Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1836: Khiêu Chiến

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

-----------------

Ánh mắt Hàn Trung nhìn Diệp Hạo bắt đầu thay đổi.

Thời đại này, người giống Diệp Hạo quá ít.

Ánh mắt Hàn Sở Di lấp lóe:

- Ngươi không lo lắng góp bản thân vào đó luôn sao?

- Không sao.

Diệp Hạo lộ vẻ mặt bi tráng nhìn nàng.

Hàn Sở Di nhẹ nhàng run lên.

Đúng lúc này, đám người Lão Trương vạch phá không gian xuất hiện tại đây.

- Công Tử.

Lão Trương nhìn về phía Diệp Hạo hô.

Diệp Hạo nhìn lướt qua, hỏi:

- Người Ngự gia đều ở đây?

- Ta hoài nghi Ngự gia còn có không ít tộc nhân bị Yêu gia giam giữ.

Lão Trương nói khẽ.

- Ngươi không nên ngậm máu phun người.

Yêu Tư nhìn chằm chằm Lão Trương âm thanh lạnh lùng nói.

- Ngươi không cần phẫn nộ như vậy.

Lúc này Diệp Hạo bình tĩnh nói:

- Ta cũng đã thông tri Ẩn Minh.

- Cái gì?

Trong lòng Yêu Tư trầm xuống.

- Tính cách ta từ trước đến giờ rất ngay thẳng, bởi vậy vừa rồi vận dụng một mai Truyền Tấn Ngọc Phù, nhờ Ẩn Minh Sát Thủ kiểm tra Yêu gia các ngươi có còn giam giữ tộc nhân Ngự gia hay không?

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

Lần này, sắc mặt toàn bộ cao tầng Yêu gia đều thay đổi.

Diệp Hạo vận dụng Truyền Tấn Ngọc Phù trân quý…

Chỉ vì kiểm tra chuyện này?

Hắn bị ngu hả?

- Ngươi dặn dò cái gì?

Thần sắc Yêu Tan Đông ngưng trọng nhìn Diệp Hạo, hỏi.

- Ta yêu cầu Ẩn Minh Sát Thủ làm hai chuyện. Chuyện thứ nhất là cứu ra người Ngự gia, chuyện thứ hai là tiến hành trả thù gấp 10 lần.

- Trả thù gấp 10 lần?

Sắc mặt Yêu Tan Đông hoàn toàn thay đổi.

- Trả thù Gấp 10 lần có nghĩa, nếu các ngươi giam một tộc nhân Ngự gia, như vậy thì sẽ chém mười tộc nhân dòng chính Yêu gia các ngươi.

Diệp Hạo nhìn Yêu Tan Đông, bình tĩnh nói.

Sắc mặt Yêu Tan Đông nháy mắt trở nên khó coi.

- Diệp Hạo, ngươi tự tìm cái chết.

Yêu Tan Đông nổi giận.

Nhìn Yêu Tan Đông muốn động thủ, một đạo thanh âm băng lãnh vang lên giữa không trung.

- Yêu Tan Đông, ngươi động thủ thử xem?

Thần sắc Yêu Tan Đông kinh ngạc nhìn Ái Lệ Ti thân mặc Bạch Sắc Chiến Giáp giáng lâm.

- Ái Lệ Ti Tiểu Thư.

Yêu Tan Đông có chút kinh ngạc hô.

Hắn không biết Ái Lệ Ti tại sao muốn đứng ra lúc này?

- Quang Minh Thành cấm bất kỳ đánh nhau gì.

Ái Lệ Ti nhìn Yêu Tan Đông, cường điệu nói:

- Vừa rồi Thiên Sứ Tộc bởi vì Ẩn Minh đã phá qua một lần lệ, chẳng lẽ Yêu gia các ngươi cảm thấy có thực lực như Ẩn Minh?

Yêu Tan Đông há to miệng, không biết nên phản bác như thế nào?

- Yêu gia chúng ta còn tạm giữ một vài tộc nhân Ngự gia.

Yêu Tan Đông bình phục một chút, nói:

- Chúng ta hiện tại thả hết đám người kia ra ngoài.

- Không cần.

Khi tiếng nói Yêu Tan Đông vừa ra, một đạo thanh âm băng lãnh phá vỡ trời cao, đó mấy trăm đạo thân ảnh mang theo gần ngàn đầu người xuất hiện trước mặt Tu Sĩ toàn trường, mà khi tất cả mọi người nhìn thấy những cái đầu người kia, xém bị dọa ngất đi.

- Vị kia không phải Đại Trưởng Lão Yêu gia sao?

- Ta cảm thấy ngươi nên chú ý vị kia kìa.

- Ta trời ạ, vị kia chẳng lẽ là Lão Tổ Yêu Lâm Vinh của Yêu gia?

- Yêu Lâm Vinh không phải cường giả Đệ Nhất Cảnh hả?

- Thì đúng là như thế?

- Tồn tại dạng này cho dù Đệ Nhị Cảnh cũng không thể chém giết?

- Nhưng hiện tại đã chết rồi, cũng không có qua bao lâu thời gian nữa.

- Ẩn Minh cường đại cỡ nào a?

- Dòng chính Yêu gia ngoại trừ ba người đang ở bên ngoài ra, cơ hồ bị chém giết hầu như không còn.

- Không nhìn thấy chi thứ Yêu gia đều bị góp vào cho đủ số à?

Thân ảnh cầm đầu vung tay lên, hơn mười vị nữ tử trạng thái tinh thần không tốt xuất hiện.

Những nữ tử này nguyên một đám đều có tướng mạo không chê vào đâu được.

Bất quá lúc này, ánh mắt các nàng đều không có tiêu cự.

- Lục Tỷ.

- Tam Cô.

- Tứ Di.

Ngự Trùng nhìn thấy những nữ tử này liền xông tới.

Bên trong hơn mười vị nữ tử chỉ có mấy vị giơ lên con ngươi.

- Ngự Trùng.

- Trùng Nhi.

- Trùng Nhi, ngươi không có việc gì?

Ngự Trùng nhìn thấy bộ dáng thê thảm của các nàng, trong mắt không khỏi chảy ra hai hàng thanh lệ:

- Diệp đại ca đã cứu các ngươi ra ngoài, về sau các ngươi sẽ không bị Yêu gia khi dễ nữa.

- Thật?

Trong mắt một nữ tử lộ ra chờ mong cùng tâm thần bất định.

- Lục Tỷ, đệ nói thật.

Ngự Trùng nghẹn ngào trả lời.

Lục Tỷ là Thiên Chi Kiêu Nữ, một thân Đan Đạo cao hơn Ngự Trùng hắn rất nhiều.

Thế nhưng bây giờ lại bị làm nhục đến bộ dáng như vậy?

- Thật kết thúc rồi à?

Một phụ nhân trung niên dáng người nở nang lẩm bẩm.

Trong mắt nàng tràn đầy vẻ khó tin.

- Kết thúc, thật kết thúc rồi.

Ngự Trùng ôm phụ nhân kia rơi lệ nói:

- Về sau ta sẽ cho các ngươi cuộc sống hạnh phúc.

- Kết thúc?

Yêu Tan Đông một mặt dữ tợn quát:

- Các ngươi nghĩ thật đẹp.

Sau khi Yêu Tan Đông nói ra câu này, thân thể mềm mại các nàng không khỏi run rẩy lên, trong mắt lộ ra vẻ sợ hãi nồng đậm.

- Tam Cô, Lục Tỷ, Tứ Di, đừng sợ, đừng sợ.

Ngự Trùng vội an ủi.

- Ngự Trùng ơi Ngự Trùng, Ngự gia các ngươi sở dĩ có thể đoàn viên bởi vì Diệp Hạo, chỉ cần Diệp Hạo chết, ai sẽ che chở cho các ngươi?

Yêu Tan Đông phát ra âm thanh lạnh lùng nói:

- Chớ quên Diệp Hạo đã đáp ứng khiêu chiến Yêu Tư trong tộc ta.

Trong lòng Ngự Trùng trầm xuống.

Lúc này mới nhớ tới chuyện này.

- Diệp đại ca.

Ngự Trùng lo âu nhìn Diệp Hạo.

- Chết thì chết, còn gì phải sợ?

Diệp Hạo không thèm để ý nhún vai, tiếp theo Diệp Hạo nhìn về phía Yêu Tư.

- Yêu Tư ta Diệp Hạo hiện tại hướng ngươi khởi xướng Sinh Tử Lôi, không biết ngươi có dám cùng ta đối chiến?

- Có dám hay không? Ngươi còn hỏi câu này, ta hiện tại hận không thể chém ngươi thành muôn mảnh.

Yêu Tư lộ vẻ mặt dữ tợn nhìn Diệp Hạo quát:

- Ngươi nếu chiến bại, ta sẽ rút linh hồn ngươi ra để đốt thiên đăng.

- Ngươi thua thì ta cũng sẽ dựa theo biện pháp ngươi để xử trí.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Ngươi cảm thấy miệng lưỡi chanh chua có giá trị gì?

- Câu nói này ta cũng muốn nói cho ngươi đó.

- Diệp Hạo, ngươi biết ta muốn so cái gì chưa?

Yêu Tư nói đến đây cố ý dừng lại một chút:

- Ngũ Phẩm Vương Cấp Tiến Giai Đan.

Thanh âm Yêu Tư rơi xuống, Tu Sĩ toàn trường không khỏi kinh hô.

- Yêu Tư không hổ là Đan Đạo kỳ tài.

- Mới qua bao lâu thời gian đã đặt chân đến cấp độ này rồi.

- Lần này Diệp Hạo xong rồi.

- Diệp Hạo căn bản không có khả năng luyện chế ra Ngũ Phẩm Vương Cấp Tiến Giai Đan a?

- Đúng vậy.

- Yêu Tư có phải quá vô sỉ không, Diệp Hạo cũng không phải Vương Cấp Trung Giai Đan Sư, thế nhưng hắn lại đưa ra luyện chế Ngũ Phẩm Vương Cấp Tiên Đan.

- Cái này vốn là một cái bẫy do Yêu gia đưa ra

- Kỳ thật Diệp Hạo nếu không quan tâm thanh danh thì vẫn có thể cự tuyệt, dù sao hiện tại tộc nhân Ngự gia cũng đã cứu ra rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận