Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1809: Không Giữ Ngươi Được

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

-----------------

-Làm gì?

Kim Cương Thụ lập tức hỏi.

-Ta mở rộng tài nguyên phủ khố Viêm Hoàng Tông sử dụng cho tướng sĩ, thế nên tài nguyên trong Phủ Khố tiêu hao khá nhiều .

Diệp Hạo nhìn Kim Cương Thụ nói.

-Cũng may đám Bán Thần các ngươi kịp thời xâm lấn, nếu không ta cũng không có lý do gì để cướp của các ngươi cả.

-Cướp của chúng ta?

Ánh mắt Kim Cương Thụ giống như si dại .

Mẹ nó,đã đến nước này rồi, sao ngươi còn dám nói như thế ?

-Được rồi, cứ như vậy đi.

Diệp Hạo nói xong cất Thất Thải Thạch vào dưới vẻ mặt kinh ngạc của Kim Cương Thụ, sau đó hắn từ từ đi tới chỗ Kim Cương Thụ.

Kim Cương Thụ kinh nghi bất định nhìn Diệp Hạo.

Diệp Hạo muốn làm gì?

Tự phế võ công à?

-Diệp Hạo, ngươi muốn làm gì?

-Giết ngươi chứ gì.

Diệp Hạo nói đến đây, trên người toát ra ba động kinh khủng giống như sóng to gió lớn, nháy mắt bao trùm toàm bộ thiên địa Nhất Trọng Thiên.

Toàn bộ Tu Sĩ Nhất Trọng Thiên đều run lẩy bẩy nhìn về phía Viêm Hoàng Tông.

-Cái gì?

Ánh mắt Kim Cương Thụ lộ vẻ sợ hãi nhìn Diệp Hạo.

-Lăn tới đây cho ta.

Diệp Hạo vừa dứt lời, thân thể Kim Cương Thụ nháy mắt thu nhỏ lại , lúc xuất hiện trước mặt Diệp Hạo cũng đã hóa thành một bóng người, khác biệt là thân ảnh này đang lộ vẻ mặt kinh hãi tột độ.

-Con át chủ bài này, vốn ta muốn đợi đến lúc ngăn cản Thiên Địa Đại Kiếp mới vận dụng.

Diệp Hạo lạnh lùng nhìn Phù Tang Thần Thụ nói.

-Nhưng hiện tại vì những tên đạo chích các ngươi mà lãng phí.

Nói đến đây bàn tay Diệp Hạo hóa thành chưởng đao cắt rơi đầu Kim Cương Thụ xuống.

Kim Cương Thụ đến tiếng kêu thảm thiết cũng không kịp phát ra đã chết đi.

Đúng , chết luôn.

Bọn họ không còn cảm thấy bất kỳ Khí Tức Sinh Mệnh nào trên người Kim Cương Thụ cả.

- Cái này…cái này sao có thể?

- Kim Cương Thụ dù cảnh giới bị chém, nhưng mà dù gì cũng là Đệ Tam Cảnh hàng thật giá thật a.

- Đúng vậy, Diệp Hạo làm sao có thể một chiêu đã giết chết hắn?

- Tại sao ta cảm thấy biểu hiện cảnh giới lúc này của Diệp Hạo không phải Đệ Tam Cảnh?

- Chẳng lẽ là Thần Cảnh?

Lúc Tu sĩ đang quan chiến kịch liệt thảo luận, Phù Tang Thần Thụ lại hoảng sợ nhìn Diệp Hạo.

-Thần Cảnh, sao ngươi có thể đặt chân đến Thần Cảnh?

-Trên đời này không gì không thể.

Diệp Hạo nói xong, bàng bạc Thần Niệm hóa thành một đạo Chiến Kiếm kinh thiên chém về phía Phù Tang Thần Thụ.

Phù Tang Thần Thụ cơ hồ không có bất cứ sức phản kháng nào đã bị chém thành hai mảnh.

Cướp giết Phù Tang Thần Thụ xong, Diệp Hạo lại thu thân thể hắn vào.

Đây chính là Bán Thần Đệ Tam Cảnh đó!

Có thể luyện hóa ra rất nhiều đỉnh tiêm Dược Tài!

Mà lúc này trong Hỗn Độn, đám Bán Thần Thiên Kiếm run rẩy không thôi.

Không ai ngờ Phù Tang Thần Thụ mạnh như thế mà lại bị giết chết trong chớp mắt .

Bởi vậy khi ánh mắt Diệp Hạo rơi trên người bọn hắn, từng người từng người xoay người bỏ chạy .

Nơi này không thể ở nữa.

-Chạy đi đâu?

Lúc Diệp Hạo quát lớn, đám người Thiên Kiếm giống như như sủi cảo mà rơi xuống dưới.

Cảnh này hù dọa toàn bộ tu sĩ Nhất Trọng Thiên.

Bọn họ ý thức được giờ khắc này Diệp Hạo rất mạnh.

Nhưng điều này thật khiến họ không thể tiếp nhận được .

Diệp Hạo đi đến trước mặt Thiên Kiếm

- Thiên Kiếm Tông sở dĩ bị hủy diệt bởi vì các ngươi quá mức ngang ngược càn rỡ.

Nói đến đây Diệp Hạo nâng chưởng giết chết Thiên Kiếm.

Chợt Diệp Hạo đi tới trước mặt Viêm Ma Lão Tổ

-Năm đó ta đã hòa giải với Viêm Ma Nhất Tộc, nhưng bây giờ các ngươi hết lần này đến lần khác muốn tham chiến vậy cũng đừng trách ta sát phạt tàn nhẫn.

Giết Viêm Ma Lão Tổ xong , Diệp Hạo đi tới trước mặt Băng Cơ.

-Năm đó Yêu Tộc phản bội Nhân Tộc do ngươi cỗ động sau lưng, không ngờ bây giờ ngươi lại muốn tham gia vào cuộc chiến này.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói :

-Như vậy thì không có gì tốt cả.

Diệp Hạo vừa muốn ra tay, một tiếng la lớn vang trong tai toàn trường.

-Dừng tay.

Diệp Hạo nhìn theo hướng âm thanh phát ra thì thấy Hồng Loan một thân hồng y bay tới.

Hồng Loan bay đến bên cạnh Băng Cơ, sau đó ngẩng đầu nhìn Diệp Hạo, cầu khẩn:

-Van cầu ngươi, cho Sư Tôn ta một cơ hội.

-Hồng Loan, ta chỉ hỏi ngươi một câu thôi.

Diệp Hạo bình thản nói :

-Nếu ta rơi vào thế hạ phong, ngươi sẽ quỳ xuống cầu khẩn Sư Tôn ngươi buông tha cho ta không? Cho dù ngươi quỳ xuống, ngươi cảm thấy Sư Tôn ngươi sẽ đồng ý?

Hồng Loan há to miệng, trong mắt đầy đắng chát.

- Sư Tôn ngươi đã có ý giết ta thì nên hiểu một điều có thể bị ta giết lại.

Diệp Hạo nói đến đây bàng bạc Thần Niệm hóa thành một chuôi kiếm sắc bén xuyên qua Thức Hải Băng Cơ.

Băng Cơ kêu rên một tiếng, khí tuyệt thân vong.

-Sư Tôn.

Hồng Loan hoảng sợ hô.

-Tình hình Ngũ Trọng Thiên thế nào ta nghĩ ngươi càng rõ hơn ta.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói :

-Yêu Tộc nếu không cùng Nhân Tộc hợp tác thì cũng sẽ bị diệt tộc, bởi vậy ta không giết ngươi.

-Ngươi không sợ ta trả thù?

Hồng Loan nhìn chằm chằm Diệp Hạo, thấp giọng nói.

-Viêm Hoàng Tông không sợ bất kỳ kẻ nào uy hiếp.

Diệp Hạo không thèm để ý nói.

-Nhưng mà nếu còn lần sau nữa, ta sẽ diệt cỏ tận gốc Nhất Tộc các ngươi.

Hồng Loan nhìn chằm chằm Diệp Hạo một cái rồi nói

-Để cho ta mang Nhục Thân Sư Tôn đi, ta cam đoan về sau sẽ cùng Nhân Tộc Ngũ Trọng Thiên chung sức hợp tác.

-Nhục Thân ngươi có thể mang đi, nhưng Đạo Bia thì phải lưu lại.

Diệp Hạo nói đến đây nhìn thấy trong mắt Hồng Loan có vẻ khó khăn.

-Ngươi cảm thấy bản thân có thể giữ được nó?

Tâm thần Hồng Loan chấn động.

Đúng vậy!

Loại đồ vật như Đạo Bia còn có thể giữ được sao?

Diệp Hạo lập tức lấy Túi Càn Khôn trên người Băng Cơ ra, ném Đạo Bia vào Cấm Địa Viêm Hoàng Tông.

Lúc này, ánh mắt Diệp Hạo quay qua Thủy Ma Tộc Lão Tổ.

-Viêm Hoàng Tông những năm nay vẫn không có xảy ra xung đột cùng Thủy Ma Tộc các ngươi, lại không ngờ chúng ta lại trở thành các gai trong mắt ngươi.

Diệp Hạo nói đến đây đại thủ bao phủ nội địa Thủy Ma Tộc.

-Không.

Trên mặt Thủy Ma Tộc Lão Tổ tràn đầy vẻ sợ hãi.

Nhưng đại thủ Diệp Hạo vẫn buông xuống.

Bịch một tiếng toàn bộ trăm ức sinh linh Thủy Ma Vực nháy mắt tan thành mây khói.

Toàn diện vẫn lạc, không có ngoại lệ.

-Ngươi.

Thủy Ma Tộc Lão Tổ chỉ Diệp Hạo, đôi mắt đỏ ngầu.

-Nếu ta bỏ mình thì tình hình Viêm Hoàng Tông cũng không khác gì mấy đâu.

Diệp Hạo nhàn nhạt lên tiếng.

-Cho nên đừng cảm thấy có gì không thể chấp nhận, trước khi ngươi làm cũng nên nghĩ đến hậu quả.

Diệp Hạo vừa nói xong khẽ vươn tay lăng không bóp nát Thủy Ma Tộc Lão Tổ.

Khung cảnh như thế khiến Bán Thần âm thầm quan chiến mặt không còn chút máu .

Quá hung tàn.

Thủy Ma Tộc Lão Tổ chính là Đệ Tam Cảnh chân chính.

Nhưng vẫn bị Diệp Hạo nói chém liền chém.

-Hoàng Kim Bạo Viên, ta tự hỏi không có bao nhiêu thù hận với Bạo Viên Nhất Tộc các ngươi? Năm đó trọng thương Đệ Tử bộ tộc của ngươi cũng chỉ là công bằng tỷ thí.

Lúc này Diệp Hạo ánh mắt rơi trên người Hoàng Kim Bạo Viên tay đang cầm côn .

-Nhưng mà ngươi bây giờ lại nghĩ đến diệt Viêm Hoàng Tông ta, nên cũng không giữ ngươi lại được .

Bạn cần đăng nhập để bình luận