tông những năm nay không tiếp nhận tu sĩ của các Đại Vực khác , bởi vậy hiện tại có một thiên đại cơ duyên bày ra trước mắt, Tử Hi làm sao có thể không nhận.

Làm chuyện tốt không phải không thể.

Nhưng để tái tạo Âm Dương Mạch ,Diệp Hạo cần bỏ ra một cái giá quá lớn.

Nếu đã thế thì phải có chút hồi báo chứ.

Tất nhiên, hai tôn Tiên Vương Đỉnh Phong này do hắn tái tạo vậy hai người bọn họ phải gia nhập Viêm Hoàng Tông.

Truyện-được-thực-hiện-bởi-HámThiênTàThần

. . .

Hạo Thiên vì buổi tiệc trà này đã lên kế hoạch rất lâu .

Một vấn đề quan trọng nhất là thảo luận việc phân chia Cương Vực.

Nhưng tình hình hiện tại như thế, hắn dám đưa vấn đề này ra thảo luận sao ?

Tự tìm sỉ nhục à?

Lúc Cự Đầu nhao nhao tìm Diệp Hạo nói chuyện xã giao, một thanh niên mặt kim bào thỉnh thoảng nhìn về phía Diệp Hạo.

Thanh niên này không phải kẻ khác, chính là Tai Tinh Đổng Hào Kiệt.

Tai Tinh đã từng bại trong tay Diệp Hạo, nhưng hắn không phục, hắn thấy tu vi bản thân hiện tại đã tăng lên có thể đối kháng với Diệp Hạo nhưng sau khi nhìn thấy Diệp Hạo xuất thủ, chút hi vọng này của Đổng Hào Kiệt hoàn toàn bị dập tắt .

Gia hỏa này không thể dùng cách thường mà so sánh a.

Bất quá Đổng Hào Kiệt còn sĩ diện , hắn không có tiến lên bắt chuyện với Diệp Hạo.

Mà Diệp Hạo từ đầu đến cuối cũng không có phản ứng nào với hắn cả.

Diệp Hạo thiếu nợ Đổng Hào Kiệt sao?

Không nợ!

Ngược lại mới đúng, Đổng Hào Kiệt thiếu hắn một nhân tình to lớn .

Về tình về lý Đổng Hào Kiệt đều nên đến vấn an.

Bởi vậy hiện tại, Diệp Hạo rất thất vọng về Đổng Hào Kiệt .

Dưới sư thất vọng đó Diệp Hạo cũng không muốn đá động tới hắn .

-Diệp Tông Chủ, năm đó giữa ta với ngươi xảy ra một chút mâu thuẫn, chúng ta uống qua chén rượu này, hi vọng bỏ qua hết chuyện không vui trước kia .

Lúc này Phúc Tinh đi đến trước mặt Diệp Hạo giơ một chén rượu ra nói khẽ.

Diệp Hạo mang theo một chén rượu cạn với Phúc Tinh một cái, nói :

-Ai không có tuổi trẻ cuồng vọng , lúc tranh cường háo thắng cũng bình thường, không coi là mâu thuẫn.

Phúc Tinh nghe Diệp Hạo nói vậy, trong mắt lộ ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng.

Hắn biết như vậy có nghĩa Diệp Hạo đã đồng ý bỏ qua chuyện cũ.

Bởi vậy Phúc Tinh uống một hơi cạn sạch.

Diệp Hạo cười cười rồi cũng uống một hơi cạn sạch, trong tay lóe lên thanh quang

-Cái này cho ngươi.

Phúc Tinh nghi ngờ tiếp nhận hỏi :

-Đây là thứ gì?

-Đây là Hải Hồn Dịch, một giọt cũng có thể giúp ngươi ngộ đạo.

Diệp Hạo nói khẽ.

-Hải Hồn Dịch?

Phúc Tinh giật mình

-Cái này…cái này…

Một bình Hải Hồn Dịch này rất trân quý a.

Không phải Tiên Thạch có thể mua được .

Tất cả Tu Sĩ đều hâm mộ nhìn Hải Hồn Dịch trong tay Phúc Tinh .

Hận không thể cướp đoạt.

Nhưng mà chỉ thèm thuồng trong lòng thôi .

Ai dám đoạt?

Trừ phi chán sống.

Nhưng bọn họ cũng hiểu tại sao Diệp Hạo lại cho Phúc Tinh bình Hải Hồn Dịch này ?

Phúc Tinh từ bỏ Chính Đức.

Đây là giao phó của Diệp Hạo!

Kỳ thật, dựa vào thân phận Diệp Hạo không trả lại gì cho Phúc Tinh cũng được.

Nhưng như vậy đối với thanh danh Diệp Hạo sẽ không tốt.

Đổng Hào Kiệt nhìn Hải Hồn Dịch trong tay Phúc Tinh mà nuốt một ngụm nước bọt.

Hắn gần đây tu luyện một loại Thần Thông luôn không cách nào lý giải chân nghĩa, nếu có Hải Hồn Dịch này, hắn có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian.

Bởi vậy hắn hơi chút trầm ngâm đi tới chỗ Diệp Hạo lên tiếng chào.

-Diệp Công Tử.

Đổng Hào Kiệt nhếch miệng cười nói.

Diệp Hạo nhìn Đổng Hào Kiệt một cái nói :

-Chuyện gì?

Nhìn thấy vẻ lãnh đạm của Diệp Hạo, mặt Đổng Hào Kiệt trở nên cứng đờ :

-Trước khi đi mẹ ta có dặn nếu gặp ngươi thì mời ngươi đến nhà ăn cơm.

-Nói với mẹ ngươi rằng gần đây ta rất bận.

Diệp Hạo thản nhiên đáp.

Đổng Hào Kiệt a một tiếng.

Chuyện gì thế này ?

Tại sao Diệp Hạo lại cự tuyệt triệt để như thế?

-Diệp Công Tử, ngươi và ta có phải có hiểu lầm gì không?

-Đông Vực bị ngươi làm loạn, ngươi nên đi gây họa cho Yêu Tộc và Ma Tộc đi .

Diệp Hạo trầm ngâm một chút, nói.

Vẻ mặt Đổng Hào Kiệt không khỏi thay đổi.

Diệp Hạo nói thế có ý gì?

Muốn đuổi hắn ra khỏi Đông Vực?

Đổng Hào Kiệt rất rõ Diệp Hạo có thực lực này.

-Diệp Công Tử, ngươi như vậy không đúng. Yêu Tộc Chúng ta làm gì đắc tội với ngươi?

Lúc này, một thanh âm yểu điệu vang lên , sau đó một nữ tử da trắng dáng đẹp xuất hiện giữa không trung.

Khi nữ tử này xuất hiện trong khoảnh khắc cho dù Diệp Hạo cũng có chút xuất thần.

Nhưng mà rất nhanh tinh thần hắn đã trở lại bình thường .

- Mị Hoặc của Hồ Tộc quả nhiên kinh diễm.

Thanh âm Diệp Hạo vừa dứt, Tu Sĩ có mặt tại hiện trường khôi phục lại tráng thái thanh tỉnh.

Vừa rồi bọn họ đều bị Mị Thuật của nữ tử này chấn nhiếp.

Nếu không phải Diệp Hạo vận dụng thanh minh chú, bọn họ còn không biết lúc nào mới có thể tỉnh lại.

Nhìn thấy Diệp Hạo tỉnh lại nhanh như vậy, trong mắt nữ tử kia lộ ra một tia quỷ dị.

-Khó trách trước đó Lão Tổ đã bảo, tinh thần ngươi cực kỳ kiên định.

- Lão Tổ ngươi?

-Lão Tổ ta năm đó còn giúp ngươi ra mặt a.

Thiếu nữ này cười nói.

Diệp Hạo đột nhiên nhớ đến Tứ Trọng Thiên Cửu Vĩ Thiên Hồ.

Cửu Vĩ Thiên Hồ lúc trước đưa cho mình một bình Ngọc Tủy trợ giúp mình khôi phục tu vi.

Nhưng bị bản thân cự tuyệt.

-Ta nhớ lúc trước Lão Tổ ngươi có nói, chỉ cần ta đặt chân đến Tiên Vương cảnh, nàng sẽ gả cho ta?

Diệp Hạo nhìn thiếu nữ này nói.

Diệp Hạo biết rõ thiếu nữ này là Vô Thượng Yêu Nghiệt trước đây độ Kiếp Vân ba ngàn dặm.

-Đúng vậy, Lão tổ ta trước đó vài ngày còn nhắc đến chuyện này .

Thiếu nữ cười khanh khách nói :

-Chỉ là không biết lúc nào ngươi sẽ cưới Lão Tổ thôi?

-Ta đã có thê tử, cưới hỏi đàng hoàng thì không thể nào, nhưng xem như cơ thiếp thì không có vấn đề.

Nghe Diệp Hạo nói như vậy, ánh mắt thiếu nữ lóe lên:

- Ngươi muốn một Bán Thần làm cơ thiếp của ngươi?

-Có vấn đề gì à ?

Diệp Hạo nhìn thiếu nữ, nói.

-Ngươi cảm thấy Lão Tổ nhà ta sẽ đồng ý?

-Nếu bây giờ không đồng ý thì chờ đến ta đặt chân Bán Thần cảnh, Lão Tổ nhà ngươi muốn làm cơ thiếp ta cũng phải xem tâm trạng của ta.

-Diệp Hạo, ngươi thật sự ngông cuồng hơn ta tưởng.

-Ngươi không phải cũng vậy?

Diệp Hạo ha ha cười nói :

-Ngươi nói ngươi một Yêu Nghiệt Yêu Tộc chạy đến địa bàn Nhân Tộc, không lo chúng ta sẽ giết ngươi à ?

-Ngươi sẽ không đâu.

Thiếu nữ kia lắc đầu.

-Vì cái gì?

Trong mắt Diệp Hạo lộ ra vẻ hứng thứ .

-Bởi vì Lão Tổ nói ngươi không phải hạng người lạm sát vô cớ. Còn nữa, ngươi cũng không có ác cảm đối với Yêu Tộc.

Vẻ mặt thiếu nữ nghiêm túc nhìn Diệp Hạo.

-Ngươi xinh đẹp như thế, ai lại nhẫn tâm ra tay.

Diệp Hạo nói xong đại thủ vẫy vẫy về phía Thiếu nữ. Vẻ mặt nàng kia tức khắc hiện lên vẻ hoảng sợ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận