Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1851: Liều Mạng Một Phen

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

-----------------

Nghe Diệp Hạo nói thế, trên mặt Hàn Trung lộ ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng.

Thời Gian Tinh Thạch cho dù ở đâu cũng thuộc hàng hiếm.

Diệp Hạo lại giống trống thổi kèn bảo hắn gọi tất cả đệ tử Hàn gia đến thì chắc chắn không thể chỉ năm ba tháng.

-Diệp Công Tử, ngươi phải đi sao?

Hàn Sở Di lại ý thức được điều gì đó .

-Sao ngươi nghĩ như vậy?

Diệp Hạo khẽ mỉm cười nói.

-Ta luôn cảm thấy ngươi muốn rời khỏi.

Hàn Sở Di cắn cắn đỏ thẫm bờ môi nói.

-Ta nhất định sẽ rời khỏi, nhưng không phải hiện tại.

Diệp Hạo đón Hàn Sở Di ánh mắt, đáp.

-Được rồi, mau đi triệu tập đệ tử Hàn Gia lại đây đi.

Hàn Sở Di và Hàn Trung rời khỏi, thân hình Diệp Hạo lóe lên đi về phía Trân Châu Đảo .

Toàn bộ thành viên Ẩn Minh đều là tu sĩ trong Tiểu Thiên Địa .

Mà hiện tại hắn muốn vận dụng Thời Gian Tinh Thạch để tăng lên thực lực, nên cũng không thể quên bọn họ.

Diệp Hạo đến đây bảo Trần Nguyệt Lan triệu hoán toàn bộ tu sĩ Ẩn Minh đến Trân Châu Đảo, đến lúc tất cả mọi người đều hội tụ tới. Diệp Hạo nhanh chóng thu bọn họ vào Tiểu Thiên Địa rồiquay lại Hàn gia.

Lúc này, Hàn gia Đệ Tử cũng đã tập hợp đầy đủ .

Diệp Hạo vung tay lên, Không Gian Pháp Bảo mà Như Ý đưa cho hắn mở ra một thông đạo lớn.

Không Gian Pháp Bảo này đã bị Diệp Hạo cải tạo thành một thế ngoại đào nguyên.

Đương nhiên hoàn cảnh nơi này vẫn không thể so sánh với Tiểu Thiên Địa của hắn.

Nhưng đã khiến tu sĩ Hàn gia rung động vô cùng.

-Thời gian sắp tới các ngươi ở đây tu luyện đi.

Diệp Hạo quét mắt nhìn toàn trường một lượt, nói.

-Nhưng mà trước đó, ta tặng các ngươi một món quà .

Diệp Hạo nói xong giữa không trung liền hiện từng cánh từng.

Những cánh hoa này tràn ngập sức mạnh đạo tính phiêu nhiên rơi xuống.

- Đây là cái gì?

- Tại sao ta cảm thấy những cánh hoa này là cơ duyên to lớn.

- Ta cảm nhận được trong những cánh hoa này có khí tức Đại Đạo?

Lúc những Tu Sĩ này thảo luận, Diệp Hạo nhàn nhạt lên tiếng.

-Đây là Đại Đạo Chi Hoa.

-Cái gì?

Toàn bộ Tu Sĩ có mặt đều kinh sợ.

- Đại Đạo Chi Hoa không phải là những đóa hoa trên Đại Đạo Sơn sao?

- Đại Đạo Sơn không phải sức người có thể trèo lên.

- Trong tay Diệp Công Tử sao có nhiều Đại Đạo Chi Hoa như vậy?

- Mười vạn đóa Đại Đạo Chi Hoa? Nếu truyền ra ngoài chắc sẽ hù chết rất nhiều người a.

Giờ khắc này, đừng nói tu sĩ Hàn gia , cho dù cao tầng cũng kinh ngạc.

Vẻ mặt bọn họ đều kinh sợ nhìn Diệp Hạo, đồ vật trân quý như vậy có thể cho người khác sao?

Lấy ra một cánh hai cánh cũng không có gì?

Thế nhưng hiện tại Diệp Hạo lấy ra bao nhiêu?

Mười vạn!

Lúc tu sĩ Hàn gia còn đang kinh ngạc không thôi thì những cánh Đại Đạo Chi Hoa kia đã tiến vào bên trong cơ thể họ, chúng lập tức hóa thành một đạo lực lượng thần bí bồi bổ Nhục Thân cùng Linh Hồn họ.

-Lúc này, sức lĩnh ngộ các ngươi sẽ mạnh hơn gấp mười lần bình thường, đương nhiên đến Tiên Vương cảnh thì sức lĩnh ngộ cũng không còn cao như thế .

Diệp Hạo nhàn nhạt nói :

-Nhưng ta tin tưởng vẫn có thể tăng lên hai ba lần.

-Sau đây ta sẽ giảng thuật Đại Đạo, hi vọng có thể trợ giúp các ngươi tu luyện.

Diệp Hạo nói ra lời này khiến tất cả mọi người đều mang vẻ mặt hi vọng chờ đợi nhìn hắn.

Bọn họ cho rằng Diệp Hạo sẽ cắt nghĩa một chút.

Nhưng rất nhanh họ phát hiện Diệp Hạo trình bày Đại Đạo tổng cương.

Từngchữ châu ngọc!

Từng chữ Huyền Ảo!

Từng chữ tối nghĩa!

