Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1803: Dự Cảm Không Tốt

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

-----------------

Ánh mắt Hồ Tiểu Tiên đầy vẻ kinh khủng.

Bởi vì Diệp Hạo vẫy tay về phía nàng thì cho dù Nhục Thân hay Linh Hồn nàng đều bị mất khống chế.

Diệp Hạo giống như Chúa tể cao cao tại thượng có thể quyết định sinh tử của mình.

Thần Thông, Huyền Thuật, Tạo Hóa của nàng, tất cả đều không thể dùng.

Sau một khắc Hồ Tiểu Tiên xuất hiện trước mặt Diệp Hạo, Diệp Hạo đưa tay nâng cầm nàng lên gần mình, hít hà một hơi.

-Thật thơm…

-Ngươi…ngươi… muốn làm gì?

Hồ Tiểu Tiên bất an nhìn Diệp Hạo.

-Lão Tổ nhà ngươi tất nhiên không nguyện ý làm cơ thiếp ta, vậy ngươi thay thế, thấy thế nào?

Diệp Hạo cười hỏi.

-Ta sẽ không.

Hồ Tiểu Tiên lập chí thành Thần, sao có thể làm cơ thiếp cho Diệp Hạo đây?

Nếu chính thê thì nàng còn có thể suy nghĩ lại.

-Ngươi cảm thấy ta đang trưng cầu ý kiến ngươi sao?

Diệp Hạo cười nhạt.

Toàn thân Hồ Tiểu Tiên run lên :

-Diệp Hạo, ngươi không thể làm như vậy.

Lúc Hồ Tiểu Tiên nói câu này, trong mắt tràn đầy nước mắt ủy khuất .

Mẹ nó đúng là dọa người a.

Hồ Tiểu Tiên thật đang lo lắng Diệp Hạo cưỡng chế mình.

Tuy thực lực Lão Tổ mạnh.

Nhưng thực lực Cô Độc cũng không yếu.

Vả lại Viêm Hoàng Tông còn có Vân Nghê Thường.

Ngón tay Diệp Hạo xẹt qua cổ Hồ Tiểu Tiên, nàng giống như bị điện giật mà run rẩy.

-Buông tha ta, được không?

Hồ Tiểu Tiên cầu khẩn một cách đáng thương.

-Hồ Tiểu Tiên, thực lực ngươi trong quần thể Yêu Nghiệt cũng thuộc về cường giả, nhưng cái thế giới này thật sự to lớn hơn ngươi tưởng tượng rất nhiều.

Diệp Hạo nói xong thì thu hồi Tuyệt Đối Lĩnh Vực.

-Tương lai ngươi sẽ nhìn thấy những người đồng cấp nhưng cường đại hơn ngươi rất nhiều.

-Có ý gì?

Hồ Tiểu Tiên giật mình hỏi lại.

-Đến lúc đó ngươi sẽ biết.

Diệp Hạo không nói cho nàng biết việc của Chư Thiên Vạn Giới , bởi vì hắn lo lắng nàng sẽ không tiếp thu được, lúc trước bản thân cũng không phải từng trải qua một thời gian rất dài mới có thể tiếp nhận sao?

Diệp Hạo nhìn về phía Đổng Hào Kiệt.

-Ý ta vừa nói, ngươi hiểu chưa?

-Một câu của ngươi có thể khiến ta từ bỏ mười hai đại vực mà bản thân lao tâm cực khổ sao ?

Đổng Hào Kiệt trầm giọng nói.

-Mười hai đại vực của ngươi trong có có tám đại vực thuộc về nhân tộc, bốn cái Đại Vực còn lại tùy ngươi xử lý.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói .

-Ta nhiều nhất từ bỏ hai cái.

Đổng Hào Kiệt trầm mặc một lúc vẫn lựa chọn nhượng bộ.

-Ta không có ý thương lượng với ngươi .

Diệp Hạo nhìn ánh mắt của Đổng Hào Kiệt nói :

-Ngươi từ bỏ cũng phải từ bỏ, không từ bỏ cũng phải từ bỏ.

-Diệp Hạo, ngươi đừng quá đáng.

Đổng Hào Kiệt có chút điên cuồng quát to.

-Đổng Hào Kiệt, đừng quên bản thân ngươi có thân phận gì?

Âm thanh Diệp Hạo lạnh lùng phát ra.

-Dù cho ngươi là Tai Tinh, trên người ngươi cũng chảy dòng máu Nhân Tộc, vì vậy lúc trước ngươi gặp nạn ta mới cứu ngươi, nếu không ta làm gì rảnh rỗi đến nổi quản chuyện sống chết của ngươi.

Dừng một chút Diệp Hạo nói tiếp .

-Nhưng ngươi lại làm gì, ngươi lấy Cương Vực Nhân Tộc giày vò ra dạng gì?

-Ngươi cảm thấy nếu ta bỏ ra những địa bàn này thì những tông môn bên trong không giành giật sao?

-Bọn họ giành giật so với bị quản lý vẫn tốt hơn.

-Ngươi…

-Chuyện này ta sẽ để Kim Lân toàn quyền giám sát.

-Diệp Hạo, ngươi đừng khinh người quá đáng.

Tai Tinh nắm chặt nắm đấm nói.

-Tranh giành cướp đoạt địa bàn, ta có thể lý giải, nhưng ngươi dùng sức giày vò tộc nhân của mình thì ta thật sự không thể hiểu.

Diệp Hạo nhìn Tai Tinh nói

-Đổng Hào Kiệt, đừng khiêu chiến giới hạn thấp nhất của ta nếu không đừng trách ta giết ngươi.

Tâm thần Tai Tinh run lên.

Bởi vì hắn thấy trong mắt Diệp Hạo thật sự lộ ra sát ý.

Tai Tinh muốn đối mặt với Diệp Hạo nhưng cuối cùng vẫn rũ đầu xuống.

Hắn rõ ràng lúc này đối kháng với Diệp Hạo không phải một lựa chọn sáng suốt.

Hồ Tiểu Tiên nhìn thấy Tai Tinh nhận túng, trong mắt lộ ra vẻ thất vọng.

Tính cách Tai Tinh không phải rất táo bạo?

Hắn nên đứng lên?

Cùng tranh đấu với Diệp Hạo chứ.

Đáng tiếc!

Đồ ăn hại!

Hồ Tiểu Tiên khinh bỉ nhìn Tai Tinh một cái rồi nhìn Diệp Hạo, nói :

-Lão Tổ nói ngươi nếu có thời gian có thể đi một chuyến đến Tứ Trọng Thiên.

-Đi Tứ Trọng Thiên làm gì?

-Lão Tổ nói nàng nhớ ngươi.

-Vậy không có thời gian.

Diệp Hạo không hề nghĩ ngợi đã cự tuyệt.

Vừa rồi hắn cũng đã lĩnh giáo qua Mị Thuật của Cửu Vĩ Thiên Hồ Nhất Tộc.

Hắn cảm thấy bản thân không thể chống đỡ được Mị Thuật của vị kia.

Bởi vậy lúc này không tiếp xúc với nàng vẫn tốt hơn .

Dù hắn muốn thử thủ đoạn hầu hạ nam nhân của nữ tử Hồ Tộc .

Nhưng nếu như bị mất tâm trí thì không được .

-Ngươi không phải muốn nạp Lão Tổ ta làm thiếp sao?

Hồ Tiểu Tiên kiếm chuyện nhìn Diệp Hạo nói.

-Ngươi có tin bây giờ ta thu phục ngươi luôn không ?

Diệp Hạo nói xong câu này, ánh mắt như xuyên thấu nhìn toàn thân Hồ Tiểu Tiên.

Hồ Tiểu Tiên bị dọa đến mức liên tục lùi lại .

Diệp Hạo không khỏi nở nụ cười.

Nhưng ngay lúc này không biết tại sao trong lòng Diệp Hạo đột nhiên dâng lên cảm giác bất an , tim đập dồn dập.

Sau một khắc Diệp Hạo nhìn về phía Tâm Ma.

Mà Tâm Ma lúc này cũng nhìn về phía Diệp Hạo.

-Có chuyện không tốt sắp xảy ra.

Tâm Ma truyền âm cho Diệp Hạo .

-Không biết nhằm vào ta hay nhằm vào Viêm Hoàng Tông?

Diệp Hạo hơi chút trầm ngâm sau đó nói :

-Ngươi có muốn theo ta về Viêm Hoàng Tông không ?

-Đi, vừa vặn ta muốn giúp Tân Nguyệt tăng chiến lực.

Tâm Ma suy nghĩ một chút, nói.

-Ta đi trước, ngươi theo sau.

Diệp Hạo nói đến đây, nhìn về phía Hạo Thiên nói

-Hạo Thiên, rượu này cũng đã uống, ta cũng nên đi rồi.

-Diệp huynh, đi vội vàng như thế làm gì?

Hạo Thiên không hiểu nói :

-Ta chuẩn bị không ít tiết mục?

-Không cần.

Diệp Hạo lắc lắc đầu.

Lập tức Diệp Hạo nhìn về phía Chính Đức, Tử Hi nói

-Các ngươi tự sắp xếp việc của mình trước rồi đến Viêm Hoàng Tông, biết không?

-Tuân mệnh.

-Tuân mệnh.

Diệp Hạo đang sắp rời khỏi thì truyền âm lại cho hai người bọn họ.

-Tốt nhất xử lý trong một ngày.

Nghe vậy sắc mặt Chính Đức và Tử Hi cũng thay đổi.

Bọn họ không biết đã xảy ra chuyện gì?

Vì sao lại vội vàng như vậy?

Nhưng bọn họ vẫn quyết định dùng tốc độ nhanh nhất để sắp xếp .

Diệp Hạo rời khỏi Dong Thành sau đó xé rách không gian trở lại Viêm Hoàng Tông.

Về tới Viêm Hoàng Tông, Diệp Hạo gọi Đường Phiên Phiên và Khổng Dĩnh Nhi đến thư phòng mình.

-Có người muốn ra tay với ta hoặc Viêm Hoàng Tông

Lời Diệp Hạo vừa dứt, sắc mặt Đường Phiên Phiên và Khổng Dĩnh Nhi cũng thay đổi.

Không nghi ngờ gì kẻ muốn đối phó với Diệp Hạo chắc chắn không phải đơn giản.

Dù sao ai lại không biết nội tình Viêm Hoàng Tông.

-Bây giờ phải làm sao ?

Đường Phiên Phiên nhanh chóng bình phục lại hỏi.

-Bảo tất cả tướng sĩ Viêm Hoàng Tông trở về.

Diệp Hạo nhìn Đường Phiên Phiên nói:

-Về phần phòng thủ giao cho Phân Thân Tiên Vương Tướng Sĩ là được .

-Bây giờ…

-Lập tức.

-Như vậy có phải động tĩnh quá lớn?

Khổng Dĩnh Nhi có chút lo âu lên tiếng.

-Ta nghĩ đối phương cũng hi vọng chúng ta làm như vậy.

Diệp Hạo đón ánh mắt Khổng Dĩnh Nhi nói.

Lúc hai nàng rời khỏi để sắp xếp thì thân hình Diệp Hạo lóe lên xuất hiện trong Tiểu Thiên Địa.

Cô Độc nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Diệp Hạo, đứng lên hỏi.

-Xảy ra chuyện gì ?

-Viêm Hoàng Tông có chuyện .

Diệp Hạo nhẹ giọng nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận