Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1845: Diệp Hạo Cường Hoành

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

-----------------

Toàn bộ Tu Sĩ toàn trường lập tức kinh hô.

Kiếm Thụ chưa ai gặp qua nhưng đều đã nghe qua.

- Có thể.

Diệp Hạo trầm ngâm một chút rồi nhẹ gật đầu.

- Không thể.

Vừa dứt lời Hàn Sở Di đã vội lên tiếng ngăn cản.

- Diệp Hạo đã đáp ứng rồi.

Thái Khang cắt lời Hàn Sở Di.

- Diệp Hạo nếu muốn khiêu chiến với ta như vậy lấy Cửu Phẩm Tôn Cấp Tiến Giai Đan làm thước đo, thế nào?

- Không cần lo lắng.

Diệp Hạo nhìn về phía Hàn Sở Di nói.

- Đây chỉ là Luyện đan bình thường, cũng không phải Sinh Tử Lôi, dù thua cũng không mất cái gì?

Hàn Sở Di đang định nói cái gì thì Thái Khang lại nói.

- Ai nói không phải Sinh Tử Lôi?

- Không phải khiêu chiến bình thường sao?

- Nếu bình thường khiêu chiến, ngươi cảm thấy ta có tâm tư khiêu chiến một gia hỏa cảnh giới thấp hơn ta à?

- Ngươi nếu nói thấp hơn ngươi, như vậy tại sao ngươi còn muốn khiêu chiến?

Diệp Hạo nhàn nhạt hỏi.

Thái Khang sửng sốt một chút, chợt lạnh lùng nói.

- Diệp Hạo, nếu muốn Kiếm Thụ của ta, thì lăn lên Sinh Tử Lôi.

- Diệp Công Tử, đây là âm mưu quỷ kế của Thái Khang, Đan Đạo của hắn cao hơn ngươi vô cùng, bởi vậy hắn có thể xuất ra bất kỳ đồ vật để làm tiền đặt cược.

Hàn Trung lúc này cũng khuyên ngăn.

Diệp Hạo tuổi còn trẻ.

Tương lai vượt qua Thái Khang chỉ là vấn đề thời gian.

Không có tất yếu ở thời điểm này cùng đối phương phân cao thấp.

- Ngươi xác định muốn lên Sinh Tử Lôi?

Diệp Hạo nhìn Thái Khang, hỏi lại.

- Thế nào, ngươi sợ?

Thái Khang trầm giọng hỏi.

- Ta và ngươi có thù oán trước đây?

Diệp Hạo bình tĩnh hỏi.

- Ta và ngươi không hề có thù hận, nhưng ngươi đắc tội La Kinh Thừa, điều đó tương đương với đắc tội La Châu Ngọc, đắc tội La Châu Ngọc tương đương với đắc tội ta.

- Nếu vậy thì khi thua ta sẽ như thế nào?

- Yên tâm đi, ngươi không chết ngay lập tức đâu, La Kinh Thừa nói sẽ hung hăng làm nhục ngươi, chờ lúc nào đó làm nhục thống khoái thoải mái, đến lúc đó hắn sẽ cho ngươi được chết.

Thái Khang suy nghĩ một chút, nói.

- Ta nhớ kỹ rồi.

Diệp Hạo nhắm hai mắt, lại hít thở vài hơi rồi chậm rãi mở mắt ra.

- Có ý tứ gì?

Thái Khang khẽ giật mình hỏi.

- Vậy ta cũng sẽ đối đãi với ngươi giống như vậy.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

- Người ngươi đắc tội trong thời gian này chắc cũng không ít, ta nghĩ giao ngươi cho bọn họ không biết có cảnh tượng gì xảy ra?

Nói đến đây Diệp Hạo nhìn chung quanh bốn phía một lượt, lớn tiếng nói.

- Chư vị, không biết trong các ngươi có ai biết cừu nhân của Thái Khang là ai không? Nếu biết được thì dẫn họ đến đây đi, bởi vì sau đó chúng ta sẽ thưởng thức được hình ảnh đặc sắc.

Diệp Hạo nói với Tu Sĩ xung quanh.

- Vừa vặn trong tay của ta còn có ba viên Nhị Phẩm Vương Cấp Tiến Giai Đan đây.

Diệp Hạo nói đến đây mấy chục đạo thân ảnh đã nhanh chóng rời đi.

Ý tứ Diệp Hạo cũng đã rất rõ ràng.

Người nào có thể dẫn cừu nhân của Thái Khang tới sẽ đưa cho người đó Nhị Phẩm Vương Cấp Tiến Giai Đan.

- Diệp Hạo, tranh tài còn chưa bắt đầu đâu?

Thái Khang lạnh lùng nhìn Diệp Hạo, nói.

- Ngươi biết người to mồm thường có kết cục gì không?

Diệp Hạo nói đến đây không đợi Thái Khang trả lời đã nói tiếp.

- Chưa rõ thực lực đối phương như thế nào mà trực tiếp đâm đầu đến. Cửu Phẩm Vương Cấp Tiến Giai Đan? Thứ ngươi dựa vào cũng chỉ như thế à? Chóng mắt lên coi thứ ngươi tự hào trong mắt ta chỉ là đồ chơi trẻ con thế nào.

Nói đến đây trước mặt Diệp Hạo xuất hiện mấy chục vị Dược Tài, ngay trước sự rung động của mọi người, hăn bỏ toàn bộ vào Đan Lô.

- Ta nhớ Diệp Hạo đã từng luyện đan giống như thế này.

- Chỉ có cao thủ Luyện Đan mới dám luyện chế như thế thôi.

- Luyện chế Cửu Phẩm Vương Cấp Tiến Giai Đan, Diệp Hạo có thể làm được sao?

- Chẳng lẽ Diệp Hạo là Vương Cấp Đỉnh Phong Đan Sư?

- Tốc độ luyện hóa của Dược Tài đều được khống chế hoàn toàn giống nhau.

- Điều này phải cần Tinh Thần Lực kinh khủng thế nào?

- Ta đoán chắc Diệp Hạo là Vương Cấp Đỉnh Phong Đan Sư

- Lần này Thái Khang xong rồi.

Nghe Tu Sĩ bốn phía thảo luận, sắc mặt Thái Khang trở nên trắng bệch.

- Thái Khang, có lẽ tiểu tử kia chỉ phô trương thanh thế thôi.

La Châu Ngọc nhìn thấy Thái Khang luống cuống, lên tiếng an ủi.

Thái Khang lúc này mới như trong mộng vừa tỉnh, lập tức lấy ra mấy chục loại Dược Tài, mà thời điểm hắn chuẩn bị luyện hóa, trong tai vang lên giọng của Diệp Hạo.

- Ngươi cũng không cần phải lãng phí dược liệu.

- Ngươi nói cái gì?

Thái Khang vừa sợ vừa giận nhìn Diệp Hạo.

- Ta không tin ngươi có thể luyện chế ra Tuyệt Phẩm Tiên Đan?

- Chẳng lẽ ngươi có thể luyện chế ra Tuyệt Phẩm?

- Không làm nói làm gì?

- Nếu ngươi luyện chế không ra thì làm sao?

- Không ra thì không ra chứ.

Diệp Hạo đón ánh mắt Thái Khang cười nói.

- Chỉ cần thắng ngươi là được rồi.

Thái Khang tức khắc trì trệ.

Hắn không nghĩ tới Diệp Hạo dĩ nhiên không mắc mưu?

Bất quá hắn cũng không có tiếp tục luyện chế.

Tâm tính hắn hiện tại cũng đã không thích hợp Luyện Đan.

Bây giờ chỉ có thể ngồi chờ đến khi Diệp Hạo làm ra loại Tiên Đan gì rồi mới tính tiếp.

Tốc độ Luyện Đan Diệp Hạo rất nhanh.

Không cần bao lâu, Diệp Hạo đã tiến nhập đến phân đoạn ôn dưỡng Tiên Đan.

Thời gian đi qua từng giây.

Đợi đến lúc Diệp Hạo vỗ một cái vào Đan Lô, 9 viên Tiên Đan lập tức nhảy ra khỏi Đan Lô xuất hiện giữa không trung.

- 9 viên Tiên Đan.

- Diệp Hạo thật luyện thành.

- Diệp Hạo ẩn tàng thật sâu a.

Toàn trường xôn xao!

Trước đó bọn họ cảm thấy Diệp Hạo là Tôn Cấp Đỉnh Phong Đan Sư, thế nhưng một tháng sau phát hiện Diệp Hạo là Sơ Kỳ Đan Vương, hai tháng sau phát hiện Diệp Hạo là Trung Kỳ Đan Vương, hiện tại mọi người nhận định Diệp Hạo là Cao Giai Đan Vương.

Đương nhiên Cao Giai Đan Vương cũng không phải toàn bộ thực lực của Diệp Hạo.

Lôi Kiếp đúng hẹn mà tới.

Nhất Trọng Lôi Kiếp, 9 viên Tiên Đan hoàn hảo.

Nhị Trọng Lôi Kiếp, 9 viên Tiên Đan không chút tổn hại.

Tam Trọng Lôi Kiếp, 9 viên Tiên Đan hoàn hảo.

Tứ Trọng Lôi Kiếp, 9 viên Tiên Đan vẫn hoàn hảo.

Đợi đến khi 9 viên Tiên Đan rơi vào Ngọc Bình trong tay Diệp Hạo, ánh mắt Tu Sĩ giữa sân nhìn Diệp Hạo cũng thay đổi.

Tuyệt Phẩm Tiên Đan!

Diệp Hạo dĩ nhiên luyện chế được Cửu Phẩm Vương Cấp Tiến Giai Đan Tuyệt Phẩm?

Phải biết toàn bộ Phiêu Miểu Đại Lục có thể làm được một bước này cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.

- Ngươi còn muốn luyện chế không?

Diệp Hạo cười cười nhìn sắc mặt như cha mẹ chết của Thái Khang, hỏi.

Thái Khang bạch bạch bạch lui về phía sau mấy bước, bờ môi rung rung như muốn nói cái gì.

Còn muốn luyện chế không?

Không cần.

Hắn quá rõ tài nghệ của bản thân.

Nhất Phẩm là cực hạn.

Cực Phẩm tuyệt đối không thể, càng không cần phải nói Tuyệt Phẩm Tiên Đan.

- Diệp Công Tử, có thể giao Thái Khang cho Địch gia chúng ta không?

Lúc này một đạo âm thanh âm thần bất định vang lên.

Diệp Hạo nương theo giọng nói nhìn thấy một thiếu niên.

- Ngươi và Thái Khang có ân oán gì?

- 30 năm trước Thái Khang coi trọng tỷ tỷ của ta, tỷ tỷ của ta thề sống chết không theo, hắn đã giết tỷ tỷ ta, Phụ Mẫu ta đi Thánh Đức Thư Viện đòi công đạo, kết quả không những không đạt được bất kỳ cái công đạo gì, Phụ Mẫu ta còn bị đuổi ra khỏi đó, Phụ Mẫu bất đắc dĩ trước trở về, nhưng ngay khi đêm đó Thái Khang đã xông qua nhà ta, giết sạch toàn bộ trên dưới nhà ta.

Bạn cần đăng nhập để bình luận