Diệp Hạo trình bày tổng cương có thể khiến tự thân bọn hắn kết nối với Đại Đạo, có cảm giác như đang rong chơi trong biển Đại Đạo.

Tất cả đều như si như say mà lĩnh ngộ.

Đến lúc Diệp Hạo dừng lại, tu sĩ Hàn gia còn đang lĩnh ngộ.

Cũng không biết qua bao lâu, Hàn Thu Vân tỉnh lại đầu tiên.

Mà lúc này trong mắt hắn lộ ra vẻ hoảng sợ.

Chỉ ngắn ngủi một khắc mà Hàn Thu Vân phát hiện bản thân lĩnh ngộ đối với Đại Đạo càng tiến thêm một bước.

Chuyện này vốn không thể .

Phải biết đến cấp bậc này của hắn, Đại Đạo cũng sớm đã thành hình, Đại Đạo kẻ khác cơ hồ không có giúp ích được gì .

Nhưng mà Diệp Hạo giảng thuật một hồi, Hàn Thu Vân lại cảm thấy được rất nhiều lợi ích.

Hàn Thu Vân hiện tại còn chưa phục dụng Thập Nhất Phẩm Vương Cấp Tiến Giai Đan Diệp Hạo cho, bởi vì hắn không nắm chắc mười phần có thể đặt chân đến Tiên Vương 12 chuyển.

Bình thường mà nói, Thập Nhất Phẩm Vương Cấp Tiến Giai Đan Tuyệt Phẩm có thể làm cho Hàn Thu Vân nắm chắc năm phần thành công, nhưng mà bản thân hắn đến một phần nắm chắc cũng không có .

Bởi vậy phục dụng cũng chỉ có năm phần xác xuất thành công thôi.

Đây cũng là nguyên nhân tại sao Hàn Thu Vân vẫn chưa phục dụng .

Nhưng bây giờ nghe Đại Đạo Diệp Hạo trình bày, Đại đạo Hàn Thu Vân vốn dĩ đã đi đến ngõ cụt lại xuất hiện ánh sáng dẫn đường .

Hàn Thu Vân cảm thấy nếu bây giờ đột phá thì hắn có sáu phần nắm chắc .

-Diệp Công Tử, không biết lúc nào ngươi sẽ giảng Đạo nữa ?

Hàn Thu Vân cẩn thận từng li từng tí nhìn thanh niên đang chấp tay, hỏi.

Diệp Hạo nhìn hắn một cái, nói :

-Ngươi lĩnh ngộ thế nào?

-Ta cảm thấy dựa theo tình hình hiện tại nghe thêm hai ba lần nữa thì chắc chắn đến tám phần có thể đột phá đến Tiên Vương 11 chuyển.

Hàn Thu Vân suy nghĩ một chút, nói.

-Hàng năm ta sẽ giảng thuật một lần.

Diệp Hạo cười nói .

-Không biết Diệp Công Tử ngươi chuẩn bị ở trong này bao nhiêu năm?

-Đại khái khoảng mười năm.

Diệp Hạo đáp.

Mười năm?

Nghe được hai chữ này, con ngươi Hàn Thu Vân co rụt lại.

Môi trường trong Không Gian Pháp Bảo này cho dù Cấm Địa Hàn gia vẫn còn kém xa.

Hàn Thu Vân tin tưởng ở trong này tu luyện mười năm tương đương với Ngoại Giới ba mươi năm.

Mà Diệp Hạo nếu hàng năm đều khai đàn giảng đạo thì thực lực Hàn gia trong khoảng thời gian ngắn sẽ tăng lên với khoảng thời gian năm mươi năm.

Năm mươi năm a!

Vô duyên vô cớ có nhiều hơn năm mươi năm tu luyện , Hàn gia sẽ trở thành một trong năm Gia Tộc nổi bật.

-Được rồi, ta muốn bế quan, năm sau gặp lại.

Diệp Hạo nói xong câu này liền biến mất .

Một năm!

Hai năm!

Ba năm!

Nghe xong Diệp Hạo giảng đạo, Hàn Thu Vân cảm thấy bản thân hiện tại có tám phần xác suất đột phá.

Nhưng hắn muốn đợi đến khi tiến thêm bước nữa mới đột phá.

-Ngươi không có lòng tin đối với bản thân như thế à ?

Diệp Hạo bất đắc dĩ nói .

-Lần này nếu ta không thể đột phá thì không còn sống được bao lâu, ta chết không sao cả, nhưng mà Hàn gia có thể sẽ gục ngã theo .

Hàn Thu Vân lộ vẻ mặt khổ sở nói .

Nghe được Hàn Thu Vân nói như vậy, Diệp Hạo trầm mặc một trận, lên tiếng nói.

-Ta đưa ngươi một đạo Thần Quang.

-Thần Quang?

Hàn Thu Vân kích động hẳn lên

-Thần Linh Chi Quang?

-Nói chính xác hơn là Thần Linh Chi Quang xúc tích thành Thần Quang.

Nói đến đây, Diệp Hạo giam cầm một đạo Thần quang trong Tiểu Thiên Địa đánh vào trong cơ thể Hàn Thu Vân.

-Có Thần Quang này, xác suất ngươi đột phá hẳn đạt đến chín phần.

Hàn Thu Vân trầm ngâm một chút rồi lấy ra một Ngọc Bình.

Đổ Tiên Đan ra rồi một ngụm nuốt xuống.

-Liều một phen vậy .

Hai mắt lão phát ra vẻ kinh định, nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận