Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1857: Thánh Tuyền

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

-----------------

Dù thế vẫn có hai phần ba cao tầng xuất thủ ngăn cản.

Nhưng bọn họ vì không có sự chuẩn bị, không thể phát huy hết toàn lực ứng phó.

Đúng lúc này, Hộ Sơn Đại Trận trước đó không có bất kỳ dấu hiệu lạ nào lại phát ra một tiếng nổ lớn.

Từng làn sóng xung kích tàn phá bừa bãi toàn bộ Quang Minh Học Viện, Điều này khiến cho một bộ phận cao tầng bị tách ra, lúc này công kích của mấy trăm tên cao thủ không có trở ngại gì trực tiếp đánh xuống .

A!

A!

A!

Cao tầng Quang Minh Học Viện trong khoảnh khắc bị chết một phần tư, còn một phần tư khác bị thương với nhiều mức độ khác nhau .

Có thể nói trải qua đợt công kích này chiến lực cao tầng Quang Minh Học Viện hao tổn một nửa.

Ánh mắt Cáp Lý Thành rơi lên người Diệp Hạo, trên mặt lộ ra vẻ bất mãn nói:

-Diệp huynh, ngươi từng nói ngươi không nhúng tay vào mà.

-Ta nhúng tay sao?

Diệp Hạo nhún vai một cái đáp.

Cáp Lý Thành nhìn Diệp Hạo thật sâu một cái, một mình một ngựa xông thẳng vào.

Mấy trăm vị cao thủ xông theo .

Đợt tấn công này có thể nói là một trận hạo kiếp đối với Quang Minh Học Viện. Cao tầng Học Viện vốn có ưu thế, nhưng chiến lực đã hao tổn một nửa, Hắc Ám Tộc nắm thế thượng phong, vả lại Hắc Ám Tộc xuất thủ không hề có kiêng kị, đại chiêu nào cũng dám dùng, về phía Quang Minh Học Viện thì càng phải cân nhắc hơn, bởi vì lo lắng có thể ngộ thương đến học sinh của mình.

Nhìn học sinh Quang Minh Học Viện từng người bỏ mạng, toàn thân Chiêm Mỗ Long đều run rẩy.

Hắn ý thức được việc mình đã gây ra đại họa.

Nếu không phải hắn thì trận đại kiếp của Quang Minh Học Viện lần này có thể tránh khỏi .

Lúc hai bên giao chiến, vẻ mặt Diệp Hạo lạnh lùng quan sát trận chiến .

Mấy hơi thở sau thân ảnh Hàn Sở Di xuất hiện bên cạnh hắn.

-Diệp Công Tử, ngươi không xuất thủ?

Hàn Sở Di không nhịn được hỏi.

-Phiêu Miểu Đại Lục ai không biết ta có quan hệ với Hàn gia các ngươi, ta nếu xuất thủ, Hắc Ám Tộc mà trả thù, các ngươi có thể tiếp nhận?

Diệp Hạo nhìn Hàn Sở Di nói.

Hàn Sở Di không nhịn được rùng mình một cái.

Thực lực Hắc Ám Nhất Tộc vẫn kém nếu so với Thập Đại Tộc, nhưng cũng thuộc về đỉnh tiêm Bát Cấp Thế Lực.

Như vậy, một Hàn gia nho nhỏ sao có thể trêu chọc?

-Ngươi yên tâm, bọn họ rất nhanh sẽ rút đi.

Diệp Hạo lập tức nói :

-Bởi vì viện quân Thiên Sứ Tộc sắp đến.

Diệp Hạo mới vừa nói xong thấy mấy đạo thân ảnh mạnh mẽ vọt tới một khoảng không.

Cao tầng Quang Minh Học Viện hung hãn không sợ chết ngăn cản.

Nhưng như vậy càng vô ích.

Bởi vì mấy vị này đều là cao thủ Tiên Vương Cao Giai.

-Mục tiêu bọn họ là Thánh Tuyền.

-Ngăn bọn họ lại.

- Không thể để bọn hắn lấy được Thánh Tuyền?

Cao tầng Quang Minh Học Viện ý thức được điểm này, không ngừng lao ra ngăn cản.

-Thánh Tuyền là cái gì?

Diệp Hạo nhìn về phía Hàn Sở Di bên cạnh hỏi.

-Truyền thuyết Thiên Sứ đặt chân đến Thần Cảnh thì có thể câu thông Thần Vực, Thần Vực sẽ ban thưởng cho Thiên Sứ Nhất Tộc Thánh Tuyền.

Hàn Sở Di nói khẽ:

-Thánh Tuyền có thể thay đổi tư chất Tu Sĩ, nghe nói trước kia Thiên Sứ Tộc đã từng có lúc không thể chống trụ nổi, lúc đó họ dùng Thánh Tuyền gắng gượng tạo ra mười vị Bán Thần.

-Bán Thần cũng có thể tạo ra?

Nghe Hàn Sở Di nói như vậy, Diệp Hạo không khỏi thất kinh.

Nếu vậy mà nói, Thánh Tuyền quá mức trân quý.

Vì nghĩ như vậy Thần Hồn Phân Thân Diệp Hạo ẩn thân âm thầm đi về chỗ bọn họ chuẩn bị lao tới .

-Thiên Sứ Tộc tại sao có thể trở thành đỉnh tiêm Thập Đại Tộc, khả năng rất lớn là vì công hiệu của Thánh Tuyền.

Hàn Sở Di nói đến đây trong mắt đầy nhiệt nóng.

Thánh Tuyền ai lại không muốn?

Nghe vậy Diệp Hạo lườm qua Ái Lệ Ti một cái.

Ngày đó Ái Lệ Ti mời chào Diệp Hạo gia nhập tuy rằng điều kiện cũng tốt, nhưng trong những điều kiện đó lại không có Thánh Tuyền.

-Thì ra vẫn còn giữ lại.

Diệp Hạo lẩm bẩm.

Nghĩ tới đây cảm giác áy náy trong lòng Diệp Hạo giảm xuống phần nào.

Cao thủ Hắc Ám Tộc không ngừng tiến lên, rất nhanh đã đánh đến Cấm Địa Quang Minh Học Viện.

Lúc này hai tôn cao thủ phụ trách thủ hộ Thánh Tuyền đành phải xuất thủ nghênh chiến.

Lúc bọn hắn xông ra nghênh chiến thì một đạo thân ảnh lại lặng lẽ xuất hiện trong phòng.

Không phải Thần Hồn Phân Thân Diệp Hạo thì còn ai vào đây?

Diệp Hạo quét mắt nhìn một lượt thì thấy một bình ngọc, bên trong bình có mấy trăm Tuyền Thủy, những giọt Tuyền Thủy này hàm chứa một cỗ năng lượng huyền ảo.

-Thánh Tuyền.

Diệp Hạo vung tay lên thu bình ngọc vào tay.

Diệp Hạo đang định rời khỏi thì đột nhiên nghĩ đến cái gì, sau đó hắn nhặt một cái lư hương trên bàn bên cạnh, lư hương rất nhanh hóa thành một cái bình ngọc khác, bên trong cũng chứa mấy trăm Tuyền Thủy.

Mà tất cả chúng do Diệp Hạo vận dụng Thiên Biến Vạn Hóa biến hóa.

Diệp Hạo tin tưởng trừ phi phục dụng, nếu không không ai có thể phát hiện được.

Lập tức Diệp Hạo xóa tất cả dấu vết của mình, lặng yên không một tiếng động rời khỏi.

Lúc Diệp Hạo rời đi khoảng ba lượt hô hấp sau, có hai đạo thân ảnh vọt vào trong gian phòng, ánh mắt bọn họ không hẹn mà gặp cùng rơi vào bình ngọc trên bàn.

Bọn họ nhìn lướt qua, trong mắt lộ ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng, sau đó đồng thời vọt tới chiếc bàn đó.

-Của ta.

-Của ta.

Hai đạo thân ảnh này vừa nói vừa đưa tay bắt về phía bình ngọc.

Kết quả là hai người cùng chạm vào một nửa của bình ngọc.

-Chu Manh, ngươi làm gì đó?

-Phí Đức La, ngươi làm gì đó ?

Hai người căm tức nhìn đối phương, trong ánh mắt đều tràn ngập lửa giận.

-Chu Manh, nhường nó cho ta, ta thiếu ngươi một nhân tình.

-Phí Đức La, nhường nó cho ta, ta thiếu ngươi hai nhân tình.

-Vậy thì chẳng có gì để nói.

- Đánh đi .

Hai đạo thân ảnh một tay nắm Bình Ngọc, một tay xuất thủ.

Lúc hai người đằng không mà lên đụng nát nóc nhà thì khiến rất nhiều tu sĩ sự chú ý.

Cáp Lý Thành nhìn thấy hai người đang giao thủ, tức giận quát lớn

-Hai người các ngươi đang làm cái gì đó?

-Thiếu Chủ, cái này do ta lấy trước.

Chu Manh lúc này nói:

-Phí Đức La cướp công của ta.

-Nói bậy, cái này rõ ràng do ta lấy trước .

Phỉ Đức hầm hầm giận dữ phản bác.

-Hai người các ngươi lập tức dừng tay.

Cáp Lý Thành nói một chưởng đẩy Ái Lệ Ti ra, sau đó lấy trong ngực ra một tấm Pháp Chỉ vàng rực:

-Rút lui.

Bán Thần Pháp Chỉ!

Ái Lệ Ti nhìn thấy Cáp Lý Thành xuất ra Bán Thần Pháp Chỉ. sắc mặt không khỏi biến đổi.

Lúc này cao thủ Hắc Ám Tộc nhao nhao lấy ra Hắc Ám Lôi Châu ném về phía đối thủ.

Cao thủ Thiên Sứ Tộc vội vàng né tránh.

Xoát!

Xoát!

Xoát!

Cao thủ Hắc Ám Tộc dưới sự dẫn đầu của Cáp Lý Thành nhanh như chớp rời khỏi Quang Minh Học Viện.

Ái Lệ Ti nổi giận đùng đùng nhìn bóng bọn họ rời khỏi, tức giận tay nắm lại thành quyền .

Nhưng nàng không hạ lệnh đuổi theo.

Dựa vào tình huống hiện tại Quang Minh Học Viện mà đuổi theo đồng nghĩa với việc tự tìm chỗ chết.

Nhiệm vụ hàng đầu là cứu giúp thương binh.

-Diệp Hạo, tại sao ngươi không xuất thủ?

Ái Lệ Ti nhìn về phía Diệp Hạo đang đứng chắp tay phía xa, quát hỏi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận