Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1834: Ẩn Minh

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

-----------------

Bởi vì lão giả là Ái Mông của Quang Minh Học Viện.

Quang Minh Thành cấm chỉ đánh nhau ẩu đả.

Lại càng không cần phải nói dưới ánh nhìn của vạn chúng mà giết người.

Hiện tại Ẩn Minh Sát Thủ ở Quang Minh Thành giết người, Quang Minh Học Viện nếu không có bất kỳ hành động gì, danh dự của Thiên Sứ Nhất Tộc sẽ gặp phải đả kích.

- Nhưng hiện tại người cũng đã giết.

Trong sát na khi Ái Mông hiện thân, một đạo thân ảnh từ trong hư vô đi ra, từ người thân ảnh này tuôn ra ba động kinh đào hải lãng, trùng điệp uy thế khiến toàn bộ Tu Sĩ Quang Minh Thành hoảng sợ.

- Ba động bậc này?

- Đệ Tam Cảnh?

- Đệ Tam Cảnh sao có thể mạnh như vậy?

Giờ khắc này, nào chỉ Tu Sĩ Quang Minh Thành cảm thấy chấn kinh, cho dù Ái Mông trợn mắt há hốc mồm.

Đệ Tam Cảnh có thể mạnh đến loại cấp độ này sao?

Ái Mông biết rõ cho dù Tộc Trưởng Thiên Sứ Tộc cũng không có mạnh như vậy.

Chẳng lẽ nói vị này là một Cửu Cấp Thiên Tài?

Tương lai có thể đặt chân đến Thần Cảnh?

Nghĩ tới đây, cả người Ái Mông không khỏi cứng đờ.

Ái Mông không biết lúc này, tâm thần đạo thân ảnh đứng đối mặt với hắn kia cũng cực kỳ bất định.

- Ngươi mẹ hắn…ngược lại nói một câu gì đi.

Trong lòng Định Hải Châm thầm nói.

Không sai!

Vị này không phải kẻ khác.

Chính là Định Hải Thần Châm.

Diệp Hạo tiến về Phiêu Miểu Đại Lục lưu lại Cô Độc, Vân Nghê Thường cùng Lão Hoàng Ngưu.

Về phần tại sao mang Định Hải Thần Châm?

Bởi vì Định Hải Châm châm không tiết tháo.

Diệp Hạo đến Phiêu Miểu Đại Lục vì cướp đoạt tài nguyên.

Loại chuyện lặt vặt này giao cho Định Hải Châm thích hợp nhất.

Tu vi hiện tại của Định Hải Châm là Đệ Nhị Cảnh, theo lý thuyết không nên có ba động mạnh như vậy?

Phải nói Diệp Hạo chiếm được rất nhiều Tạo Hóa Chi Quang.

Trong đó có một cái Tạo Hóa có thể mô phỏng ba động của cường giả.

Diệp Hạo đưa Tạo Hóa này cho Định Hải Châm, để Định Hải Châm giả thành siêu cấp cao thủ Đệ Tam Cảnh, dùng cái này để lừa gạt Ái Mông.

Cái Tạo Hóa này không phải không có hạn chế.

Thứ nhất, chỉ có thể mô phỏng cao thủ mạnh hơn bản thân ba cảnh giới. Thứ hai, chỉ có thể dùng ba lần, sau lần ba sẽ hết hiệu lực.

Nhưng giả dù sao cũng là giả.

Nếu Ái Mông xuất thủ thăm dò, Định Hải Châm sẽ lộ tẩy.

Đây cũng nguyên nhân tại sao trong lòng Định Hải Châm thấp thỏm không yên.

Định Hải Châm không lo lắng bản thân sẽ vẫn lạc, hắn lo lắng ảnh hưởng đến kế hoạch của Diệp Hạo.

Ẩn Minh là Tổ Chức Sát Thủ ở Thời Thượng Cổ mà Diệp Hạo thăm dò được.

Bất quá cái tổ chức này nghe nói cũng đã rất lâu rồi chưa xuất hiện.

Diệp Hạo cảm thấy tổ chức này có lẽ cũng đã tan thành mây khói.

Bởi vậy hắn lợi dụng danh tiếng của tổ chức này để đứng vững gót chân ở Phiêu Miểu Đại Lục.

Mà muốn đứng vững gót chân thì phải tung ra nội tình của bản thân.

Nếu không sẽ bị giết từ trong trứng nước!

- Ngươi muốn cùng Thiên Sứ Tộc ta khai chiến?

Ái Mông trầm ngâm một hồi, mở miệng nói.

Ái Mông hiện tại đã cưỡi hổ khó xuống.

Lúc này không thể không biểu lộ thái độ.

- Khai chiến thì khai chiến.

Ái Mông đâm lao phải theo lao, Định Hải Châm làm sao không phải thế?

Sau đó Định Hải Châm vung tay lên một tôn lại một tôn Tiên Vương xuất hiện giữa không trung.

Ngắn ngủi mấy hơi thở đã xuất hiện đến hơn 300 Tiên Vương.

- Nhiều Tiên Vương như vậy?

- Hơn 300 Tiên Vương.

- Ẩn Minh cường đại đến trình độ này rồi à?

- Những Tiên Vương này có một phần ba Tiên Vương Cao Giai, một phần ba Tiên Vương Trung Giai, một phần ba Tiên Vương Sơ Kỳ. Trời ạ, ngay cả Tiên Vương Đỉnh Phong cũng có chín người.

Khi giữa không trung xuất hiện đám Tiên Vương, sắc mặt Ái Mông âm trầm hỏi.

- Ngươi đang thị uy?

- Ta biết Tiên Vương của Thiên Sứ Nhất Tộc các ngươi đạt đến mấy ngàn.

Định Hải Châm nhàn nhạt nói.

- Nhưng ta muốn nói cho ngươi biết đây chỉ là một bộ phận cao thủ của Ẩn Minh, Tiên Vương cao thủ trong Tổng Minh đạt đến hơn ngàn.

Dừng một chút, Định Hải Châm nói tiếp.

- Những Tiên Vương này cố nhiên không phải đối thủ của Thiên Sứ Tộc, nhưng Ẩn Minh am hiểu cái gì nhất, ngươi hẳn nên rõ ràng.

- Ẩn Minh bọn ta có thực lực trọng thương Thiên Sứ Nhất Tộc.

Định Hải Châm nói đến đây, nhìn về phía Ái Mông.

- Không biết đến lúc đó Thiên Sứ Tộc các ngươi còn có thể duy trì thân phận Thập Đại Tộc không?

Nghe vậy Ái Mông trầm mặc lại, chốc lát sau đó nhìn xem Định Hải Châm.

- Ngươi muốn nói cái gì?

- Ẩn Minh về sau sẽ mở cửa làm sinh ý, khó tránh khỏi ở địa bàn của Thiên Sứ Tộc các ngươi giết người.

Định Hải Châm nhàn nhạt nói.

- Hi vọng Thiên Sứ Nhất Tộc các ngươi đừng ngăn cản chúng ta.

- Ngươi đang đưa yêu cầu?

- Ngươi có thể lý giải như thế.

Định Hải Châm nhàn nhạt nói.

- Xem như hồi báo, nếu có khách hàng đưa giá cao ám sát người của Thiên Sứ Tộc, trừ phi đối phương tội ác tày trời, nếu không chúng ta sẽ không nhận.

- Chuyện này ta không làm chủ được.

Ái Mông trầm ngâm một chút, nói.

- Vậy Thiên Sứ Tộc các ngươi hảo hảo suy nghĩ một chút đi.

Định Hải Châm bình tĩnh nói.

- Đương nhiên nếu Thiên Sứ Tộc muốn khai chiến mà, Ẩn Minh tùy thời phụng bồi.

Nói xong câu nói này, Định Hải Châm đi về phía xa.

- Vị tiền bối này…

Lúc này một đạo thân ảnh la lên.

Định Hải Châm quay người nhìn về phía một thân ảnh mặc áo bào đỏ.

Thân ảnh này không phải Yêu Lệ Cường thì là ai?

- Ta muốn biết thỏa thuận giữa ngươi và Diệp Hạo có phải đã chấm dứt?

Yêu Lệ Cường cảm thấy tất yếu phải làm rõ chuyện này.

- Đúng vậy.

- Yêu Gia có thể mời Ẩn Minh giết người không?

- Có thể.

- Như thế nào liên hệ đây?

- Ẩn Minh bọn ta sẽ công bố trụ sở, đến lúc đó ngươi đi trụ sở liên hệ với người của bọn ta.

Nói xong câu này, Định Hải Châm không chần chờ rời đi.

Đợi đến khi thân ảnh hắn biến mất, Yêu Lệ Cường nhìn về phía Diệp Hạo.

- Diệp Hạo, ngươi còn nhớ ta không?

Diệp Hạo hài hước nhìn hắn.

- Lần này lại đưa đầu người đến à?

Nghe vậy sắc mặt Yêu Lệ Cường trầm xuống.

Diệp Hạo cố ý xát muối vào vết thương của hắn a.

- Diệp Hạo, Ngự Trùng ở chỗ của ngươi?

- Ngươi muốn nói gì?

- Giao Ngự Trùng ra.

- Ngươi cho rằng mình là ai?

- Ngươi sẽ hối hận.

- Vậy ngươi để cho ta hối hận xem.

Diệp Hạo cười híp mắt đáp.

- Ta giới thiệu cho ngươi một người.

Yêu Lệ Cường vỗ tay một cái, một trung niên đi ra.

- Diệp Hạo, vị này là Yêu Tư, Vương Cấp Trung Giai Đan Sư.

Hàn Sở Di lộ vẻ mặt lo lắng nói.

- 50 năm trước vị này đã là Tứ Phẩm Đan Vương, không biết hiện tại có phải ngũ phẩm hay không? Ngươi ngàn vạn lần đừng đáp ứng khiêu chiến của hắn.

- Ngươi sai rồi, không phải Yêu Tư khiêu chiến Diệp Hạo, mà Diệp Hạo muốn khiêu chiến Yêu Tư.

Để Hàn Sở Di không nghĩ đến là Yêu Lệ Cường nói ra câu này.

- Ngươi cảm thấy sẽ có khả năng đó à?

Hàn Sở Di im lặng nói.

Diệp Hạo trừ phi ngốc mới đi khiêu chiến một Vương Cấp Trung Giai Đan Vương?

- Vì cái gì không có khả năng?

Yêu Lệ Cường vỗ vỗ tay.

Bạn cần đăng nhập để bình luận